Quyển 16 - Chương 24: Chợ Quỷ
Đạo Môn Lão Cửu
12/03/2024
Đêm giao thừa năm đó, tôi đặt bàn ở khách sạn, cùng Tiểu Nguyệt, Lý mặt rỗ, Sở Sở và Lý Tiểu Manh ăn cơm. Lý mặt rỗ đặc biệt có cảm khái, cuộc sống hiện tại của hắn hẳn là đã tha thiết ước mơ từ lâu. Hắn cao hứng cũng uống nhiều hơn mấy chén, vành mắt hồng hồng. Mặc dù hắn mặt ngoài đang cười, nhưng tôi biết hắn nhưng thật ra đang che giấu bi thương. Khi Lý mặt rỗ đi vệ sinh, tôi cũng nhẹ nhàng đi theo, phát hiện hắn ngồi khóc trong toilet. Hắn nói Sở Sở ngày càng yếu ớt, thường xuyên nửa đêm ho ra máu, hắn lo lắng Sở Sở không chịu được bao lâu nữa… Tôi trầm mặc, tình trạng của Sở Sở đã nghiêm trọng đến vậy ư? Tôi không biết nên khuyên Lý mặt rỗ như thế nào, chỉ có thể cùng hắn đứng hút thuốc, mãi sau mới trở lại bàn tiệc tiếp tục uống.
Tiệc chuẩn bị tàn thì âm thanh A di đà phật vang lên. Tôi mừng rỡ phát hiện thì ra là Bạch Mi thiền sư và Nhất Sơ! Bạch Mi thiền sư trên mặt vẫn luôn là nụ cười hiền lành "Lão nạp lẻ loi một mình ăn tết. Nhìn mấy vị thật náo nhiệt, có thể cho lão nạp đến góp vui một chút hay không?" Tôi hưng phấn, vội vàng mời Bạch Mi thiền sư và Nhất Sơ thượng tọa, lại gọi hai bình rượu mao đài, vui vẻ uống. Đáng tiếc Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ một tên hòa thượng một tên đạo sĩ đều không uống rượu. Chỉ gọi hai chén trà nhài, tinh tế nhấm nháp.
Tiểu Nguyệt và Sở Sở uống 2 chén Mao Đài, khuôn mặt đỏ bừng, so với ngày bình thường càng thêm xinh đẹp và cuốn hút. Tôi nhìn hai người có chút say liền bảo Lý Tiểu Manh đưa hai người bọn họ về nhà trước. Tôi biết Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ tới tìm chúng tôi, khẳng định là có chuyện, nói không chừng có liên quan tới Dạ Long Đạm! Cho nên ba người vừa rời đi, tôi lập tức hỏi liệu có phải họ đến vì có tin tức Dạ Long Đạm không. Nhất Sơ trầm mặc một lát, rồi nói “Từ khi xảy ra cơ sự đến nay là bao lâu?” - Tôi vừa định bấm tay tính toán, Lý mặt rỗ lại thốt ra "5 tháng lẻ 17 ngày." - "Ừm!" Nhất Sơ gật gật đầu. Lý mặt rỗ lo lắng hỏi Nhất Sơ? Thời gian của Sở Sở liệu còn bao lâu ? Nhất Sơ do dự một lát, nhìn thoáng qua Bạch Mi thiền sư.
Bạch Mi thiền sư cười nâng chén trà "Thí chủ không cần lo lắng, chúng ta lần này tới là có manh mối quan trọng dẫn tới Dạ Long Đạm..." Tôi thấy Lý mặt rỗ kích động, cầm đũa tay phát run. Tôi lập tức hỏi Bạch Mi thiền sư "Đại sư, đã có manh mối, vậy chúng ta phải lên đường thôi! Sở Sở thực sự không còn nhiều thời gian." Bạch Mi thiền sư thở dài nói "Nhưng chỗ này cực kì hung hiểm, cho dù ta và Nhất Sơ đi vào cũng không thể toàn thân trở ra. Nếu lại mang hai người các ngươi theo, ta lo lắng sẽ dữ nhiều lành ít." Lý mặt rỗ đập đũa lên bàn "Đại sư, những lời này không cần nói, ngươi chỉ cần nói cho ta biết địa điểm, ta đi một mình là được."
