Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Chương 231: ai có thể có bản lãnh cùng nàng đoạt nam nhân

A Tiều

02/10/2018

Editor: Thơ Thơ

Hương Lan nghe xong, lập tức hơi kéo váy trên người mình đang mặc ra, lộ ra hỉ phục bên trong giống hệt Lâm Dương nhi, nói: "Quận quân phân phó đồ cưới, ta đã mặc ở bên trong, chỉ không cách nào hiểu rõ, vì sao ngay cả ta cũng phải mặc vào đồ cưới đây?"

Lâm Dương mới nói: "Chỉ là dự phòng ngộ nhỡ, ta mạo hiểm danh nghĩa của nàng gả cho Thiên Quân, Đổng Khanh đồng ý thật sự là quá mức dứt khoát, nói không chừng trong đó có trá, hoặc là nàng ta có kế hoạch khác, ta không thể không phòng."

Hương Lan cười nói: "việc hôn sự Quận quân và công tử này có Hoàng Thái Thúc làm chủ rồi, Đổng Khanh nào dám từ trong cản trở? Chẳng lẽ nàng muốn cùng Hoàng Thái Thúc đối nghịch sao? Chỉ cần đánh danh nghĩa Hoàng Thái Thúc, nàng ấy dám không đồng ý sao?"

"Vô luận ra sao, vẫn phải đề phòng từ khi chưa xảy ra......." Nói tới chỗ này, Lâm Dương nhi quay đầu nhìn Hương Lan, trầm giọng hỏi: "Hoàng tộc làm đều là cưới ở trong từ đường hoàng gia thật sao?"

Hương Lan hơi mỉm cười nói: "Dĩ nhiên không phải, theo như lễ chế, sau khi thành hôn nhất định phải đi hoàng từ Tế Tự, cũng không phải trong dân gian như thế sao? Tân nương vào ngày đó, thì phải cầm hương tế bái tổ tiên phu gia rồi hả? Hôn lễ hoàng thất dĩ nhiên còn phải phức tạp hơn so với dân gian, lúc hoàng tộc thành hôn không ở nhà tế bái tổ tiên, bình thường đều là hôm sau nữa, sau ngày thành hôn lên đường, phu thê tân hôn đặc biệt đến hoàng từ, thận trọng tế bái, bình thường là sau khi hoàn thành trình tự này, sau đó sẽ ghi vào trong tộc phổ...... Có lẽ là bởi vì cùng tộc phổ ở trong hoàng từ có liên quan chứ?" thotho_

Lâm Dương nhi than nhẹ một lát nói: "Chỉ cần hoàn thành hôn lễ, chính là phu thê hợp pháp, tế bái tổ tiên là một chuyện khác...... Thiên Quân lại kiên trì ở trong hoàng từ, lại cử hành nghi thức thành hôn? Vì sao hắn kiên trì như vậy? Chẳng lẽ không có thể ở trong phủ Đại Tư Không, chọn đất thành hôn sao?"

Hương Lan nói: "Quận quân đa tâm. Thái hậu còn ở nhân thế, Nhi tử duy nhất thành hôn lại do Hoàng Thái Thúc tới chủ hôn sao? Thân là con của người, tốn đế sao cảm thấy an lòng đây? Việc hôn sự này làm gấp rút như thế, ngay cả hỉ trướng đều không thể treo lên, có lẽ đến trong hoàng từ, ở trước bài vị tổ tiên Lưu thị thành hôn, có thể lấy thận trọng để đền bù thiếu sót; tốn đế là muốn lợi dụng cơ hội thành hôn. Lần nữa trở lại trong hoàng từ, cáo tế tổ tông đi, hắn sẽ nghĩ như vậy, nhất định nhận định mình là hoàng tự Lưu thị rồi."

"Ngươi nói trái lại rất có lý." Lâm Dương nhi biết vậy nên an tâm không ít, nàng phân phó tiếp nói: "Bên này tạm thời không cần nàng. Ngươi đi trong phòng Thiên Quân coi trộm một chút, xem nơi đó chuẩn bị như thế nào, cái miệng Tiểu An Tử đó, ngươi nhất định phải cẩn thận nhìn chằm chằm, ngàn vạn đừng để cho hắn nói xằng nói bậy, tiết lộ ra ngoài."

