Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Chương 28

Ngốc Manh Ngốc Manh

23/07/2016

“Biểu ca… Này… Này… Muội không tin…” Đôi mắt Liễu Khê mênh mông, rơi nước mắt, từng giọt nước mắt chảy trên đôi gò má không có chút huyết sắc, bộ dạng không thể tin nổi, yếu ớt khiến người khác phải đau lòng.

Thân thể mảnh mai giống như lá rụng ngoài trời, lung lay, Liễu Khê vẫn duy trì tần suất chậm rãi, sau đó hôn mê bất tỉnh, trước khi nhắm mắt thì nhìn Phương Như với ánh mắt khiêu khích.

“Biểu muội!” Hàn Hạ kinh sợ hô lên.

“Giả vờ giả vịt!” Nhìn thấy ánh mắt của Liễu Khê, Phương Như suýt nữa giơ chân đạp nàng một cái.

Hàn Hạ đỡ lấy thân thể mảnh mai của Liễu Khê thì nghe được lời nói của Phương Như, sự bất mãn tích góp bộc phát, hắn tức giận, trừng mắt hét lên với Phương Như “Thân thể của biểu muội vốn đã yếu, ngươi còn châm chọc, ngươi, ngươi khiến ta thất vọng quá!”

[Độ hảo cảm của nữ chính Phương Như với người chơi Liễu Khê giảm xuống mười điểm, độ hảo cảm hiện tại là 0]

“Ngươi có gan thì hét lại lần nữa ta xem?” Phương Như không chút khách khí chỉ tay vào mũi Hàn Hạ hét lên, âm thanh kia rất lớn, khiến cho lỗ tai Liễu Khê run lên.

Tiếng hét của Phương Như khiến mọi người chấn động. Người ở Hàn gia là những người đọc sách, ngày thường đều nói chuyện rất nhẹ nhàng, chậm rãi, chưa từng xuất hiện cái bộ dạng đáng sợ như Phương Như.

Huống chi, Phương Như lại hét lại với Hàn Hạ, Hàn Hạ là Hàn gia thiếu gia, điều này giống như đem tôn nghiêm của Hàn Hạ đạp dưới chân.

Hàn phu nhân ngồi ở một bên bất mãn, hung hăng nắm chặt khăn tay, cô nàng đầu lĩnh cường đạo này vô cùng vô lễ và thô tục, nàng ta dám hét lên với con của bà, thậm chí còn cả thái độ ác liệt như vậy. Hàn Hạ vốn là một thư sinh yếu đuối, nếu bị nàng ta ép cưới thì ngày sau sao có thể trôi qua tốt đẹp? Có khi còn gây ra rắc rối tới mức diệt môn luôn ấy chứ.

Lúc trước, bà thấy Liễu Khê yếu đuối như vậy, còn có chút lo lắng, nhưng với tình hình hiện tại, Liễu Khê này cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, trước mặt bà mà dám làm chút trò này. Hàn phu nhân nhìn Liễu Khê đang bất động trong lòng Hàn hạ, còn có Phương Như đang hùng hổ đứng một bên, miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Trước khi rõ về Phương Như này, tạm thời nên nhịn một chút, nếu tùy tiện đi báo quan, lúc đó chỉ sợ cũng kéo cả Hàn gia này liên lụy vào.

Bây giờ còn một cơ hội, nếu như Liễu Khê và Phương Như này đấu đá với nhau, mặc kệ là Liễu Khê đối phó Phương Như hay là Phương Như muốn lấy mạng Liễu Khê, tất cả đều là chuyện tốt với Hàn Hạ.

Hai nữ nhân này, ai cũng không xứng với Hàn Hạ nhà bà. Tốt nhất là để Phương Như giết chết Liễu Khê, quan phủ bắt lấy Phương Như. Trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi, đến lúc đó, Hàn Hạ đạt bảng vàng, có thể kết hôn với thiên kim tiểu thư quan gia chân chính, lại có chức vị ở triều đình, dù sao cũng rất tốt.

Hàn phu nhân nhìn Liễu Khê, đứa cháu gái này đừng làm cho bà thất vọng. Hàn gia nuôi nó nhiều năm như thế, cũng tới lúc hồi báo cho người Hàn gia một chút.

Sắc mặt Hàn Hạ thay đổi, ôm người Liễu Khê run run, trừng mắt nhìn Phương Như, ánh mắt như muốn ăn thịt người. Đúng là như vậy mà! Đầu lĩnh cường đạo này, cho tới giờ cũng không biết phân biệt trái phải, khiến cho hắn không thể thi cử, lại còn nhục mạ hắn, đều do hắn quá hiền.

