Chương 32: Yêu đương (8)
Kê Vĩ Tửu Tửu
05/11/2021
Chuyện An Yến hứa mời cơm trước sau chỉ tốn nửa năm.
Vì để Tề Cảnh Bình sớm được ăn, An Yến mỗi ngày đều đi sớm về trễ, công ty có hạng mục lớn - nhận làm, có khác hàng lớn - chủ động tiếp đãi, giám đốc vui mừng, cảm giác như đứa nhỏ nhà mình cuối cùng cũng hiểu chuyện, nhưng ông nào đâu biết rằng An Yến đang cố gắng thay thế mình.
Chỉ khổ Tề Cảnh Bình, quan hệ giữa hai người vất vả lắm mới có chút tiến triển, nhưng bây giờ mỗi lần hẹn An Yến, đều bị hủy bỏ phút chót, cuối tuần thì chạy tới công ty tăng ca, hệt như chiến sĩ thi đua.
Có khi đêm khuya gọi điện hỏi thăm An Yến một chút, điện thoại mới vang lên hai tiếng đã bị dập máy, tiếp đó là tin nhắn báo bận của cậu gửi tới.
Tề Cảnh Bình tâm trạng phức tạp, anh muốn ăn vịt nướng, vất vả lắm mới có một con bụ bẫm đầy thịt, chuẩn bị nhổ lông để nướng, ấy thế mà nói bay liền bay, còn nói cái gì mà bay đi để mời anh ăn tiệc lớn.
Cuối tuần muốn hẹn cậu đi chơi nhưng không lúc nào cũng liên lạc được, hiếm lắm mới có một lần đồng ý.
Lúc hẹn nhau đi ăn, Tề Cảnh Bình nghe nói An Yến thích ăn cay nên đã dẫn cậu đi ăn món cay tứ xuyên nhưng cuối cùng cậu không động đũa, những lần hẹn sau anh đều chọn chỗ dành cho các cặp đôi, hai người không ăn với nhau được mấy bữa, Tề Cảnh Bình cũng không biết rõ khẩu vị của cậu, nên lần nào An Yến cũng không ăn hoặc chỉ ăn được mấy miếng.
Tề Cảnh Bình nghĩ mãi cũng không ra, rốt cuộc An Yến không hài lòng với đồ ăn hay là không hài lòng với anh?
Tâm tư đàn ông thật sự rất khó đoán, đặc biệt là người đàn ông mà mình đang theo đuổi.
Tề Cảnh Bình bị cái chày gỗ tên An Yến đánh trúng khiến cho cả người mất hết sức sống, anh lo lắng cho con đường đuổi vợ của mình quá dài, nhưng không ngờ, lúc sắp chia tay, An Yến lại trao cho anh một cái hôn khẽ.
Nụ hôn bên má kia ý nghĩa ra sao không cần nói cũng biết, Tề Cảnh Bình về nhà tắm nước lạnh mất nửa giờ mới bình tĩnh lại được. Sau khi lửa nóng qua đi, anh mới bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị tỏ tình.
Tề Cảnh Bình không phải chưa từng yêu đương, thời đại học lúc còn chưa xác định được xu hướng tình dục của mình, có rất nhiều cô gái theo đuổi anh, tuổi trẻ bồng bột cũng trải qua mấy mối tình ngắn ngủi.
Hầu hết đều là đối phương nói lời chia tay trước, lần nào cũng đều chia tay trong hòa bình, đối phương còn hỏi anh một câu: "Tề Cảnh Bình, anh có thật sự thích em không?"
Tề Cảnh Bình không trả lời có hay không, cũng không muốn trả lời, bởi vì chính anh cũng không biết, những mối tình đó anh đều sắm vai một người bạn trai tốt, mặc dù mặt than, không nói lời âu yếm, nhưng anh vẫn luôn săn sóc ân cần với đối phương, có yêu cầu thì đáp ứng, có oán giận cũng không cãi lại.
Nhưng kết cục cuối cùng đều chia tay.
Do thói quen và tu dưỡng cá nhân, anh chưa bao giờ nghĩ tới những chuyện vượt quá giới hạn, cũng không có yêu cầu gì đối với bạn gái.
Từ sau khi come out, Tề Cảnh Bình biết được sự hỗn loạn trong giới, những người trong giới anh thấy làm gì có tình yêu, chỉ hoàn toàn đơn giản là bạn tình mà thôi. Anh cũng hoàn toàn thay đổi cách nhìn về tình yêu.
