Bút Vẽ Giang Sơn Mực Tô Xã Tắc

Quyển 2 - Chương 81: Lột xác – cảm ngộ

Khánh An

16/06/2014

Bầu trời, mây đen vần vũ, từng đám mây đen không ngừng tụ lại, xoay tròn, hình thành lên một tầng dày đặc đen kịt trên bầu trời, tạo ra một thứ cảm giác áp bách nặng nề đối với vạn vật. Trong tầng mây, ánh chớp lóe sáng liên tục, từng tia sét trắng xanh ngoằn ngoèo, không khác gì một đám rắn độc, ẩn núp trong tầng mây đen, chỉ trực chờ lao ra tấn công kẻ dám nổi dậy. Trên bầu trời đã dữ dội vô cùng, dưới mặt biển cũng không kém phần quyết liệt. Sóng lớn ỳ ầm, liên tục nổi lên mạnh mẽ, sau đó lại dứt khoát vỗ xuống, khiến cho cả một vùng biển rộng trắng xóa bọt nước. Theo từng cơn sóng dữ liên tục đập vào nhau, cùng với sự kích thích của gió rít đầy trời, mặt biển cũng dần xuất hiện từng cái xoáy nước dữ tợn, nhanh chóng bao vây kẻ nổi dậy vào giữa. Từ những xoáy nước đen ngòm, sâu thẳm kia, từng cột nước dày đặc, nặng nề không ngừng vọt lên, giống như một đàn thủy long phá biển bay lên, vây khốn kẻ nổi dậy. Cả đất trời lúc này, dường như đều hình thành lên một thế cục liên kết dày đặc, mà mục tiêu duy nhất là để nhấn chìm kẻ nổi dậy.

Mà kẻ nổi dậy lúc này, cũng chính là con kim quy đang muốn hóa rồng kia, lại vẫn ương ngạnh chống chịu uy thế của trời đất, không có chút vẻ khuất phục nào. Mặc cho mây đen che trời, mặt cho sấm sét dọa dữ, mặc kệ cả từng tầng sóng nước điên cuồng đánh đến, kim quy vẫn kiên trì với một ý niệm trong lòng, không ngừng đạp lên sóng nước, vượt lên mặt biển, hướng về bầu trời mà ngửa đầu gầm thét. Theo từng đợt sóng nước đánh lên người kim quy, lớp mai rùa của nó cũng càng ngày càng trơn bóng nhẵn nhụi, mà từng tia sáng vàng kim cũng ngày càng lóe lên nhiều hơn, soi rọi cả một vùng đất trời tối tắm. Sóng nước cũng không chỉ đánh bóng lớp vỏ bên ngoài của kim quy, mà đồng thời còn mài nhọn hai khối bướu trên đầu nó, dần dần hình thành lên dáng vẻ của một cặp sừng rồng, uy nghi mà sắc bén, tràn đầy sức mạnh. Đối với sự tôi luyện của sóng nước, con kim quy dường như không có chút sợ sệt, mà còn mạnh mẽ nghênh đón, cái miệng thi thoảng lại gầm lên từng tiếng tràn đầy vẻ hưng phấn.

Bốn người Nguyễn Phong đứng trên bờ, ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt kia, trong lòng không khỏi chấn động không thôi. Cho dù là người hiểu nhiều biết rộng như Vũ Ngôn, lúc này cũng chăm chú ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt. Đời người ngắn ngủi, cho dù là tu luyện giả cũng có thể sống được bao lâu, đạt đến cảnh giới càng cao, lại càng sa đà vào con đường tu luyện, có mấy ai dứt ra được để đi chiêm ngưỡng cảnh vật, ngắm nhìn thế giới, mà lại có mấy ai chịu đi khắp nơi để truy tìm một cảnh kim quy hóa rồng. Vì vậy có thể nói, cảnh tượng này chỉ có thể gặp mà không thể tìm, mà cũng chỉ có người may mắn mới có thể được nhìn thấy mà thôi. Vũ Ngôn còn chăm chú như vậy, ba người Nguyễn Phong càng không cần phải nói. Ánh mắt bọn họ dán chặt lên hình dáng kim quy ở giữa vùng sóng biển kia, tâm tình cũng theo từng cơn sóng vỗ mà nhấp nhô lo lắng. Ai cũng hy vọng có thể được thấy cảnh kim quy lột xác, hóa thành rồng vàng bay lên trời cao, chẳng ai mong muốn kim quy bị uy thế trời đất nhấn chìm, thất bại không thể lột xác cả.