Bây giờ ở trước mặt mọi người Hàn gia, đem tôn nghiêm của hắn giẫm dưới lòng bàn chân, ả nghĩ hắn là hạt cát tùy ý xoa nắn sao? Sự khuất nhục này, càng ngày càng dày.

Nghĩ tới đây, Hàn Hạ cắn chặt môi, thậm chí còn có mùi màu tươi nhẹ nhàng luồn vào khoang miệng của hắn, hắn đè ép oán hận xuống. Dù sao cũng có một ngày, hắn đem cô ả này băm vằm.

[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hàn Hạ với nữ chính Phương Như giảm xuống 10 điểm]

“Thân thể Khê Nhi vốn đã yếu, ngươi còn kích thích muội ấy làm gì? Lúc trước chúng ta đã nói với nhau, xem Khê Nhi như muội muội mà chăm sóc, không phải sao?” Hàn Hạ quay cuồng, áp chế cừu hận xuống, hai mắt nhìn Phương Như dịu dàng, thở dài. Khuôn mặt tuấn mỹ trắng trẻo xuất hiện chút u buồn, giọng nói dịu dàng như dòng suối chảy.

Nghe Hàn Hạ nói thế, mấy nha hoàn bà tử ở đây đều trợn to mắt nhìn, không khỏi thầm nói, Phương cô nương này rốt cuộc là ai mà làm sai như vậy vẫn khiến thiếu gia nhẫn nại?

Ngay lập tức, mọi người đều nhìn Phương Như với ánh mắt khác nhau, bắt đầu suy nghĩ cẩn thận, về sau hầu hạ Phương cô nương cung kính một chút, cũng không có gì cả.

Phương Như từ nhỏ đều thấy mấy vị đại hán ăn thịt uống rượu thô lỗ, bây giờ lại thấy Hàn Hạ phong lưu như thế này, dĩ nhiên là vừa gặp đã yêu. Thấy ánh mắt khó xử buồn bã của người trong lòng, giọng nói dịu dàng như gió xuân quất vào mặt, khiến lòng nàng ta giống như con nai nhỏ chạy nhảy.



Lại thấy Liễu Khê mềm yếu ở trong lòng Hàn Hạ, tuy rằng có chút không vừa mặt nhưng cũng có xíu lo lắng, ừ, ánh mắt lúc này, chắc chắn là nàng nhìn nhầm rồi. Hàn Hạ đã từng nói biểu muội của hắn là người thiện lương hồn nhiên nhất. Chỉ cần Liễu Khê không cướp Hàn Hạ của nàng thì nàng sẽ đối xử với nàng ấy như muội muội ruột của mình.

Hai má hơi đỏ lên, có chút thẹn thùng, Phương Như luôn chính trực cho nên không biết cách làm nũng như Liễu Khê, cười sang sảng “Được, là do ta nóng nảy, Hàn Hạ, chàng đừng trách ta, mau xem biểu muội thế nào đã”

Nghe tới đó, Liễu Khê không giả bộ bất tỉnh nữa, ưm một tiếng, ngón tay dịu dàng cầm lấy góc áo của Hàn Hạ, lông mi run rẩy, nghiêng đầu, mở đôi mắt long lanh.

“Biểu ca… Muội… Muội đau đầu quá!” Liễu Khê nhỏ giọng nói, vừa nói vừa làm bộ kinh hoảng giãy dụa đứng dậy, trong con mắt xuất hiện chút nghi vấn với Hàn hạ khiến cho lòng hắn khó chịu.

Liễu Khê đứng lên, cầm tay Thúy Nhi nói “Thúy Nhi”

Thúy Nhi cẩn thận đỡ Liễu Khê, Hàn Hạ thấy cảm giác ấm áp không còn, có chút buồn bã, thất vọng nói với Thúy Nhi “Đem biểu muội đỡ về phòng, chăm sóc cho tốt, tới phòng bếp lấy cháo táo đỏ bưng tới cho muội ấy bồi bổ thân thể”

Phương Như tính tới giúp đỡ nhưng thấy thân thể yếu đuối dựa trên người Thúy Nhi, trong lòng vui vẻ, thân thể biểu tiểu thư này yếu đuối giống như con gà sắp chết, sao có thể so sánh với nàng, nàng ta đi tới ôm lấy Liễu Khê.

Liễu Khê sợ hãi ôm lấy cổ Phương Như, thân thể run nhẹ, nàng lại bị một nữ nhân ôm lấy sao?

Phương Như cho rằng nàng không thoải mái, ôm chặt một chút “Biểu muội rất nhẹ, ngươi, dẫn đường”

Phương Như nhấc cằm ra lệnh cho Thúy Nhi, giống như đây là nhà của nàng, ai không biết còn tưởng Phương Như là một trong những chủ nhân của nhà này.

