Chương 28: chương 28
gia đoàn
04/01/2021
Sau khi ra khỏi phòng cậu, hắn bước xuống phòng khách nói chuyện với Lâm Tuệ, Harry nhìn cô từ đầu đến cuối rồi thầm đánh giá cô. Hắn nhìn hồi lâu rồi nói:
- Rốt cuộc cô là gì của em ấy mà lại ở nhà em ấy vậy
Cô nhìn anh rồi đáp lại:
- À tôi là bạn thân của cậu ấy, kiểu bạn thân đứa nào đứa đấy lo ấy mà.
Hắn nghe đến đây trong lòng lại nhẹ nhõm, nhưng rồi hắn hỏi cô tiếp:
- Những năm qua em ấy sống thế nào có tốt không? còn chuyện của ả ta thì là sao? tại sao hai người có vẻ đề phòng ả ta và tôi thế?
Lâm Tuệ không suy nghĩ mà trả lời luôn:
- Cậu ấy những năm qua sống rất tốt, còn chuyện của ả ta thì chắc hẳn anh đã nghe cậu ta kể rồi đúng không, việc tôi và cậu ấy đề phòng hai người bởi hai người là những kẻ độc ác. Chắc hẳn anh cũng biết tại sao cậu ấy lại lạnh nhạt với mình đúng không, cậu ấy bây giờ chỉ có hận thù thôi không có gì có thể cứu vãn những nỗi đau mà anh gây ra cho cậu ấy từ 2 năm trước cả. Nếu anh muốn giúp đỡ để cậu ấy yêu anh lại xóa bỏ hận thù giữa hai người thì tôi có thể giúp. Nhưng nếu anh làm cậu ấy đau lòng thêm một lần nào nữa thì anh xác định với tôi nghe chưa hả.
Harry thầm mừng vì Lâm Tuệ không phải tình địch của mình mà còn muốn giúp hắn và cậu bên nhau nữa, hắn không cần nghĩ gì hết mà gật đầu đồng ý. Hai người trò chuyện một hồi thì bỗng hắn có một cuộc gọi đến từ công việc nên đã rời đi. Trong lòng hắn bây giờ rất vui vẻ. Đến sáng hôm sau, Triệu Hiên tỉnh dậy như thường ngày, cậu làm vệ sinh cá nhân xong thì đi lên tập đoàn làm việc, vừa mới ngồi xuống thì Tiểu Hân chạy vào giọng ỏng a ỏng ẹo nói:
- Hôm qua anh không sao chứ, làm người ta sợ hết hồn à, mà hôm qua tự nhiên lạnh nhạt với người ta à ~
Ả không cho anh nói nữa mà chạy lại ngồi lên đùi anh cạ cạ bộ ngực silicon của ả vào người của cậu, nó khiến cậu ghê tởm định kêu ả cút ra khỏi người mình thì từ đâu đó có một bàn tay nắm tóc ả quăng ra xa. Ả ta tức giận đứng lên định chửi thì nhìn thấy một luồn sát khí dày đặc. Người đó không ai khác chính là hắn, hắn nhìn ả rồi nói:
- Đừng dại mà đụng đến người của tao, đã cảnh báo mà mày không nghe hả con điếm kia.
Vừa dứt lời thì hắn nắm đầu ả lôi ra ngoài, bên ngoài bây giờ toàn tiếng la hét của ả, nhưng rồi tiếng la hét đó từ từ biến mất. Sau khi quăng ả ra ngoài bãi rác thì hắn đi rửa tay rồi đến tập đoàn của cậu. Hắn đi vào thì thấy mèo nhỏ của hắn đang nằm trên bàn ngủ vì mệt. Harry đi đến bế cậu lên đem vào phòng nghỉ dành cho cậu đặt xuống giường ngủ, hắn định rời đi thì bị tay cậu kéo lên giường nằm. Bây giờ hắn cùng cậu nằm ôm nhau mà ngủ, trong rất ngọt ngào vào ấm áp, nhưng sự ngọt ngào ấm áp này sẽ kéo dài bao lâu đây, cậu hận hắn, còn hắn thì yêu cậu đến điên dại, liệu hắn có thể làm cho cậu yêu hắn lại từ đầu không.
- Rốt cuộc cô là gì của em ấy mà lại ở nhà em ấy vậy
Cô nhìn anh rồi đáp lại:
- À tôi là bạn thân của cậu ấy, kiểu bạn thân đứa nào đứa đấy lo ấy mà.
Hắn nghe đến đây trong lòng lại nhẹ nhõm, nhưng rồi hắn hỏi cô tiếp:
- Những năm qua em ấy sống thế nào có tốt không? còn chuyện của ả ta thì là sao? tại sao hai người có vẻ đề phòng ả ta và tôi thế?
Lâm Tuệ không suy nghĩ mà trả lời luôn:
- Cậu ấy những năm qua sống rất tốt, còn chuyện của ả ta thì chắc hẳn anh đã nghe cậu ta kể rồi đúng không, việc tôi và cậu ấy đề phòng hai người bởi hai người là những kẻ độc ác. Chắc hẳn anh cũng biết tại sao cậu ấy lại lạnh nhạt với mình đúng không, cậu ấy bây giờ chỉ có hận thù thôi không có gì có thể cứu vãn những nỗi đau mà anh gây ra cho cậu ấy từ 2 năm trước cả. Nếu anh muốn giúp đỡ để cậu ấy yêu anh lại xóa bỏ hận thù giữa hai người thì tôi có thể giúp. Nhưng nếu anh làm cậu ấy đau lòng thêm một lần nào nữa thì anh xác định với tôi nghe chưa hả.
Harry thầm mừng vì Lâm Tuệ không phải tình địch của mình mà còn muốn giúp hắn và cậu bên nhau nữa, hắn không cần nghĩ gì hết mà gật đầu đồng ý. Hai người trò chuyện một hồi thì bỗng hắn có một cuộc gọi đến từ công việc nên đã rời đi. Trong lòng hắn bây giờ rất vui vẻ. Đến sáng hôm sau, Triệu Hiên tỉnh dậy như thường ngày, cậu làm vệ sinh cá nhân xong thì đi lên tập đoàn làm việc, vừa mới ngồi xuống thì Tiểu Hân chạy vào giọng ỏng a ỏng ẹo nói:
- Hôm qua anh không sao chứ, làm người ta sợ hết hồn à, mà hôm qua tự nhiên lạnh nhạt với người ta à ~
Ả không cho anh nói nữa mà chạy lại ngồi lên đùi anh cạ cạ bộ ngực silicon của ả vào người của cậu, nó khiến cậu ghê tởm định kêu ả cút ra khỏi người mình thì từ đâu đó có một bàn tay nắm tóc ả quăng ra xa. Ả ta tức giận đứng lên định chửi thì nhìn thấy một luồn sát khí dày đặc. Người đó không ai khác chính là hắn, hắn nhìn ả rồi nói:
- Đừng dại mà đụng đến người của tao, đã cảnh báo mà mày không nghe hả con điếm kia.
Vừa dứt lời thì hắn nắm đầu ả lôi ra ngoài, bên ngoài bây giờ toàn tiếng la hét của ả, nhưng rồi tiếng la hét đó từ từ biến mất. Sau khi quăng ả ra ngoài bãi rác thì hắn đi rửa tay rồi đến tập đoàn của cậu. Hắn đi vào thì thấy mèo nhỏ của hắn đang nằm trên bàn ngủ vì mệt. Harry đi đến bế cậu lên đem vào phòng nghỉ dành cho cậu đặt xuống giường ngủ, hắn định rời đi thì bị tay cậu kéo lên giường nằm. Bây giờ hắn cùng cậu nằm ôm nhau mà ngủ, trong rất ngọt ngào vào ấm áp, nhưng sự ngọt ngào ấm áp này sẽ kéo dài bao lâu đây, cậu hận hắn, còn hắn thì yêu cậu đến điên dại, liệu hắn có thể làm cho cậu yêu hắn lại từ đầu không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.