Anh chờ một ngày nào đó, anh sẽ gặp được đúng người, làm điều đúng đắn, cùng nhau trải qua một đời.
May mắn thay, lúc Tề Cảnh Bình sắp từ bỏ An Yến lại xuất hiện trong cuộc đời anh, giống như một chú nai con chạy loạn đâm thẳng vào trái tim trống rỗng của anh.
Tề Cảnh Bình ngày chờ đêm mong, cuối cùng trước ngày lễ quốc khách An Yến được thăng chức, anh trước lòng mừng thay cho cậu, nhưng quan trong nhất là anh rốt cuộc cũng có thể hẹn hò được rồi, 'kiếp độc thân' đến đây là kết thúc.
Mới gửi tin chúc mừng An Yến đã gọi điện thoại lại, tưởng cậu sẽ vui vẻ vì được thăng chức nhưng câu đầu tiên đã ngập tràn oán giận: "Em còn tưởng rằng thay được giám đốc thì sẽ không phải liên hoan nữa, nhưng ai mà ngờ hôm qua mới có một cấp trên chuyển đến, một hai phải tổ chức tiệc chúc mừng cho em, tối nay lại phải đi ăn cơm. Tức chết em, khi nào mới có thể hoàn toàn hủy bỏ cái truyền thống này đây!"
"Tề Cảnh Bình! Tề Cảnh Bình! Hay là em lại cố gắng lần nữa?"
Ý tưởng mới của An Yến rất nguy hiểm, ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của hai người, Tề Cảnh Bình quyết định khuyên can: "An An, em có thiếu tiền không?"
"Đủ ạ, làm sao vậy?"
Trai thẳng Tề Cảnh Bình không biết cách uyển chuyển khuyên can một tên nhóc cuồng làm việc, anh quyết định nói sang chuyện khác.
"An An không phải em nói muốn đi Nhật Bản sao?" Tề Cảnh Bình mở máy tính tra chuyến bay gần nhất, "Không phải em vẫn luôn muốn đi Nhật Bản tắm suối nước nóng ngắm hoa anh đào sao?"
"Muốn đi!"
"Vậy thì lần này đi, anh dẫn em đi."
"Anh được nghỉ à?"
"Ừm."
Anh sớm đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ em rơi vào bẫy.
Vì để Tề Cảnh Bình sớm được ăn, An Yến mỗi ngày đều đi sớm về trễ, công ty có hạng mục lớn - nhận làm, có khác hàng lớn - chủ động tiếp đãi, giám đốc vui mừng, cảm giác như đứa nhỏ nhà mình cuối cùng cũng hiểu chuyện, nhưng ông nào đâu biết rằng An Yến đang cố gắng thay thế mình.
Chỉ khổ Tề Cảnh Bình, quan hệ giữa hai người vất vả lắm mới có chút tiến triển, nhưng bây giờ mỗi lần hẹn An Yến, đều bị hủy bỏ phút chót, cuối tuần thì chạy tới công ty tăng ca, hệt như chiến sĩ thi đua.
Có khi đêm khuya gọi điện hỏi thăm An Yến một chút, điện thoại mới vang lên hai tiếng đã bị dập máy, tiếp đó là tin nhắn báo bận của cậu gửi tới.
Tề Cảnh Bình tâm trạng phức tạp, anh muốn ăn vịt nướng, vất vả lắm mới có một con bụ bẫm đầy thịt, chuẩn bị nhổ lông để nướng, ấy thế mà nói bay liền bay, còn nói cái gì mà bay đi để mời anh ăn tiệc lớn.
Cuối tuần muốn hẹn cậu đi chơi nhưng không lúc nào cũng liên lạc được, hiếm lắm mới có một lần đồng ý.
Lúc hẹn nhau đi ăn, Tề Cảnh Bình nghe nói An Yến thích ăn cay nên đã dẫn cậu đi ăn món cay tứ xuyên nhưng cuối cùng cậu không động đũa, những lần hẹn sau anh đều chọn chỗ dành cho các cặp đôi, hai người không ăn với nhau được mấy bữa, Tề Cảnh Bình cũng không biết rõ khẩu vị của cậu, nên lần nào An Yến cũng không ăn hoặc chỉ ăn được mấy miếng.
Tề Cảnh Bình nghĩ mãi cũng không ra, rốt cuộc An Yến không hài lòng với đồ ăn hay là không hài lòng với anh?
