Chương 60: Hình tượng lạnh lùng bị tan vỡ
Tống Cửu Cận
10/05/2019
Khương Trừng cầm tay Lâm Giang Nam, nhân viên công tác phía sau bắt đầu
cởi dây thừng. Thế là họ cứ như vậy không kịp chuẩn bị tâm lý đã thuận
thế trượt xuống.
Lâm Giang Nam đau tim, dường như cô nghe được tiếng gió gào thét bên tai mình.
“Đừng sợ, mở mắt ra nhìn xem.” Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam bên cạnh, nhẹ nhàng nói với cô.
Nghe thấy giọng của Khương Trừng, Lâm Giang Nam run rẩy mở to mắt.
Dường như khi vừa mở mắt ra, cô đã bị thế giới băng tuyết vô cùng bao la hùng vĩ tươi đẹp trước mặt khuất phục. Xa xa là những tảng băng ánh ra những dải ánh sáng rực rỡ lung linh, chói sáng khiến người ta hoa mắt, ánh đèn năm màu sặc sỡ chiếu sáng cả thế giới băng tuyết.
“Đẹp quá.” Lâm Giang Nam thì thầm.
Khương Trừng nghiêng đầu nhìn cô, sự lạnh lùng nghiêm nghị trên mặt đã không thấy đâu, giờ khắc này chỉ còn lại sự cưng chiều vô hạn, trong mắt cô là những tia sáng lung linh rực rỡ, còn trong mắt anh, cô chính là những tia sáng ấy.
“Lâm Giang Nam, anh yêu em.” Khương Trừng ghé sát tai Lâm Giang Nam, nhẹ nhàng nói.
Cơ thể Lâm Giang Nam cứng đờ, cô nghiêng đầu nhìn anh, vẻ mặt kinh ngạc và vô cùng vui vẻ.
Khi đến điểm cao nhất của cầu trượt, lúc này gió cũng lớn nhất.
“Em cũng yêu anh.” Dường như lời của cô vừa nói ra đã bị ngọn gió gào thét cuốn đi. Nhưng Khương Trừng nhìn khẩu hình của cô, vẫn đoán được cô muốn nói gì.
Lúc lần nữa trượt xuống, Khương Trừng bất chợt cuốn lấy môi cô. Đến khi sắp trượt xuống đất, Khương Trừng mới từ từ buông cô ra, Lâm Giang Nam mềm mại nằm liệt trong ngực anh.
Trần nhà của thế giới băng tuyết không biết đã mở ra từ lúc nào, từng bông tuyết trắng lả tả rơi xuống, hai bên bầu trời là tia sáng màu tím xinh đẹp rực rỡ.
“Đẹp quá.” Lâm Giang Nam cầm tay Khương Trừng.
Hai người tay nắm tay, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều là hình bóng của đối phương.
Lúc buông tay ra, Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam đang một mình xoay tròn cách đó không xa, độ cong khóe môi càng lúc càng lớn.
Lâm Giang Nam xoay tròn một lúc, sau đó nhìn Khương Trừng rồi đột nhiên chạy qua chỗ anh. Trong lúc chạy, hai tay Lâm Giang Nam giang ra, Khương Trừng cũng rất phối hợp cúi người, giơ hai tay ra, đợi Lâm Giang Nam nhào đến.
Khi chỉ còn cách Khương Trừng chưa đến một mét, Lâm Giang Nam đột nhiên nhảy lên, vòng tay ôm lấy cổ Khương Trừng, Khương Trừng cũng vươn tay ôm eo Lâm Giang Nam. Cả người cô đều được anh ôm trọn vào lòng, hai chân cách mặt đất, sau đó anh ôm cô bắt đầu xoay tròn.
...
“Khương Trừng, nhanh hơn nữa.” Lâm Giang Nam nói với Khương Trừng.
Lâm Giang Nam ngồi trên xe trượt tuyết, Khương Trừng đứng phía sau cô, trong tay anh là tay vịn xe trượt tuyết, nghe Lâm Giang Nam nói vậy liền đẩy nhanh hơn.
Bởi vì khe trượt trên mặt đất có hình xoắn ốc nên dưới lực ma sát, xe trượt tuyết sẽ tự động thay đổi vị trí, có thể tự động rẽ ngoặt được.
“Quá tuyệt vời! Quá kích thích!” Lâm Giang Nam chậm rãi đứng dậy khỏi xe trượt tuyết, giang rộng hai tay như nữ chính trong bộ phim Titanic.
Khương Trừng đẩy một cái, sau đó bước lên bàn đạp sau xe trượt tuyết.
Mọi người xung quanh khe trượt đều bị hai người họ hấp dẫn ánh mắt, với sự chênh lệch chiều cao cùng giá trị nhan sắc đó, không muốn bị người ta chú ý cũng là một chuyện khó khăn.
Sau khi hai người họ xuống khỏi khe trượt, mọi người mới nhận ra hai người này vậy mà lại là Khương Trừng và Lâm Giang Nam, bọn họ tay nắm tay, trên mặt là tươi cười vui vẻ, toàn bộ quá trình Khương Trừng đều cưng chiều Lâm Giang Nam đến mức không coi ai ra gì.
# Đôi đũa lệch đáng yêu tại Khu vui chơi trượt tuyết Ninh Hạ
# Vợ chồng Trừng Nam show ân ái giữa khu vui chơi
# Vợ chồng Trừng Nam vừa ra tay, ngược chết cẩu độc thân trong thiên hạ
Ngắn ngủn vài phút, đề tài này đã lên hot search. Cùng lúc đó, Khương Trừng cũng chia sẻ một trạng thái trên Weibo.
Hình tượng nam thần sụp đổ / tình yêu @ Lâm Tiểu Miêu a // Vi khuẩn chuyện tình cảm giới giải trí V: Người duy nhất trên thế giới này chỉ cần một phút đã khiến nam thần lạnh lùng mỉm cười ấm áp, không còn ai khác ngoài Lâm Giang Nam.
Đính kèm là những bức ảnh anh ôm cô xoay tròn, cô đứng trên ván trượt, giang rộng hai tay. Khương Trừng đứng phía sau cô cưng chiều che chở, gương mặt hai người đều tràn đầy ý cười, cho dù cách một màn hình vẫn có thể cảm giác được hơi thở ngược cẩu nồng đậm.
Khương Trừng chia sẻ một cái, Weibo liền nóng lên, nhóm fangirl sôi nổi tỏ vẻ, lúc Lâm Giang Nam chưa xuất hiện, các cô còn chưa từng nhìn thấy Khương Trừng tươi cười không kiêng nể gì như vậy. Thậm chí các cô còn cho rằng, cả đời này cũng không thể nhìn thấy Khương Trừng tươi cươi. Nhưng bây giờ Lâm Giang Nam xuất hiện đã bù đắp tất cả tiếc nuối của fangirl Khương Trừng.
Vì thế quân đoàn Cam khổng lồ liên tục bình luận bên dưới, sôi nổi tag Lâm Giang Nam.
Bình luận 1: Hình tượng lạnh lùng của nam thần hoàn toàn sụp đổ / bội phục @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 2: Nam thần nữ thần đúng là đẹp đến nghịch thiên, show ân ái đến mức người ta chỉ có thể bội phục! Yêu yêu! @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 3: Trừng của em rốt cuộc cũng chịu đổi mới rồi, nhồi cẩu lương cũng được, phải tiếp tục phát huy đấy! @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 4: Nữ thần nhất định phải khiến nam thần của bọn em vui vẻ như vậy mỗi ngày @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 5: Thay chúng em chăm sóc Cam lớn @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 6: Thay chúng em chăm sóc Cam lớn @ Lâm Tiểu Miêu
...
Bình luận như vậy nhanh chóng bị đẩy lên trên, mọi người đồng loạt bình luận: # Thay chúng em chăm sóc Cam lớn
Tuy nhiên vợ chồng Trừng Nam lên hot search Weibo, đồng thời cũng kéo theo Tống Điềm Nhiên, nguyên nhân là cô ấy tag Khương Trừng, người ta không đáp lại, trái lại còn lên Weibo show ân ái. Vì thế chia sẻ Tống Điềm Nhiên tag Khương Trừng kia cũng bị chiếm đóng, fans nhà cô ấy, antifan, còn có fangirl trong quân đoàn Cam nhanh chóng cào xé nhau.
“Mệt rồi à?” Khương Trừng cõng Lâm Giang Nam, vừa đi vừa hỏi.
“Vâng, mệt quá.” Lâm Giang Nam ghé vào vai Khương Trừng, cả người tê mỏi.
“Em chờ một lát, chúng ta về nhà.”
“Vâng.” Lâm Giang Nam gật đầu trên lưng Khương Trừng.
Qua vài giây, dường như cô nghĩ đến gì đó, đột nhiên ngẩng đầu hỏi Khương Trừng: “Vì sao anh không đáp lại Tống Điềm Nhiên?”
“Anh đáp lại thì em có vui không?” Bước chân Khương Trừng dừng lại.
Nghe vậy, Lâm Giang Nam không nói gì. Nhưng mà nói thật, nếu Khương Trừng đáp lại, cô chắc chắn sẽ không vui.
“Nếu điều đó làm em không vui, vì sao anh lại phải làm?”
Nghe Khương Trừng nói vậy, trong lòng Lâm Giang Nam ấm áp, có thể được Khương Trừng yêu, đối với cô, đó là một chuyện may mắn đến mức nào.
“Đưa điện thoại của anh cho em đi.” Cô nói với anh.
Khương Trừng cũng không hỏi vì sao, một tay anh cố định chân cô, tay còn lại trực tiếp lấy điện thoại trong túi ra.
Cô cầm lấy điện thoại anh, mở Weibo, Weibo Khương Trừng đã log in sẵn. Sau khi bấm tìm kiếm Tống Điềm Nhiên, cô lướt tìm cái chia sẻ kia.
Khương Trừng V: Hợp tác vui vẻ // Tống Điềm Nhiên V: Rất vui vì có thể lần nữa hợp tác cùng anh, chân dài CP ăn ý nhất, lần hợp tác này chắc chắn sẽ vô cùng thành công @ Khương Trừng // Kenif V: Họa báo mùa đông mọi người đang chờ mong đã chính thức bắt đầu quay chụp, người mẫu đã được định ra, đó chính là @ Tống Điềm Nhiên @ Khương Trừng, hãy đón chờ một phong cách hoàn toàn mới do họ mang đến.
Cô im lặng giúp anh đáp lại, dù không muốn cho Tống Điềm Nhiên mặt mũi thì nói thế nào đây cũng là thông báo của Weibo công ty nhà cô, để tuyên truyền có hiệu quả thì vẫn cần anh chia sẻ.
Chia sẻ xong, cô cất điện thoại vào túi áo khoác Khương Trừng rồi ôm chặt anh hơn, vùi mặt vào vai Khương Trừng.
Khương Trừng đột nhiên đáp lại Tống Điềm Nhiên trên Weibo, điều này làm cho một đám fans các nhà đang cào xé nhau trên Weibo trở nên ngây ngốc.
Fangirl trong quân đoàn Cam mặt đầy chấm hỏi
WHAT? Nam thần nhà các cô vừa làm gì đấy?
Mà fangirl Tống Điềm Nhiên lại mang vẻ mặt tiểu nhân đắc ý. Đã nói là Khương Trừng vẫn có ý với nữ thần nhà các cô mà, cái này là vả mặt phải không?
...
Ngày hôm sau hai người cùng đi làm, bởi vì hôm nay chính ngày họa báo mùa đông bắt đầu quay chụp. Hai người cùng nhau vào phòng làm việc, tất nhiên cũng gây ra một trận xôn xao không nhỏ, Khương Trừng đưa Lâm Giang Nam đến trước văn phòng của cô.
“Anh vào studio đây, buổi chiều tan tầm nhớ chờ anh.”
“Vâng.” Lâm Giang Nam ngoan ngoãn gật đầu.
Khương Trừng vươn tay xoa đầu cô sau đó mới xoay người bước đi, gần như là Khương Trừng vừa rời đi, văn phòng liền bùng nổ.
“Wow, Tiểu Miêu, em đúng là quá hạnh phúc.”
“Hâm mộ quá đi, hôm qua vừa xem hai người các em khoe ân ái trên màn hình. Hôm nay hai người các em còn phát sóng trực tiếp tại hiện trường, ai da, bà đây ăn cẩu lương cũng no rồi!”
“Đây đúng là khoe ân ái rồi, tại hạ bội phục.”
Lâm Giang Nam xấu hổ, đối mặt với mấy lời chọc ghẹo của đồng nghiệp, cô chỉ ngượng ngùng cười cười.
Cô nhanh chóng chạy vào cất ba lô, lúc nhìn thoáng qua chỗ Kim Giai Giai lại bất ngờ phát hiện Kim Giai Giai vẫn chưa tới.
Có gì đó là lạ, bình thường lúc này Kim Giai Giai đã sớm đến rồi mới đúng, thế là cô lấy điện thoại ra gọi cho Kim Giai Giai, điện thoại vẫn gọi được nhưng không có người nghe máy.
Cô nhíu mày nhìn điện thoại, nhưng mà cô còn chưa kịp nghĩ nhiều thì đã nghe được một nhân viên làm việc trong studio gọi mình: “Chị Giang Nam, sắp bắt đầu chụp hình rồi.”
Lâm Giang Nam nhìn cô ấy: “Ừ, chị đến đây.”
Cô cất điện thoại vào túi rồi đi ra ngoài.
Cô bước vào studio, trong studio toàn là nhân viên công tác.
Lâm Giang Nam đi đến phòng nghỉ, trên giá bày đủ loại quần áo xa xỉ, còn có giày cao gót. Giờ vẫn chưa chính thức bắt đầu chụp hình nên Lâm Giang Nam không nhìn thấy Khương Trừng, trái lại là gặp được Tần Hiểu Thiên.
Tần Hiểu Thiên kinh ngạc nhìn cô. Cô đi qua chỗ anh ấy.
“Sao em lại ở đây?” Tần Hiểu Thiên hỏi.
Lâm Giang Nam mỉm cười với anh: “Bởi vì em là nhiếp ảnh gia mà.”
Tần Hiểu Thiên kinh ngạc: “Em là nhiếp ảnh gia? Hoạ báo kỳ này do em chụp?”
“Đúng rồi đó, Khương Trừng đâu?”
“Cậu ấy đang thay đồ.”
“Vâng, em qua bên kia chuẩn bị một chút. Đúng rồi, anh đừng nói với Khương Trừng nhiếp ảnh gia là em.”
Tần Hiểu Thiên: “…”
“Được rồi.”
Lâm Giang Nam đau tim, dường như cô nghe được tiếng gió gào thét bên tai mình.
“Đừng sợ, mở mắt ra nhìn xem.” Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam bên cạnh, nhẹ nhàng nói với cô.
Nghe thấy giọng của Khương Trừng, Lâm Giang Nam run rẩy mở to mắt.
Dường như khi vừa mở mắt ra, cô đã bị thế giới băng tuyết vô cùng bao la hùng vĩ tươi đẹp trước mặt khuất phục. Xa xa là những tảng băng ánh ra những dải ánh sáng rực rỡ lung linh, chói sáng khiến người ta hoa mắt, ánh đèn năm màu sặc sỡ chiếu sáng cả thế giới băng tuyết.
“Đẹp quá.” Lâm Giang Nam thì thầm.
Khương Trừng nghiêng đầu nhìn cô, sự lạnh lùng nghiêm nghị trên mặt đã không thấy đâu, giờ khắc này chỉ còn lại sự cưng chiều vô hạn, trong mắt cô là những tia sáng lung linh rực rỡ, còn trong mắt anh, cô chính là những tia sáng ấy.
“Lâm Giang Nam, anh yêu em.” Khương Trừng ghé sát tai Lâm Giang Nam, nhẹ nhàng nói.
Cơ thể Lâm Giang Nam cứng đờ, cô nghiêng đầu nhìn anh, vẻ mặt kinh ngạc và vô cùng vui vẻ.
Khi đến điểm cao nhất của cầu trượt, lúc này gió cũng lớn nhất.
“Em cũng yêu anh.” Dường như lời của cô vừa nói ra đã bị ngọn gió gào thét cuốn đi. Nhưng Khương Trừng nhìn khẩu hình của cô, vẫn đoán được cô muốn nói gì.
Lúc lần nữa trượt xuống, Khương Trừng bất chợt cuốn lấy môi cô. Đến khi sắp trượt xuống đất, Khương Trừng mới từ từ buông cô ra, Lâm Giang Nam mềm mại nằm liệt trong ngực anh.
