Bút Ký Giải Phẫu Có Thật: Sổ Điều Tra Của Một Pháp Y Về Nguyên Nhân Tử Vong
Chương 18: Khoảnh Khắc Kinh Hoàng Nhất Trong Khi Hành Nghề Của Pháp Y: Gặp Người Quen Tại Hiện Trường Án Mạng (6)
Dạ Hành Giả Trần Chuyết Đẳng
10/08/2022
05.
Pháp y Trương nói, Trần Vũ đã từng hỏi vài đồng nghiệp cách giải quyết mối quan hệ với con gái. Sau khi Trần Hân Dư tốt nghiệp đại học liền theo sự sắp xếp của mẹ vào làm trong một công ty ở địa phương. Ổn định, nhàn hạ, đãi ngộ cũng rất tốt.
Nếu cô ấy đi theo sự sắp xếp của bố mẹ thì sau đó Trần Hân Dư sẽ tìm một người bạn trai môn đăng hộ đối.
Trần Hân Dư vâng theo sự sắp xếp công việc của bố mẹ nhưng chuyện yêu đương thì cô ấy lại phản đối quyết liệt – cô ấy tìm được một người bạn trai, là người đến từ vùng khác.
Trần Vũ rất bất mãn.
Lúc chúng tôi dọn dẹp hiện trường ở nhà ông ta thì tìm thấy “Chín ý kiến” mà năm đó Trần Vũ đã viết cho con gái mình.
"Con có hiểu người này không? Con có biết gia cảnh của cậu ta không? Cậu ta thật lòng đối xử tối với con à? Sau này cậu ta về quê, hai đứa hai nơi thì phải làm sao? Bố mẹ chỉ có một đứa con gái là con, nếu con đi rồi thì bố mẹ biết làm sao đây? Điều kiện gia đình cậu ta không tốt, sau này làm sao mua nhà mua xe? Con có thể thích nghi với phong tục tập quán ở quê cậu ta không? Sau này con sinh con, bố mẹ già rồi thì làm sao đây? Cậu ta không cao, ảnh hưởng đến chiều cao của đứa nhỏ làm sao bây giờ?”
Trần Vũ từng tâm sự với một đồng nghiệp: "Tình yêu cái rắm, có thể mài ra ăn sao? Chuyện hôn nhân phải nghe ý kiến của người từng trải mới đúng, có nhiều chuyện người trẻ tuổi sẽ không bao giờ tính tới.”
Khi Trần Vũ còn trẻ, bố ông ta cấm ông ta yêu đương khi còn ở trên ghế nhà trường nhưng khi học đại học ông ta vẫn hẹn hò với một cô gái.
Năm hai người tốt nghiệp, bạn gái thời đại học của ông bỏ đi, ông ta vào làm việc tại một bệnh viện hạng hai ở địa phương. Qua sự giới thiệu của người thân trong gia đình, gặp được người vợ hiện tại, hai bên gia đình môn đăng hộ đối, bố mẹ hai bên cũng rất vừa lòng.
Điều kiện gia đình vợ tốt hơn nhà ông ta, chẳng những không có gánh nặng mà còn có thể giúp đỡ ông ta. Trần Vũ cảm thấy quyết định của bố mẹ mình rất đúng đắn.
Mà đứa con gái Trần Hân Dư này lại không nghe lời người từng trải mà tranh cãi với ông ta, cuối cùng Trần Vũ chốt một câu: “Nếu hai đứa còn tiếp tục ở bên nhau thì chúng ta cắt đứt quan hệ cha con.”
Trần Hân Dư nhượng bộ nhưng đưa ra “điều kiện trao đổi” với Trần Vũ, cô ấy muốn đi du học.
Sau khi ra nước ngoài, lúc Trần Hân Dư nói chuyện điện thoại với mẹ sẽ không nói chuyện với bố nữa.
Pháp y Trương nhớ lại, lần cuối cùng anh ta nghe Trần Vũ nhắc đến con gái mình là trong một buổi tiệc cưới.
Khi đó Trần Hân Dư vẫn đang du học ở Mỹ, pháp y Trương hỏi bâng quơ: "Lão Trần, khi nào nhà anh có đám cưới đây? Đừng ảnh hưởng đến việc ôm cháu ngoại của anh nha.”
Vốn dĩ chỉ là lời nói đùa, không ngờ Trần Vũ lại đen mặt, uống nửa ly rượu rồi chủ động nói về con gái mình.
Trần Hân Dư ở Mỹ đang yêu đương với một chàng trai ngoại quốc, là người da đen.
“Nếu biết chuyện sẽ thành ra thế này, chẳng thà để con bé tiếp tục quen với chàng trai lúc trước.” Trần Vũ thở dài, ngửa đầu uống cạn nửa ly rượu còn lại.
Trần Hân Dư ở nước ngoài đã không còn nghe lời nữa, vợ chồng Trần Vũ luống cuống. Bọn họ yêu cầu con gái sau khi tốt nghiệp phải về Trung Quốc càng sớm càng tốt.
Cân nhắc vài bận, cuối cùng Trần Hân Dư cũng đồng ý. Nhưng có chết cô ấy cũng không muốn trở về với bố mẹ, nhất quyết đi làm ở một thành phố lớn phía nam.
Đến đường cùng, Trần Vũ đành phải thỏa hiệp, ông ta nghĩ: "Về nước trước đã, sau đó lại từ từ nghĩ biện pháp."
Chỉ cần con gái ở trong nước, mọi việc vẫn có thể kiểm soát.
Pháp y Trương nói, Trần Vũ đã từng hỏi vài đồng nghiệp cách giải quyết mối quan hệ với con gái. Sau khi Trần Hân Dư tốt nghiệp đại học liền theo sự sắp xếp của mẹ vào làm trong một công ty ở địa phương. Ổn định, nhàn hạ, đãi ngộ cũng rất tốt.
Nếu cô ấy đi theo sự sắp xếp của bố mẹ thì sau đó Trần Hân Dư sẽ tìm một người bạn trai môn đăng hộ đối.
Trần Hân Dư vâng theo sự sắp xếp công việc của bố mẹ nhưng chuyện yêu đương thì cô ấy lại phản đối quyết liệt – cô ấy tìm được một người bạn trai, là người đến từ vùng khác.
Trần Vũ rất bất mãn.
Lúc chúng tôi dọn dẹp hiện trường ở nhà ông ta thì tìm thấy “Chín ý kiến” mà năm đó Trần Vũ đã viết cho con gái mình.
"Con có hiểu người này không? Con có biết gia cảnh của cậu ta không? Cậu ta thật lòng đối xử tối với con à? Sau này cậu ta về quê, hai đứa hai nơi thì phải làm sao? Bố mẹ chỉ có một đứa con gái là con, nếu con đi rồi thì bố mẹ biết làm sao đây? Điều kiện gia đình cậu ta không tốt, sau này làm sao mua nhà mua xe? Con có thể thích nghi với phong tục tập quán ở quê cậu ta không? Sau này con sinh con, bố mẹ già rồi thì làm sao đây? Cậu ta không cao, ảnh hưởng đến chiều cao của đứa nhỏ làm sao bây giờ?”
Trần Vũ từng tâm sự với một đồng nghiệp: "Tình yêu cái rắm, có thể mài ra ăn sao? Chuyện hôn nhân phải nghe ý kiến của người từng trải mới đúng, có nhiều chuyện người trẻ tuổi sẽ không bao giờ tính tới.”
Khi Trần Vũ còn trẻ, bố ông ta cấm ông ta yêu đương khi còn ở trên ghế nhà trường nhưng khi học đại học ông ta vẫn hẹn hò với một cô gái.
Năm hai người tốt nghiệp, bạn gái thời đại học của ông bỏ đi, ông ta vào làm việc tại một bệnh viện hạng hai ở địa phương. Qua sự giới thiệu của người thân trong gia đình, gặp được người vợ hiện tại, hai bên gia đình môn đăng hộ đối, bố mẹ hai bên cũng rất vừa lòng.
Điều kiện gia đình vợ tốt hơn nhà ông ta, chẳng những không có gánh nặng mà còn có thể giúp đỡ ông ta. Trần Vũ cảm thấy quyết định của bố mẹ mình rất đúng đắn.
Mà đứa con gái Trần Hân Dư này lại không nghe lời người từng trải mà tranh cãi với ông ta, cuối cùng Trần Vũ chốt một câu: “Nếu hai đứa còn tiếp tục ở bên nhau thì chúng ta cắt đứt quan hệ cha con.”
Trần Hân Dư nhượng bộ nhưng đưa ra “điều kiện trao đổi” với Trần Vũ, cô ấy muốn đi du học.
Sau khi ra nước ngoài, lúc Trần Hân Dư nói chuyện điện thoại với mẹ sẽ không nói chuyện với bố nữa.
Pháp y Trương nhớ lại, lần cuối cùng anh ta nghe Trần Vũ nhắc đến con gái mình là trong một buổi tiệc cưới.
Khi đó Trần Hân Dư vẫn đang du học ở Mỹ, pháp y Trương hỏi bâng quơ: "Lão Trần, khi nào nhà anh có đám cưới đây? Đừng ảnh hưởng đến việc ôm cháu ngoại của anh nha.”
Vốn dĩ chỉ là lời nói đùa, không ngờ Trần Vũ lại đen mặt, uống nửa ly rượu rồi chủ động nói về con gái mình.
Trần Hân Dư ở Mỹ đang yêu đương với một chàng trai ngoại quốc, là người da đen.
“Nếu biết chuyện sẽ thành ra thế này, chẳng thà để con bé tiếp tục quen với chàng trai lúc trước.” Trần Vũ thở dài, ngửa đầu uống cạn nửa ly rượu còn lại.
Trần Hân Dư ở nước ngoài đã không còn nghe lời nữa, vợ chồng Trần Vũ luống cuống. Bọn họ yêu cầu con gái sau khi tốt nghiệp phải về Trung Quốc càng sớm càng tốt.
Cân nhắc vài bận, cuối cùng Trần Hân Dư cũng đồng ý. Nhưng có chết cô ấy cũng không muốn trở về với bố mẹ, nhất quyết đi làm ở một thành phố lớn phía nam.
Đến đường cùng, Trần Vũ đành phải thỏa hiệp, ông ta nghĩ: "Về nước trước đã, sau đó lại từ từ nghĩ biện pháp."
Chỉ cần con gái ở trong nước, mọi việc vẫn có thể kiểm soát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.