Chương 34
Ngốc Manh Ngốc Manh
23/07/2016
Liễu Khê nằm suy
nghĩ trong không gian, phòng vẫn hoa mỹ như cũ, lò sưởi trong tường vẫn
cháy như thế nhưng Liễu Khê không cảm thấy ấm áp, cô cảm thấy rất lạnh.
Nữ phụ biểu tiểu thư lại xuất hiện lần nãy, nhìn bộ dạng hờ hững suy sụp của Liễu Khê, không nói gì, chỉ nhún chào cô và nói “Nhiệm vụ lần này, cô khiến cho Hàn Hạ thân bại danh liệt, cuộc sống của hắn sau này cũng sống không bằng chết, coi như là cô làm nên tôi cho cô 60 điểm, phần nhiệm vụ phụ, cô làm rất tốt, tôi cho cô thêm 15 điểm, còn phần khác, cho cô 5 điểm hảo cảm, tổng cộng 80 điểm”
Liễu Khê không nhúc nhích, biểu tiểu thư thấy thế, thở dài, nhún người chào rồi biến mất.
[Căn cứ vào điểm do nữ phụ chấm, hệ thống bắt đầu đổi thưởng. Người chơi hoàn thành mức độ vĩ đại ở kịch bản thứ ba, thưởng 2800 điểm, đạt được bảy ngày nghỉ, có thể dùng để đổi đồ, thuộc tính trụ cột tăng thêm 1 điểm, thưởng: một bộ quần áo ren dụ hoặc] Âm thanh máy móc của hệ thống vang dội ơn rất nhiều, mang thêm một chút hương vị khoa trương.
Hai tay Liễu Khê đặt lên đầu gối, kinh ngạc cúi đầu, ngẩng người cả buổi mới hỏi “Hệ thống, tại sao?”
[Đinh! Người chơi thân mến, bởi vì hoàn thành nhiệm vụ nên cô phải chuyển cảnh”
“Ngươi bảo có cách giải quyết, bây giờ nói tôi nghe xem nào” Mặt Liễu Khê không thay đổi hỏi tiếp.
[Người chơi thân mến, đợi lúc cô vào kịch bản tu chân, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, bản hệ thống sẽ thưởng cô một món quà đặc biệt, đưa cho người chơi một đạo cụ ý thức linh hồn, sau khi người chơi hoàn thành tất cả nhiệm vụ, có thể đem nó đi cùng]
“Đúng là một điều kiện hấp dẫn” Trên mặt Liễu Khê lộ sự kinh hỉ, gục đầu xuống, hai tay cầm chặt lấy nhau, con ngươi lạnh như băng.
Hệ thống đang nói dối!
Lúc nãy biểu tiểu thư nói, cô khiến cho Hàn Hạ thân bại danh liệt, nhưng chưa làm cho hắn có cuộc sống sống không bằng chết sau này, mà lúc đó hệ thống lại cố ý đem cô truyền tống trở về.
Vậy tại sao hệ thống lại ép bức cô phải trở về?
Đem đầu vùi vào trong cánh tay, liều mạng suy nghĩ tới nhiệm vụ của mình.
Trong quyển sách đầu tiên, dựa theo nội dung, lúc đó Trang Kỳ sẽ tỏ tình với cô, nhưng lời chưa nói cô đã chết.
Quyển thứ hai, Thôn Trang chết trước cô.
Quyển thứ ba, cô chết ở trong tiệc đính hôn.
Quyển thứ tư, hai người thành thân, hắn lên chiến trường, mà quân lệnh dồn dập kia giống như muốn tách bọn họ ra vậy.
Ngoài quyển đầu thứ hai ra, lần nào tình cảm của bọn họ cũng im lặng mà bị chia cắt, hơn nữa, lần nào cô cũng chết trước mặt người kia.
Như thế, chỉ có thể kết luận, hệ thống có lý do mới làm vậy. Nếu cô đoán không sai, nhiệm vụ này hệ thống cũng khiến cô chết rất thảm.
Nhưng quan trọng nhất bây giờ là cái chết của cô có tác dụng gì?
Hơn nữa, hình như người kia không chịu khống chế của hệ thống.
Bằng không, hệ thống sẽ không nói dùng đạo cụ kia đem linh hồn về.
