Chương 79
Ngốc Manh Ngốc Manh
26/07/2016
Thánh nữ Thần Tộc
chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một người đàn ông như vậy, yêu tới mức
không thể không có, yêu tới mức phản bội thần Quang Minh, chỉ vì ở bên
cạnh hắn. Ánh mắt của hắn ngăm đen như thế, lúc con ngươi hắn nhìn bạn
thì giống như bạn là cả thế giới của hắn, hắn có hương vị rất mê ngưười, mang theo mùi vị mặt trời độc nhất, lồng ngực của hắn dày rộng giống
như là ngôi nhà cho bạn dựa vào cả đời!
Huống chi, Lions đã từng tự nói với ả, hắn yêu ả!! Chưa từng có người đàn ông nào nói lời yêu một cách kiên định và nhiệt liệt như hắn, cho nên, ả động tâm…
Nhưng điều khiến ả phải nghiến răng nghiến lợi là Lions không chỉ yêu một mình ả!!
Là do đám người không biết xấu hổ kia thông đồng Lions của ả! Vì sao Lions không chỉ yêu một mình ả?
Ngón tay dài trắng nõn nắm chặt pháp trượng của mình, trên mu bàn tay xuất hiện gân xanh, thánh nữ thần tộc nhìn nữ hoàng vong linh trong lòng Lions, cắn chặt môi dưới, vô cùng tức giận.
Nữ hoàng Vong Linh nhìn Thánh nữ Thần tộc đang tức tối kia, cười khẽ, sau đó hiến đôi môi phấn nộn cho Lions, Lions nheo mắt hưởng thụ, trêu đùa với Nữ hoàng Vong linh không chút cố kỵ, trong số những người phụ nữ của hắn, Nữ hoàng Vong Linh là người xinh đẹp nhất, khiến hắn chỉ cần bị cô nàng quyến rũ thì không thể dừng được.
Không nghĩ tới Thánh nữ Thần tộc lại yêu tên Lions này say đắm như vậy, tuy rằng cô ta biết Lions không sai, nhưng đối với cô ta mà nói, đây chẳng qua là một người đàn ông mạnh mẽ mà thôi. Thánh nữ Thần tộc thật ngu ngốc!
Thánh nữ Thần tộc thu hết sự khiêu khích của Nữ hoàng Vong linh vào mắt, lại nhìn Lions không thèm chú ý tới sự tồn tại của mình, cô ả cảm thấy đau lòng vô cùng. Thánh nữ Thần tộc quay đầu rời khỏi đó.
Nữ hoàng Vong linh từ trong lòng Lions ngẩng lên, thoáng nhìn bóng dáng rời đi của Thánh nữ Thần tộc, trong mắt hiện lên tia trào phúng, ngón tay trắng nõn xoa lồng ngực dày rộng của Lions, âm thanh ngọt ngào mang theo dụ hoặc và khiêu khihcs “Lions, Thánh nữ Thần tộc đau lòng rồi kia, anh không đi an ủi cô ta sao?”
Lions nheo mắt nhìn Nữ hoàng Vong linh, không chút kiên nhẫn cắn mạnh lên cổ của cô ta, để lại một dấu hôn màu xanh nói “Mặc kệ cô ta!”
Đúng là một cô gái tội nghiệp, Nữ hoàng Vong linh cười khẽ, đôi môi đỏ mọng hộc ra lời nói khiến Lions cảm thấy khó chịu “Dạo này em thấy cô ta hay đi tìm Aerius, em có chút lo lắng”
Đây là một lời nói dối, nhưng lại khiến Lions nheo mắt lại, nghĩ tới ánh mắt tha thiết của Thánh nữ Thần tộc dành cho Aerius, cười lạnh, đẩy Nữ hoàng Vong linh ra, bóng dáng biến mất trong ngay lát.
Nữ hoàng Vong linh đứng dậy, chỉnh sửa quần áo hỗn độn của mình, khóe miệng nở nụ cười đắc ý, ngày đó kích thích Thánh nữ Thần tộc rất nhiều, huống hồ, hôm nay thả một ít hương liệu mê huyễn vào phòng cô ả, hương liệu này khiến người ngửi bộc lộ ra dục niệm của mình.
Không nói tới những thứ khác, bây giờ Thánh nữ Thần tộc đã bị ý niệm trong đầu dao động, hẳn là…
Ngay lúc Thánh nữ Thần tộc có chút thất thần thì bước chân không tự chủ đi tới phòng Aerius.
“Chào phu nhân” Aerius cảm nhận được có người tới, đứng dậy mở cửa, đôi mắt đảo qua nhìn Thánh nữ Thần tộc đang hoảng hốt, trong lòng cũng biết được mục đích mà cô ả tới.
Không nghĩ tới Thánh nữ Thần tộc yêu Lions nhất cũng chuẩn bị phản bội hắn, Aerius im lặng cảm khái một chút, sau đó thay đổi sắc mặt, làm một nghi lễ của kỵ sĩ với Thánh nữ Thần tộc.
Tuy rằng Lions thừa nhận Thánh nữ Thần tộc là vợ hắn, nhưng trên thực tế, hai người chưa cử hành hôn lễ, có điều Thánh nữ Thần tộc rất thích xưng hô phu nhân này, giống như nó chứng minh cho việc Lions thuộc về cô ả vậy. Đáng tiếc, Thánh nữ Thần tộc bị tình yêu làm cho ngu muội này không nghxi tới, tất cả những thị nữ và thị vệ trong tòa thành đều gọi Nữ hoàng Vong linh và Công chúa Tinh linh là phu nhân.
“Không cần đa lễ” Thánh nữ Thần tộc bị âm thanh của Aerius làm bừng tĩnh, bình tĩnh nhìn Aerius nói.
Cô ả và Aerius vốn là người ở Thần tộc, là vì cô ả nguyện ý rời khỏi Thần tộc khiến cô ả không thể thở nổi kia đi theo Lions, mà Aerius lại là hoàng kim đấu sĩ đi theo bảo vệ Thánh nữ Thần tộc, dĩ nhiên hắn luôn ở cạnh cô ả.
Thánh nữ Thần tộc nghĩ, không chút cảm thấy có gì kỳ lạ. Hơi ngửa đầu, kiêu căng nói “Aerius, ta có chuyện tìm anh”
Nhìn bộ dạng cao cao tại thượng của Thánh nữ Thần tộc, con ngươi Aerius có chút thâm lại, lùi về sau vài bước, làm tư thế mời.
Thánh nữ Thần tộc đi vào phòng Aerius, ngồi lên ghế mềm, đặt pháp trượng ở đầu gối, động tác duyên dáng như bức họa.
Chỉ tiếc, Aerius không có lòng thưởng thức, tùy ý khép cửa, cung kính đưa một ly trà nóng cho Thánh nữ Thần tộc, sau đó khoanh tay đứng một bên giống như nghe Thánh nữ Thần tộc phân phó.
“Aerius, ta muốn biết chú ngữ để cướp đoạt lời chúc phúc của thần” Thánh nữ Thần tộc ngồi thẳng lưng, đôi mắt như mũi tên nhọn nhìn Aerius.
Qủa nhiên! Aerius lộ vẻ mặt kinh ngạc, có chút do dự, như là không tin được điều mình nghe “Phu nhân, ngài muốn chú ngữ để cướp lời chúc phúc của thần?”
“Sao? Không muốn nói?” Thánh nữ Thần tộc thấy vậy, giọng nói lộ tia bén nhọn, hắn cũng dám vi phạm ý muốn của cô ả sao?
Nhiều năm đã trôi qua rồi mà cô ả vẫn cho mình là đúng. Aerius cười lạnh, người phụ nữ này hẳn là nghĩ hắn vẫn còn mang ơn với ả, đáng tiếc, vì một người phụ nữ như vậy mà hắn đã bị không ít đấu sĩ khác cười nhạo, thậm chí từ một vị hoàng kim đấu sĩ lại trở thành thủ hạ bại tướng của Lions.
Hắn đã sớm hận cô ả tới thấu xương, Aerius cố gắng đè ép hận ý xuống, trên mặt mang theo một chút sợ hãi, cúi đầu nói “Không phải như vậy, có điều tôi không nhìn trọn vẹn tư liệu nên sợ không ổn”
Thánh nữ Thần tộc khó chịu nhíu mày, cẩn thận đánh giá thần thái của Aerius, thấy hắn mang theo sự thấp thỏm lo âu, trong lòng cảm thấy chán ghét, quả nhiên Aerius vẫn là phế vật, ngay cả tư liệu cũng không tìm được, im lặng một lúc lại hỏi “Vậy tư liệu ngươi đọc ở đâu?”