Bạch Mi thiền sư nói "Có biết chợ quỷ không?" - "Chợ quỷ?" Tôi sửng sốt một chút, một vật báu như Dạ Long Đạm, làm sao có thể liên quan tới chợ quỷ. Chợ quỷ thì tôi biết, bình thường tới nói chợ quỷ có hai nghĩa. Loại thứ nhất, chỉ là khu chợ phi pháp. Bởi vì bày bán đủ loại hàng hóa, nhưng đều là đồ đổ đấu hoặc lai lịch không rõ ràng, để trốn tránh cảnh sát, bọn hắn lựa chọn tại trời về đêm mới bày quầy bán hàng, cho nên được gọi là chợ quỷ. Mà loại thứ hai thì đáng sợ hơn chính là phiên chợ của quỷ! Ngươi cho quỷ một thứ, quỷ liền có thể cho ngươi hấp thụ tuổi thọ, hoặc là tiết lộ thiên cơ vân vân. Nổi tiếng nhất là Phong Đô quỷ thành ở Trùng Khánh, còn có miếu thành hoàng Thượng Hải.
Thế là tôi liền nói với Bạch Mi thiền sư "Chợ quỷ ta biết một chút, Phong Đô quỷ thành, không phải là chợ quỷ trứ danh hay sao? Hàng năm khi quỷ môn quan mở, có không ít người tiến về nơi đó, bí mật giao dịch với quỷ." Bạch Mi thiền sư lại lắc đầu "Thiện tai thiện tai! Chợ quỷ thực ra không cố định địa điểm, nó sẽ lập tức xuất hiện tại bất kỳ chỗ nào, mà lại chỉ mở ra một tuần, hết một tuần lại phải đợi năm sau..." - "Lần này, chúng ta phát hiện chợ quỷ xuất hiện ở Dã Cẩu Lĩnh, chợ quỷ sở dĩ ra hiện ra tại đó, là do có lời đồn thôn dân ở đây đào được long giác mười phần âm khí. Lão nạp hoài nghi long giác chính là Dạ Long Đạm. E là cũng chỉ có Dạ Long Đạm mới có tư cách hấp dẫn được chợ quỷ?"
Tôi suy nghĩ chút rồi gật đầu. “Dã Cẩu Lĩnh? Cách khu du lịch tầm 300km? Tôi trước kia đi trên đường cao tốc thường xuyên nhìn thấy nơi đó.” Bạch Mi thiền sư lập tức gật đầu "Đúng, chính là chỗ đó." - "Bạch Mi thiền sư, ngài có kế hoạch gì sao?" Tôi hỏi. Bạch Mi thiền sư khẽ thở dài "Chỗ đó nhìn như phong cảnh đẹp vô cùng vô tận, kì thực rất hung hiểm, ta cảm thấy vẫn nên đi thăm dò trước cho thỏa đáng! Hai người các ngươi đi theo, vạn nhất gặp nguy hiểm thì tiếp ứng chúng ta, không có nguy hiểm mới đi vào."
Tôi cảm thấy Bạch Mi thiền sư nói rất có lý, liền hỏi "Được, Bạch Mi thiền sư, lúc nào xuất phát?" - "Ngay bây giờ." Thương lượng xong xuôi, tôi cùng Lý mặt rỗ lập tức trở về nhà, đem chuyện này báo cho Tiểu Nguyệt và Sở Sở. Vừa nghe nói đi chợ quỷ, Tiểu Nguyệt lập tức vô cùng hưng phấn, đoán chừng nàng không chờ được muốn đến đó mở mang tầm mắt? Mà Sở Sở lại vẻ mặt u sầu, không muốn để Lý mặt rỗ đi. Nàng dù sao cũng biết cấm thuật, biết chợ quỷ hung hiểm! Nhưng Lý mặt rỗ ý đã quyết, không thể vì lời lẽ của Sở Sở mà lùi bước. Cuối cùng trước thái độ bất chấp của Lý mặt rỗ, Sở Sở để cho hắn đi. Tiểu Nguyệt cũng liên tục căn dặn tôi, nhất định phải chụp nhiều ảnh. Tôi dở khóc dở cười, còn chụp nhiều ảnh nữa... Nàng nghĩ tôi đang đi nghỉ phép ư.
Tạm biệt hai nàng, chúng tôi liền lên xe. Chạy một mạch không ai nói gì , tới vùng núi hoang, xa xa liền nhìn thấy phía trước có một tòa đại sơn nguy nga. Ngọn núi lớn kia, chính là Dã Cẩu Lĩnh. Tôi không rõ, vì sao núi cao như vậy lại gọi là lĩnh? Chắc có nguyên nhân phía sau?