Như thế, sự tồn tại của người kia là thế nào? Người kia có khả năng bước vào mỗi kịch bản của cô mà không bị khống chế, mà hệ thống cũng không thể đem người kia trục xuất, điều này có nghĩa sự tồn tại của người kia đối lập với hệ thống.
Liễu Khê càng nghĩ càng cảm thấy cả người lạnh lẽo, cô cứ cảm thấy mình hình như đã chạm vào chân tướng, nhưng ở chân tướng này có một tầng sa mỏng, cô không thể nhìn rõ nó được.
Kiên nhẫn một chút, kiên nhẫn một chút, Liễu Khê tự an ủi mình, thuyết phục mình trấn định.
Chậm rãi thở ra một hơi, Liễu Khê ngẩng đầu, nở nụ cười vô tâm vô phế “Hệ thống này, lần nào tôi chết cũng rất thảm, dù sao cũng phải bồi thường! Đừng có nói cái gì mà oán niệm của nữ phụ bắt tôi phải chết thảm. Không bồi thường tôi bãi công”
[…]
[Đinh! Người chơi muốn bồi thường cái gì?]
[Cửa hàng hệ thống giảm giá 3 phần, còn miễn phí thăng cấp đồ của cô]
Liễu Khê chỉ mỉm cười tủm tỉm, khẩu khí kia giống như đang nói, chủ tiệm, rau cải vừa trắng vừa ăn ngon, lấy hai cân.
Hệ thống trầm mặc…. trầm mặc….
[Chúc mừng người chơi thăng cấp làn da mịn màng, khuôn mặt xinh đẹp, eo thon nhỏ, thân hình như rắn nước, đôi chân dài đẹp câu hồn,…]
Sau năm phút niệm lời chúc, hệ thống đem toàn bộ nhân vật thăng cấp.
[Đinh! Hôm nay cửa hàng hệ thống đại giảm giá, tất cả giảm năm phần, chỉ cần trả năm phần]
“Vì sao không phải ba phần?” Bây giờ Liễu Khê chỉ đang phát giận thuần túy mà thôi.
[Đinh! Buôn bán nhỏ, không có tổn phí nên năm phần, mua nào mua nào]
Hệ thống thẹn quá hóa giận, nói một câu như thế rồi bỏ đi.
Liễu Khê nhìn điểm thưởng, không mua gì, chỉ mua một chiếc nhẫn điện phòng sói vĩnh viễn với 3000 điểm.
[Người chơi thân mến, con sói nhỏ của cô chỉ cần dùng 2500 điểm thì có thể mua được rồi]
Nghe hệ thống cực lực đẩy mạnh tiêu thụ, Liễu Khê im lặng nói “Được thôi, nếu hệ thống giảm 50% nữa thì tôi mua, hơn nữa phải tặng không đồ ăn, chỗ ở,… của nó”
Liễu Khê cúi đầu nhìn chiếc nhẫn, đôi mắt lóe sáng, giống như đem chiếc nhẫn đeo lên ngón tay vậy. Hình như hệ thống muốn cô mua con vật nuôi đó thì phải?
Cô đột nhiên không muốn ở trong phòng này, cảm thấy có chút không tốt, hơn nữa cũng chỉ có hệ thống. Cô tình nguyện đi vào kịch bản, tuy rằng kịch bản cũng có hệ thống khống chế nhưng tốt hơn so với nơi này.
“Hệ thống, bắt đầu kịch bản mới đi, tôi muốn biết lần này vào kịch bản nào”
[Đinh! Người chơi thân mến, lần này cô xuyên vào kịch bản trọng sinh báo thù, mời xem kịch bản]
Được rồi, Liễu Khê vừa nghe việc trọng sinh báo thù thì khóe miệng run rẩy một chút.
Nữ chính là chính nữ con vợ cả, tên là Liễu Hàm Yên, là chính nữ duy nhất, thân thể vợ cả yếu đuối nhiều bệnh, lúc hấp hối chọn thứ muội của mình làm vợ kế cho chồng. Kế mẫu thủ đoạn hơn người dạy chính nữ trở thành một người nhát gan, thậm chí còn ác độc hủy dung của cô ta,đương nhiên, bà ta cũng khiến con gái mình trở nên tốt đẹp, phi phàm.
Nữ chính có một hôn ước hiển hách, vị hôn phu là Tề phủ Hầu gia, bộ dạng rất đẹp trai lại lịch sự, nhưng sau khi cưới thì lại ghét nữ chính, coi trọng em gái của nữ chính. Cô em gái không thích hắn mà gả cho em trai của hoàng đế, thất vương gia làm vương phi. Sau đó, nữ chính bị thị thiếp trong hầu phủ thiết kế, sau đó bị Tề hầu đánh chết.
Đương nhiên, đó là kiếp trước bi thảm của nữ chính, sau khi cô ta sống lại, thu thập kế mẫu, tương kế tựu kế hủy dung kế muội, thiết kế cho kế muội lên giường của Tề hầu. Đương nhiên Tề hầu chướng mắt kế muội bị hủy dung, ngược lại lại nhớ nữ chính mãi không quên, cuối cùng kế mẫu bị xóa tên khỏi gia phả, biếm thành thị thiếp, mà kế muội cũng vì vậy mà biến thành thứ xuất, ngày ở Tề hầu phủ càng tệ. Hơn thế, còn bị nữ chính dùng thủ đoạn để trả thù Tề hầu phủ, cuối cùng cả nhà bị lưu đày.
Sở dĩ đây là ngụy báo thù văn, bởi vì nữ chính không xem kế mẫu, kế muội và tra nam trong mắt, người ta tiến cung, tiếp tục phần cung đấu với các phi tần và thái hậu.
Có điều, thật sự không hiểu mọi người nghĩ gì, làm hoàng hậu rất áp lực đó!
Đương nhiên, thân phận lúc này của Liễu Khê chính là kế muội bị nữ chính trả thù.
Lúc trước viết rất thích, nhưng bây giờ một chút cũng không thích.
Liễu Khê có chút ỉu xìu nhìn nữ phụ hỏi “Nhiệm vụ lần này của cô là gì? Cô thấy tôi đấu được bà nữ chính kia sao?”
“Ai nói đấu không lại? Trùng sinh PK xuyên không, ai thắng ai thua còn chưa biết” Thứ muội kia cười run rẩy cả người, giọng nói vô cùng ngọt ngào, nhưng mà với điều kiện không nhìn khuôn mặt bị hủy kia của cô ta.
“Yêu cầu của ta không có gì cao, chỉ khiến cho nữ chính phải gả cho Tề hầu kia, dù sao hắn cũng là Hầu gia, rất xứng với tỷ tỷ đáng yêu của ta” Nữ phụ dùng tay áo che miệng cười, không biết lúc tỷ tỷ đáng yêu của cô ta và Tề hầu kia ở với nhau thì thế nào nhỉ?
Liễu Khê trừng mắt, hoang mang nhìn nữ phụ, nhiệm vụ này có vẻ rất đơn giản, Tề hầu kia là vị hôn phu của nữ chính, chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì hai người phải thành thân, quan trọng là tránh khỏi thiết kế của nữ chính.
“Haha, vậy chúc ngươi may mắn” Nữ phụ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Liễu Khê, cười nhẹ, bẹo khuôn mặt phấn nộn của cô, rồi biến mất.
Liễu Khê vuốt chỗ bị bẹo, bĩu môi, chuẩn bị chuyển vào kịch bản.
[Đinh! Mở ra kịch bản thứ năm – Trùng sinh báo thù, bắt đầu chuyển cảnh, người chơi chú ý, bắt đầu đếm ngược, mười… chín… tám…]
Liễu Khê nằm trên giường, chưa mở to mắt đã cảm thấy đau đớn ở hai má, nâng tay muốn kiểm tra thì bị người khác nhẹ nhàng đè lại.
“Khê Nhi ngoan, nhịn một chút, vài ngày nữa là tốt, đại phu bảo mặt của con không sao” Một giọng nói dịu dàng vang lên, nhưng trong giọng nói mang theo sự bi thương lẫn an ủi Liễu Khê.
Liễu Khê hiểu rõ, đây là đoạn nữ phụ bị nữ chính hủy dung. Nữ chính và nữ phụ đi tới thôn trang nhà mình chơi, nhưng bị một tổ ong vò vẽ trên cây rơi xuống, ong vò vẽ kia đuổi theo nữ phụ, làm khuôn mặt của nữ phụ từ xinh đẹp trở thành xấu xí.
Càng tuyệt hơn, nha hoàn hầu hạ bên người của nữ phụ chính là người của nữ chính Liễu Như Yên, nha hoàn kia bôi thêm một lớp thuốc lên thuốc trị thương, khiến cho mặt nữ phụ bị hủy hoàn toàn.
“Mẫu thân?” Liễu Khê không biết nói gì, chỉ biết nhỏ giọng nói.
“Đứa nhỏ số khổ của ta…” Liễu phu nhân Vân thị nghẹn ngào nức nở, bà hao tâm lắm mới có được một đứa con gái như thế này, đem nàng yêu thương như con ruột vậy mà bị Liễu Như Yên kia phá hủy dung mạo.
Liễu Như Yên kia trước mặt lão gia nói bậy cái gì mà khiến lão gia la mắng bà một hồi.
[Phát hiện nữ chính Liễu Như Yên xuất hiện, mong chú ý]
“Phu nhân, đại tiểu thư tới thăm nhị tiểu thư” Một ma ma vén rèm đi vào, nhỏ giọng nói.
“Nàng tới làm gì? Tới cười Khê Nhi sao?” Vân thị đang đau lòng dùng khăn tay xoa mắt, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Tội mẫu thân nói nữ nhi chịu không nổi, muội muội bị thương, nữ nhi cũng rất đau lòng, đi tìm thuốc tới đưa cho muội muội, tại sao mẫu thân lại không cho nữ nhi vào?” Người chưa tới, giọng đã tới, âm thanh của Liễu Như Yên rất êm tai, trong giọng mang theo sự oan ức khiến người khác đau lòng, khiến người khác thấy Vân thị đang ngăn tình cảm tỷ muội vậy.
Lợi hại, nghe thấy âm thanh nức nở, người không biết còn tưởng Vân thị làm gì Liễu Như Yên nữa cơ.
“Cút, mẫu thân đừng để nàng ta vào đây! Con không muốn thấy nàng ta!!!” Liễu Khê hét ầm lên, đẩy hết đống thuốc trên bàn.
Nữ phụ biểu tiểu thư lại xuất hiện lần nãy, nhìn bộ dạng hờ hững suy sụp của Liễu Khê, không nói gì, chỉ nhún chào cô và nói “Nhiệm vụ lần này, cô khiến cho Hàn Hạ thân bại danh liệt, cuộc sống của hắn sau này cũng sống không bằng chết, coi như là cô làm nên tôi cho cô 60 điểm, phần nhiệm vụ phụ, cô làm rất tốt, tôi cho cô thêm 15 điểm, còn phần khác, cho cô 5 điểm hảo cảm, tổng cộng 80 điểm”
Liễu Khê không nhúc nhích, biểu tiểu thư thấy thế, thở dài, nhún người chào rồi biến mất.
[Căn cứ vào điểm do nữ phụ chấm, hệ thống bắt đầu đổi thưởng. Người chơi hoàn thành mức độ vĩ đại ở kịch bản thứ ba, thưởng 2800 điểm, đạt được bảy ngày nghỉ, có thể dùng để đổi đồ, thuộc tính trụ cột tăng thêm 1 điểm, thưởng: một bộ quần áo ren dụ hoặc] Âm thanh máy móc của hệ thống vang dội ơn rất nhiều, mang thêm một chút hương vị khoa trương.
Hai tay Liễu Khê đặt lên đầu gối, kinh ngạc cúi đầu, ngẩng người cả buổi mới hỏi “Hệ thống, tại sao?”
[Đinh! Người chơi thân mến, bởi vì hoàn thành nhiệm vụ nên cô phải chuyển cảnh”
“Ngươi bảo có cách giải quyết, bây giờ nói tôi nghe xem nào” Mặt Liễu Khê không thay đổi hỏi tiếp.
[Người chơi thân mến, đợi lúc cô vào kịch bản tu chân, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, bản hệ thống sẽ thưởng cô một món quà đặc biệt, đưa cho người chơi một đạo cụ ý thức linh hồn, sau khi người chơi hoàn thành tất cả nhiệm vụ, có thể đem nó đi cùng]
“Đúng là một điều kiện hấp dẫn” Trên mặt Liễu Khê lộ sự kinh hỉ, gục đầu xuống, hai tay cầm chặt lấy nhau, con ngươi lạnh như băng.
Hệ thống đang nói dối!
Lúc nãy biểu tiểu thư nói, cô khiến cho Hàn Hạ thân bại danh liệt, nhưng chưa làm cho hắn có cuộc sống sống không bằng chết sau này, mà lúc đó hệ thống lại cố ý đem cô truyền tống trở về.
Vậy tại sao hệ thống lại ép bức cô phải trở về?
Đem đầu vùi vào trong cánh tay, liều mạng suy nghĩ tới nhiệm vụ của mình.
Trong quyển sách đầu tiên, dựa theo nội dung, lúc đó Trang Kỳ sẽ tỏ tình với cô, nhưng lời chưa nói cô đã chết.
Quyển thứ hai, Thôn Trang chết trước cô.
Quyển thứ ba, cô chết ở trong tiệc đính hôn.
Quyển thứ tư, hai người thành thân, hắn lên chiến trường, mà quân lệnh dồn dập kia giống như muốn tách bọn họ ra vậy.
Ngoài quyển đầu thứ hai ra, lần nào tình cảm của bọn họ cũng im lặng mà bị chia cắt, hơn nữa, lần nào cô cũng chết trước mặt người kia.
Như thế, chỉ có thể kết luận, hệ thống có lý do mới làm vậy. Nếu cô đoán không sai, nhiệm vụ này hệ thống cũng khiến cô chết rất thảm.
Nhưng quan trọng nhất bây giờ là cái chết của cô có tác dụng gì?
Hơn nữa, hình như người kia không chịu khống chế của hệ thống.
Bằng không, hệ thống sẽ không nói dùng đạo cụ kia đem linh hồn về.
Như thế, sự tồn tại của người kia là thế nào? Người kia có khả năng bước vào mỗi kịch bản của cô mà không bị khống chế, mà hệ thống cũng không thể đem người kia trục xuất, điều này có nghĩa sự tồn tại của người kia đối lập với hệ thống.
Liễu Khê càng nghĩ càng cảm thấy cả người lạnh lẽo, cô cứ cảm thấy mình hình như đã chạm vào chân tướng, nhưng ở chân tướng này có một tầng sa mỏng, cô không thể nhìn rõ nó được.
Kiên nhẫn một chút, kiên nhẫn một chút, Liễu Khê tự an ủi mình, thuyết phục mình trấn định.
Chậm rãi thở ra một hơi, Liễu Khê ngẩng đầu, nở nụ cười vô tâm vô phế “Hệ thống này, lần nào tôi chết cũng rất thảm, dù sao cũng phải bồi thường! Đừng có nói cái gì mà oán niệm của nữ phụ bắt tôi phải chết thảm. Không bồi thường tôi bãi công”
[…]
[Đinh! Người chơi muốn bồi thường cái gì?]
[Cửa hàng hệ thống giảm giá 3 phần, còn miễn phí thăng cấp đồ của cô]
Liễu Khê chỉ mỉm cười tủm tỉm, khẩu khí kia giống như đang nói, chủ tiệm, rau cải vừa trắng vừa ăn ngon, lấy hai cân.
Hệ thống trầm mặc…. trầm mặc….
[Chúc mừng người chơi thăng cấp làn da mịn màng, khuôn mặt xinh đẹp, eo thon nhỏ, thân hình như rắn nước, đôi chân dài đẹp câu hồn,…]
Sau năm phút niệm lời chúc, hệ thống đem toàn bộ nhân vật thăng cấp.
[Đinh! Hôm nay cửa hàng hệ thống đại giảm giá, tất cả giảm năm phần, chỉ cần trả năm phần]
“Vì sao không phải ba phần?” Bây giờ Liễu Khê chỉ đang phát giận thuần túy mà thôi.
[Đinh! Buôn bán nhỏ, không có tổn phí nên năm phần, mua nào mua nào]
Hệ thống thẹn quá hóa giận, nói một câu như thế rồi bỏ đi.
Liễu Khê nhìn điểm thưởng, không mua gì, chỉ mua một chiếc nhẫn điện phòng sói vĩnh viễn với 3000 điểm.
[Người chơi thân mến, con sói nhỏ của cô chỉ cần dùng 2500 điểm thì có thể mua được rồi]
Nghe hệ thống cực lực đẩy mạnh tiêu thụ, Liễu Khê im lặng nói “Được thôi, nếu hệ thống giảm 50% nữa thì tôi mua, hơn nữa phải tặng không đồ ăn, chỗ ở,… của nó”
Liễu Khê cúi đầu nhìn chiếc nhẫn, đôi mắt lóe sáng, giống như đem chiếc nhẫn đeo lên ngón tay vậy. Hình như hệ thống muốn cô mua con vật nuôi đó thì phải?
Cô đột nhiên không muốn ở trong phòng này, cảm thấy có chút không tốt, hơn nữa cũng chỉ có hệ thống. Cô tình nguyện đi vào kịch bản, tuy rằng kịch bản cũng có hệ thống khống chế nhưng tốt hơn so với nơi này.
“Hệ thống, bắt đầu kịch bản mới đi, tôi muốn biết lần này vào kịch bản nào”
[Đinh! Người chơi thân mến, lần này cô xuyên vào kịch bản trọng sinh báo thù, mời xem kịch bản]
Được rồi, Liễu Khê vừa nghe việc trọng sinh báo thù thì khóe miệng run rẩy một chút.
Nữ chính là chính nữ con vợ cả, tên là Liễu Hàm Yên, là chính nữ duy nhất, thân thể vợ cả yếu đuối nhiều bệnh, lúc hấp hối chọn thứ muội của mình làm vợ kế cho chồng. Kế mẫu thủ đoạn hơn người dạy chính nữ trở thành một người nhát gan, thậm chí còn ác độc hủy dung của cô ta,đương nhiên, bà ta cũng khiến con gái mình trở nên tốt đẹp, phi phàm.
Nữ chính có một hôn ước hiển hách, vị hôn phu là Tề phủ Hầu gia, bộ dạng rất đẹp trai lại lịch sự, nhưng sau khi cưới thì lại ghét nữ chính, coi trọng em gái của nữ chính. Cô em gái không thích hắn mà gả cho em trai của hoàng đế, thất vương gia làm vương phi. Sau đó, nữ chính bị thị thiếp trong hầu phủ thiết kế, sau đó bị Tề hầu đánh chết.
Đương nhiên, đó là kiếp trước bi thảm của nữ chính, sau khi cô ta sống lại, thu thập kế mẫu, tương kế tựu kế hủy dung kế muội, thiết kế cho kế muội lên giường của Tề hầu. Đương nhiên Tề hầu chướng mắt kế muội bị hủy dung, ngược lại lại nhớ nữ chính mãi không quên, cuối cùng kế mẫu bị xóa tên khỏi gia phả, biếm thành thị thiếp, mà kế muội cũng vì vậy mà biến thành thứ xuất, ngày ở Tề hầu phủ càng tệ. Hơn thế, còn bị nữ chính dùng thủ đoạn để trả thù Tề hầu phủ, cuối cùng cả nhà bị lưu đày.
Sở dĩ đây là ngụy báo thù văn, bởi vì nữ chính không xem kế mẫu, kế muội và tra nam trong mắt, người ta tiến cung, tiếp tục phần cung đấu với các phi tần và thái hậu.
Có điều, thật sự không hiểu mọi người nghĩ gì, làm hoàng hậu rất áp lực đó!
Đương nhiên, thân phận lúc này của Liễu Khê chính là kế muội bị nữ chính trả thù.
Lúc trước viết rất thích, nhưng bây giờ một chút cũng không thích.
Liễu Khê có chút ỉu xìu nhìn nữ phụ hỏi “Nhiệm vụ lần này của cô là gì? Cô thấy tôi đấu được bà nữ chính kia sao?”
“Ai nói đấu không lại? Trùng sinh PK xuyên không, ai thắng ai thua còn chưa biết” Thứ muội kia cười run rẩy cả người, giọng nói vô cùng ngọt ngào, nhưng mà với điều kiện không nhìn khuôn mặt bị hủy kia của cô ta.
