Chương 539: Công bằng!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Tố Tâm nhớ tới trước đây Bạch Hiểu Niên vì mình
mà làm đủ các loại, lòng cô đau như cắt, hận bản thân không thể thay
Bạch Hiểu Niên nằm trong phòng phẫu thuật.
"Vậy anh cũng chỉ yêu cầu em một chuyện, chuyện này em cũng đừng nhúng tay vào!" Phó Kiến Văn nhìn qua con mắt đỏ ngầu của Tố Tâm, mở miệng nói, "Bạch Hiểu Niên chính là bạn tốt nhất của em, Lục Tân Nam đối với anh mà nói cũng thế! Tiểu Tâm ... Nếu như em muốn anh không nhúng tay vào chuyện này, vậy em cũng không nên nhúng tay, như vậy mới công bằng."
"Công bằng !" toàn thân Tố Tâm đều đang run rẩy, nghe Phó Kiến Văn nói xong như là nghe xong trò cười, cô đem hết toàn lực tránh thoát khỏi cánh tay của Phó Kiến Văn, đứng lên, "Phó Kiến Văn, anh cùng em nói công bằng ! Em cho anh biết cái gì gọi là công bằng! Công bằng chính là bạn tốt của anh đã cưỡng ép bạn tốt của em, sau đó ép cô ấy phải nhảy từ trên lầu nhảy xuống, bây giờ cô ấy còn nằm trong phòng phẫu thuật sống hay chết còn chưa biết, cái này gọi là công bằng! Bạch Hiểu Niên bây giờ còn nằm ở nơi đó ... Em mặc kệ ! Còn em, để cho Bạch Hiểu Niên tự sinh tự diệt anh nghĩ em làm được sao ! Hai chữ công bằng của anh cũng hay thật!"
"Tố Tố, Bạch Hiểu Niên xảy ra chuyện anh biết trong lòng em không dễ chịu, nhưng bây giờ điều chúng ta cần làm là lý trí để xử lý khắc phục hậu quả, không phải xử trí theo cảm tính! Gặp chuyện sợ nhất là tâm tình kích động không bình tĩnh, không bình tĩnh liền sẽ hỏng việc!" Phó Kiến Văn cũng bị lời nói của Tố Tâm chọc tức, đứng dậy, cảm giác áp bách mạnh mẽ làm người ta sợ hãi.
Trong lòng Tố Tâm đang buồn phiền không chỗ phát tiết, nói chuyện khó tránh khỏi khó nghe: "Chuyện xấu ! Chuyện xấu là do kẻ nào gây ra ! Chính là do Lục Tân Nam ! Em đã sớm biết anh không phải là loại luật sư giữ gìn chính nghĩa, luật pháp quốc gia gì cả mà! Lục Tân Nam giết người, nhân chứng vật chứng đều đủ cả mà anh còn bào chữa cho anh ta thành vô tội! Chứ đừng nói chỉ là một lần cưỡng ép, cho nên chuyện lần này trong mắt anh cũng chẳng nhằm nhò gì đúng không! Anh sẽ nhanh chóng giúp Lục Tân Nam thoát tội dù cho người bị tổn thương chính là bạn tốt nhất của em!"
Nổi nóng, Tố Tâm căn bản cũng không nghe lọt lời nói của Phó Kiến Văn, cô đẩy cửa cầu thang bộ sau đó rời đi.
Phó Kiến Văn có chút căng thẳng, gân xanh ở thái dương hằn lên, cắn cơ đặc biệt rõ ràng.
Quan hệ giữa Lục Tân Nam, Bạch Hiểu Niên cùng vợ chồng bọn họ đều quá mức đặc thù, Bạch Hiểu Niên lại sống chết chưa rõ ...
Đây là lần đầu tiên Phó Kiến Văn cảm thấy mọi chuyện khó giải quyết.
Chuyện của Lục Tân Nam cùng Bạch Hiểu Niên, giống như là một cây đao ... cây đao này khiến cho tình cảm của hai vợ chồng họ xuất hiện những vết nứt.
Phó Kiến Văn cũng đang rất tức giận
Phó Kiến Văn rút ra một điếu thuốc ngậm ở khóe môi, nửa ngày không tìm được cái bật lửa, căm tức lấy điếu thuốc lá xuống vò thành một cục.
"Vậy anh cũng chỉ yêu cầu em một chuyện, chuyện này em cũng đừng nhúng tay vào!" Phó Kiến Văn nhìn qua con mắt đỏ ngầu của Tố Tâm, mở miệng nói, "Bạch Hiểu Niên chính là bạn tốt nhất của em, Lục Tân Nam đối với anh mà nói cũng thế! Tiểu Tâm ... Nếu như em muốn anh không nhúng tay vào chuyện này, vậy em cũng không nên nhúng tay, như vậy mới công bằng."
"Công bằng !" toàn thân Tố Tâm đều đang run rẩy, nghe Phó Kiến Văn nói xong như là nghe xong trò cười, cô đem hết toàn lực tránh thoát khỏi cánh tay của Phó Kiến Văn, đứng lên, "Phó Kiến Văn, anh cùng em nói công bằng ! Em cho anh biết cái gì gọi là công bằng! Công bằng chính là bạn tốt của anh đã cưỡng ép bạn tốt của em, sau đó ép cô ấy phải nhảy từ trên lầu nhảy xuống, bây giờ cô ấy còn nằm trong phòng phẫu thuật sống hay chết còn chưa biết, cái này gọi là công bằng! Bạch Hiểu Niên bây giờ còn nằm ở nơi đó ... Em mặc kệ ! Còn em, để cho Bạch Hiểu Niên tự sinh tự diệt anh nghĩ em làm được sao ! Hai chữ công bằng của anh cũng hay thật!"
"Tố Tố, Bạch Hiểu Niên xảy ra chuyện anh biết trong lòng em không dễ chịu, nhưng bây giờ điều chúng ta cần làm là lý trí để xử lý khắc phục hậu quả, không phải xử trí theo cảm tính! Gặp chuyện sợ nhất là tâm tình kích động không bình tĩnh, không bình tĩnh liền sẽ hỏng việc!" Phó Kiến Văn cũng bị lời nói của Tố Tâm chọc tức, đứng dậy, cảm giác áp bách mạnh mẽ làm người ta sợ hãi.
Trong lòng Tố Tâm đang buồn phiền không chỗ phát tiết, nói chuyện khó tránh khỏi khó nghe: "Chuyện xấu ! Chuyện xấu là do kẻ nào gây ra ! Chính là do Lục Tân Nam ! Em đã sớm biết anh không phải là loại luật sư giữ gìn chính nghĩa, luật pháp quốc gia gì cả mà! Lục Tân Nam giết người, nhân chứng vật chứng đều đủ cả mà anh còn bào chữa cho anh ta thành vô tội! Chứ đừng nói chỉ là một lần cưỡng ép, cho nên chuyện lần này trong mắt anh cũng chẳng nhằm nhò gì đúng không! Anh sẽ nhanh chóng giúp Lục Tân Nam thoát tội dù cho người bị tổn thương chính là bạn tốt nhất của em!"
Nổi nóng, Tố Tâm căn bản cũng không nghe lọt lời nói của Phó Kiến Văn, cô đẩy cửa cầu thang bộ sau đó rời đi.
Phó Kiến Văn có chút căng thẳng, gân xanh ở thái dương hằn lên, cắn cơ đặc biệt rõ ràng.
Quan hệ giữa Lục Tân Nam, Bạch Hiểu Niên cùng vợ chồng bọn họ đều quá mức đặc thù, Bạch Hiểu Niên lại sống chết chưa rõ ...
Đây là lần đầu tiên Phó Kiến Văn cảm thấy mọi chuyện khó giải quyết.
Chuyện của Lục Tân Nam cùng Bạch Hiểu Niên, giống như là một cây đao ... cây đao này khiến cho tình cảm của hai vợ chồng họ xuất hiện những vết nứt.
Phó Kiến Văn cũng đang rất tức giận
Phó Kiến Văn rút ra một điếu thuốc ngậm ở khóe môi, nửa ngày không tìm được cái bật lửa, căm tức lấy điếu thuốc lá xuống vò thành một cục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.