Chương 1026: Còn không buông ra (8)
Mạc Vân Trà Sữa
23/09/2019
Bạch Hiểu Niên nghiêng đầu mắt lạnh liếc nhìn Sở Tầm.
"Cô sẽ không phải cho rằng Tố Tâm bị bắt cóc là tôi làm!" Sở Tầm cười gằn.
Bạch Hiểu Niên nhìn qua Sở Tầm, khóe môi cười mỉa, dùng sức đem Sở Tầm cúi người xuống bốn mắt nhìn nhau: "Bằng sức của cô! nếu như cô có bản lãnh này... Phó Kiến Văn cũng đã đi tìm cô muốn mạng của cô rồi!"
Một câu nói của Bạch Hiểu Niên, khiến cho sắc mặt của Sở Tầm càng khó coi hơn.
"Nếu biết không phải tôi! Còn không buông ra!" Một cái tay khác của Sở Tầm dùng sức tách ngón tay của Bạch Hiểu Niên ra, lại bị Bạch Hiểu Niên kéo mạnh đến nỗi mặt hai người thiếu một chút nứa dính vào cùng nhau. Rõ ràng là Sở Tầm ở trên cao nhìn xuống, lại bị khí thế của Bạch Hiểu Niên đè lên.
Giọng nói của Bạch Hiểu Niên nhẹ đến mức quỷ dị: "Cô đã đem tâm tình vui mừng của mình viết ở trên mặt rồi! Hoá ra là lòng dạ của giám đốc Sở lại như vậy! Vẫn là cô thật sự cho rằng Tố Tâm bị bắt đi rồi, thì cô có thể cùng với Phó Kiến Văn sao!"
Bị đâm phá tâm tư, Sở Tầm cũng không hoảng hốt, cô ta đẩy tay của Bạch Hiểu Niên ra, ngồi dậy, ở trước mặt Bạch Hiểu Niên hiện lên miệng lưỡi lợi hại: "chẳng lẽ Bạch tiểu thư cô cũng yêu thích Phó Kiến Văn! Tố Tâm còn chưa rõ tung tích, nhanh như vậy liền muốn đến uy hiếp tình địch còn lại!"
"Bạch gia của chúnh tôi không có loại người thích đi làm tiểu tam của người khác, không giống như Sở gia..." Bạch Hiểu Niên ngước mắt nhìn qua Sở Tầm, "trên dưới Sở gia, đều cũng chỉ giống như Sở Kiêu Dương như vậy thôi sao!" "Bạch Hiểu Niên!" Sở Tầm kích động giương tay.
Cổ tay của Sở Tầm bị người được Lục Tân Nam phái lại để bảo vệ Bạch Hiểu Niên ngăn cản.
Sở Tầm buồn bực rút về tay: "Bạch Hiểu Niên, cô không phải là Tố Tâm, đừng tưởng rằng tôi không có cách nào trị cô!"
Bạch Hiểu Niên cười yếu ớt nói: "Sở đài trưởng biết là tốt rồi! Tôi không phải Tố Tâm... Tính khí cũng không có tốt như cô ấy! Nếu như lần này Tôa Tâm có chuyện mà liên quan đến giám đốc Sở, Bạch Hiểu Niên tôi một cái chân trần không sợ mang giày, sẽ dùng hết sức lực, để cả đời này của giám đốc Sở không được an sinh!"
"Cô sẽ không phải cho rằng Tố Tâm bị bắt cóc là tôi làm!" Sở Tầm cười gằn.
Bạch Hiểu Niên nhìn qua Sở Tầm, khóe môi cười mỉa, dùng sức đem Sở Tầm cúi người xuống bốn mắt nhìn nhau: "Bằng sức của cô! nếu như cô có bản lãnh này... Phó Kiến Văn cũng đã đi tìm cô muốn mạng của cô rồi!"
Một câu nói của Bạch Hiểu Niên, khiến cho sắc mặt của Sở Tầm càng khó coi hơn.
"Nếu biết không phải tôi! Còn không buông ra!" Một cái tay khác của Sở Tầm dùng sức tách ngón tay của Bạch Hiểu Niên ra, lại bị Bạch Hiểu Niên kéo mạnh đến nỗi mặt hai người thiếu một chút nứa dính vào cùng nhau. Rõ ràng là Sở Tầm ở trên cao nhìn xuống, lại bị khí thế của Bạch Hiểu Niên đè lên.
Giọng nói của Bạch Hiểu Niên nhẹ đến mức quỷ dị: "Cô đã đem tâm tình vui mừng của mình viết ở trên mặt rồi! Hoá ra là lòng dạ của giám đốc Sở lại như vậy! Vẫn là cô thật sự cho rằng Tố Tâm bị bắt đi rồi, thì cô có thể cùng với Phó Kiến Văn sao!"
Bị đâm phá tâm tư, Sở Tầm cũng không hoảng hốt, cô ta đẩy tay của Bạch Hiểu Niên ra, ngồi dậy, ở trước mặt Bạch Hiểu Niên hiện lên miệng lưỡi lợi hại: "chẳng lẽ Bạch tiểu thư cô cũng yêu thích Phó Kiến Văn! Tố Tâm còn chưa rõ tung tích, nhanh như vậy liền muốn đến uy hiếp tình địch còn lại!"
"Bạch gia của chúnh tôi không có loại người thích đi làm tiểu tam của người khác, không giống như Sở gia..." Bạch Hiểu Niên ngước mắt nhìn qua Sở Tầm, "trên dưới Sở gia, đều cũng chỉ giống như Sở Kiêu Dương như vậy thôi sao!" "Bạch Hiểu Niên!" Sở Tầm kích động giương tay.
Cổ tay của Sở Tầm bị người được Lục Tân Nam phái lại để bảo vệ Bạch Hiểu Niên ngăn cản.
Sở Tầm buồn bực rút về tay: "Bạch Hiểu Niên, cô không phải là Tố Tâm, đừng tưởng rằng tôi không có cách nào trị cô!"
Bạch Hiểu Niên cười yếu ớt nói: "Sở đài trưởng biết là tốt rồi! Tôi không phải Tố Tâm... Tính khí cũng không có tốt như cô ấy! Nếu như lần này Tôa Tâm có chuyện mà liên quan đến giám đốc Sở, Bạch Hiểu Niên tôi một cái chân trần không sợ mang giày, sẽ dùng hết sức lực, để cả đời này của giám đốc Sở không được an sinh!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.