“Yêu cầu của ta không có gì cao, chỉ khiến cho nữ chính phải gả cho Tề hầu kia, dù sao hắn cũng là Hầu gia, rất xứng với tỷ tỷ đáng yêu của ta” Nữ phụ dùng tay áo che miệng cười, không biết lúc tỷ tỷ đáng yêu của cô ta và Tề hầu kia ở với nhau thì thế nào nhỉ?
Liễu Khê trừng mắt, hoang mang nhìn nữ phụ, nhiệm vụ này có vẻ rất đơn giản, Tề hầu kia là vị hôn phu của nữ chính, chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì hai người phải thành thân, quan trọng là tránh khỏi thiết kế của nữ chính.
“Haha, vậy chúc ngươi may mắn” Nữ phụ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Liễu Khê, cười nhẹ, bẹo khuôn mặt phấn nộn của cô, rồi biến mất.
Liễu Khê vuốt chỗ bị bẹo, bĩu môi, chuẩn bị chuyển vào kịch bản.
[Đinh! Mở ra kịch bản thứ năm – Trùng sinh báo thù, bắt đầu chuyển cảnh, người chơi chú ý, bắt đầu đếm ngược, mười… chín… tám…]
Liễu Khê nằm trên giường, chưa mở to mắt đã cảm thấy đau đớn ở hai má, nâng tay muốn kiểm tra thì bị người khác nhẹ nhàng đè lại.
“Khê Nhi ngoan, nhịn một chút, vài ngày nữa là tốt, đại phu bảo mặt của con không sao” Một giọng nói dịu dàng vang lên, nhưng trong giọng nói mang theo sự bi thương lẫn an ủi Liễu Khê.
Liễu Khê hiểu rõ, đây là đoạn nữ phụ bị nữ chính hủy dung. Nữ chính và nữ phụ đi tới thôn trang nhà mình chơi, nhưng bị một tổ ong vò vẽ trên cây rơi xuống, ong vò vẽ kia đuổi theo nữ phụ, làm khuôn mặt của nữ phụ từ xinh đẹp trở thành xấu xí.
Càng tuyệt hơn, nha hoàn hầu hạ bên người của nữ phụ chính là người của nữ chính Liễu Như Yên, nha hoàn kia bôi thêm một lớp thuốc lên thuốc trị thương, khiến cho mặt nữ phụ bị hủy hoàn toàn.
“Mẫu thân?” Liễu Khê không biết nói gì, chỉ biết nhỏ giọng nói.
“Đứa nhỏ số khổ của ta…” Liễu phu nhân Vân thị nghẹn ngào nức nở, bà hao tâm lắm mới có được một đứa con gái như thế này, đem nàng yêu thương như con ruột vậy mà bị Liễu Như Yên kia phá hủy dung mạo.
Liễu Như Yên kia trước mặt lão gia nói bậy cái gì mà khiến lão gia la mắng bà một hồi.
[Phát hiện nữ chính Liễu Như Yên xuất hiện, mong chú ý]
“Phu nhân, đại tiểu thư tới thăm nhị tiểu thư” Một ma ma vén rèm đi vào, nhỏ giọng nói.
“Nàng tới làm gì? Tới cười Khê Nhi sao?” Vân thị đang đau lòng dùng khăn tay xoa mắt, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Tội mẫu thân nói nữ nhi chịu không nổi, muội muội bị thương, nữ nhi cũng rất đau lòng, đi tìm thuốc tới đưa cho muội muội, tại sao mẫu thân lại không cho nữ nhi vào?” Người chưa tới, giọng đã tới, âm thanh của Liễu Như Yên rất êm tai, trong giọng mang theo sự oan ức khiến người khác đau lòng, khiến người khác thấy Vân thị đang ngăn tình cảm tỷ muội vậy.
Lợi hại, nghe thấy âm thanh nức nở, người không biết còn tưởng Vân thị làm gì Liễu Như Yên nữa cơ.
“Cút, mẫu thân đừng để nàng ta vào đây! Con không muốn thấy nàng ta!!!” Liễu Khê hét ầm lên, đẩy hết đống thuốc trên bàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.