Chương 65
Ngốc Manh Ngốc Manh
26/07/2016
Hai mắt Ngọc
Thanh mang theo sự ham muốn, khuôn mặt như băng tuyết phủ một tầng màu
hồng nhạt, hạ thân không ngừng đụng vào mông Liễu Khê, khoái cảm xộc lên đầu hắn.
Không đủ, chưa đủ!
Mồ hôi trên tràn chảy xuống bộ ngực của Liễu Khê, mồ hôi liên tục chảy xuống, hai tay Liễu Khê run run cởi bộ đạo bào của Ngọc Thanh, lộ ra lồng ngực rắn chắc.
“Trước… Trước đem quần áo cởi” Giọng nói của Liễu Khê có chút quẫn bách nhưng trong đó lại mang theo mấy phần khát vọng.
Ngọc Thanh nghe được lời nói nhỏ nhẹ của Liễu Khê, vội vàng vung tay lên, quần áo hai người cứ vậy mà bay đi.
Cơ thể trần trụi tiếp xúc với không khí mang cảm giác mát lạnh, Liễu Khê run nhẹ, xoay người trong lòng Ngọc Thanh.
Da thịt hai người ma sát với nhau, Ngọc Thanh rên nhẹ một tiếng thoải mái, đôi mắt đầy lửa nhìn thân thể trần trụi của Liễu Khê chăm chú.
Nâng tay vuốt bộ ngực tròn, bàn tay không ngừng xoa nắn bộ ngực, nhéo nhéo, bộ ngực mềm mại co dãn mang theo hơi ấm của cơ thể, lòng bàn tay cảm nhận được một điểm nhỏ cứng lên, đâm vào bàn tay hắn.
Đôi mắt Ngọc Thanh càng lúc càng thâm, cúi đầu hôn lên điểm đỏ trên bộ ngực, sau đó dùng đầu lưỡi mềm mại liếm nụ hoa cứng rắn.
Liễu Khê hút một ngum khí lạnh, nơi mẫn cảm bị hút liếm như vậy khiến thân thể càng lúc càng mềm, cả người giống như không còn sức, dựa lên người Ngọc Thanh mà run rẩy không ngừng. Hơi thở càng lúc càng dồn dập, thân thể trắng muốt xuất hiện một tầng màu hồng nhạt.
Ngọc Thanh cảm thấy hạ thân sưng lên khó chịu, dục hỏa không ngừng xuất hiện giống như đốt cháy toàn bộ lý trí của hắn.
Liễu Khê cầm lấy tay Ngọc Thanh, chậm rãi vuốt từ bộ ngực đi qua bụng, sau đó đi vào giữa hai chân, khuôn mặt đỏ như máu nói “Nơi này…”
Đảo qua hai đùi mềm mại, ngón tay xuyên qua bộ lông đen, dễ dàng đẩy ra hai mép thịt, vừa mới chạm vào thì ngón tay của hắn đã bị dính ướt.
Từ khe hở mà tìm được lối vào, Ngọc Thanh có chút do dự, ngón trỏ nhẹ nhàng dò xét đi vào, sau đó ngón tay bị hoa huyệt ẩm ướt nóng ấm gắt gao bao chặt.
“Chỗ này?” Hoa huyệt nhỏ hẹp này thật sự có thể chứa được lửa nóng của hắn sao? Ngọc Thanh nhìn Liễu Khê chằm chằm, thấy trên mặt Liễu Khê không chút thống khổ mới nhịn không được để thêm một ngón tay vào, không chút mất sức.
Ngón tay của Ngọc Thanh ngon dài, bởi vì luyện kiếm nên có một tầng chai mỏng, lúc vào thân thể giống như đồ kích thích, khiến cho Liễu Khê co rút lại, hai chân mở to ra.
“Ưm…” Tay Liễu Khê ôm lấy cổ Ngọc Thanh, thở hổn hển, hơi thở nóng bỏng phả lên bộ ngực của Ngọc Thanh.
Tiếng rên ngọt ngấy mang theo mấy phần mềm mại, khuôn mặt Liễu Khê vì tình dục mà hồng lên, đôi mắt mị hoặc, lông mi dính một ít nước mắt như con mèo nhỏ đang làm nũng, mê hoặc lòng người vô cùng. Ánh mắt của Ngọc Thanh càng tối, thân thể cũng căng cứng, ngón tay không ngừng ra vào sâu trong thân thể Liễu Khê khiến cả người nàng run rẩy kịch liệt.
Rút ngón tay ra, Ngọc Thanh phát hiện ngón tay dính một tầng chất nhầy trong suốt, tò mò nhìn nó, sau đó đưa lên miệng liếm một chút, không biết nên hình dung hương vị này thế nào, nhưng nó lại khiến cho cơ thể hắn điên cuồng, khuôn mặt trắng noãn đầy mồ hôi, mồ hôi chảy xuống thân thể có đường cong hoàn mỹ của Liễu Khê, khiến cho Liễu Khê nóng lên.
“Trời ạ…” Liễu Khê nhìn động tác mê hoặc của Ngọc Thanh, thậm chí bên môi hắn còn dính thể dịch trong suốt, nhịn không được rên lên một tiếng, người này thật sự khiêu gợi khiến người khác điên cuồng.
Đem thân thể Liễu Khê kéo lại, hai người lập tức đối mặt, Liễu Khê ngồi khóa lên đùi Ngọc Thanh, cự vật kia dựng thẳng ở giữa hai chân Liễu Khê, giống như tiến cũng giống như lùi, thỉnh thoảng ma sát hoa huyệt của Liễu Khê.
Liễu Khê bị tra tấn tới điên, thân thể trầm xuống, ôm lấy cổ Ngọc Thanh, chậm rãi đem vật nóng kia nhét vào thân thể mình. Cảm giác lần đầu không khác gì mấy lần trước, vách tường bị vạch ra đau đớn khiến Liễu Khê nhíu mày, nhỏ giọng than.
Ngọc Thanh cảm nhận được dục vọng của mình bị hoa huyệt bao vây lại, nhanh chóng tham nhập vào hoa huyệt ướt át, một loại cảm giác tiêu hồn từ nơi đó xông lên, sảng khoái tới mức khiến hắn điên cuồng.
Việc tiếp theo nên làm gì, Ngọc Thanh không cần người dạy cũng biết, nhìn khuôn mặt không còn đau đớn của Liễu Khê, cảm thấy không cần nhịn nữa, dừng một lát, hai tay ôm lấy vòng eo của Liễu Khê, hơi hướng về trước, hung hăng va chạm, mỗi một lần đều dùng hết toàn lực, giống như muốn đem dục vọng của bản thân nhập vào thân thể Liễu Khê khiến nàng rên rỉ không ngừng.
Tư thế xâm nhập này khiến Liễu Khê hoảng hốt do cảm thấy thân thể như bị xỏ xuyên, thân thể bị Ngọc Thanh tấn công không ngừng, cứ như con thuyền đang được con sóng vuốt ve, hai tay nhịn không được ôm lấy cổ Ngọc Thanh.
Ngọc Thanh không còn bộ dạng bình tĩnh thường ngày, cảm giác sung sướng thổi quét khắp thân thể, tốc độ càng nhanh dùng sức càng mạnh, đôi mắt nóng bỏng, yết hầu phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, hắn hoàn toàn sa vào trong biển dục vọng, cmar nhận từng đợt cao trào.
Mồ hôi tẩm ướt bộ lông, mấy lọn tóc đen rơi xuống, dán lên gương mặt, trên ngực bụng của hai người mang theo mấy phần kích thích. Mồ hôi của hai người như thuốc nước, không ngừng chảy xuống làm thân thể cả hai dán vào một chỗ.
“A… Tuyệt quá, sư phụ… mạnh hơn một chút!” Liễu Khê rên rỉ sung sướng, vặn vẹo thân thể, không ngừng cổ vũ đối phương, thét chói tai, cảm nhận sự sung sướng của loại thuỷ nhũ giao.
Máu chảy nhanh như sự sung sướng, không ngừng rên rỉ thành tiếng, động tác của Ngọc Thanh càng lúc càng cuồng dã, đồng tử co rút nhanh, hai bàn tay ôm chặt lấy Liễu Khê giống như muốn đem Liễu Khê nhập vào xương cốt của mình.
Hung hăng va chạm vào chỗ mẫn cảm nhất của Liễu Khê, khóe mắt Liễu Khê chảy một giọt nước mắt, thân thể buộc chặt nhau, giống như dây cung bị kéo ra tận cùng. Một trận pháo hoa xinh đẹp nổ tung, đầu Liễu Khê trống rỗng, thân thể mềm nhũn dựa lên người Ngọc Thanh.
Thật thoải mái… Giống như rong chơi trong đám mây ấm áp, cái gì cũng không nghĩ, lỗ chân lông khắp thân thể mở ra, sáng khoái vô cùng.
Ngọc Thanh cảm giác được thể dịch không ngừng trào ra từ hoa kính, thân mình va chạm mạnh, cảm giác toàn thân tập trung một chỗ, tất cả dục vọng cũng tìm ra được nơi chảy ra, phóng thích trong thân thể Liễu Khê, một cảm giác sung sướng thổi qua.
Hạ thân mềm nhũn chôn sâu trong thân thể Liễu Khê không tính rời đi, Ngọc Thanh ôm chặt Liễu Khê, trong lòng mang theo sự rung động khó hiểu, thầm nghĩ ôm nàng cả đời như thế.
“Sư phụ….” Liễu Khê đẩy Ngọc Thanh, vặn vẹo thân thể muốn đẩy dục vọng của hắn ra. Nhưng mà cảm nhận được dục vọng của hắn có xu thế cứng lại, thân thể lập tức cứng đờ, này… nhanh vậy sao?
Không… Không khoa học!
“Một lần nữa…” Ngọc Thanh ôm lấy Liễu Khê, đi tới ngọn tháp mình nghỉ ngơi.
“A!” Hai chân Liễu Khê vòng qua lưng Ngọc Thân, nơi tư mật khít chặt gắt gao, thừa nhân sức nặng thân thể, cự vật của Ngọc Thanh đâm sâu vài phần, kích thích tới mức da đầu Liễu Khê tê dại, thân thể vẫn còn dư vị của cao trào khiến cho Liễu Khê nhanh chóng bị kích thích động tình.
Cả hai người ngã vào nhuyễn tháp, Ngọc Thanh phấn chấn đâm vào rút ra, dục vọng nóng rực không ngừng ra vào, không ngừng phát ra âm thành phốc xuy, không đợi Liễu Khê phản ứng đã hung hăng đâm vào.
Rầu rĩ nâng đầu lên cắn vào cằm Ngọc Thanh, lưu lại đó một dấu răng, Liễu Khê khóc không ra nước mắt nhìn Ngọc Thanh cày cấy không biết mệt mỏi.
Nàng mệt mỏi quá… Thật sự muốn nghỉ ngơi…
“Sư phụ… Mệt quá…” Liễu Khê làm nũng, lời vừa nói thì một đan dược tản ra mùi thơm được Ngọc Thanh nhét vào miệng, môi giao lấy nhau, phát ra tiếng hôn nhau chậc chậc.
Lại tới nữa! Lại tới nữa!
Một dòng nước ấm chậm rãi chảy vào đan điền, đan dược trân quý như vậy dùng là trường hợp này không vấn đề gì sao, sư phụ?
Xử nam khai trai đã làm không ít huống chi là lão xử nam mấy trăm năm khổ tu? Một đêm bảy lần thì tính là gì, Ngọc Thanh làm trọn một ngày một đêm, nàng không đếm nổi đã bao nhiêu lần. Hai chân mềm nhũn, Liễu Khê run rẩy cảm thấy mình còn sống tới ngày ra khỏi nơi này đã quá tốt rồi.
Nàng tahajt sự không hi vọng mình chết trên thapf, cũng không hi vọng sau này có chứng bệnh sợ hãi làm ~ tình! Sư phụ, tu chân không phải là để làm chuyện này màaa!
Xin hãy tiết chế một chút nếu không tu vi sẽ bị giảm đó sư phụ!
Ngọc Thanh không biết tiếng hét trong lòng Liễu Khê, không ngừng hưởng thụ tư vị tuyệt vời này, thầm nghĩ cứ làm vậy không ngừng bởi vì làm bao lần cũng không đủ, loại mùi hương tràn ngập tình yêu này dụ hoặc hắn, vậy thì lại tiếp một lần nữa!
Đem dục vọng vùi vào trong, Ngọc Thanh sung sướng rên lên.
Đợi tới lúc Liễu Khê ra khỏi động phủ thì như trải qua một thế hệ, ánh mặt trời đã ngã xuống, chói mắt khiến người khác không dám nhìn thẳng, Lăng Hư Phong đã trở thành ngày xuân.
Không dám ở lại, quyết đoán chạy lấy người, lúc Liễu Khê trở về nơi ở thì thấy vui muốn khóc, tốt quá, nàng còn sống! Cho tới giờ còn chưa thấy thế giới tốt đẹp như vậy, trời không có xanh như vậy, ngay cả nữ chính Mary Sue cũng rất đáng yêu!
Hử? Nữ chính!
Nhìn Kiêu Dương đang cười nhạt với mình, Liễu Khê mới nhớ tới sắp tới là lúc tỉ thí giữa các đệ tử, cũng là lúc khiến tình cảm của Lăng Cổ và Kiêu Dương tăng lên.
Quyết đoán phá đi, nàng nhớ rõ lúc đầu Lăng Cổ vội vàng làm tình với Kiêu Dương, vì lúc đó Lăng Cổ gặp phải bình cảnh lúc tu vi, hắn luôn ở Kim Đan trung kỳ, không thể đột phá lên Kim Đan hậu kỳ.
“Sư tỷ, đây là phù chú sư huynh bảo muội tới tặng cho tỷ” Lúc nói tới Lăng Cổ, nụ cười của Kiêu Dương tăng thêm mấy phần ngọt ngào, được một vị sư huynh tuấn tú sủng nhịc, cái cảm giác này ai có thể cự tuyệt?
“Cảm ơn” Liễu Khê phụng phịu nhận lấy, cảm ơn một câu, trên mặt không vui vẻ mà mang theo mấy phần địch ý.
Đây là lần đầu Kiêu Dương bị đối xử như thế, sắc mặt khó coi, miễn cười cười với Liễu Khê, sau đó lễ phép tạm biệt.
“Lăng Cổ dám không tự mình đến? Huênh hoang cái gì chứ? Nếu không phải có thân thể thuần âm thì ai cần một sư muội mới vào cửa? Ngay cả Luyện Khí sơ kỳ còn chưa đạt được. Hừ, cũng không nghĩ lại, thân thể thuần âm phải thứ gì tốt đâu!” Âm thanh của Liễu Khê không lớn không nhỏ, vừa vặn truyền vào tai Kiêu Dương.
Kiêu Dương dừng chân lại, ghi nhớ mấy chữ thân thể thuần âm, sau đó quay đầu rời khỏi.
Mím môi, nàng ta tin tưởng đối xử thật lòng với mình, nàng ta nhất định sẽ điều tra rõ cái gì là thân thể thuần âm.
Tiêu diệt từng bộ phận, tiếp theo chính là Lăng Cổ, ừ, phải tìm sư phụ giúp một việc, khóe miệng Liễu Khê nở nụ cười, tâm trạng tốt hơn một chút.
Không đủ, chưa đủ!
Mồ hôi trên tràn chảy xuống bộ ngực của Liễu Khê, mồ hôi liên tục chảy xuống, hai tay Liễu Khê run run cởi bộ đạo bào của Ngọc Thanh, lộ ra lồng ngực rắn chắc.
“Trước… Trước đem quần áo cởi” Giọng nói của Liễu Khê có chút quẫn bách nhưng trong đó lại mang theo mấy phần khát vọng.
Ngọc Thanh nghe được lời nói nhỏ nhẹ của Liễu Khê, vội vàng vung tay lên, quần áo hai người cứ vậy mà bay đi.
Cơ thể trần trụi tiếp xúc với không khí mang cảm giác mát lạnh, Liễu Khê run nhẹ, xoay người trong lòng Ngọc Thanh.
Da thịt hai người ma sát với nhau, Ngọc Thanh rên nhẹ một tiếng thoải mái, đôi mắt đầy lửa nhìn thân thể trần trụi của Liễu Khê chăm chú.
Nâng tay vuốt bộ ngực tròn, bàn tay không ngừng xoa nắn bộ ngực, nhéo nhéo, bộ ngực mềm mại co dãn mang theo hơi ấm của cơ thể, lòng bàn tay cảm nhận được một điểm nhỏ cứng lên, đâm vào bàn tay hắn.
Đôi mắt Ngọc Thanh càng lúc càng thâm, cúi đầu hôn lên điểm đỏ trên bộ ngực, sau đó dùng đầu lưỡi mềm mại liếm nụ hoa cứng rắn.
Liễu Khê hút một ngum khí lạnh, nơi mẫn cảm bị hút liếm như vậy khiến thân thể càng lúc càng mềm, cả người giống như không còn sức, dựa lên người Ngọc Thanh mà run rẩy không ngừng. Hơi thở càng lúc càng dồn dập, thân thể trắng muốt xuất hiện một tầng màu hồng nhạt.
Ngọc Thanh cảm thấy hạ thân sưng lên khó chịu, dục hỏa không ngừng xuất hiện giống như đốt cháy toàn bộ lý trí của hắn.
Liễu Khê cầm lấy tay Ngọc Thanh, chậm rãi vuốt từ bộ ngực đi qua bụng, sau đó đi vào giữa hai chân, khuôn mặt đỏ như máu nói “Nơi này…”
Đảo qua hai đùi mềm mại, ngón tay xuyên qua bộ lông đen, dễ dàng đẩy ra hai mép thịt, vừa mới chạm vào thì ngón tay của hắn đã bị dính ướt.
Từ khe hở mà tìm được lối vào, Ngọc Thanh có chút do dự, ngón trỏ nhẹ nhàng dò xét đi vào, sau đó ngón tay bị hoa huyệt ẩm ướt nóng ấm gắt gao bao chặt.
“Chỗ này?” Hoa huyệt nhỏ hẹp này thật sự có thể chứa được lửa nóng của hắn sao? Ngọc Thanh nhìn Liễu Khê chằm chằm, thấy trên mặt Liễu Khê không chút thống khổ mới nhịn không được để thêm một ngón tay vào, không chút mất sức.
Ngón tay của Ngọc Thanh ngon dài, bởi vì luyện kiếm nên có một tầng chai mỏng, lúc vào thân thể giống như đồ kích thích, khiến cho Liễu Khê co rút lại, hai chân mở to ra.
“Ưm…” Tay Liễu Khê ôm lấy cổ Ngọc Thanh, thở hổn hển, hơi thở nóng bỏng phả lên bộ ngực của Ngọc Thanh.
Tiếng rên ngọt ngấy mang theo mấy phần mềm mại, khuôn mặt Liễu Khê vì tình dục mà hồng lên, đôi mắt mị hoặc, lông mi dính một ít nước mắt như con mèo nhỏ đang làm nũng, mê hoặc lòng người vô cùng. Ánh mắt của Ngọc Thanh càng tối, thân thể cũng căng cứng, ngón tay không ngừng ra vào sâu trong thân thể Liễu Khê khiến cả người nàng run rẩy kịch liệt.
Rút ngón tay ra, Ngọc Thanh phát hiện ngón tay dính một tầng chất nhầy trong suốt, tò mò nhìn nó, sau đó đưa lên miệng liếm một chút, không biết nên hình dung hương vị này thế nào, nhưng nó lại khiến cho cơ thể hắn điên cuồng, khuôn mặt trắng noãn đầy mồ hôi, mồ hôi chảy xuống thân thể có đường cong hoàn mỹ của Liễu Khê, khiến cho Liễu Khê nóng lên.
“Trời ạ…” Liễu Khê nhìn động tác mê hoặc của Ngọc Thanh, thậm chí bên môi hắn còn dính thể dịch trong suốt, nhịn không được rên lên một tiếng, người này thật sự khiêu gợi khiến người khác điên cuồng.
Đem thân thể Liễu Khê kéo lại, hai người lập tức đối mặt, Liễu Khê ngồi khóa lên đùi Ngọc Thanh, cự vật kia dựng thẳng ở giữa hai chân Liễu Khê, giống như tiến cũng giống như lùi, thỉnh thoảng ma sát hoa huyệt của Liễu Khê.
Liễu Khê bị tra tấn tới điên, thân thể trầm xuống, ôm lấy cổ Ngọc Thanh, chậm rãi đem vật nóng kia nhét vào thân thể mình. Cảm giác lần đầu không khác gì mấy lần trước, vách tường bị vạch ra đau đớn khiến Liễu Khê nhíu mày, nhỏ giọng than.
Ngọc Thanh cảm nhận được dục vọng của mình bị hoa huyệt bao vây lại, nhanh chóng tham nhập vào hoa huyệt ướt át, một loại cảm giác tiêu hồn từ nơi đó xông lên, sảng khoái tới mức khiến hắn điên cuồng.
Việc tiếp theo nên làm gì, Ngọc Thanh không cần người dạy cũng biết, nhìn khuôn mặt không còn đau đớn của Liễu Khê, cảm thấy không cần nhịn nữa, dừng một lát, hai tay ôm lấy vòng eo của Liễu Khê, hơi hướng về trước, hung hăng va chạm, mỗi một lần đều dùng hết toàn lực, giống như muốn đem dục vọng của bản thân nhập vào thân thể Liễu Khê khiến nàng rên rỉ không ngừng.
Tư thế xâm nhập này khiến Liễu Khê hoảng hốt do cảm thấy thân thể như bị xỏ xuyên, thân thể bị Ngọc Thanh tấn công không ngừng, cứ như con thuyền đang được con sóng vuốt ve, hai tay nhịn không được ôm lấy cổ Ngọc Thanh.
Ngọc Thanh không còn bộ dạng bình tĩnh thường ngày, cảm giác sung sướng thổi quét khắp thân thể, tốc độ càng nhanh dùng sức càng mạnh, đôi mắt nóng bỏng, yết hầu phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, hắn hoàn toàn sa vào trong biển dục vọng, cmar nhận từng đợt cao trào.
Mồ hôi tẩm ướt bộ lông, mấy lọn tóc đen rơi xuống, dán lên gương mặt, trên ngực bụng của hai người mang theo mấy phần kích thích. Mồ hôi của hai người như thuốc nước, không ngừng chảy xuống làm thân thể cả hai dán vào một chỗ.
“A… Tuyệt quá, sư phụ… mạnh hơn một chút!” Liễu Khê rên rỉ sung sướng, vặn vẹo thân thể, không ngừng cổ vũ đối phương, thét chói tai, cảm nhận sự sung sướng của loại thuỷ nhũ giao.
Máu chảy nhanh như sự sung sướng, không ngừng rên rỉ thành tiếng, động tác của Ngọc Thanh càng lúc càng cuồng dã, đồng tử co rút nhanh, hai bàn tay ôm chặt lấy Liễu Khê giống như muốn đem Liễu Khê nhập vào xương cốt của mình.
Hung hăng va chạm vào chỗ mẫn cảm nhất của Liễu Khê, khóe mắt Liễu Khê chảy một giọt nước mắt, thân thể buộc chặt nhau, giống như dây cung bị kéo ra tận cùng. Một trận pháo hoa xinh đẹp nổ tung, đầu Liễu Khê trống rỗng, thân thể mềm nhũn dựa lên người Ngọc Thanh.
Thật thoải mái… Giống như rong chơi trong đám mây ấm áp, cái gì cũng không nghĩ, lỗ chân lông khắp thân thể mở ra, sáng khoái vô cùng.
Ngọc Thanh cảm giác được thể dịch không ngừng trào ra từ hoa kính, thân mình va chạm mạnh, cảm giác toàn thân tập trung một chỗ, tất cả dục vọng cũng tìm ra được nơi chảy ra, phóng thích trong thân thể Liễu Khê, một cảm giác sung sướng thổi qua.
Hạ thân mềm nhũn chôn sâu trong thân thể Liễu Khê không tính rời đi, Ngọc Thanh ôm chặt Liễu Khê, trong lòng mang theo sự rung động khó hiểu, thầm nghĩ ôm nàng cả đời như thế.
“Sư phụ….” Liễu Khê đẩy Ngọc Thanh, vặn vẹo thân thể muốn đẩy dục vọng của hắn ra. Nhưng mà cảm nhận được dục vọng của hắn có xu thế cứng lại, thân thể lập tức cứng đờ, này… nhanh vậy sao?
Không… Không khoa học!
“Một lần nữa…” Ngọc Thanh ôm lấy Liễu Khê, đi tới ngọn tháp mình nghỉ ngơi.
“A!” Hai chân Liễu Khê vòng qua lưng Ngọc Thân, nơi tư mật khít chặt gắt gao, thừa nhân sức nặng thân thể, cự vật của Ngọc Thanh đâm sâu vài phần, kích thích tới mức da đầu Liễu Khê tê dại, thân thể vẫn còn dư vị của cao trào khiến cho Liễu Khê nhanh chóng bị kích thích động tình.
Cả hai người ngã vào nhuyễn tháp, Ngọc Thanh phấn chấn đâm vào rút ra, dục vọng nóng rực không ngừng ra vào, không ngừng phát ra âm thành phốc xuy, không đợi Liễu Khê phản ứng đã hung hăng đâm vào.
Rầu rĩ nâng đầu lên cắn vào cằm Ngọc Thanh, lưu lại đó một dấu răng, Liễu Khê khóc không ra nước mắt nhìn Ngọc Thanh cày cấy không biết mệt mỏi.
Nàng mệt mỏi quá… Thật sự muốn nghỉ ngơi…
“Sư phụ… Mệt quá…” Liễu Khê làm nũng, lời vừa nói thì một đan dược tản ra mùi thơm được Ngọc Thanh nhét vào miệng, môi giao lấy nhau, phát ra tiếng hôn nhau chậc chậc.
Lại tới nữa! Lại tới nữa!
Một dòng nước ấm chậm rãi chảy vào đan điền, đan dược trân quý như vậy dùng là trường hợp này không vấn đề gì sao, sư phụ?
Xử nam khai trai đã làm không ít huống chi là lão xử nam mấy trăm năm khổ tu? Một đêm bảy lần thì tính là gì, Ngọc Thanh làm trọn một ngày một đêm, nàng không đếm nổi đã bao nhiêu lần. Hai chân mềm nhũn, Liễu Khê run rẩy cảm thấy mình còn sống tới ngày ra khỏi nơi này đã quá tốt rồi.
