Chương 30:
gia đoàn
04/01/2021
Người bí ẩn ấy không ai khác chính là Alice một trong những người bạn thân của Harry, cô cũng là người từng yêu hắn nhưng khi biết hắn yêu cậu thì đã từ bỏ, đến một ngày cô nghe được tin cậu dã chết thì cô mới có cơ hội nói ra những điều mà cô luôn giấu trong lòng. Trở lại lúc hắn mắt đi cậu, Alice đi tới nhà của hắn, mặt đỏ ửng nói:
- Harry cậu ra đây cho tớ.
Nghe có tiếng động ồn ào bên ngoài thì hắn bước ra hỏi cô:
- Có chuyện gì mà cậu đến đây la lối om sòm lên vậy?
Alice thấy hắn đi ra liền chạy lại ôm rồi nói:
- Cậu đừng buồn về chuyện của Triệu Hiên nữa, sao cậu không bắt đầu lại từ đầu với tớ này, tớ thích cậu từ lâu rồi Harry tại sao cậu không yêu tớ chứ, tớ yêu cậu vậy mà, làm ơn quên hết chuyện của Triệu Hiên đi mà.
Hắn nhìn cô một hồi lâu rồi trả lời:
- Xin lỗi cậu nhưng tôi không thể yêu cậu, người tôi yêu duy nhất chỉ có Triệu Hiên thôi, cho dù cậu ấy chết rồi thì tôi vẫn yêu cậu ấy, tôi chỉ coi cậu là bạn thôi.
Vừa dứt hết lời cô nhìn hắn rồi mỉm cười nói:
- Được rồi, tớ coi như thua rồi, nếu cậu không thích tớ thì chúng ta vẫn là bạn chứ.
Harry gật đầu đồng ý rồi kêu quản gia đưa cô về. Từ ngày hôm đó cô không xuất hiện nữa. Đến ngày hôm nay, cô vừa về nước cùng với chồng của mình thì thấy bóng dáng của ai đó khá quen thuộc, người đó chính là cậu, lúc này cô như gặp được ma vậy, sợ hãi, nhưng khi nghe được cuộc đối thoại của cậu với ai đó bên đầu dây, Alice mới biết rằng cậu chỉ giả chết để trả thù hắn lại.Từ lúc đó, cô luôn cho người theo dõi cậu, Đến hôm nay khi cô thấy cậu và hắn đang hạnh phúc thì lòng cô cũng cảm thấy vui, Alice định đi về thì nghe được những gì mà con ả Tiểu Hân ấy nói, cô liền nhếch miệng cười. Bởi vì, thứ mà con nhỏ kia muốn thì không bao giờ có được, ám ảnh những thứ không phải tình yêu mà mình có thì chỉ như một kẻ điên, đến cuối cùng thì chẳng được gì ngoài sự đau khổ. Đang suy nghĩ vẫn vơ thì chồng của cô gọi:
- Em đang suy nghĩ gì mà chăm chú thế.
Alice mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Chồng này, anh thấy người phụ nữ hồi nãy thế nào
Anh ta trả lời cô ôn nhu:
- Giống một kẻ điên, toàn khuôn mặt phấn không, xấu xí.
Cô nhìn anh mỉm cười hài lòng, chồng của cô là Tư Thiên một nhân viên văn phòng bình thường, trong một lần cô đụng trúng anh thì hai người họ đã bị cuốn vào một mối tình khó ai biết được. Một người là thiên kim tiểu thu, một người là nhân viên văn phòng bình thường, đối với cô đây chính là hạnh phúc. Còn về phần cậu và hắn, sau khi đến nhà hàng ăn thì hắn chở cậu về biệt thự của mình. Đến nơi, cậu bực tức quát:
- Anh bị điên hay gì mau chở tôi về không tôi báo cảnh sát đó.
Hắn phì cười rồi trả lời:
- HAHAHA chắc anh sợ quá, em không xuống thì anh bế em xuống
Thế là cậu bị hắn bế xuống trong sự bực tức nhưng không làm được gì, thấy cậu có vẻ ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn thì Harry thấy rất vui liền nở một nụ cười tươi.Hắn đi vào nhà rồi đặt cậu lên giường.
- Harry cậu ra đây cho tớ.
Nghe có tiếng động ồn ào bên ngoài thì hắn bước ra hỏi cô:
- Có chuyện gì mà cậu đến đây la lối om sòm lên vậy?
Alice thấy hắn đi ra liền chạy lại ôm rồi nói:
- Cậu đừng buồn về chuyện của Triệu Hiên nữa, sao cậu không bắt đầu lại từ đầu với tớ này, tớ thích cậu từ lâu rồi Harry tại sao cậu không yêu tớ chứ, tớ yêu cậu vậy mà, làm ơn quên hết chuyện của Triệu Hiên đi mà.
Hắn nhìn cô một hồi lâu rồi trả lời:
- Xin lỗi cậu nhưng tôi không thể yêu cậu, người tôi yêu duy nhất chỉ có Triệu Hiên thôi, cho dù cậu ấy chết rồi thì tôi vẫn yêu cậu ấy, tôi chỉ coi cậu là bạn thôi.
Vừa dứt hết lời cô nhìn hắn rồi mỉm cười nói:
- Được rồi, tớ coi như thua rồi, nếu cậu không thích tớ thì chúng ta vẫn là bạn chứ.
Harry gật đầu đồng ý rồi kêu quản gia đưa cô về. Từ ngày hôm đó cô không xuất hiện nữa. Đến ngày hôm nay, cô vừa về nước cùng với chồng của mình thì thấy bóng dáng của ai đó khá quen thuộc, người đó chính là cậu, lúc này cô như gặp được ma vậy, sợ hãi, nhưng khi nghe được cuộc đối thoại của cậu với ai đó bên đầu dây, Alice mới biết rằng cậu chỉ giả chết để trả thù hắn lại.Từ lúc đó, cô luôn cho người theo dõi cậu, Đến hôm nay khi cô thấy cậu và hắn đang hạnh phúc thì lòng cô cũng cảm thấy vui, Alice định đi về thì nghe được những gì mà con ả Tiểu Hân ấy nói, cô liền nhếch miệng cười. Bởi vì, thứ mà con nhỏ kia muốn thì không bao giờ có được, ám ảnh những thứ không phải tình yêu mà mình có thì chỉ như một kẻ điên, đến cuối cùng thì chẳng được gì ngoài sự đau khổ. Đang suy nghĩ vẫn vơ thì chồng của cô gọi:
- Em đang suy nghĩ gì mà chăm chú thế.
Alice mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Chồng này, anh thấy người phụ nữ hồi nãy thế nào
Anh ta trả lời cô ôn nhu:
- Giống một kẻ điên, toàn khuôn mặt phấn không, xấu xí.
Cô nhìn anh mỉm cười hài lòng, chồng của cô là Tư Thiên một nhân viên văn phòng bình thường, trong một lần cô đụng trúng anh thì hai người họ đã bị cuốn vào một mối tình khó ai biết được. Một người là thiên kim tiểu thu, một người là nhân viên văn phòng bình thường, đối với cô đây chính là hạnh phúc. Còn về phần cậu và hắn, sau khi đến nhà hàng ăn thì hắn chở cậu về biệt thự của mình. Đến nơi, cậu bực tức quát:
- Anh bị điên hay gì mau chở tôi về không tôi báo cảnh sát đó.
Hắn phì cười rồi trả lời:
- HAHAHA chắc anh sợ quá, em không xuống thì anh bế em xuống
Thế là cậu bị hắn bế xuống trong sự bực tức nhưng không làm được gì, thấy cậu có vẻ ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn thì Harry thấy rất vui liền nở một nụ cười tươi.Hắn đi vào nhà rồi đặt cậu lên giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.