Tâm tư đàn ông thật sự rất khó đoán, đặc biệt là người đàn ông mà mình đang theo đuổi.
Tề Cảnh Bình bị cái chày gỗ tên An Yến đánh trúng khiến cho cả người mất hết sức sống, anh lo lắng cho con đường đuổi vợ của mình quá dài, nhưng không ngờ, lúc sắp chia tay, An Yến lại trao cho anh một cái hôn khẽ.
Nụ hôn bên má kia ý nghĩa ra sao không cần nói cũng biết, Tề Cảnh Bình về nhà tắm nước lạnh mất nửa giờ mới bình tĩnh lại được. Sau khi lửa nóng qua đi, anh mới bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị tỏ tình.
Tề Cảnh Bình không phải chưa từng yêu đương, thời đại học lúc còn chưa xác định được xu hướng tình dục của mình, có rất nhiều cô gái theo đuổi anh, tuổi trẻ bồng bột cũng trải qua mấy mối tình ngắn ngủi.
Hầu hết đều là đối phương nói lời chia tay trước, lần nào cũng đều chia tay trong hòa bình, đối phương còn hỏi anh một câu: "Tề Cảnh Bình, anh có thật sự thích em không?"
Tề Cảnh Bình không trả lời có hay không, cũng không muốn trả lời, bởi vì chính anh cũng không biết, những mối tình đó anh đều sắm vai một người bạn trai tốt, mặc dù mặt than, không nói lời âu yếm, nhưng anh vẫn luôn săn sóc ân cần với đối phương, có yêu cầu thì đáp ứng, có oán giận cũng không cãi lại.
Nhưng kết cục cuối cùng đều chia tay.
Do thói quen và tu dưỡng cá nhân, anh chưa bao giờ nghĩ tới những chuyện vượt quá giới hạn, cũng không có yêu cầu gì đối với bạn gái.
Từ sau khi come out, Tề Cảnh Bình biết được sự hỗn loạn trong giới, những người trong giới anh thấy làm gì có tình yêu, chỉ hoàn toàn đơn giản là bạn tình mà thôi. Anh cũng hoàn toàn thay đổi cách nhìn về tình yêu.
Anh chờ một ngày nào đó, anh sẽ gặp được đúng người, làm điều đúng đắn, cùng nhau trải qua một đời.
May mắn thay, lúc Tề Cảnh Bình sắp từ bỏ An Yến lại xuất hiện trong cuộc đời anh, giống như một chú nai con chạy loạn đâm thẳng vào trái tim trống rỗng của anh.
Tề Cảnh Bình ngày chờ đêm mong, cuối cùng trước ngày lễ quốc khách An Yến được thăng chức, anh trước lòng mừng thay cho cậu, nhưng quan trong nhất là anh rốt cuộc cũng có thể hẹn hò được rồi, 'kiếp độc thân' đến đây là kết thúc.
Mới gửi tin chúc mừng An Yến đã gọi điện thoại lại, tưởng cậu sẽ vui vẻ vì được thăng chức nhưng câu đầu tiên đã ngập tràn oán giận: "Em còn tưởng rằng thay được giám đốc thì sẽ không phải liên hoan nữa, nhưng ai mà ngờ hôm qua mới có một cấp trên chuyển đến, một hai phải tổ chức tiệc chúc mừng cho em, tối nay lại phải đi ăn cơm. Tức chết em, khi nào mới có thể hoàn toàn hủy bỏ cái truyền thống này đây!"
"Tề Cảnh Bình! Tề Cảnh Bình! Hay là em lại cố gắng lần nữa?"
Ý tưởng mới của An Yến rất nguy hiểm, ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của hai người, Tề Cảnh Bình quyết định khuyên can: "An An, em có thiếu tiền không?"
"Đủ ạ, làm sao vậy?"
Trai thẳng Tề Cảnh Bình không biết cách uyển chuyển khuyên can một tên nhóc cuồng làm việc, anh quyết định nói sang chuyện khác.
"An An không phải em nói muốn đi Nhật Bản sao?" Tề Cảnh Bình mở máy tính tra chuyến bay gần nhất, "Không phải em vẫn luôn muốn đi Nhật Bản tắm suối nước nóng ngắm hoa anh đào sao?"
"Muốn đi!"
"Vậy thì lần này đi, anh dẫn em đi."
"Anh được nghỉ à?"
"Ừm."
Anh sớm đã chuẩn bị tốt, chỉ chờ em rơi vào bẫy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.