Chương 453: Ăn đến một mảnh vụn cũng không còn!
Mạc Vân Trà Sữa
04/07/2019
Phó Kiến Văn nhìn thấy mặt Tố Tâm đã đỏ tới mang tai, nhớ tới ngày hôm qua anh nói Khả năng toàn bộ tập đoàn Khải Đức đều biết Phó phu nhân phải dùng đến bộ quần áo tình thú
"Nhưng Lục Tân Nam đã biết chúng ta kết hôn rồi " Phó Kiến Văn nhàn nhạt mở miệng nói một câu
Tố Tâm cắn môi dưới: "Lục Tân Nam, cũng không phải là người lắm lời!"
"Lục Tân Nam chắc chắn sẽ không nói với người khác"
Nghe được câu nói này của Phó Kiến Văn, Tố Tâm hơi an lòng một chút, không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng đối với Đường Tranh thì anh cũng không dám cam đoan "
Sống lưng cùng tóc gáy của Tố Tâm đều bị dựng lên: "Một người đàn ông như Lục Tân Nam, miệng sẽ không rộng như vậy chứ!"
Phó Kiến Văn giả vờ trầm ngâm chốc lát: "Nói chuyện phiếm với bạn bè, thì cái gì cũng có thể nói, ví dụ như em và bạn của em Chẳng lẽ không đúng sao!"
Tố Tâm: ""
"Chí ít, người trong tập đoàn Khải Đức sẽ không biết!"
Tố Tâm dùng kéo chăn che kín mình, đột nhiên có một loại suy nghĩ, đó chính là không gặp lại bạn của Phó Kiến Văn nữa
Nhìn bộ dáng sắp khóc lên của Tố Tâm, Phó Kiến Văn không đành lòng chêu cô nữa, anh giơ tay xoa xoa đầu nhỏ của cô: "Được rồi được rồi! Tiểu Lục không có nhiều lời như vậy, sẽ không nói cho toàn bộ Khải Đức biết đâu, anh đã căn dặn cậu ấy rồi, chuyện này không nên nhiều lời, trừ phi tiểu Lục không muốn tiếp tục đi làm, bằng không thì cậu ấy sẽ không nói "
Tố Tâm căn bản cũng không tin Phó Kiến Văn, cảm thấy đây là Phó Kiến Văn đang cố ý an ủi mình, cô uỷ khuất đem đầu chôn ở giữa hai đầu gối
Phó Kiến Văn nghĩ mình đã chêu đùa quá đáng, anh tiến gần Tố Tâm hơn một chút, mở miệng nói: "Tối hôm qua doạ em, là muốn em mặc ở trên quần áo kia cho em xem, là anh không tốt, xin lỗi!"
Tố Tâm đã không tin Phó Kiến Văn nữa rồi, Tố Tâm quay đầu đi, không để ý tới anh nữa
"Thật mà!" Phó Kiến Văn khẽ hôn lên đỉnh đầu Tố Tâm, "Anh bảo đảm, tờ giấy kia của Tạ Tĩnh Tĩnh viết, ngoại trừ anh cùng tiểu Lục thì không có ai biết nữa!"
" Không phải anh nói là nhân viên rửa xe phát hiện!"
"Chính là lúc tiểu Lục kiểm tra phát hiện, người khác không thấy, bằng không thì anh gọi điện thoại cho em tự mình hỏi tiểu Lục!"
Phó Kiến Văn nói xong liền lấy điện thoại di động ra muốn bấm gọi cho tiểu Lục, Tố Tâm vội vươn tay ngăn cản
Mặt mũi này Ném một lần là đủ rồi, cô nào dám gọi điện thoại đi hỏi nữa!
"Tin tưởng anh, anh đảm bảo sẽ không để ai biết!" Phó Kiến Văn tiếp tục hôn lên trán Tố Tâm, khóe môi nổi lên nụ cười
Phó Kiến Văn đi rồi, Tố Tâm rửa mặt xong cố ý chọn một cái áo sơmi, buộc nút chỉnh tề để che khuất xương quai của mình
Nhớ tới buổi tối hôm qua, sau khi cô mặc bộ đồ kia vào Phó Kiến Văn cũng tắm xong, từ dưới nhà đi lên
Phó Kiến Văn cũng quá khéo chọn, Tố Tâm còn định mặc đồ xong sẽ chui vào chăn nằm Ai dè chưa cả kịp chui vào chăn, Phó Kiến Văn đã mở cửa đi vào
Ánh mắt hẹp dài của anh chiếu tới, con ngươi phảng phất sáng đến kì lạ Sáng giống như một con thú săn mồi bắt gặp con mồi ngon Anh khàn khàn mở miệng nói
“Phó phu nhân, em thật đẹp!”
Thấy Phó Kiến Văn xuất hiện, cả người Tố Tâm nóng lên, cô định chốn lên giường nhưng Phó Kiến Văn đã nhanh chóng ôm lấy cô, hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô
Bàn tay anh sờ vào bộ quần áo tình thú kia, vải thật mỏng, thật để cho Phó Kiến Văn có cảm giác
Tố Tâm muốn giãy giụa nhưng lại bị Phó Kiến Văn ôm càng chặt hơn Phó Kiến Văn đẩy Tố Tâm nằm xuống giường, hai tay như muốn bóp nát cô
“ưm aaa” Tố Tâm rên rỉ vì đau
Âm thanh của Tố Tâm càng kích thích Phó Kiến Văn hơn, anh thô bạo xé nát quần áo của cô
“Xoẹt ”
Nhìn Phó Kiến Văn thô bạo, Tố Tâm không còn cách nào khác chỉ có thể gào thét xin tha, nhưng Phó Kiến Văn đã động tình Nên nào có thể dễ dàng như vậy, anh hôn cô, mạnh mẽ ra vào Vật nam tính cứng rắn kia khiến cho Tố Tâm đau đến chảy nước mắt, nhưng cô cũng cảm nhận được thế nào là khoái lạc Đúng như Tạ Tĩnh Tĩnh nói, mặc bộ đồ này vào cô sẽ cảm nhận được hết phương diện kia Và cô, đã cảm nhận được hết
Nghĩ đến thôi Tố Tâm đã cảm thấy sợ, cô tự hứa lần sau sẽ nhất định không bao giờ mặc bộ quần áo giống như thế kia nữa Và mỗi khi gặp Tạ Tĩnh Tĩnh hay Tạ Tĩnh Tĩnh muốn tặng cho cô đồ vật gì cô nhất định sẽ hết sức cẩn thận
*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha *
"Nhưng Lục Tân Nam đã biết chúng ta kết hôn rồi " Phó Kiến Văn nhàn nhạt mở miệng nói một câu
Tố Tâm cắn môi dưới: "Lục Tân Nam, cũng không phải là người lắm lời!"
"Lục Tân Nam chắc chắn sẽ không nói với người khác"
Nghe được câu nói này của Phó Kiến Văn, Tố Tâm hơi an lòng một chút, không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng đối với Đường Tranh thì anh cũng không dám cam đoan "
Sống lưng cùng tóc gáy của Tố Tâm đều bị dựng lên: "Một người đàn ông như Lục Tân Nam, miệng sẽ không rộng như vậy chứ!"
Phó Kiến Văn giả vờ trầm ngâm chốc lát: "Nói chuyện phiếm với bạn bè, thì cái gì cũng có thể nói, ví dụ như em và bạn của em Chẳng lẽ không đúng sao!"
Tố Tâm: ""
"Chí ít, người trong tập đoàn Khải Đức sẽ không biết!"
Tố Tâm dùng kéo chăn che kín mình, đột nhiên có một loại suy nghĩ, đó chính là không gặp lại bạn của Phó Kiến Văn nữa
Nhìn bộ dáng sắp khóc lên của Tố Tâm, Phó Kiến Văn không đành lòng chêu cô nữa, anh giơ tay xoa xoa đầu nhỏ của cô: "Được rồi được rồi! Tiểu Lục không có nhiều lời như vậy, sẽ không nói cho toàn bộ Khải Đức biết đâu, anh đã căn dặn cậu ấy rồi, chuyện này không nên nhiều lời, trừ phi tiểu Lục không muốn tiếp tục đi làm, bằng không thì cậu ấy sẽ không nói "
Tố Tâm căn bản cũng không tin Phó Kiến Văn, cảm thấy đây là Phó Kiến Văn đang cố ý an ủi mình, cô uỷ khuất đem đầu chôn ở giữa hai đầu gối
Phó Kiến Văn nghĩ mình đã chêu đùa quá đáng, anh tiến gần Tố Tâm hơn một chút, mở miệng nói: "Tối hôm qua doạ em, là muốn em mặc ở trên quần áo kia cho em xem, là anh không tốt, xin lỗi!"
Tố Tâm đã không tin Phó Kiến Văn nữa rồi, Tố Tâm quay đầu đi, không để ý tới anh nữa
"Thật mà!" Phó Kiến Văn khẽ hôn lên đỉnh đầu Tố Tâm, "Anh bảo đảm, tờ giấy kia của Tạ Tĩnh Tĩnh viết, ngoại trừ anh cùng tiểu Lục thì không có ai biết nữa!"
" Không phải anh nói là nhân viên rửa xe phát hiện!"
"Chính là lúc tiểu Lục kiểm tra phát hiện, người khác không thấy, bằng không thì anh gọi điện thoại cho em tự mình hỏi tiểu Lục!"
Phó Kiến Văn nói xong liền lấy điện thoại di động ra muốn bấm gọi cho tiểu Lục, Tố Tâm vội vươn tay ngăn cản
Mặt mũi này Ném một lần là đủ rồi, cô nào dám gọi điện thoại đi hỏi nữa!
"Tin tưởng anh, anh đảm bảo sẽ không để ai biết!" Phó Kiến Văn tiếp tục hôn lên trán Tố Tâm, khóe môi nổi lên nụ cười
Phó Kiến Văn đi rồi, Tố Tâm rửa mặt xong cố ý chọn một cái áo sơmi, buộc nút chỉnh tề để che khuất xương quai của mình
Nhớ tới buổi tối hôm qua, sau khi cô mặc bộ đồ kia vào Phó Kiến Văn cũng tắm xong, từ dưới nhà đi lên
Phó Kiến Văn cũng quá khéo chọn, Tố Tâm còn định mặc đồ xong sẽ chui vào chăn nằm Ai dè chưa cả kịp chui vào chăn, Phó Kiến Văn đã mở cửa đi vào
Ánh mắt hẹp dài của anh chiếu tới, con ngươi phảng phất sáng đến kì lạ Sáng giống như một con thú săn mồi bắt gặp con mồi ngon Anh khàn khàn mở miệng nói
“Phó phu nhân, em thật đẹp!”
Thấy Phó Kiến Văn xuất hiện, cả người Tố Tâm nóng lên, cô định chốn lên giường nhưng Phó Kiến Văn đã nhanh chóng ôm lấy cô, hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô
Bàn tay anh sờ vào bộ quần áo tình thú kia, vải thật mỏng, thật để cho Phó Kiến Văn có cảm giác
Tố Tâm muốn giãy giụa nhưng lại bị Phó Kiến Văn ôm càng chặt hơn Phó Kiến Văn đẩy Tố Tâm nằm xuống giường, hai tay như muốn bóp nát cô
“ưm aaa” Tố Tâm rên rỉ vì đau
Âm thanh của Tố Tâm càng kích thích Phó Kiến Văn hơn, anh thô bạo xé nát quần áo của cô
“Xoẹt ”
Nhìn Phó Kiến Văn thô bạo, Tố Tâm không còn cách nào khác chỉ có thể gào thét xin tha, nhưng Phó Kiến Văn đã động tình Nên nào có thể dễ dàng như vậy, anh hôn cô, mạnh mẽ ra vào Vật nam tính cứng rắn kia khiến cho Tố Tâm đau đến chảy nước mắt, nhưng cô cũng cảm nhận được thế nào là khoái lạc Đúng như Tạ Tĩnh Tĩnh nói, mặc bộ đồ này vào cô sẽ cảm nhận được hết phương diện kia Và cô, đã cảm nhận được hết
Nghĩ đến thôi Tố Tâm đã cảm thấy sợ, cô tự hứa lần sau sẽ nhất định không bao giờ mặc bộ quần áo giống như thế kia nữa Và mỗi khi gặp Tạ Tĩnh Tĩnh hay Tạ Tĩnh Tĩnh muốn tặng cho cô đồ vật gì cô nhất định sẽ hết sức cẩn thận
*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha *
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.