Đám người dại ra nhìn Phương Như ôm Liễu Khê vào lòng, bộ dạng của Phương tiểu thư ôm biểu tiểu thư, thật sự nhìn rất xứng đôi, ừ, ảo giác, là do bọn họ mù mắt rồi.

“Để ta bế muội ấy, ngươi đừng gắng sức” Hàn Hạ nhìn khuôn mặt trắng bệch của Liễu Khê, cho rằng nàng sợ hãi, bước tới chuẩn bị đỡ lấy Liễu Khê.

“Nam nữ thụ thụ bất tương thân, ngươi không biết điều này sao?” Phương Như lùi về sau, lông mày dựng thẳng, nói với Hàn Hạ với vẻ mặt không kiên nhẫn. Nàng đã đích thân giúp đỡ hắn chăm sóc vị biểu muội này, sao hắn còn khó chịu như vậy?

Phương Như khó hiểu, buồn bực vô cùng, nếu không phải nể mặt Hàn Hạ thì nàng không cần đối đãi với Liễu Khê như vậy.

Cảm nhận được sức nặng trong lòng, Phương Như cúi đầu nhìn Liễu Khê đang kinh hoảng. Nhìn gần thì nàng thấy biểu tiểu thư này rất xinh đẹp. Khuôn mặt nhỏ nhắn không lớn bằng bàn tay của nàng, phấn nộn, giống như mật đào, thật sự muốn cắn một cái. Ôm vào cảm thấy rất mềm mại, giống như cơ thể không có xương cốt, nếu tối ngủ ôm được thì thật sự rất thoải mái. Không bằng tối này nàng ngủ trên giường của biểu muội này đi.

Liễu Khê sợ Phương Như không cẩn thận làm nàng rơi, hai tay ôm Phương Như thật chặt, hương thơm tự nhiên phả vào mũi Phương Như làm nàng ta cảm thấy có một muội muội xinh đẹp, đáng yêu như vậy, nàng ta cũng sẽ yêu thương bảo vệ.

[Đinh! Độ hảo cảm của nữ chính Phương Như với người chơi Liễu Khê tăng 15 điểm]

Độ hảo cảm này là sao? Đừng nói với nàng Phương Như bị nàng làm mê hoặc chứ? Nàng không tin đâu.

Cánh tay của Phương Như hơi run lên, Liễu Khê tưởng nàng ta định thả nàng, nhỏ giọng hô một tiếng, thân thể run lên, ôm Phương Như càng chặt. Phương Như thấy Liễu Khê giống như muốn khóc, bộ dạng giống như chịu uất ức, vừa đáng thương lại đáng yêu khiến người khác không biết làm sao “Liễu Khê biểu muội, muội ngoan ngoãn thì tỷ tỷ thương”

Liễu Khê quýnh lên, sao nghe lời này cứ như một tên du côn đùa giỡn cô nương nhà lành vậy nhỉ? Nhầm rồi, nhất định là nàng nghe nhầm rồi.

“Vậy làm phiền Phương cô nương đưa Liễu Khê về phòng, vừa lúc hai cô nương các ngươi có thể nói chuyện với nhau nhiều một chút” Hàn phu nhân nâng tay đụng vào mái tóc, mỉm cười nói với Phương Như.

Hàn Hạ trơ mắt nhìn đầu lĩnh cường đạo ôm lấy biểu muội yếu đuối của mình đi xa, trong lòng cảm thấy sợ hãi, Phương Như này muốn nhúng chàm biểu muội của hắn?



“Về phần Phương cô nương kia, các ngươi giữ trong bụng cho ta, nếu như ta nghe được một chút tin đồn thì chuẩn bị tinh thần vào kỹ viện đi” Ánh mắt của Hàn phu nhân lạnh lùng, tàn nhẫn nhìn một vòng.

Tất cả những người ở đây đều là người của Hàn phu nhân, bị ánh mắt kia của bà làm cho sợ hãi, Hàn phu nhân giữ khế ước bán mình của bọn họ, dĩ nhiên không ai dám nói bậy, về phần Thúy Nhi bên người Liễu Khê, cùng lắm thì thay người hầu hạ thôi.

“Hàn Hạ, con đi theo mẹ” Hàn phu nhân nheo mắt, lúc nãy có Phương Như ở đây, bà không tiện hỏi nhiều. Nếu không phải vừa nãy bà ôm Hàn Hạ khóc rống, con bà nói nhỏ với bà, Phương Như là thủ lĩnh cường đạo thì bà đã sớm sai người ném Phương Như ra khỏi nhà rồi.

Rốt cuộc vì sao con mình lại gặp phải sát tinh này, phải biết rõ mọi chuyện mới thì bà mới tính toán được.

Hàn phu nhân cực kỳ nghiêm túc, liếc mắt một cái, đám nha hoàn bà tự biết điều lui ra, trong chốc lát, trong phòng chỉ còn hai mẹ con bọn họ.

“Nói, sao lại như vậy? Con cũng biết lời lúc nãy suýt hù chết mẹ rồi không?” Hàn phu nhân mệt mỏi nhích thân thể ngã vào ghế.

Khuôn mặt Hàn Hạ đỏ bừng, tuy rằng khó nói nhưng mà trước mặt Hàn phu nhân vẫn đem mọi chuyện nói ra.

Nghe được Hàn Hạ bị Phương Như ép bắt, thậm chí còn ép cưới, viên phòng, Hàn phu nhân cảm thấy đầu đau kinh khủng.

Bà đã gây nên tội gì mà con trai bảo bối của bà gặp phải chuyện này? Nếu bị quan phủ tra ra thì sao chịu cho nổi? Bà chỉ cho rằng Phương Như coi trọng con bà, không nghĩ tới đã gạo nấu thành cơm.

“Con nghe đây, về sau phải dỗ Phương Như thật tốt, đừng để nàng ta rời khỏi con, về phần Liễu Khê, cứ để đó đã” Hàn phu nhân cắn răng, thật sự muốn giết Phương Như này.

Nghe lời này, Hàn Hạ nóng nảy, hắn không muốn gặp lại Phương Như kia “Mẫu thân, nếu như đón Phương Như vào cửa thì Hàn gia sẽ bị người khác chê cười”

Hàn phu nhân nhắm mắt, không quan tâm Hàn Hạ đang kinh sợ “Cho nên ta mới bảo con dỗ nàng ta thật tốt!! Cho dù quan phủ không thể tiêu diệt đám cường đạo này, nhưng con đừng quên, còn một đường, đó là chiêu hàng!”

Mấy năm nay, ở biên cương không yên ổn, quân Hung Nô thường quấy rầy, triều đình ra một lệnh chiêu hàng mới cho cường đạo, nhân sĩ giang hồ, trên thực tế là gọi những người này đi chống đỡ Hung Nô. Nếu có thể chống lại Hung Nô, có thể trở thành bang phái lớn, đây chính là một hòn đá ném hai con chim.

“Ý của mẫu thân là…” Hàn Hạ chần chờ nhìn Hàn phu nhân.

“Chính là ý đó, tạm thời con nhịn một chút, chỉ cần Phương Như kia vẫn còn khăng khăn một mực với con thì đừng nói với việc chiêu hàng, cho dù là lên chiến trường nàng ta cũng có thể. Lại nói, nếu chết trên chiến trường thì tốt, mà dù sống, lấy nàng ta cũng có chút trợ giúp” Hàn phu nhân ngồi thẳng lưng, nhìn Hàn Hạ chằm chằm “Chuyện đã như vậy, con đừng mong việc cưới được Liễu Khê, việc quan trọng nhất bây giờ là trừ mối họa lớn là Phương Như này”

“Con biết rồi” Hàn Hạ bình tĩnh lại, thở dài, cam đoan “Bây giờ nàng ta mê luyến con, con chắc chắn sẽ để nàng ta chiêu hàng”

“Chỉ là…” Hàn Hạ chần chờ, lắp bắp nói “Con đã cùng nàng ta, nếu như nàng ta có thai thì phải làm sao?”

“Cái này con không cần quan tâm, chuyện này để ta xử lý, lừa nàng ta uống tị tử thang [1] là được” Miệng Hàn phu nhân nói vậy nhưng trog lòng ác độc vô cùng, cường đạo này đừng mong có thể sinh được con cháu của Hàn gia, canh tị tử thật sự tiện nghi cho nàng ta, nên hạ tuyệt dục dược [2] mới đúng.

[1] tị tử thang: thuốc tranh thai.

[2] tuyệt dục dược: thuốc vô sinh, khiến người uống không sinh con được.

“Làm phiền mẫu thân” Hàn Hạ xấu hổ nói.

“Con yên tâm, sao mẫu thân có thể để Phương Như kia làm chậm trễ con?” Hàn phu nhân nhẹ nhàng nói một câu, nhưng mang theo sự quyết đoán tàn nhẫn.

Bên này, hai mẹ con họ Hàn bàn bạc nên đối phó Phương Như thế nào thì bên kia, Liễu Khê đối mặt với Phương Như lại có vẻ rất là… rối rắm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook