Chương 17: chương 17
gia đoàn
04/01/2021
Dù Harry có đuổi theo cậu đi chăn nữa thì điều muộn rồi, khi cậu chạy đi thì đã có một chiếc xe chạy đến lôi cậu vào trong xe, người kéo cậu vào không ai khác là Lâm Tuệ. Lúc tan hộp, cô đã lén đi theo cậu và chứng kiến tất cả ngay cả cảnh hai người hôn nhau, cô rất sốc khi thấy hộ làm vậy.Đến khi cậu định chạy thì cô mới trốn đi. Bây giờ trên xe là một bầu không khí nặng trĩu, Lâm Tuệ nhìn cậu và nói:
- Harry tổng và cậu là gì của nhau vậy? Tại sao hai người hôn nhau? Hai người có mối quan hệ gì thế?
Triệu Hiên ngạc nhiên nhìn cô rồi cũng trả lời cô:
- Thật ra cái người mà tớ từng kể với cậu là hắn ta, cũng là người tớ từng yêu nhưng bây giờ thì không còn nữa, tớ coi hắn ta như kẻ thù của mình. Hắn ta từng khiến tớ đau đớn, lừa dối tình cảm của tớ, khiến tớ sống không bằng chết. Bây giờ trong lòng tớ chỉ có ý định trả thù mà thôi.
Nói xong cậu lại một lần nữa khóc, khi nhớ nhớ lại những kí ức đau đớn ấy, cậu không kiềm được nước mắt mà bật khóc nức nở. Cô nhìn thấy cậu khốc thì lòng rất đau, thế là cô ôm cậu vỗ về, nhưng trong đầu cô đang suy nghĩ rằng phải cho cậu thấy được người ấy bây giờ đã chân thành với cậu như thế nào, Lúc cô gặp Harry lần đầu thì đã có cảm giác gì đó rất khác, nên cô đã điều tra về tất cả quá khứ của hắn cùng cậu, khi biết được chuyện quá khứ của họ cô còn bất ngờ hơn hết là hắn thật lòng yêu cậu, hắn vì ngu muội nên đã hại chết cậu nhưng thật chất cậu chưa chết nhưng bây giờ hiểu lầm lại thêm trầm trọng hơn. Vì thế cô cần một kế hoạch để làm cho cậu thấy được hắn thật sự biết lỗi của mình rồi.Cậu cũng từ từ nín lại, rời khỏi vòng ôm của cô, sau đó cậu nhìn cô với vẻ mặt thắc mắt mà hỏi:
- Ê nè! cậu thấy hết rồi à, lúc hắn hôn tớ cậu cũng thấy đúng không.
Khi nghe cậu hỏi thì cô thoát khỏi suy nghĩ đó và trả lời:
- Ờ thì tớ thấy hết rồi, không ngờ thằng bạn tôi lại là thụ.
Cậu nhìn cô tức giận phồng má mà mắng chửi, mắng một hồi thì chiếc xe bỗng dừng lại, người tài xế ngồi đằng trước nói:
- Thưa cô chủ đã đến nhà của cậu Bạch rồi
Lâm Tuệ định quay qua chào tạm biệt thì không thấy cậu đâu hết, lúc cô không để ý thì cậu đã bước xuống xe từ lúc nào rồi không biết. Thấy cậu đã về rồi thì cô chỉ thị cho người lái xe đi về. Còn cậu khi bước vào cửa thì thấy hắn ta đang ở trong nhà mình cười nói với người quản gia. Triệu Hiên tức giận chạy đến nắm cổ áo của hắn kéo lện và nói với chất giọng lạnh lùng:
- Rốt cuộc tôi phải nói bao nhiêu lần thì anh mới hiểu đây, tôi không phải cái người gì gì đó mà anh tìm, vì thế xin anh đừng ám tôi nữa.
Harry nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu mặt cho cậu có chửi gì hắn thì hắn cũng cam chịu, nhìn hồi lâu rồi hắn nói:
- Tuy em không phải người đó nhưng tên của em giống tên của người đó, đều tên Triệu Hiên nhưng khác họ thôi, vì thế tôi chắc chắn em là người đó.
Cậu buôn áo hắn ra giọng chế giễu nói:
- Ấy nếu ngài nói vậy thì tôi xin hỏi ngài một câu? Thế ngài đã từng yêu người đó chưa?
Hắn nhìn cậu rồi trả lời lại:
- Có, tôi yêu em ấy rất nhiều, chỉ vì ngu ngốc tin một ả điếm mà tôi đã mất em ấy, nhưng bây giờ em đã quay về rồi không phải sau.
Cậu nhướng mày rồi châm chọc hắn:
- Có lẽ ngài nhận nhầm rồi đó, tôi chẳng biết ngài nữa mà làm sao tôi lại là người trong lòng ngài được, tôi không xứng với chó đâu nga~
Nói xong cậu kêu người kéo hắn ra ngoài, Harry bị kéo đi ra khỏi nhà cậu nhưng cho dù cậu có nói gì hay làm gì hắn thì hắn cũng mặc kệ. Hắn phải sữa chữa lỗi lầm mà hắn đã gây ra cho cậu, phải bù đắp tình cảm mà hắn từng chà đạp lên. Bấy giờ hắn mới biết rằng cậu rất rất quan trọng đối với hắn, thiếu cậu hắn không sống được, vì vậy con đường theo đuổi lại cậu bắt đầu.
- Harry tổng và cậu là gì của nhau vậy? Tại sao hai người hôn nhau? Hai người có mối quan hệ gì thế?
Triệu Hiên ngạc nhiên nhìn cô rồi cũng trả lời cô:
- Thật ra cái người mà tớ từng kể với cậu là hắn ta, cũng là người tớ từng yêu nhưng bây giờ thì không còn nữa, tớ coi hắn ta như kẻ thù của mình. Hắn ta từng khiến tớ đau đớn, lừa dối tình cảm của tớ, khiến tớ sống không bằng chết. Bây giờ trong lòng tớ chỉ có ý định trả thù mà thôi.
Nói xong cậu lại một lần nữa khóc, khi nhớ nhớ lại những kí ức đau đớn ấy, cậu không kiềm được nước mắt mà bật khóc nức nở. Cô nhìn thấy cậu khốc thì lòng rất đau, thế là cô ôm cậu vỗ về, nhưng trong đầu cô đang suy nghĩ rằng phải cho cậu thấy được người ấy bây giờ đã chân thành với cậu như thế nào, Lúc cô gặp Harry lần đầu thì đã có cảm giác gì đó rất khác, nên cô đã điều tra về tất cả quá khứ của hắn cùng cậu, khi biết được chuyện quá khứ của họ cô còn bất ngờ hơn hết là hắn thật lòng yêu cậu, hắn vì ngu muội nên đã hại chết cậu nhưng thật chất cậu chưa chết nhưng bây giờ hiểu lầm lại thêm trầm trọng hơn. Vì thế cô cần một kế hoạch để làm cho cậu thấy được hắn thật sự biết lỗi của mình rồi.Cậu cũng từ từ nín lại, rời khỏi vòng ôm của cô, sau đó cậu nhìn cô với vẻ mặt thắc mắt mà hỏi:
- Ê nè! cậu thấy hết rồi à, lúc hắn hôn tớ cậu cũng thấy đúng không.
Khi nghe cậu hỏi thì cô thoát khỏi suy nghĩ đó và trả lời:
- Ờ thì tớ thấy hết rồi, không ngờ thằng bạn tôi lại là thụ.
Cậu nhìn cô tức giận phồng má mà mắng chửi, mắng một hồi thì chiếc xe bỗng dừng lại, người tài xế ngồi đằng trước nói:
- Thưa cô chủ đã đến nhà của cậu Bạch rồi
Lâm Tuệ định quay qua chào tạm biệt thì không thấy cậu đâu hết, lúc cô không để ý thì cậu đã bước xuống xe từ lúc nào rồi không biết. Thấy cậu đã về rồi thì cô chỉ thị cho người lái xe đi về. Còn cậu khi bước vào cửa thì thấy hắn ta đang ở trong nhà mình cười nói với người quản gia. Triệu Hiên tức giận chạy đến nắm cổ áo của hắn kéo lện và nói với chất giọng lạnh lùng:
- Rốt cuộc tôi phải nói bao nhiêu lần thì anh mới hiểu đây, tôi không phải cái người gì gì đó mà anh tìm, vì thế xin anh đừng ám tôi nữa.
Harry nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu mặt cho cậu có chửi gì hắn thì hắn cũng cam chịu, nhìn hồi lâu rồi hắn nói:
- Tuy em không phải người đó nhưng tên của em giống tên của người đó, đều tên Triệu Hiên nhưng khác họ thôi, vì thế tôi chắc chắn em là người đó.
Cậu buôn áo hắn ra giọng chế giễu nói:
- Ấy nếu ngài nói vậy thì tôi xin hỏi ngài một câu? Thế ngài đã từng yêu người đó chưa?
Hắn nhìn cậu rồi trả lời lại:
- Có, tôi yêu em ấy rất nhiều, chỉ vì ngu ngốc tin một ả điếm mà tôi đã mất em ấy, nhưng bây giờ em đã quay về rồi không phải sau.
Cậu nhướng mày rồi châm chọc hắn:
- Có lẽ ngài nhận nhầm rồi đó, tôi chẳng biết ngài nữa mà làm sao tôi lại là người trong lòng ngài được, tôi không xứng với chó đâu nga~
Nói xong cậu kêu người kéo hắn ra ngoài, Harry bị kéo đi ra khỏi nhà cậu nhưng cho dù cậu có nói gì hay làm gì hắn thì hắn cũng mặc kệ. Hắn phải sữa chữa lỗi lầm mà hắn đã gây ra cho cậu, phải bù đắp tình cảm mà hắn từng chà đạp lên. Bấy giờ hắn mới biết rằng cậu rất rất quan trọng đối với hắn, thiếu cậu hắn không sống được, vì vậy con đường theo đuổi lại cậu bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.