Chương 51: Lần đầu tới Uổng tử thành
Dung Hồng Nguyễn
08/11/2018
Là quỷ sai, Dương Vũ thoáng nhìn qua bọn họ rồi đứng lên hành lễ
-hai vị sai gia phải vất vả rồi
Lập tức đứng lên, hai tên quỷ sai thấy vậy thì quay người lại bước đi hai tay đưa về phía trước, từ trong hư không hiện ra một tia ánh sáng rồi phát quang ra càng lúc càng lớn, hóa thành một cánh cổng, Dương Vũ nhìn qua thì cũng biết là đang mở ra chính lộ dẫn thẳng tới âm ty thì có vẻ hòa hoãn
-xin hai vị sai gia chờ một chút
Nói song liền lấy trong tay áo ra một lá phù, viết viết cái gì lên đó rồi gói ghém cẩn thận đặt trước cửa phòng, tính gõ cửa thông báo cho hai người tiểu Nguyệt và Lệ nhi một tiếng nhưng sợ hai tên sai gia kia bức bách nên đành thôi, một hơi bước theo hai người họ xuống âm ty
Vừa bước qua vầng ánh sáng kia thì đã bước tới quỷ môn quan, trong lòng Dương Vũ tự nhiên hiện lên một cảm giác khó tả, thực là hắn đã xuống âm ty nhiều lần, nhưng mọi lần trước đều là đi cổng sau mà xuống, trải qua không ít phiền hà, lần này lại còn có người hộ tống tới tận quỷ môn quan, đúng là có cảm giác như mình đang chết đi vậy. mọi khung cảnh vẫn thế, hai bên đường một loạt quỷ sai đang dẫn theo một đoàn u hồn dài vô tận, trông không ai giống ai, người mất đầu, người thì thất khiếu chảy máu, còn có cả những thai phụ trên mình đầm đìa máu, trong miệng ai nấy đều kêu lên những tiếng kêu thảm thiết, nghe qua thực là não lòng, trước quỷ môn quan còn có hai tên lính gác thân hình to lớn vạm vỡ, trong tay cầm đại đao sắc mặt lạnh nhạt nhìn đoàn người đang tiến vào, thấy mấy người Dương Vũ tiến đến thì có chút nhíu mày đánh giá, vì biết quy tắc nên Dương Vũ vội lấy ra thiên sư bài của mình đưa tới trước mặt hai người bọn họ, lại sực nhớ ra là mình đang bị áp giải đến thụ án chứ không phải tuần hành như những lần trước thì có chút chột dạ, hai tên quỷ sai đang áp giải hắn thấy vậy thì cất tiếng
-Lục thiên sư, trong thời gian thụ án xin giao nộp thiên sư bài
Chưa kịp phản ứng thì một trong hai tên đó đã đưa tay giật lấy thiên sư bài, tuy Dương Vũ có chút thấy không thỏa đáng nhưng vẫn không nói gì, dù gì bây giờ hắn đang mang trong mình án phạt, không thể nào hiên ngang quá được, chỉ có thể khẽ chửi thầm trong bụng một tiếng
Đi qua quỷ môn quan thì tiến đến một đoạn đường dài, ba người bọn họ đi một đoạn đường thì dẫn tới một cái cổng thành to lớn, đến đây thì Dương Vũ cũng biết chính là uống tử thành, bên ngoài này du hồn quỷ sứ tụ tập quá đông đúc, chính là chờ tới lượt minh có thể vào thành tiến vào nốt những cửa ải còn lại để luân hồi, trước đây Dương Vũ chưa từng được tới đây, vì chỉ có thể là người chết hoặc những pháp sư nhân gian có trong tay chiểu du lệnh trong tay mới có thể tự do ra vào, mà để có được thì phải là người có đức cao vọng trọng, làm những việc khiến cho âm ty chú ý tới, hắn cũng chỉ là một pháp sư hai mươi lăm tuổi thì làm sao có cơ hội đó được, lần này có thể vào tới đây thì đúng là muốn tham quan cho kĩ