“Ở trong giáo đường của thần tộc, bởi vì không để nơi dễ thấy nên ít người chú ý” Aerius nói dối.
Nghe xong, Thánh nữ Thần tộc có chút chán nản, nghĩ tới phòng sách lớn trong tòa thành của Lions, có chút động lòng, nói không chừng ở trong phòng sách có thể tra được gì đó.
Thánh nữ Thần tộc nghĩ được cái gì, không còn tâm trí ở lại, ngay cả chào cũng không thèm, lập tức chạy về phía phòng sách.
Aerius thấy vậy, cười tiễn cô ả đi. Sau đó, không gian trong phòng đột nhiên vặn vẹo, Lions hiện ra, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Thánh nữ Thần tộc đang chạy đi vội vàng.
Thật sự rất tốt, hắn vốn nghĩ cô ả là Thánh nữ thuần khiết thiện lương, không ngờ vẫn luôn có ý phản bội hắn. Tiện nhân này! Nếu không phải hắn để ý lời của Nữ hoàng Vong linh, nhàm chán đi tới chỗ Aerius nhìn thì không biết cô ả còn có tâm tư như vậy.
Nghĩ tới bình thường bản thân luôn yêu thương Thánh nữ Thần tộc, khuôn mặt Lions vặn vẹo.
Aerius cảm giác độ ấm quanh thân giảm đi, một cỗ khí thế khiến người khác hít thở không nổi bao phủ khắp phòng, không tự chủ vận dụng đấu khí chống cự uy áp của Lions, trong lòng hoảng sợ, không nghĩ tới Lions đã tăng thêm một cấp. Aerius mím môi, nhìn bóng dáng của Lions với ánh mắt oán độc, người này tuyệt đối không thể giữ lại, nghĩ tới kế sách mà bọn họ đã thương lượng, có phần an tâm.
Ánh mắt nhìn tới khuôn mặt trắng bệch của Aerius, phát hiện hắn sợ hãi, thân thể cứng ngắc run rẩy, hiển nhiên là bị uy áp của bị làm sợ.
Lions đắc ý hừ nhẹ, thu lại uy áp, đứng lên nhìn đàn em này của mình, coi như trung tâm.
“Ngươi làm không sai, đây thưởng cho ngươi” Giọng nói của Lions mang theo mấy phần khinh thường, tùy tay vứt một cái nhẫn không gian cho Aerius, nheo mắt lạnh lùng nói “Mấy ngày nay ngươi nhìn tung
“Vâng” Hai tay cầm nhẫn, Aerius cúi một gối nói. Hắn cúi đầu che dấu biểu cảm vặn vẹo của mình. Sự e ngại trong lòng không có, chỉ toàn là sự khuất nhục và khó chịu đối với Lions.
Rất nhanh, nghĩ tới tin tức mà mình biết, hắn kiên nhẫn chờ, tới lúc đó, chỉ cần đem hiến tế Thánh nữ Thần tộc để cướp lời chúc phúc của thần từ Lions sang, nghĩ tới cảnh Lions trở thành phế vật, lòng Aerius cảm thấy đắc ý.
Trong rừng rậm, cây cối dày đặc, ánh mặt trời thậm chí không thể xuyên qua từng lớp lá, toàn bộ nơi này đều tối tăm, không có đóa hoa, không có động vật côn trùng, chỉ có cây cối to lớn, yên tĩnh vô cùng. Nơi này là thông đạo giữa Ma giới và Nhân gian.
Xuyên qua nơi này, trải qua một mảnh hư vô hắc ám sẽ tới ma giới không ánh sáng.
Ma giới, người mạnh là kẻ thắng.
Cung điện ma vương vốn im lặng vô cùng, hòn đá hắc ám ma pháp chống đỡ một tòa thành trôi nổi giữa không trung, vô số ma tộc từ ma giới tới tụ tập ở ngoài cung điện, đợi ma vương triệu hồi.
Bên trong cung điện, trên vương tọa [1] cao lớn, ma vương tuấn mỹ vô cùng cảm thấy nhàm chán, thu lại cánh chim màu đen sau lưng, đôi mắt đỏ như máu nhìn đám ma tộc đang quỳ lạy dưới mặt đất.
“Mở phong ấn thông với nhân gian đi” Chỉ nhẹ giọng nói một câu đã đưa ra quyết định ma tộc sắp giá đáo nhân gian.
Huống chi, Lions đã từng tự nói với ả, hắn yêu ả!! Chưa từng có người đàn ông nào nói lời yêu một cách kiên định và nhiệt liệt như hắn, cho nên, ả động tâm…
Nhưng điều khiến ả phải nghiến răng nghiến lợi là Lions không chỉ yêu một mình ả!!
Là do đám người không biết xấu hổ kia thông đồng Lions của ả! Vì sao Lions không chỉ yêu một mình ả?
Ngón tay dài trắng nõn nắm chặt pháp trượng của mình, trên mu bàn tay xuất hiện gân xanh, thánh nữ thần tộc nhìn nữ hoàng vong linh trong lòng Lions, cắn chặt môi dưới, vô cùng tức giận.
Nữ hoàng Vong Linh nhìn Thánh nữ Thần tộc đang tức tối kia, cười khẽ, sau đó hiến đôi môi phấn nộn cho Lions, Lions nheo mắt hưởng thụ, trêu đùa với Nữ hoàng Vong linh không chút cố kỵ, trong số những người phụ nữ của hắn, Nữ hoàng Vong Linh là người xinh đẹp nhất, khiến hắn chỉ cần bị cô nàng quyến rũ thì không thể dừng được.
Không nghĩ tới Thánh nữ Thần tộc lại yêu tên Lions này say đắm như vậy, tuy rằng cô ta biết Lions không sai, nhưng đối với cô ta mà nói, đây chẳng qua là một người đàn ông mạnh mẽ mà thôi. Thánh nữ Thần tộc thật ngu ngốc!
Thánh nữ Thần tộc thu hết sự khiêu khích của Nữ hoàng Vong linh vào mắt, lại nhìn Lions không thèm chú ý tới sự tồn tại của mình, cô ả cảm thấy đau lòng vô cùng. Thánh nữ Thần tộc quay đầu rời khỏi đó.
Nữ hoàng Vong linh từ trong lòng Lions ngẩng lên, thoáng nhìn bóng dáng rời đi của Thánh nữ Thần tộc, trong mắt hiện lên tia trào phúng, ngón tay trắng nõn xoa lồng ngực dày rộng của Lions, âm thanh ngọt ngào mang theo dụ hoặc và khiêu khihcs “Lions, Thánh nữ Thần tộc đau lòng rồi kia, anh không đi an ủi cô ta sao?”
Lions nheo mắt nhìn Nữ hoàng Vong linh, không chút kiên nhẫn cắn mạnh lên cổ của cô ta, để lại một dấu hôn màu xanh nói “Mặc kệ cô ta!”
Đúng là một cô gái tội nghiệp, Nữ hoàng Vong linh cười khẽ, đôi môi đỏ mọng hộc ra lời nói khiến Lions cảm thấy khó chịu “Dạo này em thấy cô ta hay đi tìm Aerius, em có chút lo lắng”
Đây là một lời nói dối, nhưng lại khiến Lions nheo mắt lại, nghĩ tới ánh mắt tha thiết của Thánh nữ Thần tộc dành cho Aerius, cười lạnh, đẩy Nữ hoàng Vong linh ra, bóng dáng biến mất trong ngay lát.
Nữ hoàng Vong linh đứng dậy, chỉnh sửa quần áo hỗn độn của mình, khóe miệng nở nụ cười đắc ý, ngày đó kích thích Thánh nữ Thần tộc rất nhiều, huống hồ, hôm nay thả một ít hương liệu mê huyễn vào phòng cô ả, hương liệu này khiến người ngửi bộc lộ ra dục niệm của mình.
Không nói tới những thứ khác, bây giờ Thánh nữ Thần tộc đã bị ý niệm trong đầu dao động, hẳn là…
Ngay lúc Thánh nữ Thần tộc có chút thất thần thì bước chân không tự chủ đi tới phòng Aerius.
“Chào phu nhân” Aerius cảm nhận được có người tới, đứng dậy mở cửa, đôi mắt đảo qua nhìn Thánh nữ Thần tộc đang hoảng hốt, trong lòng cũng biết được mục đích mà cô ả tới.
Không nghĩ tới Thánh nữ Thần tộc yêu Lions nhất cũng chuẩn bị phản bội hắn, Aerius im lặng cảm khái một chút, sau đó thay đổi sắc mặt, làm một nghi lễ của kỵ sĩ với Thánh nữ Thần tộc.
Tuy rằng Lions thừa nhận Thánh nữ Thần tộc là vợ hắn, nhưng trên thực tế, hai người chưa cử hành hôn lễ, có điều Thánh nữ Thần tộc rất thích xưng hô phu nhân này, giống như nó chứng minh cho việc Lions thuộc về cô ả vậy. Đáng tiếc, Thánh nữ Thần tộc bị tình yêu làm cho ngu muội này không nghxi tới, tất cả những thị nữ và thị vệ trong tòa thành đều gọi Nữ hoàng Vong linh và Công chúa Tinh linh là phu nhân.
“Không cần đa lễ” Thánh nữ Thần tộc bị âm thanh của Aerius làm bừng tĩnh, bình tĩnh nhìn Aerius nói.
Cô ả và Aerius vốn là người ở Thần tộc, là vì cô ả nguyện ý rời khỏi Thần tộc khiến cô ả không thể thở nổi kia đi theo Lions, mà Aerius lại là hoàng kim đấu sĩ đi theo bảo vệ Thánh nữ Thần tộc, dĩ nhiên hắn luôn ở cạnh cô ả.
Thánh nữ Thần tộc nghĩ, không chút cảm thấy có gì kỳ lạ. Hơi ngửa đầu, kiêu căng nói “Aerius, ta có chuyện tìm anh”
Nhìn bộ dạng cao cao tại thượng của Thánh nữ Thần tộc, con ngươi Aerius có chút thâm lại, lùi về sau vài bước, làm tư thế mời.
Thánh nữ Thần tộc đi vào phòng Aerius, ngồi lên ghế mềm, đặt pháp trượng ở đầu gối, động tác duyên dáng như bức họa.
Chỉ tiếc, Aerius không có lòng thưởng thức, tùy ý khép cửa, cung kính đưa một ly trà nóng cho Thánh nữ Thần tộc, sau đó khoanh tay đứng một bên giống như nghe Thánh nữ Thần tộc phân phó.
“Aerius, ta muốn biết chú ngữ để cướp đoạt lời chúc phúc của thần” Thánh nữ Thần tộc ngồi thẳng lưng, đôi mắt như mũi tên nhọn nhìn Aerius.
Qủa nhiên! Aerius lộ vẻ mặt kinh ngạc, có chút do dự, như là không tin được điều mình nghe “Phu nhân, ngài muốn chú ngữ để cướp lời chúc phúc của thần?”
“Sao? Không muốn nói?” Thánh nữ Thần tộc thấy vậy, giọng nói lộ tia bén nhọn, hắn cũng dám vi phạm ý muốn của cô ả sao?
Nhiều năm đã trôi qua rồi mà cô ả vẫn cho mình là đúng. Aerius cười lạnh, người phụ nữ này hẳn là nghĩ hắn vẫn còn mang ơn với ả, đáng tiếc, vì một người phụ nữ như vậy mà hắn đã bị không ít đấu sĩ khác cười nhạo, thậm chí từ một vị hoàng kim đấu sĩ lại trở thành thủ hạ bại tướng của Lions.
Hắn đã sớm hận cô ả tới thấu xương, Aerius cố gắng đè ép hận ý xuống, trên mặt mang theo một chút sợ hãi, cúi đầu nói “Không phải như vậy, có điều tôi không nhìn trọn vẹn tư liệu nên sợ không ổn”
Thánh nữ Thần tộc khó chịu nhíu mày, cẩn thận đánh giá thần thái của Aerius, thấy hắn mang theo sự thấp thỏm lo âu, trong lòng cảm thấy chán ghét, quả nhiên Aerius vẫn là phế vật, ngay cả tư liệu cũng không tìm được, im lặng một lúc lại hỏi “Vậy tư liệu ngươi đọc ở đâu?”
“Ở trong giáo đường của thần tộc, bởi vì không để nơi dễ thấy nên ít người chú ý” Aerius nói dối.
Nghe xong, Thánh nữ Thần tộc có chút chán nản, nghĩ tới phòng sách lớn trong tòa thành của Lions, có chút động lòng, nói không chừng ở trong phòng sách có thể tra được gì đó.
Thánh nữ Thần tộc nghĩ được cái gì, không còn tâm trí ở lại, ngay cả chào cũng không thèm, lập tức chạy về phía phòng sách.
Aerius thấy vậy, cười tiễn cô ả đi. Sau đó, không gian trong phòng đột nhiên vặn vẹo, Lions hiện ra, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Thánh nữ Thần tộc đang chạy đi vội vàng.
Thật sự rất tốt, hắn vốn nghĩ cô ả là Thánh nữ thuần khiết thiện lương, không ngờ vẫn luôn có ý phản bội hắn. Tiện nhân này! Nếu không phải hắn để ý lời của Nữ hoàng Vong linh, nhàm chán đi tới chỗ Aerius nhìn thì không biết cô ả còn có tâm tư như vậy.
Nghĩ tới bình thường bản thân luôn yêu thương Thánh nữ Thần tộc, khuôn mặt Lions vặn vẹo.
Aerius cảm giác độ ấm quanh thân giảm đi, một cỗ khí thế khiến người khác hít thở không nổi bao phủ khắp phòng, không tự chủ vận dụng đấu khí chống cự uy áp của Lions, trong lòng hoảng sợ, không nghĩ tới Lions đã tăng thêm một cấp. Aerius mím môi, nhìn bóng dáng của Lions với ánh mắt oán độc, người này tuyệt đối không thể giữ lại, nghĩ tới kế sách mà bọn họ đã thương lượng, có phần an tâm.
Ánh mắt nhìn tới khuôn mặt trắng bệch của Aerius, phát hiện hắn sợ hãi, thân thể cứng ngắc run rẩy, hiển nhiên là bị uy áp của bị làm sợ.
Lions đắc ý hừ nhẹ, thu lại uy áp, đứng lên nhìn đàn em này của mình, coi như trung tâm.
“Ngươi làm không sai, đây thưởng cho ngươi” Giọng nói của Lions mang theo mấy phần khinh thường, tùy tay vứt một cái nhẫn không gian cho Aerius, nheo mắt lạnh lùng nói “Mấy ngày nay ngươi nhìn tung
“Vâng” Hai tay cầm nhẫn, Aerius cúi một gối nói. Hắn cúi đầu che dấu biểu cảm vặn vẹo của mình. Sự e ngại trong lòng không có, chỉ toàn là sự khuất nhục và khó chịu đối với Lions.
Rất nhanh, nghĩ tới tin tức mà mình biết, hắn kiên nhẫn chờ, tới lúc đó, chỉ cần đem hiến tế Thánh nữ Thần tộc để cướp lời chúc phúc của thần từ Lions sang, nghĩ tới cảnh Lions trở thành phế vật, lòng Aerius cảm thấy đắc ý.
Trong rừng rậm, cây cối dày đặc, ánh mặt trời thậm chí không thể xuyên qua từng lớp lá, toàn bộ nơi này đều tối tăm, không có đóa hoa, không có động vật côn trùng, chỉ có cây cối to lớn, yên tĩnh vô cùng. Nơi này là thông đạo giữa Ma giới và Nhân gian.
Xuyên qua nơi này, trải qua một mảnh hư vô hắc ám sẽ tới ma giới không ánh sáng.
Ma giới, người mạnh là kẻ thắng.
Cung điện ma vương vốn im lặng vô cùng, hòn đá hắc ám ma pháp chống đỡ một tòa thành trôi nổi giữa không trung, vô số ma tộc từ ma giới tới tụ tập ở ngoài cung điện, đợi ma vương triệu hồi.
Bên trong cung điện, trên vương tọa [1] cao lớn, ma vương tuấn mỹ vô cùng cảm thấy nhàm chán, thu lại cánh chim màu đen sau lưng, đôi mắt đỏ như máu nhìn đám ma tộc đang quỳ lạy dưới mặt đất.
“Mở phong ấn thông với nhân gian đi” Chỉ nhẹ giọng nói một câu đã đưa ra quyết định ma tộc sắp giá đáo nhân gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.