Trần nhà của thế giới băng tuyết không biết đã mở ra từ lúc nào, từng bông tuyết trắng lả tả rơi xuống, hai bên bầu trời là tia sáng màu tím xinh đẹp rực rỡ.
“Đẹp quá.” Lâm Giang Nam cầm tay Khương Trừng.
Hai người tay nắm tay, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều là hình bóng của đối phương.
Lúc buông tay ra, Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam đang một mình xoay tròn cách đó không xa, độ cong khóe môi càng lúc càng lớn.
Lâm Giang Nam xoay tròn một lúc, sau đó nhìn Khương Trừng rồi đột nhiên chạy qua chỗ anh. Trong lúc chạy, hai tay Lâm Giang Nam giang ra, Khương Trừng cũng rất phối hợp cúi người, giơ hai tay ra, đợi Lâm Giang Nam nhào đến.
Khi chỉ còn cách Khương Trừng chưa đến một mét, Lâm Giang Nam đột nhiên nhảy lên, vòng tay ôm lấy cổ Khương Trừng, Khương Trừng cũng vươn tay ôm eo Lâm Giang Nam. Cả người cô đều được anh ôm trọn vào lòng, hai chân cách mặt đất, sau đó anh ôm cô bắt đầu xoay tròn.
...
“Khương Trừng, nhanh hơn nữa.” Lâm Giang Nam nói với Khương Trừng.
Lâm Giang Nam ngồi trên xe trượt tuyết, Khương Trừng đứng phía sau cô, trong tay anh là tay vịn xe trượt tuyết, nghe Lâm Giang Nam nói vậy liền đẩy nhanh hơn.
Bởi vì khe trượt trên mặt đất có hình xoắn ốc nên dưới lực ma sát, xe trượt tuyết sẽ tự động thay đổi vị trí, có thể tự động rẽ ngoặt được.
“Quá tuyệt vời! Quá kích thích!” Lâm Giang Nam chậm rãi đứng dậy khỏi xe trượt tuyết, giang rộng hai tay như nữ chính trong bộ phim Titanic.
Khương Trừng đẩy một cái, sau đó bước lên bàn đạp sau xe trượt tuyết.
Mọi người xung quanh khe trượt đều bị hai người họ hấp dẫn ánh mắt, với sự chênh lệch chiều cao cùng giá trị nhan sắc đó, không muốn bị người ta chú ý cũng là một chuyện khó khăn.
Sau khi hai người họ xuống khỏi khe trượt, mọi người mới nhận ra hai người này vậy mà lại là Khương Trừng và Lâm Giang Nam, bọn họ tay nắm tay, trên mặt là tươi cười vui vẻ, toàn bộ quá trình Khương Trừng đều cưng chiều Lâm Giang Nam đến mức không coi ai ra gì.
# Đôi đũa lệch đáng yêu tại Khu vui chơi trượt tuyết Ninh Hạ
# Vợ chồng Trừng Nam show ân ái giữa khu vui chơi
# Vợ chồng Trừng Nam vừa ra tay, ngược chết cẩu độc thân trong thiên hạ
Ngắn ngủn vài phút, đề tài này đã lên hot search. Cùng lúc đó, Khương Trừng cũng chia sẻ một trạng thái trên Weibo.
Hình tượng nam thần sụp đổ / tình yêu @ Lâm Tiểu Miêu a // Vi khuẩn chuyện tình cảm giới giải trí V: Người duy nhất trên thế giới này chỉ cần một phút đã khiến nam thần lạnh lùng mỉm cười ấm áp, không còn ai khác ngoài Lâm Giang Nam.
Đính kèm là những bức ảnh anh ôm cô xoay tròn, cô đứng trên ván trượt, giang rộng hai tay. Khương Trừng đứng phía sau cô cưng chiều che chở, gương mặt hai người đều tràn đầy ý cười, cho dù cách một màn hình vẫn có thể cảm giác được hơi thở ngược cẩu nồng đậm.
Khương Trừng chia sẻ một cái, Weibo liền nóng lên, nhóm fangirl sôi nổi tỏ vẻ, lúc Lâm Giang Nam chưa xuất hiện, các cô còn chưa từng nhìn thấy Khương Trừng tươi cười không kiêng nể gì như vậy. Thậm chí các cô còn cho rằng, cả đời này cũng không thể nhìn thấy Khương Trừng tươi cươi. Nhưng bây giờ Lâm Giang Nam xuất hiện đã bù đắp tất cả tiếc nuối của fangirl Khương Trừng.
Vì thế quân đoàn Cam khổng lồ liên tục bình luận bên dưới, sôi nổi tag Lâm Giang Nam.
Bình luận 1: Hình tượng lạnh lùng của nam thần hoàn toàn sụp đổ / bội phục @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 2: Nam thần nữ thần đúng là đẹp đến nghịch thiên, show ân ái đến mức người ta chỉ có thể bội phục! Yêu yêu! @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 3: Trừng của em rốt cuộc cũng chịu đổi mới rồi, nhồi cẩu lương cũng được, phải tiếp tục phát huy đấy! @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 4: Nữ thần nhất định phải khiến nam thần của bọn em vui vẻ như vậy mỗi ngày @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 5: Thay chúng em chăm sóc Cam lớn @ Lâm Tiểu Miêu
Bình luận 6: Thay chúng em chăm sóc Cam lớn @ Lâm Tiểu Miêu
...
Bình luận như vậy nhanh chóng bị đẩy lên trên, mọi người đồng loạt bình luận: # Thay chúng em chăm sóc Cam lớn
Tuy nhiên vợ chồng Trừng Nam lên hot search Weibo, đồng thời cũng kéo theo Tống Điềm Nhiên, nguyên nhân là cô ấy tag Khương Trừng, người ta không đáp lại, trái lại còn lên Weibo show ân ái. Vì thế chia sẻ Tống Điềm Nhiên tag Khương Trừng kia cũng bị chiếm đóng, fans nhà cô ấy, antifan, còn có fangirl trong quân đoàn Cam nhanh chóng cào xé nhau.
“Mệt rồi à?” Khương Trừng cõng Lâm Giang Nam, vừa đi vừa hỏi.
“Vâng, mệt quá.” Lâm Giang Nam ghé vào vai Khương Trừng, cả người tê mỏi.
“Em chờ một lát, chúng ta về nhà.”
“Vâng.” Lâm Giang Nam gật đầu trên lưng Khương Trừng.
Qua vài giây, dường như cô nghĩ đến gì đó, đột nhiên ngẩng đầu hỏi Khương Trừng: “Vì sao anh không đáp lại Tống Điềm Nhiên?”
“Anh đáp lại thì em có vui không?” Bước chân Khương Trừng dừng lại.
Nghe vậy, Lâm Giang Nam không nói gì. Nhưng mà nói thật, nếu Khương Trừng đáp lại, cô chắc chắn sẽ không vui.
“Nếu điều đó làm em không vui, vì sao anh lại phải làm?”
Nghe Khương Trừng nói vậy, trong lòng Lâm Giang Nam ấm áp, có thể được Khương Trừng yêu, đối với cô, đó là một chuyện may mắn đến mức nào.
“Đưa điện thoại của anh cho em đi.” Cô nói với anh.
Khương Trừng cũng không hỏi vì sao, một tay anh cố định chân cô, tay còn lại trực tiếp lấy điện thoại trong túi ra.
Cô cầm lấy điện thoại anh, mở Weibo, Weibo Khương Trừng đã log in sẵn. Sau khi bấm tìm kiếm Tống Điềm Nhiên, cô lướt tìm cái chia sẻ kia.
Khương Trừng V: Hợp tác vui vẻ // Tống Điềm Nhiên V: Rất vui vì có thể lần nữa hợp tác cùng anh, chân dài CP ăn ý nhất, lần hợp tác này chắc chắn sẽ vô cùng thành công @ Khương Trừng // Kenif V: Họa báo mùa đông mọi người đang chờ mong đã chính thức bắt đầu quay chụp, người mẫu đã được định ra, đó chính là @ Tống Điềm Nhiên @ Khương Trừng, hãy đón chờ một phong cách hoàn toàn mới do họ mang đến.
Cô im lặng giúp anh đáp lại, dù không muốn cho Tống Điềm Nhiên mặt mũi thì nói thế nào đây cũng là thông báo của Weibo công ty nhà cô, để tuyên truyền có hiệu quả thì vẫn cần anh chia sẻ.
Chia sẻ xong, cô cất điện thoại vào túi áo khoác Khương Trừng rồi ôm chặt anh hơn, vùi mặt vào vai Khương Trừng.
Khương Trừng đột nhiên đáp lại Tống Điềm Nhiên trên Weibo, điều này làm cho một đám fans các nhà đang cào xé nhau trên Weibo trở nên ngây ngốc.
Fangirl trong quân đoàn Cam mặt đầy chấm hỏi
WHAT? Nam thần nhà các cô vừa làm gì đấy?
Mà fangirl Tống Điềm Nhiên lại mang vẻ mặt tiểu nhân đắc ý. Đã nói là Khương Trừng vẫn có ý với nữ thần nhà các cô mà, cái này là vả mặt phải không?
...
Ngày hôm sau hai người cùng đi làm, bởi vì hôm nay chính ngày họa báo mùa đông bắt đầu quay chụp. Hai người cùng nhau vào phòng làm việc, tất nhiên cũng gây ra một trận xôn xao không nhỏ, Khương Trừng đưa Lâm Giang Nam đến trước văn phòng của cô.
“Anh vào studio đây, buổi chiều tan tầm nhớ chờ anh.”
“Vâng.” Lâm Giang Nam ngoan ngoãn gật đầu.
Khương Trừng vươn tay xoa đầu cô sau đó mới xoay người bước đi, gần như là Khương Trừng vừa rời đi, văn phòng liền bùng nổ.
“Wow, Tiểu Miêu, em đúng là quá hạnh phúc.”
“Hâm mộ quá đi, hôm qua vừa xem hai người các em khoe ân ái trên màn hình. Hôm nay hai người các em còn phát sóng trực tiếp tại hiện trường, ai da, bà đây ăn cẩu lương cũng no rồi!”
“Đây đúng là khoe ân ái rồi, tại hạ bội phục.”
Lâm Giang Nam xấu hổ, đối mặt với mấy lời chọc ghẹo của đồng nghiệp, cô chỉ ngượng ngùng cười cười.
Cô nhanh chóng chạy vào cất ba lô, lúc nhìn thoáng qua chỗ Kim Giai Giai lại bất ngờ phát hiện Kim Giai Giai vẫn chưa tới.
Có gì đó là lạ, bình thường lúc này Kim Giai Giai đã sớm đến rồi mới đúng, thế là cô lấy điện thoại ra gọi cho Kim Giai Giai, điện thoại vẫn gọi được nhưng không có người nghe máy.
Cô nhíu mày nhìn điện thoại, nhưng mà cô còn chưa kịp nghĩ nhiều thì đã nghe được một nhân viên làm việc trong studio gọi mình: “Chị Giang Nam, sắp bắt đầu chụp hình rồi.”
Lâm Giang Nam nhìn cô ấy: “Ừ, chị đến đây.”
Cô cất điện thoại vào túi rồi đi ra ngoài.
Cô bước vào studio, trong studio toàn là nhân viên công tác.
Lâm Giang Nam đi đến phòng nghỉ, trên giá bày đủ loại quần áo xa xỉ, còn có giày cao gót. Giờ vẫn chưa chính thức bắt đầu chụp hình nên Lâm Giang Nam không nhìn thấy Khương Trừng, trái lại là gặp được Tần Hiểu Thiên.
Tần Hiểu Thiên kinh ngạc nhìn cô. Cô đi qua chỗ anh ấy.
“Sao em lại ở đây?” Tần Hiểu Thiên hỏi.
Lâm Giang Nam mỉm cười với anh: “Bởi vì em là nhiếp ảnh gia mà.”
Tần Hiểu Thiên kinh ngạc: “Em là nhiếp ảnh gia? Hoạ báo kỳ này do em chụp?”
“Đúng rồi đó, Khương Trừng đâu?”
“Cậu ấy đang thay đồ.”
“Vâng, em qua bên kia chuẩn bị một chút. Đúng rồi, anh đừng nói với Khương Trừng nhiếp ảnh gia là em.”
Tần Hiểu Thiên: “…”
“Được rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.