Vừa tiến vào thành thì hiện ra trước mắt hắn một khung cảnh cực kì đồ sộ, các dãy nhà nối nhau liên tiếp, nhìn qua thập phần cổ kính trang nghiêm, y như phong cách kiến trúc cung đình khác, đối diện có một tòa điện trên bảng hiệu ghi ba chữ ĐÔ SÁT TY, bên ngoài quỷ binh bước đi rầm rập, gươm giáo chỉnh tề, đi đầu đội hình là một tên tướng quân mặc khôi giáp, bộ dáng trông rất dữ tợn, thấy Dương Vũ đang bị hai tên quỷ sai áp giải tới thì vội tiến đến, nói với giọng ồm ồm
-mau dẫn phạm nhân tới thiên tử điện, diêm la vương và tần quảng vương đang chờ
Là Hà Công Chính, chủ quản đô sát ty, người này lần trước Dương Vũ cũng đã có gặp qua nhiều lần khi phải tróc quỷ ở huyết thủy hà, giao tình khá tốt, là một kẻ khá có tiếng nói dưới trướng của thiên sư chung quỳ, thấy hắn tiến đến Dương Vũ cũng chỉ hành lễ một cái nhưng vì bổn phận không thể giao tiếp với phạm nhân nên tên Hà Công Chính kia có vẻ như làm ngơ, trong lòng của Dương Vũ tự cảm thấy thực là khôi hài, đúng là sự đời. khi hắn còn đi tróc quỷ ở huyết thủy hà còn huynh huynh đệ đệ, ấy vậy mà bây giờ bị dính vào một chút chuyện mà đã làm ra cái bộ dáng như vậy, cũng chỉ quay qua nhìn hắn một cái rồi nở một nụ cười có phần chua chát rồi lập tức bị hai tên quỷ sai nhắc nhở đi tiếp.
Đi một đoạn đường thì hiện ra trước mặt hắn chính là thiên tử điện. thấy Dương Vũ đi tới thì bất ngờ một tên trẻ tuổi chạy tới, ghé sát vào tai hắn mà nói
-ngươi đã gây ra chuyện lớn rồi, lần này đến ta còn không thể nói nổi cho ngươi nữa đâu
Dương Vũ nghe tên kia nói vậy thì không những không lo lắng mà còn cười tươi hơn, vỗ vỗ vai hắn nói
-đúng là huynh đệ tốt, yên tâm, nếu hôm nay còn sống trở về nhất định sẽ cho ngươi đi ăn đậu hũ thối
Người trẻ tuổi kia nghe hắn nói vậy thì có vẻ như tức đến hộc máu, tính nói với Dương Vũ cái gì nhưng bị hai tên quỷ sai chặn họng
-thiên tử, xin đừng cản đường chúng tôi áp giải phạm nhân
Đây chính là Mình Vũ tông hoàng đế, sử xưa chuyền rằng ông là một kẻ gian dâm, bệnh hoạn nhưng thực chất là một mình quân, vì bị loạn thần tặc tử hãm hại mà chết ở tuổi ba mươi, lại bị gán cho cái mác đa dâm, đến khi chết đi còn không được nhắm mắt, diêm la vương vì thương tình mà giữ lại trong điện để theo hầu việc sổ sách cho phán quan, được những kẻ cấp dưới sưng tụng hai chữ thiên tử, trong một lần dẫn quân lên truy bắt tội phạm đào tẩu của âm ty mà quen biết Dương Vũ, từ đó kết giao thâm tình
Thấy hai tên quỷ sai nói tới mình thì Minh thiên tử cũng không giám nhiều lời, dù cho chúng có bối phận không bằng mình nhưng lần này được trực tiếp diêm la vương giao phó tróc nã Dương Vũ về đây, không thể không nể mặt chúng vài phần, Dương Vũ thấy vậy thì cũng chỉ mỉm cười, vỗ vỗ vai Minh thiên tử một cái rồi tiến vào đại điện, lập tức một màn không khí nặng nề bao chùm lấy quanh thân,hai tên quỷ sai vội chạy lên, nói
-bẩm nhị vị diêm vương, đã dẫn phạm nhân vào
Dương Vũ nhìn trái nhìn phải một cái, thấy trên nơi cao nhất có hai người đang khoác long bào đen tuyền, mặt dâu quai nón, bộ dáng thập phần uy nghiêm, ở dưới nữa có một người ăn bận kiểu thư sinh, trong tay bút không ngừng viết, trung quanh quỷ binh vô số, thấy vậy thì Dương Vũ vội hành lễ
-Lục Dương Vũ tiểu đồ Liễu tiên thụ phong thiên sư bài vị, tham kiến nhị vị diêm vương
Lại quay xuống phía người thư sinh đang ngồi bên dưới
