Buông Tôi Ra Tên Cầm Thú

Chương 13:

gia đoàn

04/01/2021

Sáng hôm sau, những tia nắng mặt trời chiếu vào bên trong một căn phòng nơi có một thân ảnh nhỏ bé đang nằm, thân ảnh nhỏ bé ấy không ai khác chính là Bạch Triệu Hiên, cậu đang nằm trên một chiếc giường King size,. Bỗng có tiếng gõ cửa cùng giọng nói của quản gia:

    - Thiếu gia, ngài dậy đi, có điện thoại của Harry tổng gọi đến thưa thiếu gia.

Cậu tỉnh dậy trả lời lại :

    - Tôi nghe rồi, nối máy đến phòng ngủ đi.

Quản gia trả lời:

    - Vâng thưa thiếu gia.

Đến khi quản gia đi được khoảng 2 phút thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cậu đi lại nghe:

     - Xin hỏi Harry tổng đây mới sáng sớm gọi tôi có việc gì không vậy?

Harry như vui mừng khi nghe được giọng nói thân thuộc ấy liền đáp lại:

     -À chuyện là tôi muốn mời Bạch tổng đây ăn một bữa cơm có được không?

Cậu nhếch mép cười và trả lời lại:



     - Oh~ thật vinh hạnh cho tôi ghê, được Harry tổng đâu mời ăn cơm ư, vậy tối nay tại nhà hàng Trung Hoa đi, 6 giờ tối nay.

Hắn bên kia đầu dây rất vui vẻ trả lời:

     - Được thôi vậy 6 giờ tối nay gặp.

Thế là cả hai cùng cúp máy, bên phía cậu bây giờ khá là vui. Bởi vì trò chơi và cái bẫy mà cậu đặt đã thực hiện xong, con mồi cũng tự mò vào cái bẫy của cậu rồi, bây giờ có thể nói trò chơi thực sự bắt đầu. Suy nghĩ xong, cậu thay quần áo, bước xuống nhà ăn sáng, vừa bước xuống thì thấy hai người đang ôm hôn nhau, hai người đàn ông ấy không ai khác là anh trai cậu cùng thư kí thân cận của cậu là Tự Hào. Cậu nhìn họ rồi mỉm cười nói:

   - Sáng sớm hai người sung sức ghê há, thấy mà tức á, đừng phát cẩu lương trước mặt em chứ anh  hai cùng anh dâu.

Tự Hào đỏ mặt vùi đầu vào ngực của Triệu Bạch mà ngại ngùng trả lời:

   - Đừng gọi anh là anh dâu chứ.

 Triệu Bạch thích thú cười và nói:

  - Ấy em nói gì thế, nó coi em là anh dâu rồi thì chính là lão bà của anh nha!

Thế là một màn sô ân ái bắt đầu giữa anh trai của cậu và chàng thư kí  thân cận của cậu. Triệu Hiên tức giận mà nói:

  - Hai người giờ có ăn sáng không hay là đứng đây phát cẩu lương hả.



Triệu Bạch quay lại nói:

  - Ấy ấy, ăn sáng thì ăn sáng làm gì căng.

Thế là cả ba người cùng ngồi vào trong bàn ăn và ăn. Sau khi ăn xong thì cậu đi  lên tập đoàn của mình làm việc, cậu vùi đầu vào công việc mà không để ý đến giờ giấc, khi cậu làm xong thì đã là 7 giờ tối. Triệu Hiên nhớ lại cuộc hẹn giữa cậu và hắn, thế là cậu kêu người lái xe đến nhà hàng Trung Hoa, bước vào nhà hàng thì cậu thấy ngay hắn đang ngồi chờ cậu, không biết hắn đến đây khi nào nhưng có vẻ sắc mặt hắn không vui. Cậu bước từng bước đến chỗ hắn và nói:

   - Xin lỗi đã để ngài đợi lâu Harry tổng.

Hắn ngước lên nhìn cậu và mỉm cười :

  - Không sao đâu, tôi cũng mới đến, nếu cậu đến rồi thì cùng gọi món đi.

Thế là hai người củng gọi món, sau khi gọi món xong, cậu và hắn cùng trò chuyện. Hắn nhìn cậu rồi nói:

   - Nhìn chung thì Bạch tổng nhỏ tuổi hơn tôi, hay là chúng ta coi nhau là anh em há có được không?

Cậu nhìn hắn lạnh nhạt trả lời:

  - Tùy ngài.

Thế là cả hai đều đổi cách xưng hô với nhau. Bữa ăn cuối cùng cũng kết thúc, cậu lạnh nhạt bỏ đi không thèm nhìn hắn hay chào hắn một câu, một lần nữa hắn bị cậu bỏ lại một mình nữa. Tim hắn bây giờ rất đau, hắn suy nghĩ hồi lâu thì cũng bỏ về biệt thự nơi mà hắn và cậu có những kỉ niệm khó quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Buông Tôi Ra Tên Cầm Thú

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook