Chương 487: chủ động hay không chủ động.
Mạc Vân Trà Sữa
28/07/2019
Đầu của Tố Tâm rụt lại vào trong chăn, Tố Tâm cũng không nghĩ là Phó Kiến Văn nói dối ...
Người đàn ông này ở trước mặt cô luôn luôn thẳng thắn, có bao nhiêu hạ lưu đều thể hiện trước mặt cô hết rồi, cho nên không thể nào là anh bảo cô bật kênh này.
Chắc là cách một cánh cửa, Tố Tâm đã nghe nhầm.
"Em đã mở kênh phim người lớn, vậy chúng ta quan sát học tập một chút ..." bàn tay lớn của Phó Kiến Văn dò vào trong chăn, nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Tố Tâm.
Ánh mắt của Tố Tâm nhìn thấy trong màn hình TV, chính là hình ảnh của người phụ nữ đang mềm mại xóc nảy, khiến cho Tố Tâm sợ khiếp vía.
Tố Tâm co lại giống như một con rùa rụt cổ.
"Trước đó Bạch Hiểu Niên gửi link phim cho em, lúc đó không phải lá gan của em rất lớn sao ..." Bàn tay của Phó Kiến Văn dò theo mắt cá chân của Tố Tâm mò lên đến đùi.
Bàn tay của anh nóng bỏng, khiến cho Tố Tâm cảm thấy bỏng rát.
Phó Kiến Văn vòng tay ôm chặt đầu gối Tố Tâm, sau đó đem cả người cô ôm lấy, nhấc cô ngồi lên trên đùi anh: "Lấy ra chút dũng khí để chủ động giống như lúc nãy ở trên xe anh xem ..."
Tố Tâm đưa tay đẩy bàn tay của Phó Kiến Văn đang đặt ở chân mình ra, nắm bộ điều khiển từ xa muốn đổi sang kênh khác.
"Có lá gan bật, lại nhát gan không dám xem!" Phó Kiến Văn mỉm cười nói.
"Toàn bộ màn ảnh đều là người phụ nữ lắc lư thân thể, có gì đáng xem đâu chứ !" Tố Tâm nhẫn nhịn đỏ, cứng miệng nói.
"Đúng, đúng là lắc lư không đẹp bằng vợ anh!" Phó Kiến Văn có ý riêng, thân thể anh đã căng thẳng, Tố Tâm có thể phát hiện, trong người cô cũng đã bắt đầu rung động.
Bàn tay Phó Kiến Văn thăm dò vào chỗ ẩm ướt của Tố Tâm, nhưng đã bị cô nhanh chóng khép chân lại: "Tiếng kêu cũng không dễ nghe bằng em ..."
Phó Kiến Văn cố ý giở trò xấu, anh ấn xuống một chút, Tố Tâm hờn dỗi: "Đừng!"
"Bà xã, giọng nói cùng thân hình em đúng là khiến người ta nghiện ..."
Phó Kiến Văn nhẫn nhịn ý nghĩ muốn đè Tố Tâm xuống giường, chờ Tố Tâm chủ động.
Tố Tâm không nhịn được cười, hô hấp đã nóng bỏng, cô cũng động tình.
Thân thể hai người đều đang kêu gào, ai cũng không nhúc nhích.
Tố Tâm không phải người ngu, cô biết, Phó Kiến Văn là đang chờ cô chủ động ...
Dưới mông cô chính là bắp đùi rắn chắc của Phó Kiến Văn, dù đã cách một lớp quần áo nhưng Tố Tâm có thể cảm nhận được sức nóng trên người của Phó Kiến Văn.
Những lần trước đều là Phó Kiến Văn chủ động, lúc này Phó Kiến Văn lại không động đậy, hai người đều dày vò.
Hai tay Tố Tâm ôm chặt phần gáy của Phó Kiến Văn, bốn mắt nhìn nhau, hô hấp thác loạn đến bản thân cô còn không thể khống chế, phảng phất bên trong phòng ngủ lớn như vậy, chỉ có tiếng hít thở xốc xếch của Tố Tâm.
Dưới ánh đèn ấm áp trong phòng ngủ, tóc dài hơi xoăn của Tố Tâm xoã ra hai bên bả vai, mơ hồ toả ra mùi thơm dìu dịu như thuốc kích tình.
Trong con ngươi của Tố Tâm tất cả đều là mê ly, tầm mắt bị ngũ quan thâm thuý của Phó Kiến Văn hấp dẫn, không dời nổi mắt.
Tim đập vẫn rất kịch liệt, ngượng ngùng ... khiến người ta cảm thấy khó có thể chịu đựng được, Phó Kiến Văn đã đứng ngồi không yên.
Người đàn ông này ở trước mặt cô luôn luôn thẳng thắn, có bao nhiêu hạ lưu đều thể hiện trước mặt cô hết rồi, cho nên không thể nào là anh bảo cô bật kênh này.
Chắc là cách một cánh cửa, Tố Tâm đã nghe nhầm.
"Em đã mở kênh phim người lớn, vậy chúng ta quan sát học tập một chút ..." bàn tay lớn của Phó Kiến Văn dò vào trong chăn, nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Tố Tâm.
Ánh mắt của Tố Tâm nhìn thấy trong màn hình TV, chính là hình ảnh của người phụ nữ đang mềm mại xóc nảy, khiến cho Tố Tâm sợ khiếp vía.
Tố Tâm co lại giống như một con rùa rụt cổ.
"Trước đó Bạch Hiểu Niên gửi link phim cho em, lúc đó không phải lá gan của em rất lớn sao ..." Bàn tay của Phó Kiến Văn dò theo mắt cá chân của Tố Tâm mò lên đến đùi.
Bàn tay của anh nóng bỏng, khiến cho Tố Tâm cảm thấy bỏng rát.
Phó Kiến Văn vòng tay ôm chặt đầu gối Tố Tâm, sau đó đem cả người cô ôm lấy, nhấc cô ngồi lên trên đùi anh: "Lấy ra chút dũng khí để chủ động giống như lúc nãy ở trên xe anh xem ..."
Tố Tâm đưa tay đẩy bàn tay của Phó Kiến Văn đang đặt ở chân mình ra, nắm bộ điều khiển từ xa muốn đổi sang kênh khác.
"Có lá gan bật, lại nhát gan không dám xem!" Phó Kiến Văn mỉm cười nói.
"Toàn bộ màn ảnh đều là người phụ nữ lắc lư thân thể, có gì đáng xem đâu chứ !" Tố Tâm nhẫn nhịn đỏ, cứng miệng nói.
"Đúng, đúng là lắc lư không đẹp bằng vợ anh!" Phó Kiến Văn có ý riêng, thân thể anh đã căng thẳng, Tố Tâm có thể phát hiện, trong người cô cũng đã bắt đầu rung động.
Bàn tay Phó Kiến Văn thăm dò vào chỗ ẩm ướt của Tố Tâm, nhưng đã bị cô nhanh chóng khép chân lại: "Tiếng kêu cũng không dễ nghe bằng em ..."
Phó Kiến Văn cố ý giở trò xấu, anh ấn xuống một chút, Tố Tâm hờn dỗi: "Đừng!"
"Bà xã, giọng nói cùng thân hình em đúng là khiến người ta nghiện ..."
Phó Kiến Văn nhẫn nhịn ý nghĩ muốn đè Tố Tâm xuống giường, chờ Tố Tâm chủ động.
Tố Tâm không nhịn được cười, hô hấp đã nóng bỏng, cô cũng động tình.
Thân thể hai người đều đang kêu gào, ai cũng không nhúc nhích.
Tố Tâm không phải người ngu, cô biết, Phó Kiến Văn là đang chờ cô chủ động ...
Dưới mông cô chính là bắp đùi rắn chắc của Phó Kiến Văn, dù đã cách một lớp quần áo nhưng Tố Tâm có thể cảm nhận được sức nóng trên người của Phó Kiến Văn.
Những lần trước đều là Phó Kiến Văn chủ động, lúc này Phó Kiến Văn lại không động đậy, hai người đều dày vò.
Hai tay Tố Tâm ôm chặt phần gáy của Phó Kiến Văn, bốn mắt nhìn nhau, hô hấp thác loạn đến bản thân cô còn không thể khống chế, phảng phất bên trong phòng ngủ lớn như vậy, chỉ có tiếng hít thở xốc xếch của Tố Tâm.
Dưới ánh đèn ấm áp trong phòng ngủ, tóc dài hơi xoăn của Tố Tâm xoã ra hai bên bả vai, mơ hồ toả ra mùi thơm dìu dịu như thuốc kích tình.
Trong con ngươi của Tố Tâm tất cả đều là mê ly, tầm mắt bị ngũ quan thâm thuý của Phó Kiến Văn hấp dẫn, không dời nổi mắt.
Tim đập vẫn rất kịch liệt, ngượng ngùng ... khiến người ta cảm thấy khó có thể chịu đựng được, Phó Kiến Văn đã đứng ngồi không yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.