-bái kiến phán quan đại nhân
-hai vị sai gia phải vất vả rồi
Lập tức đứng lên, hai tên quỷ sai thấy vậy thì quay người lại bước đi hai tay đưa về phía trước, từ trong hư không hiện ra một tia ánh sáng rồi phát quang ra càng lúc càng lớn, hóa thành một cánh cổng, Dương Vũ nhìn qua thì cũng biết là đang mở ra chính lộ dẫn thẳng tới âm ty thì có vẻ hòa hoãn
-xin hai vị sai gia chờ một chút
Nói song liền lấy trong tay áo ra một lá phù, viết viết cái gì lên đó rồi gói ghém cẩn thận đặt trước cửa phòng, tính gõ cửa thông báo cho hai người tiểu Nguyệt và Lệ nhi một tiếng nhưng sợ hai tên sai gia kia bức bách nên đành thôi, một hơi bước theo hai người họ xuống âm ty
Vừa bước qua vầng ánh sáng kia thì đã bước tới quỷ môn quan, trong lòng Dương Vũ tự nhiên hiện lên một cảm giác khó tả, thực là hắn đã xuống âm ty nhiều lần, nhưng mọi lần trước đều là đi cổng sau mà xuống, trải qua không ít phiền hà, lần này lại còn có người hộ tống tới tận quỷ môn quan, đúng là có cảm giác như mình đang chết đi vậy. mọi khung cảnh vẫn thế, hai bên đường một loạt quỷ sai đang dẫn theo một đoàn u hồn dài vô tận, trông không ai giống ai, người mất đầu, người thì thất khiếu chảy máu, còn có cả những thai phụ trên mình đầm đìa máu, trong miệng ai nấy đều kêu lên những tiếng kêu thảm thiết, nghe qua thực là não lòng, trước quỷ môn quan còn có hai tên lính gác thân hình to lớn vạm vỡ, trong tay cầm đại đao sắc mặt lạnh nhạt nhìn đoàn người đang tiến vào, thấy mấy người Dương Vũ tiến đến thì có chút nhíu mày đánh giá, vì biết quy tắc nên Dương Vũ vội lấy ra thiên sư bài của mình đưa tới trước mặt hai người bọn họ, lại sực nhớ ra là mình đang bị áp giải đến thụ án chứ không phải tuần hành như những lần trước thì có chút chột dạ, hai tên quỷ sai đang áp giải hắn thấy vậy thì cất tiếng
-Lục thiên sư, trong thời gian thụ án xin giao nộp thiên sư bài
Chưa kịp phản ứng thì một trong hai tên đó đã đưa tay giật lấy thiên sư bài, tuy Dương Vũ có chút thấy không thỏa đáng nhưng vẫn không nói gì, dù gì bây giờ hắn đang mang trong mình án phạt, không thể nào hiên ngang quá được, chỉ có thể khẽ chửi thầm trong bụng một tiếng
Đi qua quỷ môn quan thì tiến đến một đoạn đường dài, ba người bọn họ đi một đoạn đường thì dẫn tới một cái cổng thành to lớn, đến đây thì Dương Vũ cũng biết chính là uống tử thành, bên ngoài này du hồn quỷ sứ tụ tập quá đông đúc, chính là chờ tới lượt minh có thể vào thành tiến vào nốt những cửa ải còn lại để luân hồi, trước đây Dương Vũ chưa từng được tới đây, vì chỉ có thể là người chết hoặc những pháp sư nhân gian có trong tay chiểu du lệnh trong tay mới có thể tự do ra vào, mà để có được thì phải là người có đức cao vọng trọng, làm những việc khiến cho âm ty chú ý tới, hắn cũng chỉ là một pháp sư hai mươi lăm tuổi thì làm sao có cơ hội đó được, lần này có thể vào tới đây thì đúng là muốn tham quan cho kĩ
Vừa tiến vào thành thì hiện ra trước mắt hắn một khung cảnh cực kì đồ sộ, các dãy nhà nối nhau liên tiếp, nhìn qua thập phần cổ kính trang nghiêm, y như phong cách kiến trúc cung đình khác, đối diện có một tòa điện trên bảng hiệu ghi ba chữ ĐÔ SÁT TY, bên ngoài quỷ binh bước đi rầm rập, gươm giáo chỉnh tề, đi đầu đội hình là một tên tướng quân mặc khôi giáp, bộ dáng trông rất dữ tợn, thấy Dương Vũ đang bị hai tên quỷ sai áp giải tới thì vội tiến đến, nói với giọng ồm ồm