Dừng xe bên dưới Dã Cẩu Lĩnh tôi đã thấy rõ ràng hơn. Trên Dã Cẩu Lĩnh bụi gai mọc lung tung dày đặc, chi chít, là điển hình của một ngọn núi hoang dã. Phía trên tràn ngập một tầng sương mù, làm cả ngọn núi tràn đầy thần bí. Chân núi khá lạnh, thỉnh thoảng có một trận gió lạnh thổi qua, tôi có chút hối hận vì không mang nhiều quần áo đến đây. "Chợ quỷ ở đâu?" Lý mặt rỗ hỏi. Bạch Mi thiền sư nói "Xuyên qua ngọn núi Dã Cẩu Lĩnh, đằng sau có một thôn trang. Thôn trang bốn bề toàn núi, loại địa hình này giống thung lũng lòng chảo, mà thôn trang ngay tại trung tâm thung lũng, dẫn đến âm khí chung quanh tất cả đều theo đó tiến nhập thôn trang, cách hơn mười dặm liền có thể cảm giác được âm khí ngút trời! Cho nên ta hoài nghi chợ quỷ sẽ mở trong thôn."
"Vậy chúng ta đi vào đi." Lý mặt rỗ không kịp chờ đợi nói "Ta thấy bên kia vừa hay có một con đường." Bạch Mi thiền sư lắc đầu "Theo lão nạp, hai vị chi bằng chờ ở ngoài, ta cùng Nhất Sơ đi tìm đường. Con đường nhỏ kia là của thôn dân xuống núi, chúng ta không thể đi nếu không sẽ dễ dàng bại lộ..." Tôi liền vội vàng hỏi "Chẳng lẽ chúng ta phải lén lút tiến vào không để thôn dân phát hiện?" Bạch Mi thiền sư gật đầu "Không sai, đây là thiên cơ. Nếu ta đoán không sai, trong thôn đã bắt đầu xuất hiện quỷ tượng? Nếu có người xa lạ đến đây, bọn họ nhất định sẽ cảnh giác."
Chúng tôi thương lượng trong chốc lát, Lý mặt rỗ kiên quyết không chịu ở bên ngoài, nhất định phải đi vào. Hắn lo lắng Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ sẽ không dốc toàn lực tìm kiếm Dạ Long Đạm. Cuối cùng tôi đề nghị mọi người đóng vai thành du khách, cùng nhau tiến vào do thám, cách này có thể hỗ trợ lẫn nhau. Sau khi nghĩ thông suốt, chúng tôi cũng không dài dòng nữa, Nhất sơ đi đầu, vạt cỏ dại mở ra con đường tiến vào Dã Cẩu Lĩnh!
Tiệc chuẩn bị tàn thì âm thanh A di đà phật vang lên. Tôi mừng rỡ phát hiện thì ra là Bạch Mi thiền sư và Nhất Sơ! Bạch Mi thiền sư trên mặt vẫn luôn là nụ cười hiền lành "Lão nạp lẻ loi một mình ăn tết. Nhìn mấy vị thật náo nhiệt, có thể cho lão nạp đến góp vui một chút hay không?" Tôi hưng phấn, vội vàng mời Bạch Mi thiền sư và Nhất Sơ thượng tọa, lại gọi hai bình rượu mao đài, vui vẻ uống. Đáng tiếc Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ một tên hòa thượng một tên đạo sĩ đều không uống rượu. Chỉ gọi hai chén trà nhài, tinh tế nhấm nháp.
Tiểu Nguyệt và Sở Sở uống 2 chén Mao Đài, khuôn mặt đỏ bừng, so với ngày bình thường càng thêm xinh đẹp và cuốn hút. Tôi nhìn hai người có chút say liền bảo Lý Tiểu Manh đưa hai người bọn họ về nhà trước. Tôi biết Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ tới tìm chúng tôi, khẳng định là có chuyện, nói không chừng có liên quan tới Dạ Long Đạm! Cho nên ba người vừa rời đi, tôi lập tức hỏi liệu có phải họ đến vì có tin tức Dạ Long Đạm không. Nhất Sơ trầm mặc một lát, rồi nói “Từ khi xảy ra cơ sự đến nay là bao lâu?” - Tôi vừa định bấm tay tính toán, Lý mặt rỗ lại thốt ra "5 tháng lẻ 17 ngày." - "Ừm!" Nhất Sơ gật gật đầu. Lý mặt rỗ lo lắng hỏi Nhất Sơ? Thời gian của Sở Sở liệu còn bao lâu ? Nhất Sơ do dự một lát, nhìn thoáng qua Bạch Mi thiền sư.