Lúc này đây, không chỉ bốn thầy trò Nguyễn Phong đang mải mê ngắm nhìn cảnh tượng trăm năm khó gặp này, mà ngay cả dân thường cũng như vô số tu luyện giả đều bị động tĩnh ở nơi đây thu hút đến. Trên một mảnh bờ biển trải dài mấy trăm cây số, dùng mắt thường cũng có thể thấy một lượng lớn người không ngừng tiến tới, chăm chú quan sát kì cảnh trên biển. Mà có lẽ, kim quy cũng biết được đang có vô số người ngắm nhìn nó, cho nên biểu tình của kim quy lại càng mạnh mẽ hưng phấn, tiếng gầm thét cũng vang vọng liên tục. Gió rít mài luyện, sóng nước tẩy rửa, vẻ ngoài của kim quy càng lúc càng sáng bóng, ánh vàng kim lóe sáng liên tục, hình thành lên cả một vùng trời rực rỡ màu vàng. Cặp sừng trên đầu kim quy đến lúc này cũng đã thành hình, không khác gì một cặp sừng rồng thật sự. Từ ngoài nhìn vào, con kim quy đã có mấy phần giống với loài rồng cao quý.

Đúng lúc này, sóng nước ngừng lại, gió cũng thôi không thổi nữa. Cả một mảnh không gian vốn tràn ngập tiếng rít gào, chợt im bặt lại. Trong không gian im lặng, ngay cả một tiếng cỏ bọt nước vỡ tan cũng có thể nghe rõ, cả một đám người đứng trên bờ, lúc này cũng chậm rãi hít thở, cẩn thận vô cùng, giống như sợ một tiếng động hơi to do mình gây ra sẽ phá vỡ khung cảnh này. Không ai dám thả lỏng tâm tình vào lúc này, bởi họ biết rõ, đây chỉ là sự im lặng trước cơn bão, một màn càng thêm ác liệt còn đang đợi phía sau. Kim quy ngoài biển kia lại không như con người, không có lo lắng sợ sệt chút nào, mà thay vào đó là một vẻ cương quyết bất khuất. Một tiếng gầm rít vang lên, kim quy không ngờ cưỡi lên sóng nước mà bay lên trời, vọt thẳng đến mảnh mây đen dày đặc kia. Mây đen nặng nề vốn đã sà xuống thấp, dường như nối liền với mặt biển, lúc này đây lại đón nhận sự khiêu khích của kim quy, có vẻ như đã bị kích động, ngay lập tức bùng nổ, vỡ òa trong tiếng sét.

Theo khoảng cách ngày càng ngắn lại giữa kim quy và mây đen, từng tia sét trong tầng mây cũng bắt đầu lưu chuyển mạnh mẽ. Một tia lại một tia, không ngừng có sét từ trên trời giáng xuống mặt biển, đánh cho sóng nước vỡ tan ra, bắn lên tung tóe. Kim quy vốn đang cưỡi sóng bay lên, cũng bị không ít tia sét nhằm đến, ngăn cản, khiến cho tốc độ bay lên cũng dần dần chậm lại. Rút cục, kim quy cũng bị lưới sét dày đặc ngăn lại giữa không trung, dần dần bị đàn áp trở lại mặt biển. Trên bốn chân lộ ra bên ngoài của kim quy, từng vệt cháy xém không ngừng xuất hiện, mà da thịt vốn thô dày của kim quy cũng không ngừng bị sét xé rách. Có lẽ là theo bản năng, hoặc là phương pháp bảo hộ cuối cùng, kim quy thu lại bốn chân vào trong mai rùa, chỉ còn lại cái đầu cùng với cặp sừng mới hình thành là vẫn nhô ra ngoài, mạnh mẽ đối chọi lại sấm sét. Sét đánh mạnh lên cặp sừng mới hình thành, khiến chúng không ngừng lóe sáng lên, mà sét đánh lên lớp mai rùa, lại không ngừng để lại từng vệt lồi lõm khác thường, kèm theo là những vết rạn nứt không ngừng lan rộng. Uy thế của sét đánh xuống mạnh lên theo từng tia, cho đến lúc một tia sét thô to mang theo uy lực khủng khiếp đánh xuống, lớp mai rùa vàng kim cuối cùng cũng không chịu nổi uy lực, mạnh mẽ bị đánh cho nổ tung. Một tiếng gầm gừ điên cuồng theo sau tiếng ầm ầm nổ tung vang lên. Trên thân kim quy lúc này đã thiếu đi một tầng phòng ngự kiên cố, còn lại chỉ là một lớp mai rùa mỏng manh màu vàng nhạt, dường như trong suốt. Kim quy điên cuồng vùng vẫy, đẩy mạnh tốc độ của sóng nước, một lần nữa vọt lên trên, dường như muốn xuyên qua đám mây đen dày đặc kia mà chạm đến bầu trời. Tốc độ dâng lên của nước dần dần bị lưới sét dày đặc làm chậm lại, chỉ là lần này kim quy quyết tâm vô cùng, mặc cho lưới sét cắt xé thân thể vẫn không ngừng thúc giục sóng nước vọt lên. Theo sự quyết tâm của kim quy, sóng nước dù rằng rất chậm chạp, nhưng vẫn đều đều tiến lên, vọt sâu vào trong tầng mây đen.

Có lẽ đất trời cũng nhận ra được quyết tâm của kim quy, cho nên uy lực tấn công lại càng lúc càng mạnh. Sét đã không còn hình thành lên một tấm lưới dày đặc nữa, mà là trực tiếp bổ lên thân thể kim quy, mà hai vị trí bị sét đánh nhiều nhất lại chính là cặp sừng rồng cùng với lớp giáp mỏng manh kia. Chỉ là không ngờ tới, mặc cho sét đánh mạnh mẽ thế nào, cũng không thể công phá qua lớp mai rùa gần như trong suốt kia, mà trên đầu rùa, cặp sừng rồng lại giống như đang hấp thu năng lượng của sét, càng lúc càng sáng rực lên, chói lóa cả tầng mây đen. Có lẽ, năng lượng đã được tích đủ, hoặc cũng có thể vì lớp mai rùa còn lại gây cản trở cho bản thân, không ngờ kim quy lại trực tiếp từ bỏ lớp mai rùa, thân thể trần trụi vọt lên giữa không trung, mặc cho sét không ngừng đánh xuống. Theo từng tia sét đánh lên thân thể kim quy, chiều dài của thân thể cũng dần dần tăng lên. Cả cơ thể kim quy vốn to bè, ngắn ngủn, lúc này không ngờ lại trở lên thon dài mà vẫn cường tráng. Lớp vảy bạc trên cổ rùa, dần dần lan ra khắp thân thể, ánh lên một màu bạc lóng lánh. Bốn chân rùa vốn thô to, tròn trụ, lúc này dưới sự tôi luyện của sấm sét lại dần thon gọn lại, lộ ra những đường nét gấp khúc sắc bén, mạnh mẽ. Bốn móng rùa cũng dần dần dài ra, càng thêm sắc nhọn, hình dáng không khác gì vuốt ưng sắc bén. Một con kim quy, lúc này đã dần dần thay da đổi thịt, mang lên mình hình dáng cao quý của loài rồng. Một tiếng thét gào hưng phấn vang lên, vọng ra khắp bốn phương tám hướng, khiến cho tinh thần của tất cả những nhân loại đang đứng phía dưới đều bị rung động.

Nguyễn Phong từ đầu đến giờ vẫn chăm chú ngắm nhìn quá trình lột xác của kim quy, tâm trí cũng dần lâm vào một loại trạng thái đặc biệt. Trong lòng hắn, có một thứ cảm xúc không tên đang sục sôi, không ngừng kích động, không ngừng thúc giục Nguyễn Phong. Mà theo một tiếng gầm kinh động lòng người của kim quy, cái cảm giác này lại càng nổi lên mãnh liệt. Cả thân thể Nguyễn Phong chợt xuất hiện một thứ cảm giác thôi thúc. Đôi tay hắn muốn nắm lấy ngọn thương mà múa lên, đôi chân hắn muốn bước đi những bộ pháp mạnh mẽ huyền ảo, mà trong mắt hắn, lại rừng rực cháy lên một loại cảm xúc mãnh liệt lạ thường. Nguyễn Phong, cũng muốn giống như kim quy kia, mặc kệ muôn trùng khó khăn thử thách, không ngừng tiến bước về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bút Vẽ Giang Sơn Mực Tô Xã Tắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook