Chương 654: Công đường xử oan!
Mạc Vân Trà Sữa
31/07/2019
Nhớ tới người mẹ đầu óc có vấn đề kia vì một viên kẹo đường, mà cùng một đám trẻ con chơi trò công đường xử oan, bà bị ép trên đất, tùy ý để cho đám trẻ con dùng gậy đánh đòn, Tố Nhiên tựa như
phát điên xông tới đem đám trẻ con đánh đuổi, mắt đỏ chất vấn bà tại sao phải chơi trò tự rước lấy nhục như vậy! Bà lại cười cười mở lòng bàn
tay ra nói với Tố Nhiên: "Nhiên Nhiên yêu thích, Nhiên Nhiên ăn ... Mẹ
không đau!"
Tố Nhiên giơ một tay che lại cặp mắt, nước mắt lại không ngừng theo khe hở chảy ra.
"Tố Nhiên, nếu như cô về nước, hãy đến thăm mẹ, tôi không biết thế giới của mẹ hiện tại là cái dạng gì, nhưng tôi biết ... cả thế giới của bà - có cô!" tiếng nói của Tố Tâm nhiễm lên một tầng khàn khàn.
Đầu bên kia điện thoại, Tố Nhiên lặng yên không một tiếng động cúp điện thoại.
Nghe được trong ống nghe truyền tới âm thanh tút tút, con mắt Tố Tâm ẩm ướt, cô nhợt nhạt ngoắc ngoắc môi ...
Sau khi đổi về thân phận với Tố Nhiên, Tố Nhiên luôn nóng lòng muốn thoát khỏi, không có đi xem qua Kỷ Vận.
Tố Tâm vẫn luôn suy nghĩ ... Nếu như Tố Nhiên đến thăm, Liệu tình hình của Kỷ Vận có khá hơn một ít.
Tố Tâm đem điện thoại rời khỏi bên tai, cứ yên tĩnh như vậy ngồi ở bên giường, giơ tay lau đi khóe mắt ẩm ướt, khẽ cười một tiếng, kỳ thực cô rất may mắn, bởi vì cô có Phó Kiến Văn, có Đoàn Đoàn!
Tố Tâm thở phào một hơi, đánh khởi tinh thần, hôm nay còn phải đến công ty A&G, cô bình tĩnh lại tâm tình.
Liên quan tới công ty A&G, mặc dù nói chỉ phát một cái quảng cáo điện thoại di động, trong lúc ăn sáng Tố Tâm vẫn là tra qua lịch sử của công ty này một lần, để nắm chắc tâm lý.
Lúc Tố Tâm đang ăn sáng, thấy Phó Thiên Tứ đang ngáp ngắn ngáp dài tiến vào phòng ăn ...
Tối ngày hôm qua, trong đầu Phó Thiên Tứ đều là hình ảnh Tố Tâm cùng cái người đàn ông vóc dáng nhỏ bé kia bước lên xe, một buổi tối đều ngủ không được ngon giấc, nghĩ xem Tố Tâm có nghe hiểu lời cậu ta nói hay không.
Thấy Phó Thiên Tứ đi vào, Tố Tâm thả máy tính bảng trong tay xuống, thuận thế cũng gác lại đôi đũa trong tay, giật cái khăn giấy lau miệng: "muốn ăn bánh bao, hay là bánh mì thịt lợn hun khói !"
Phó Thiên Tứ dụi dụi con mắt, thấy Tố Tâm còn chưa ăn xong, tự đi lấy: "Lúc đi dì Lý nói bánh bao nóng ở trong nồi, để tôi tự đi lấy là được rồi!"
Nhớ tới lần trước Phó Thiên Tứ bị bỏng, Tố Tâm dặn dò một câu: "Cẩn thận một chút!"
Phó Thiên Tứ lúc này đã có kinh nghiệm, mang theo găng tay, lấy bánh bao ra, với lấy thêm hai cái trứng gà, bưng lên bàn, ngồi xuống đối diện Tố Tâm.
Tố Nhiên giơ một tay che lại cặp mắt, nước mắt lại không ngừng theo khe hở chảy ra.
"Tố Nhiên, nếu như cô về nước, hãy đến thăm mẹ, tôi không biết thế giới của mẹ hiện tại là cái dạng gì, nhưng tôi biết ... cả thế giới của bà - có cô!" tiếng nói của Tố Tâm nhiễm lên một tầng khàn khàn.
Đầu bên kia điện thoại, Tố Nhiên lặng yên không một tiếng động cúp điện thoại.
Nghe được trong ống nghe truyền tới âm thanh tút tút, con mắt Tố Tâm ẩm ướt, cô nhợt nhạt ngoắc ngoắc môi ...
Sau khi đổi về thân phận với Tố Nhiên, Tố Nhiên luôn nóng lòng muốn thoát khỏi, không có đi xem qua Kỷ Vận.
Tố Tâm vẫn luôn suy nghĩ ... Nếu như Tố Nhiên đến thăm, Liệu tình hình của Kỷ Vận có khá hơn một ít.
Tố Tâm đem điện thoại rời khỏi bên tai, cứ yên tĩnh như vậy ngồi ở bên giường, giơ tay lau đi khóe mắt ẩm ướt, khẽ cười một tiếng, kỳ thực cô rất may mắn, bởi vì cô có Phó Kiến Văn, có Đoàn Đoàn!
Tố Tâm thở phào một hơi, đánh khởi tinh thần, hôm nay còn phải đến công ty A&G, cô bình tĩnh lại tâm tình.
Liên quan tới công ty A&G, mặc dù nói chỉ phát một cái quảng cáo điện thoại di động, trong lúc ăn sáng Tố Tâm vẫn là tra qua lịch sử của công ty này một lần, để nắm chắc tâm lý.
Lúc Tố Tâm đang ăn sáng, thấy Phó Thiên Tứ đang ngáp ngắn ngáp dài tiến vào phòng ăn ...
Tối ngày hôm qua, trong đầu Phó Thiên Tứ đều là hình ảnh Tố Tâm cùng cái người đàn ông vóc dáng nhỏ bé kia bước lên xe, một buổi tối đều ngủ không được ngon giấc, nghĩ xem Tố Tâm có nghe hiểu lời cậu ta nói hay không.
Thấy Phó Thiên Tứ đi vào, Tố Tâm thả máy tính bảng trong tay xuống, thuận thế cũng gác lại đôi đũa trong tay, giật cái khăn giấy lau miệng: "muốn ăn bánh bao, hay là bánh mì thịt lợn hun khói !"
Phó Thiên Tứ dụi dụi con mắt, thấy Tố Tâm còn chưa ăn xong, tự đi lấy: "Lúc đi dì Lý nói bánh bao nóng ở trong nồi, để tôi tự đi lấy là được rồi!"
Nhớ tới lần trước Phó Thiên Tứ bị bỏng, Tố Tâm dặn dò một câu: "Cẩn thận một chút!"
Phó Thiên Tứ lúc này đã có kinh nghiệm, mang theo găng tay, lấy bánh bao ra, với lấy thêm hai cái trứng gà, bưng lên bàn, ngồi xuống đối diện Tố Tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.