Bước Vào Phòng Livestream Ác Mộng
Chương 2:
Tang Ốc
13/11/2024
Chi tiết và đầy đủ, gần như tóm tắt toàn bộ cuộc đời của hắn, bao gồm cả cái tên thật không phải “Ôn Giản Ngôn”. Đó là những trải nghiệm mà chỉ có hắn mới biết.
Ôn Giản Ngôn mím chặt môi, liếc nhanh xuống dưới, ánh mắt dừng lại vài giây ở câu cuối cùng trong sơ yếu lý lịch.
…“Hãy ký khế ước linh hồn với phòng livestream ác mộng, bạn sẽ trở thành streamer mới của chúng tôi.”
Giọng nói kia lại vang lên:
“Đang mở phòng livestream cấp E cho ngài…”
“Phòng livestream độc quyền của 789326qwk đã được mở!”
Một hậu trường phòng livestream trống rỗng xuất hiện trên màn hình ánh sáng, số lượng người xem trực tuyến ở góc dưới bên phải là 0.
“Ờm… tôi có thể hỏi cậu một câu được không?”
Ôn Giản Ngôn nhẹ nhàng hỏi, giọng nói trầm ấm, từ tốn, dễ dàng chiếm được cảm tình của người khác.
“Tất nhiên.”
Chàng trai ngước lên, đôi mắt màu hổ phách ấm áp lấp lánh ánh sáng tinh nghịch, dưới ánh đèn mạnh trông hơi nhạt màu, tạo cảm giác vô hại. Hắn hơi nhíu mày, đáy mắt thoáng nét buồn bã:
“Có thể đổi tên phòng livestream không?”
Hắn có vẻ hơi xấu hổ, sau đó ngượng ngùng bổ sung:
“Tên này nghe… hơi kỳ cục.”
“…”
Một câu hỏi hoàn toàn không nên xuất hiện trong tình huống này.
Sau một thoáng im lặng, trợ lý thông minh trả lời:
“Tạm thời không được.”
“Nhưng sau khi tài khoản đạt tích phân nhất định, hệ thống sẽ mở cửa hàng cho ngài, lúc đó ngài có thể dùng tích phân mua thẻ đổi tên.”
Dường như không hề có ác ý, giọng nói kia tiếp tục:
“Hy vọng đến lúc đó vẫn có thể phục vụ ngài.”
“Cảm ơn.”
Ôn Giản Ngôn nhìn lên camera trên đỉnh đầu, nở một nụ cười tươi tắn. Đôi môi mỏng hồng nhạt khẽ nhếch lên, ánh mắt đen láy dưới ánh sáng mạnh hơi nheo lại, trông chân thành chứ không hề giả tạo.
“Tôi cũng hy vọng sớm gặp lại cậu.”
Cuối cùng, thời gian đếm ngược màu đỏ trên tường cũng về 0.
Giọng nói kia lại vang lên, lần này vang vọng khắp không gian trắng xóa, như đến từ khắp mọi hướng, đủ lớn để làm kẻ điếc cũng phải giật mình:
[Chào mừng bạn đến với phòng livestream ác mộng, buổi livestream tiếp theo sẽ bắt đầu ngay lập tức.]
Ánh đèn flash bỗng chói lóa hơn, hoạt động quá tải như phát điên, tựa như vô số mặt trời bị nhồi nhét vào căn phòng nhỏ hẹp. Vòng kim loại của camera gần như tan chảy dưới ánh sáng khủng khiếp, ống kính giãn nở ra như một sinh vật sống.
Ôn Giản Ngôn buộc phải nhắm chặt mắt. Ngay cả khi đã nhắm mắt, ánh sáng chói lọi vẫn xuyên qua mí mắt mỏng manh, khiến hắn đau nhói.
Giọng nữ máy móc lúc đầu giờ đây tràn đầy cảm xúc, pha chút… phấn khích bệnh hoạn:
[Tôn chỉ của chúng tôi là - giải trí đến chết!]
Ôn Giản Ngôn mím chặt môi, liếc nhanh xuống dưới, ánh mắt dừng lại vài giây ở câu cuối cùng trong sơ yếu lý lịch.
…“Hãy ký khế ước linh hồn với phòng livestream ác mộng, bạn sẽ trở thành streamer mới của chúng tôi.”
Giọng nói kia lại vang lên:
“Đang mở phòng livestream cấp E cho ngài…”
“Phòng livestream độc quyền của 789326qwk đã được mở!”
Một hậu trường phòng livestream trống rỗng xuất hiện trên màn hình ánh sáng, số lượng người xem trực tuyến ở góc dưới bên phải là 0.
“Ờm… tôi có thể hỏi cậu một câu được không?”
Ôn Giản Ngôn nhẹ nhàng hỏi, giọng nói trầm ấm, từ tốn, dễ dàng chiếm được cảm tình của người khác.
“Tất nhiên.”
Chàng trai ngước lên, đôi mắt màu hổ phách ấm áp lấp lánh ánh sáng tinh nghịch, dưới ánh đèn mạnh trông hơi nhạt màu, tạo cảm giác vô hại. Hắn hơi nhíu mày, đáy mắt thoáng nét buồn bã:
“Có thể đổi tên phòng livestream không?”
Hắn có vẻ hơi xấu hổ, sau đó ngượng ngùng bổ sung:
“Tên này nghe… hơi kỳ cục.”
“…”
Một câu hỏi hoàn toàn không nên xuất hiện trong tình huống này.
Sau một thoáng im lặng, trợ lý thông minh trả lời:
“Tạm thời không được.”
“Nhưng sau khi tài khoản đạt tích phân nhất định, hệ thống sẽ mở cửa hàng cho ngài, lúc đó ngài có thể dùng tích phân mua thẻ đổi tên.”
Dường như không hề có ác ý, giọng nói kia tiếp tục:
“Hy vọng đến lúc đó vẫn có thể phục vụ ngài.”
“Cảm ơn.”
Ôn Giản Ngôn nhìn lên camera trên đỉnh đầu, nở một nụ cười tươi tắn. Đôi môi mỏng hồng nhạt khẽ nhếch lên, ánh mắt đen láy dưới ánh sáng mạnh hơi nheo lại, trông chân thành chứ không hề giả tạo.
“Tôi cũng hy vọng sớm gặp lại cậu.”
Cuối cùng, thời gian đếm ngược màu đỏ trên tường cũng về 0.
Giọng nói kia lại vang lên, lần này vang vọng khắp không gian trắng xóa, như đến từ khắp mọi hướng, đủ lớn để làm kẻ điếc cũng phải giật mình:
[Chào mừng bạn đến với phòng livestream ác mộng, buổi livestream tiếp theo sẽ bắt đầu ngay lập tức.]
Ánh đèn flash bỗng chói lóa hơn, hoạt động quá tải như phát điên, tựa như vô số mặt trời bị nhồi nhét vào căn phòng nhỏ hẹp. Vòng kim loại của camera gần như tan chảy dưới ánh sáng khủng khiếp, ống kính giãn nở ra như một sinh vật sống.
Ôn Giản Ngôn buộc phải nhắm chặt mắt. Ngay cả khi đã nhắm mắt, ánh sáng chói lọi vẫn xuyên qua mí mắt mỏng manh, khiến hắn đau nhói.
Giọng nữ máy móc lúc đầu giờ đây tràn đầy cảm xúc, pha chút… phấn khích bệnh hoạn:
[Tôn chỉ của chúng tôi là - giải trí đến chết!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.