Nàng tahajt sự không hi vọng mình chết trên thapf, cũng không hi vọng sau này có chứng bệnh sợ hãi làm ~ tình! Sư phụ, tu chân không phải là để làm chuyện này màaa!
Xin hãy tiết chế một chút nếu không tu vi sẽ bị giảm đó sư phụ!
Ngọc Thanh không biết tiếng hét trong lòng Liễu Khê, không ngừng hưởng thụ tư vị tuyệt vời này, thầm nghĩ cứ làm vậy không ngừng bởi vì làm bao lần cũng không đủ, loại mùi hương tràn ngập tình yêu này dụ hoặc hắn, vậy thì lại tiếp một lần nữa!
Đem dục vọng vùi vào trong, Ngọc Thanh sung sướng rên lên.
Đợi tới lúc Liễu Khê ra khỏi động phủ thì như trải qua một thế hệ, ánh mặt trời đã ngã xuống, chói mắt khiến người khác không dám nhìn thẳng, Lăng Hư Phong đã trở thành ngày xuân.
Không dám ở lại, quyết đoán chạy lấy người, lúc Liễu Khê trở về nơi ở thì thấy vui muốn khóc, tốt quá, nàng còn sống! Cho tới giờ còn chưa thấy thế giới tốt đẹp như vậy, trời không có xanh như vậy, ngay cả nữ chính Mary Sue cũng rất đáng yêu!
Hử? Nữ chính!
Nhìn Kiêu Dương đang cười nhạt với mình, Liễu Khê mới nhớ tới sắp tới là lúc tỉ thí giữa các đệ tử, cũng là lúc khiến tình cảm của Lăng Cổ và Kiêu Dương tăng lên.
Quyết đoán phá đi, nàng nhớ rõ lúc đầu Lăng Cổ vội vàng làm tình với Kiêu Dương, vì lúc đó Lăng Cổ gặp phải bình cảnh lúc tu vi, hắn luôn ở Kim Đan trung kỳ, không thể đột phá lên Kim Đan hậu kỳ.
“Sư tỷ, đây là phù chú sư huynh bảo muội tới tặng cho tỷ” Lúc nói tới Lăng Cổ, nụ cười của Kiêu Dương tăng thêm mấy phần ngọt ngào, được một vị sư huynh tuấn tú sủng nhịc, cái cảm giác này ai có thể cự tuyệt?
“Cảm ơn” Liễu Khê phụng phịu nhận lấy, cảm ơn một câu, trên mặt không vui vẻ mà mang theo mấy phần địch ý.
Đây là lần đầu Kiêu Dương bị đối xử như thế, sắc mặt khó coi, miễn cười cười với Liễu Khê, sau đó lễ phép tạm biệt.
“Lăng Cổ dám không tự mình đến? Huênh hoang cái gì chứ? Nếu không phải có thân thể thuần âm thì ai cần một sư muội mới vào cửa? Ngay cả Luyện Khí sơ kỳ còn chưa đạt được. Hừ, cũng không nghĩ lại, thân thể thuần âm phải thứ gì tốt đâu!” Âm thanh của Liễu Khê không lớn không nhỏ, vừa vặn truyền vào tai Kiêu Dương.
Kiêu Dương dừng chân lại, ghi nhớ mấy chữ thân thể thuần âm, sau đó quay đầu rời khỏi.
Mím môi, nàng ta tin tưởng đối xử thật lòng với mình, nàng ta nhất định sẽ điều tra rõ cái gì là thân thể thuần âm.
Tiêu diệt từng bộ phận, tiếp theo chính là Lăng Cổ, ừ, phải tìm sư phụ giúp một việc, khóe miệng Liễu Khê nở nụ cười, tâm trạng tốt hơn một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.