Bạch Mi thiền sư cười nâng chén trà "Thí chủ không cần lo lắng, chúng ta lần này tới là có manh mối quan trọng dẫn tới Dạ Long Đạm..." Tôi thấy Lý mặt rỗ kích động, cầm đũa tay phát run. Tôi lập tức hỏi Bạch Mi thiền sư "Đại sư, đã có manh mối, vậy chúng ta phải lên đường thôi! Sở Sở thực sự không còn nhiều thời gian." Bạch Mi thiền sư thở dài nói "Nhưng chỗ này cực kì hung hiểm, cho dù ta và Nhất Sơ đi vào cũng không thể toàn thân trở ra. Nếu lại mang hai người các ngươi theo, ta lo lắng sẽ dữ nhiều lành ít." Lý mặt rỗ đập đũa lên bàn "Đại sư, những lời này không cần nói, ngươi chỉ cần nói cho ta biết địa điểm, ta đi một mình là được."
Bạch Mi thiền sư nói "Có biết chợ quỷ không?" - "Chợ quỷ?" Tôi sửng sốt một chút, một vật báu như Dạ Long Đạm, làm sao có thể liên quan tới chợ quỷ. Chợ quỷ thì tôi biết, bình thường tới nói chợ quỷ có hai nghĩa. Loại thứ nhất, chỉ là khu chợ phi pháp. Bởi vì bày bán đủ loại hàng hóa, nhưng đều là đồ đổ đấu hoặc lai lịch không rõ ràng, để trốn tránh cảnh sát, bọn hắn lựa chọn tại trời về đêm mới bày quầy bán hàng, cho nên được gọi là chợ quỷ. Mà loại thứ hai thì đáng sợ hơn chính là phiên chợ của quỷ! Ngươi cho quỷ một thứ, quỷ liền có thể cho ngươi hấp thụ tuổi thọ, hoặc là tiết lộ thiên cơ vân vân. Nổi tiếng nhất là Phong Đô quỷ thành ở Trùng Khánh, còn có miếu thành hoàng Thượng Hải.
Thế là tôi liền nói với Bạch Mi thiền sư "Chợ quỷ ta biết một chút, Phong Đô quỷ thành, không phải là chợ quỷ trứ danh hay sao? Hàng năm khi quỷ môn quan mở, có không ít người tiến về nơi đó, bí mật giao dịch với quỷ." Bạch Mi thiền sư lại lắc đầu "Thiện tai thiện tai! Chợ quỷ thực ra không cố định địa điểm, nó sẽ lập tức xuất hiện tại bất kỳ chỗ nào, mà lại chỉ mở ra một tuần, hết một tuần lại phải đợi năm sau..." - "Lần này, chúng ta phát hiện chợ quỷ xuất hiện ở Dã Cẩu Lĩnh, chợ quỷ sở dĩ ra hiện ra tại đó, là do có lời đồn thôn dân ở đây đào được long giác mười phần âm khí. Lão nạp hoài nghi long giác chính là Dạ Long Đạm. E là cũng chỉ có Dạ Long Đạm mới có tư cách hấp dẫn được chợ quỷ?"
Tôi suy nghĩ chút rồi gật đầu. “Dã Cẩu Lĩnh? Cách khu du lịch tầm 300km? Tôi trước kia đi trên đường cao tốc thường xuyên nhìn thấy nơi đó.” Bạch Mi thiền sư lập tức gật đầu "Đúng, chính là chỗ đó." - "Bạch Mi thiền sư, ngài có kế hoạch gì sao?" Tôi hỏi. Bạch Mi thiền sư khẽ thở dài "Chỗ đó nhìn như phong cảnh đẹp vô cùng vô tận, kì thực rất hung hiểm, ta cảm thấy vẫn nên đi thăm dò trước cho thỏa đáng! Hai người các ngươi đi theo, vạn nhất gặp nguy hiểm thì tiếp ứng chúng ta, không có nguy hiểm mới đi vào."
Tôi cảm thấy Bạch Mi thiền sư nói rất có lý, liền hỏi "Được, Bạch Mi thiền sư, lúc nào xuất phát?" - "Ngay bây giờ." Thương lượng xong xuôi, tôi cùng Lý mặt rỗ lập tức trở về nhà, đem chuyện này báo cho Tiểu Nguyệt và Sở Sở. Vừa nghe nói đi chợ quỷ, Tiểu Nguyệt lập tức vô cùng hưng phấn, đoán chừng nàng không chờ được muốn đến đó mở mang tầm mắt? Mà Sở Sở lại vẻ mặt u sầu, không muốn để Lý mặt rỗ đi. Nàng dù sao cũng biết cấm thuật, biết chợ quỷ hung hiểm! Nhưng Lý mặt rỗ ý đã quyết, không thể vì lời lẽ của Sở Sở mà lùi bước. Cuối cùng trước thái độ bất chấp của Lý mặt rỗ, Sở Sở để cho hắn đi. Tiểu Nguyệt cũng liên tục căn dặn tôi, nhất định phải chụp nhiều ảnh. Tôi dở khóc dở cười, còn chụp nhiều ảnh nữa... Nàng nghĩ tôi đang đi nghỉ phép ư.
Tạm biệt hai nàng, chúng tôi liền lên xe. Chạy một mạch không ai nói gì , tới vùng núi hoang, xa xa liền nhìn thấy phía trước có một tòa đại sơn nguy nga. Ngọn núi lớn kia, chính là Dã Cẩu Lĩnh. Tôi không rõ, vì sao núi cao như vậy lại gọi là lĩnh? Chắc có nguyên nhân phía sau?
Dừng xe bên dưới Dã Cẩu Lĩnh tôi đã thấy rõ ràng hơn. Trên Dã Cẩu Lĩnh bụi gai mọc lung tung dày đặc, chi chít, là điển hình của một ngọn núi hoang dã. Phía trên tràn ngập một tầng sương mù, làm cả ngọn núi tràn đầy thần bí. Chân núi khá lạnh, thỉnh thoảng có một trận gió lạnh thổi qua, tôi có chút hối hận vì không mang nhiều quần áo đến đây. "Chợ quỷ ở đâu?" Lý mặt rỗ hỏi. Bạch Mi thiền sư nói "Xuyên qua ngọn núi Dã Cẩu Lĩnh, đằng sau có một thôn trang. Thôn trang bốn bề toàn núi, loại địa hình này giống thung lũng lòng chảo, mà thôn trang ngay tại trung tâm thung lũng, dẫn đến âm khí chung quanh tất cả đều theo đó tiến nhập thôn trang, cách hơn mười dặm liền có thể cảm giác được âm khí ngút trời! Cho nên ta hoài nghi chợ quỷ sẽ mở trong thôn."
"Vậy chúng ta đi vào đi." Lý mặt rỗ không kịp chờ đợi nói "Ta thấy bên kia vừa hay có một con đường." Bạch Mi thiền sư lắc đầu "Theo lão nạp, hai vị chi bằng chờ ở ngoài, ta cùng Nhất Sơ đi tìm đường. Con đường nhỏ kia là của thôn dân xuống núi, chúng ta không thể đi nếu không sẽ dễ dàng bại lộ..." Tôi liền vội vàng hỏi "Chẳng lẽ chúng ta phải lén lút tiến vào không để thôn dân phát hiện?" Bạch Mi thiền sư gật đầu "Không sai, đây là thiên cơ. Nếu ta đoán không sai, trong thôn đã bắt đầu xuất hiện quỷ tượng? Nếu có người xa lạ đến đây, bọn họ nhất định sẽ cảnh giác."
Chúng tôi thương lượng trong chốc lát, Lý mặt rỗ kiên quyết không chịu ở bên ngoài, nhất định phải đi vào. Hắn lo lắng Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ sẽ không dốc toàn lực tìm kiếm Dạ Long Đạm. Cuối cùng tôi đề nghị mọi người đóng vai thành du khách, cùng nhau tiến vào do thám, cách này có thể hỗ trợ lẫn nhau. Sau khi nghĩ thông suốt, chúng tôi cũng không dài dòng nữa, Nhất sơ đi đầu, vạt cỏ dại mở ra con đường tiến vào Dã Cẩu Lĩnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.