"Vâng" Hương Lan vén áo thi lễ. Liền lui ra ngoài.

*

Ở trong một gian phòng khác, Tiểu An Tử đang nhíu mày thay Lưu Lăng mặc vào hỉ bào đỏ thẫm. Thotho_

Lưu Lăng mừng rỡ gặp đại hôn, ưa thích đầu lông mày. Trên mặt luôn nở nụ cười, trên người hắn mặc đồ cưới đỏ thẫm, ở dưới ánh nến chiếu lấp lánh, càng lộ vẻ vô cùng tuấn lãng.

"Công tử, có một việc, ngươi có cảm thấy rất kỳ quái hay không?" Tiểu An Tử chần chừ do dự mở miệng nói: "hôm qua Đổng Khanh nói rất rõ ràng, nàng phải ra khỏi thành đi tìm vệ Vũ Hậu, sao mới tới hậu đường, nàng liền thay đổi chủ ý, còn khiến Thái Thúc Công làm chủ, yêu cầu lập tức thay các ngươi cử hành hôn lễ đấy? Chẳng lẽ công tử sẽ không cảm thấy đặc biệt kỳ quái sao? Từ hôm qua ta nói với nàng xong rồi. Chưa từng ở trong Phủ Tư Không nhìn thấy qua bóng dáng của nàng nữa........."

Rõ ràng Đổng Khanh đã đi rồi, tân nương trong phòng của Phủ Đại Tư Không kia, chính là Lâm Dương nhi.

Tiểu An Tử do dự, không biết nên hay không nên nói ra ngoài, không thể làm gì khác hơn là công khai thêm ám hiệu.



Người Lưu Lăng gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái, cười lang lảnh nói: "Nếu quyết định thúc đẩy cưới, ngươi có thể gặp qua tân nương tử còn có thể nghênh ngang chạy loạn khắp nơi sao? Tự nhiên phải lẳng lặng đợi ở trong nhà, chuyện Ngụy Vũ hậu không kém một ngày kia, chờ thành hôn xong, ta liền đi theo nàng cùng đi gặp cữu cữu thôi."

Tiểu An Tử cau mày nói: "Nhưng thúc đẩy cưới luôn là không quá thỏa đáng, ta muốn công tử còn là........" thotho_

Lưu Lăng cười nói: "Thái Thúc Công nói không sai, tinh thần của ta bất định, thường cảm thấy nóng nảy lo lắng, tất cả duyên cớ đều là bởi vì khốn khổ vì tình, chỉ cần nhanh chóng thành hôn cùng với nàng, an định tâm thần cho vững vàng xuống, tin tưởng tình trạng của ta, sẽ tốt hơn so với bất cứ lúc nào cũng còn phải nhanh nhé!"

"Nếu như sau khi công tử thành hôn, tình trạng cặp mắt chẳng những không có thay đổi, ngược lại kém hơn nữa? Vậy phải làm sao?"

Tiểu An Tử rất sợ chủ tử cưới sai lầm người rồi, sau khi biết chân tướng, sẽ khí huyết công tâm, nghĩ đến đây, hắn liền không nói nữa e ngại đắc tội Hoàng Thái Thúc, vì vậy cố lấy dũng khí, tính toán nói ra thật tình: "Thật ra thì, hôm nay công tử cưới người, cũng không phải........"

Lời còn chưa nói hết, liền bị cứng rắn cắt đứt.

Nhưng thấy Hương Lan cầm trong tay tú cầu đi vào, ánh mắt mang theo nghiêm nghị cảnh cáo, nhưng mà trên mặt lại nở nụ cười nói: "An công công, cũng đừng quên tú cầu của công tử rồi, ta đã kết ở trên hỉ cầu màu đỏ tốt lắm, ngươi lấy được, ngàn vạn lần cũng đừng làm rối loạn, phá hủy nhân duyên tốt đẹp chính là......"

Tiểu An Tử nghe xong, không thể làm gì khác hơn là đưa tay thu hồi tú cầu, cũng mở miệng nói: "hôm nay Công tử nhà ta cưới Đổng Uyển, sao lại do ngươi tới hầu hạ đấy? Ngươi cũng không phải là thị nữ thiếp thân của Quận quân Thừa Ân sao?"

Hương Lan sớm đã có chuẩn bị mà đến, nàng ngượng ngùng cười nói: "Hôm nay đại hỉ của công tử, Hương Lan từng ở trong cung hầu hạ nhiều năm, tay chân luôn luôn lưu loát, tất cả bọn nha hoàn trong phủ chỉ được bề ngoài, vì vậy liền định phân phó để ta hầu hạ công tử." thotho_

Tiểu An Tử lập tức "Xuy" Một tiếng nói: "Có ta Tiểu An Tử ở đây, nơi nào còn cần ngươi đấy?"

Lưu Lăng giơ tay lên cười nói: "Thôi! Thôi! Một chút chuyện nhỏ thôi, ai tới hầu hạ không phải là giống nhau sao?"

Tiểu An Tử lại hí một tiếng nói: "Dĩ nhiên không giống nhau, Đổng phủ cách Phủ Đại Tư Không chỉ có mấy dặm đường, Đổng Khanh vừa muốn cùng công tử thành hôn, nàng không có lý do gì không đi thông báo người trong nhà tới đây hầu hạ chứ? Thậm chí ngay cả Triệu di nương cùng Đổng Chiêu đều không qua tới đây, nơi nào sẽ có loại chuyện này?"

Hương Lan hung tợn nhìn chằm chằm Tiểu An Tử một cái nói: "Ninh Vương bất chánh ở đối diện cửa Đổng phủ sao? Thông báo người của Đổng gia tới đây, không phải là thông báo Ninh Vương rồi sao? Nếu hắn biết được Đổng cô nương tối nay cùng công tử thành hôn, còn không lập tức mang đám người tới Phủ Đại Tư Không giành tân nương rồi hả? Đừng tưởng rằng Hoàng Thái Thúc ở đây, hắn liền không dám càn rỡ? Chư Vương Lưu thị, bây giờ có một người nào không vô pháp vô thiên như vậy?"

Lưu Lăng nghe xong, không nhịn được căm tức nói: "Hắn dám sao? Lưu Ký dám can đảm càn rỡ như thế sao?"

Hương Lan nói: "Đương kim Hoàng thượng, nào có sẽ trông nom Chư Vương rồi hả? Xu nịnh cũng không kịp đấy." thotho_

Lưu Lăng nghe lời nói này, không khỏi thở thật dài, trên tay Lưu Hâm nắm giữ đại quân, lại không khỏi cô phụ phụ hoàng lúc còn sống khổ tâm tổ chức, để mặc cho Chư Vương ngày càng ngang ngược kiêu ngạo, tiếp tục như vậy nữa, tương lai nhất định sẽ khó có thể thu thập.

Lúc này, thấy Hương Lan nói tiếp: "Hoàng Thái Thúc phân phó, dọc theo đường đi hoàng từ, trời đông giá rét, công tử phải phủ thêm áo choàng phòng lạnh, ở trong nhà vừa lúc có một cái màu đỏ sậm, vừa đúng hợp với tình hình, Tiểu An Tử, ngươi theo ta đi cầm thôi."



Dứt lời, trực tiếp lôi Tiểu An Tử ra khỏi cửa phòng.

Vừa ra ngoài phòng, xuống hành lang, Hương Lan lập tức quay đầu, hung tợn nhìn chằm chằm Tiểu An Tử, Lớn tiếng cảnh cáo nói: "Hoàng Thái Thúc nguyện ý giúp tốn đế phục tích, trong đó có một phần nguyên nhân, chính là bởi vì số mệnh chủ tử nhà ta Thiên Mệnh hoàng hậu đủ để tăng theo cấp số nhân, đối với công tử tương đối có lợi. Nếu như ngươi thật lòng thay chủ tử suy nghĩ, muốn cho hắn đoạt lại ngôi vị Hoàng đế lần nữa, liền ngậm lại miệng quạ của ngươi, một câu cũng đừng nhiều lời, nghe rõ chưa?"

Tiểu An Tử vốn là ném chuột cấm khí, lo lắng một khi ngỗ nghịch Hoàng Thái Thúc, vi phạm ý tứ của hắn, chọc cho hắn giận, hắn liền không chịu giúp chủ tử rồi, dù sao khiến công tử cưới Lâm Dương nhi làm vợ là ý tứ của Hoàng Thái Thúc.

Vì vậy Tiểu An Tử không tình không nguyện đáp lời nói: "Biết! Ta câm miệng.", sau đó liền an tĩnh đi theo Hương Lan tới trước hậu đường lấy món áo choàng màu đỏ chót đáng chết, dọc theo đường đi trong lòng cũng đang suy nghĩ miên man, chuyện hậu phi trong cung dễ dàng đoản mệnh, coi như yêu nữ Lâm Dương nhi kia được như nguyện làm tới hoàng hậu, hắn cũng muốn ở trong đồ ăn của nàng ngày ngày hạ thuốc, để cho nàng đoản mệnh. Thotho_

*

Lâm Dương nhi mặc một thân hỉ phục đỏ thẫm, trên đầu khoác khăn tơ lụa thêu uyên ương Phú Quý mẫu đơn màu đỏ, ở dưới Hương Lan đỡ, lên xe ngựa.

Hương Lan cố ý cất giọng nói: "Đổng cô nương, vì để tránh cho việc hôn sự này bị tiết lộ đi ra ngoài, bị người có lòng quấy rầy, làm việc tiện, cho nên lấy xe ngựa để thay thế kiệu hoa rồi."

Lâm Dương nhi dĩ nhiên không thể trả lời, nàng dương khăn lên, bày tỏ đã hiểu.

Tiến vào trong xe ngựa, Lâm Dương nhi lập tức lấy khăn đỏ che ở trên đầu xuống, không biến sắc vén lên một góc nhỏ rèm xe ngựa, lặng lẽ nhìn ra ngoài, không bao lâu sau, liền thấy Tiểu An Tử dìu Lưu Lăng đi ra khỏi cửa phòng.

"Công tử, coi chừng bậc thang!" Tiểu An Tử tha thiết dặn dò, hai mắt hắn đã tạm thời mù, đang cẩn thận vượt qua khóa cửa.

Một thân tân lang mặc hỉ bào màu đỏ sậm, mặc dù cặp mắt không nhìn thấy, trên mặt hắn tuấn mỹ, nhưng trước sau treo nụ cười cực kỳ mừng rỡ. Thotho_

Nhìn dáng dấp kia vui vẻ, Lâm Dương nhi thấy trong lòng rất không có cảm giác, rồi lại thầm nghĩ, trước tiên nàng cần phải lấy được người, chính thức thành hôn, lấy được địa vị, tương lai mới có thể hoàn toàn đoạt lấy hắn.

Coi như nam nhân về sau tam thê tứ thiếp, Tam Cung lục uyển, tôn nàng là chánh thê, hoàng hậu vinh quang, còn có ai có bản lãnh cùng nàng đoạt nam nhân chứ?

Nàng híp mắt suy nghĩ, rất cẩn thận nhìn ra ngoài dò xét lại dò, mặc dù là thành hôn, nhưng giờ phút này bên trong phủ Đại Tư Không lại hết sức yên tĩnh, không có nửa khách dự lễ, chỉ có Hoàng Thái Thúc phái mấy tên tráng đinh đi theo, ngược lại bên hông thận trọng mang đao kiếm.

Nếu Đổng Khanh có ý phá hư, nói không chừng sẽ âm thầm phái người tới trước cướp người.

Lâm Dương nhi nháy mắt với Hương Lan, Hương Lan lập tức dịch bước đến bên người Lưu Lăng, vén áo thi lễ nói với hắn: "Công tử, tiến về phía hoàng từ có một đoạn đường lớn, dọc đường có khiến Hoàng Thái Thúc phái thêm người theo hầu bảo vệ hay không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook