Chương 37: chương 37
gia đoàn
04/01/2021
Sau khi hắn vừa bước ra khỏi phòng tra tấn thì liền lấy xe chạy đi đến chỗ của cậu,khi đến chỗ cậu thì hắn liền chạy thật nhanh lên phòng của cậu, vừa mở cánh cửa ra Harry thấy một cảnh tượng khiến hắn không vui.Lúc này Triệu Hiên đang ôm ấp một người đàn ông khác, Harry thấy vậy liền quát lên:
- EM ĐANG LÀM GÌ VẬY TRIỆU HIÊN! TẠI SAO EM ÔM HẮN HẢ! EM THIẾU HƠI ĐÀN ÔNG ĐẾN NHƯ THẾ HẢ!
Hắn vừa dứt lời thì cậu trả lời:
-HAHAHAHAHAHA tôi chỉ xem anh như món đồ chơi mà thôi. Nói thật luôn, tôi chính là người mà anh thầm nhớ thương suốt bao năm nay đó, tôi quay lại chỉ trả thù anh mà thôi, cũng cảm ơn anh vì đã giúp tôi loại bỏ cái gai trong mắt, anh đúng thật là một con chó biết vâng lời đấy. Kịch cũng xong rồi nên tôi nói cho anh biết luôn nhé từ hôm nay chúng ta ĐƯỜNG AI NẤY ĐI, NƯỚC SÔNG KHÔNG PHẠM NƯỚC GIẾNG!!
Nói xong cậu khoát tay người đàn ông kia mà bước qua mặt hắn,còn hắn bây giờ đứng ngây ra mà nhìn cậu cùng người đàn ông kia tay trong tay đi xa khỏi nơi kia. Đến cuối cùng thì hắn cũng thua, thua vì không thể làm cậu yêu mình nữa, thua vì 2 năm trước hắn đã giết đi con người hiền lành tốt bụng kia. Hắn thua thật rồi, qua hần cậu khi đi ra khỏi tập đoàn thì bỏ tay người đàn ông kia ra và nói:
- Chú à cháu làm vậy có đúng không, sao cháu lại cảm thấy đau như vậy, có lẽ nào cháu vẫn còn yêu anh ấy.
Người kia là chú họ của cậu tên là Bạch Lâm Nam, người chú này của cậu khi biết được những gì xảy ra dối với cậu vào 2 năm trước thì cũng có phần hiểu được và thông cảm cho cậu. Khi nghe cậu nói vậy thì cũng an ủi cậu đôi lời:
- Chú biết cháu vẫn còn yêu hắn ta, nhưng cháu bây giờ chỉ là hận thù mà thôi, nhưng cuối cùng cháu cũng đã trả thù được rồi, chú cũng chỉ muốn nói với cháu câu này mà thôi, tình yêu luôn mang lại cho chúng ta những kỉ niệm ngọt ngào, cũng cho ta một chút đắng cay, nhưng đến cuối cùng thì lại đem đến cho ta đau khổ.
Dứt lời thì chiếc xe hơi cũng ngừng lại, cậu bước xuống xe vào nhà dọn hết những đồ đạc cần thiết rồi đi ra khỏi căn biệt thự nơi cậu ở. Tối ngày hôm đó cậu lên máy bay đi đến vùng đất mới, nơi không còn đau thương nữa, cậu đi cũng không để lại lời từ biệt. Còn Harry thì như điên lên mà đi lại nhà cậu la hét um xùm:
-BẠCH TRIỆU HIÊN EM RA ĐÂY CHO ANH! EM ĐANG TRỐN ANH SAO! ANH XIN EM ĐÓ EM RA ĐÂY ĐI MÀ! TRIÊU HIÊN!!!
Hắn cứ đứng đó mà la hét đến một lúc thì có một người bước đến nói:
- Chủ nhân ngôi nhà này đã đi khỏi đây rồi
Nghe đến đây, hắn liền loạng choạng mà ngã xuống đất, mặt tối sầm lại nước mắt cũng từ từ chảy dài xuống hai bên má của hắn, cuối cùng cậu lại bỏ đi bỏ lại hắn một mình nữa, tại sao lại thế, hắn đã biết sai rồi mà, tại sao lại một lần nữa bỏ đi không một lời từ biệt.
- EM ĐANG LÀM GÌ VẬY TRIỆU HIÊN! TẠI SAO EM ÔM HẮN HẢ! EM THIẾU HƠI ĐÀN ÔNG ĐẾN NHƯ THẾ HẢ!
Hắn vừa dứt lời thì cậu trả lời:
-HAHAHAHAHAHA tôi chỉ xem anh như món đồ chơi mà thôi. Nói thật luôn, tôi chính là người mà anh thầm nhớ thương suốt bao năm nay đó, tôi quay lại chỉ trả thù anh mà thôi, cũng cảm ơn anh vì đã giúp tôi loại bỏ cái gai trong mắt, anh đúng thật là một con chó biết vâng lời đấy. Kịch cũng xong rồi nên tôi nói cho anh biết luôn nhé từ hôm nay chúng ta ĐƯỜNG AI NẤY ĐI, NƯỚC SÔNG KHÔNG PHẠM NƯỚC GIẾNG!!
Nói xong cậu khoát tay người đàn ông kia mà bước qua mặt hắn,còn hắn bây giờ đứng ngây ra mà nhìn cậu cùng người đàn ông kia tay trong tay đi xa khỏi nơi kia. Đến cuối cùng thì hắn cũng thua, thua vì không thể làm cậu yêu mình nữa, thua vì 2 năm trước hắn đã giết đi con người hiền lành tốt bụng kia. Hắn thua thật rồi, qua hần cậu khi đi ra khỏi tập đoàn thì bỏ tay người đàn ông kia ra và nói:
- Chú à cháu làm vậy có đúng không, sao cháu lại cảm thấy đau như vậy, có lẽ nào cháu vẫn còn yêu anh ấy.
Người kia là chú họ của cậu tên là Bạch Lâm Nam, người chú này của cậu khi biết được những gì xảy ra dối với cậu vào 2 năm trước thì cũng có phần hiểu được và thông cảm cho cậu. Khi nghe cậu nói vậy thì cũng an ủi cậu đôi lời:
- Chú biết cháu vẫn còn yêu hắn ta, nhưng cháu bây giờ chỉ là hận thù mà thôi, nhưng cuối cùng cháu cũng đã trả thù được rồi, chú cũng chỉ muốn nói với cháu câu này mà thôi, tình yêu luôn mang lại cho chúng ta những kỉ niệm ngọt ngào, cũng cho ta một chút đắng cay, nhưng đến cuối cùng thì lại đem đến cho ta đau khổ.
Dứt lời thì chiếc xe hơi cũng ngừng lại, cậu bước xuống xe vào nhà dọn hết những đồ đạc cần thiết rồi đi ra khỏi căn biệt thự nơi cậu ở. Tối ngày hôm đó cậu lên máy bay đi đến vùng đất mới, nơi không còn đau thương nữa, cậu đi cũng không để lại lời từ biệt. Còn Harry thì như điên lên mà đi lại nhà cậu la hét um xùm:
-BẠCH TRIỆU HIÊN EM RA ĐÂY CHO ANH! EM ĐANG TRỐN ANH SAO! ANH XIN EM ĐÓ EM RA ĐÂY ĐI MÀ! TRIÊU HIÊN!!!
Hắn cứ đứng đó mà la hét đến một lúc thì có một người bước đến nói:
- Chủ nhân ngôi nhà này đã đi khỏi đây rồi
Nghe đến đây, hắn liền loạng choạng mà ngã xuống đất, mặt tối sầm lại nước mắt cũng từ từ chảy dài xuống hai bên má của hắn, cuối cùng cậu lại bỏ đi bỏ lại hắn một mình nữa, tại sao lại thế, hắn đã biết sai rồi mà, tại sao lại một lần nữa bỏ đi không một lời từ biệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.