-mau dẫn phạm nhân tới thiên tử điện, diêm la vương và tần quảng vương đang chờ
Là Hà Công Chính, chủ quản đô sát ty, người này lần trước Dương Vũ cũng đã có gặp qua nhiều lần khi phải tróc quỷ ở huyết thủy hà, giao tình khá tốt, là một kẻ khá có tiếng nói dưới trướng của thiên sư chung quỳ, thấy hắn tiến đến Dương Vũ cũng chỉ hành lễ một cái nhưng vì bổn phận không thể giao tiếp với phạm nhân nên tên Hà Công Chính kia có vẻ như làm ngơ, trong lòng của Dương Vũ tự cảm thấy thực là khôi hài, đúng là sự đời. khi hắn còn đi tróc quỷ ở huyết thủy hà còn huynh huynh đệ đệ, ấy vậy mà bây giờ bị dính vào một chút chuyện mà đã làm ra cái bộ dáng như vậy, cũng chỉ quay qua nhìn hắn một cái rồi nở một nụ cười có phần chua chát rồi lập tức bị hai tên quỷ sai nhắc nhở đi tiếp.
Đi một đoạn đường thì hiện ra trước mặt hắn chính là thiên tử điện. thấy Dương Vũ đi tới thì bất ngờ một tên trẻ tuổi chạy tới, ghé sát vào tai hắn mà nói
-ngươi đã gây ra chuyện lớn rồi, lần này đến ta còn không thể nói nổi cho ngươi nữa đâu
Dương Vũ nghe tên kia nói vậy thì không những không lo lắng mà còn cười tươi hơn, vỗ vỗ vai hắn nói
-đúng là huynh đệ tốt, yên tâm, nếu hôm nay còn sống trở về nhất định sẽ cho ngươi đi ăn đậu hũ thối
Người trẻ tuổi kia nghe hắn nói vậy thì có vẻ như tức đến hộc máu, tính nói với Dương Vũ cái gì nhưng bị hai tên quỷ sai chặn họng
-thiên tử, xin đừng cản đường chúng tôi áp giải phạm nhân
Đây chính là Mình Vũ tông hoàng đế, sử xưa chuyền rằng ông là một kẻ gian dâm, bệnh hoạn nhưng thực chất là một mình quân, vì bị loạn thần tặc tử hãm hại mà chết ở tuổi ba mươi, lại bị gán cho cái mác đa dâm, đến khi chết đi còn không được nhắm mắt, diêm la vương vì thương tình mà giữ lại trong điện để theo hầu việc sổ sách cho phán quan, được những kẻ cấp dưới sưng tụng hai chữ thiên tử, trong một lần dẫn quân lên truy bắt tội phạm đào tẩu của âm ty mà quen biết Dương Vũ, từ đó kết giao thâm tình
Thấy hai tên quỷ sai nói tới mình thì Minh thiên tử cũng không giám nhiều lời, dù cho chúng có bối phận không bằng mình nhưng lần này được trực tiếp diêm la vương giao phó tróc nã Dương Vũ về đây, không thể không nể mặt chúng vài phần, Dương Vũ thấy vậy thì cũng chỉ mỉm cười, vỗ vỗ vai Minh thiên tử một cái rồi tiến vào đại điện, lập tức một màn không khí nặng nề bao chùm lấy quanh thân,hai tên quỷ sai vội chạy lên, nói
-bẩm nhị vị diêm vương, đã dẫn phạm nhân vào
Dương Vũ nhìn trái nhìn phải một cái, thấy trên nơi cao nhất có hai người đang khoác long bào đen tuyền, mặt dâu quai nón, bộ dáng thập phần uy nghiêm, ở dưới nữa có một người ăn bận kiểu thư sinh, trong tay bút không ngừng viết, trung quanh quỷ binh vô số, thấy vậy thì Dương Vũ vội hành lễ
-Lục Dương Vũ tiểu đồ Liễu tiên thụ phong thiên sư bài vị, tham kiến nhị vị diêm vương
Lại quay xuống phía người thư sinh đang ngồi bên dưới
-bái kiến phán quan đại nhân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.