Buôn Bán Ve Chai, Nuôi Chồng Nam Thần
Chương 1:
Bạch Tiểu Phàn
23/01/2024
Nếu người nhà kỳ lạ có thể thu hồi, có thể bán bao nhiêu tiền đây?
Cha trọng nam khinh nữ, bao nhiêu tiền?
Mẹ ích kỷ thánh mẫu, bao nhiêu?
Giả chết trốn tránh trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình thì sao?
Kiều Hữu Hữu có tài sản hơn trăm triệu, hôm nay lại tăng thêm mấy triệu, bởi vì cô kéo dài hơi tàn trong ICU.
Khi dao mổ đâm vào cổ họng, Kiều Hữu Hữu tuyệt vọng nghĩ, cuộc đời của cô sao còn chưa kết thúc.
Ống nước lạnh lẽo cứng ngắc cắm vào, mang theo vài tia máu thịt.
Đau quá.
Đau đến thấu tim, nhưng ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích, chỉ có thể sống sờ sờ chịu đựng.
"Bảy ngày cấp cứu ba lần, xương sườn đều đè gãy, cô còn có thể chống đỡ đến cuối năm công ty phát hoa hồng không?"
Người nói chuyện là cháu trai của cô, thiếu niên mà cô từng bảo vệ dưới đòn roi hung ác của cha nó.
“Mấy ngày nay cấp cứu tốn chừng mười vạn, không lĩnh được hoa hồng thì không được chết. Tăng thêm áp lực cho bệnh viện, chống đỡ không nổi cũng phải chống đỡ.”
Lời này là cháu gái của cô nói, từ khi con bé năm tuổi trở đi, Kiều Hữu Hữu đã xem nó là công chúa nhỏ mà nuôi dưỡng yêu thương.
"Đều tại ba, thay đổi giấy chẩn đoán của cô khiến cô cắt tử cung đi, nếu không đã chẳng đến mức này.”
“Người khác cắt tử cung đều sống rất tốt, sao nó lại yếu như vậy chứ? Cô chúng mày mà không cắt tử cung thì chúng mày chẳng được thừa kế tiền của nó đâu.”
Cô đau đến mức không muốn sống, người nhà dốc hết toàn lực nuôi dưỡng lại ngồi ở bên giường thảo luận làm sao chia nhiều tiền của cô.
Người nhà họ Kiều mắng mệt mỏi, đứng dậy đi ăn cơm.
Triệu Thanh đi cuối cùng, đột nhiên nhìn thấy lông mi Kiều Hữu Hữu giật giật, tâm niệm bà khẽ động, lựa chọn lưu lại.
Đợi những người còn lại đều rời đi, bà ta tiến đến bên tai con gái: "Hữu Hữu, con tỉnh rồi à?"
Kiều Hữu Hữu khó khăn mở mắt ra, trong lòng một trận thê lương.
Cô chịu đựng đau đớn đứng giữa lằn ranh sinh tử, lại bị gia đình mình yêu thương bồi thêm vài nhát dao.
Cha trọng nam khinh nữ, bao nhiêu tiền?
Mẹ ích kỷ thánh mẫu, bao nhiêu?
Giả chết trốn tránh trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình thì sao?
Kiều Hữu Hữu có tài sản hơn trăm triệu, hôm nay lại tăng thêm mấy triệu, bởi vì cô kéo dài hơi tàn trong ICU.
Khi dao mổ đâm vào cổ họng, Kiều Hữu Hữu tuyệt vọng nghĩ, cuộc đời của cô sao còn chưa kết thúc.
Ống nước lạnh lẽo cứng ngắc cắm vào, mang theo vài tia máu thịt.
Đau quá.
Đau đến thấu tim, nhưng ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích, chỉ có thể sống sờ sờ chịu đựng.
"Bảy ngày cấp cứu ba lần, xương sườn đều đè gãy, cô còn có thể chống đỡ đến cuối năm công ty phát hoa hồng không?"
Người nói chuyện là cháu trai của cô, thiếu niên mà cô từng bảo vệ dưới đòn roi hung ác của cha nó.
“Mấy ngày nay cấp cứu tốn chừng mười vạn, không lĩnh được hoa hồng thì không được chết. Tăng thêm áp lực cho bệnh viện, chống đỡ không nổi cũng phải chống đỡ.”
Lời này là cháu gái của cô nói, từ khi con bé năm tuổi trở đi, Kiều Hữu Hữu đã xem nó là công chúa nhỏ mà nuôi dưỡng yêu thương.
"Đều tại ba, thay đổi giấy chẩn đoán của cô khiến cô cắt tử cung đi, nếu không đã chẳng đến mức này.”
“Người khác cắt tử cung đều sống rất tốt, sao nó lại yếu như vậy chứ? Cô chúng mày mà không cắt tử cung thì chúng mày chẳng được thừa kế tiền của nó đâu.”
Cô đau đến mức không muốn sống, người nhà dốc hết toàn lực nuôi dưỡng lại ngồi ở bên giường thảo luận làm sao chia nhiều tiền của cô.
Người nhà họ Kiều mắng mệt mỏi, đứng dậy đi ăn cơm.
Triệu Thanh đi cuối cùng, đột nhiên nhìn thấy lông mi Kiều Hữu Hữu giật giật, tâm niệm bà khẽ động, lựa chọn lưu lại.
Đợi những người còn lại đều rời đi, bà ta tiến đến bên tai con gái: "Hữu Hữu, con tỉnh rồi à?"
Kiều Hữu Hữu khó khăn mở mắt ra, trong lòng một trận thê lương.
Cô chịu đựng đau đớn đứng giữa lằn ranh sinh tử, lại bị gia đình mình yêu thương bồi thêm vài nhát dao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.