Chương 525: Cuộc buôn bán có lời!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Phó Kiến Văn xuất hiện, khiến cho Tố Tâm cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Có lá chắn ở phía sau, lá gan của Tố Tâm đều lớn hơn, cô theo lễ phép cùng tôn trọng đối trưởng bối, lần nữa mở miệng: "Bác gái, xin bác nhường một chút!"
Mẹ của Hứa Khai nhìn xem Phó Kiến Văn, đỏ cả vành mắt, không để ý tới tới uy thế trên người của Phó Kiến Văn, Hứa phu nhân mở miệng: "Cậu muốn như thế nào mới có thể đem Tố Tâm nhường cho Hứa Khai nhà chúng tôi ! Cậu muốn bao nhiêu tiền ! Chỉ cần cậu ra một cái giá! Bao nhiêu Hứa gia chúng tôi đều sẽ cho cậu!"
Tố Tâm nghe mẹ của Hứa Khai nói như thế đột nhiên phát hoả, sắc mặc đã không tốt, còn sắc mặt của Hứa Khai càng khó coi hơn.
Tố Tâm lôi kéo cánh tay của Hứa phu nhân, đem bà kéo ra.
Mẹ của Hứa Khai mang giày cao gót, dưới chân đã không vững, cho nên bị đánh lưng vào cửa phòng bệnh.
Lực đạo của Tố Tâm không lớn, va một cái cũng không sao, chỉ là cánh cửa đập vào tường, cho nên âm thanh đặc biệt lớn, hơi doạ người một chút.
"Mẹ!" Hứa Khai kêu một tiếng, muốn qua đỡ bà, nhưng dưới chân lại như là đeo trì, không nhấc lên nổi!
Tố Tâm cũng được phen sợ hết hồn, cô đứng nguyên tại chỗ.
Con mắt thâm trầm lãnh đạm của Phó Kiến Văn nhìn về phía Phó phu nhân, đỡ bà đứng dậy, nhếch môi hỏi: "Toàn bộ gia sản của Hứa gia gộp lại được khoảng bao nhiêu !"
Con mắt trong suốt sạch sẽ của Tố Tâm nhìn về phía Phó Kiến Văn, thấy màu mắt của anh rất lãnh đạm.
Còn mẹ của Hứa Khai thì sững sờ.
Chỉ nghe Phó Kiến Văn nói không nhanh không chậm: "Tập đoàn của Hứa gia ở trong thành phố giá trị ước chừng cũng chỉ khoảng hơn 10 tỷ USD, tính ra có gì ghê gớm ..."
Nghe khẩu khí của Phó Kiến Văn, mẹ của Hứa Khai thay đổi sắc mặt.
Bà quay lại đánh giá Phó Kiến Văn, nhìn đến cách ăn mặc của người đàn ông này cũng đủ biết đây là âu phục đặt riêng, chất liệu cùng tiền công tuyệt đối có giá trị không nhỏ.
Đặc biệt là ống tay, tinh xảo đắt giá khiến người ta líu lưỡi.
Hoá ra, người đàn ông của Tố Tâm ... so với Hứa Khai lại càng có tài lực hơn, chẳng trách Tố Tâm không muốn cùng với Hứa Khai nữa rồi!
Đại khái, Tố Tâm đã cảm thấy chướng mắt với Hứa gia rồi.
Tầm mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Hứa Khai, lại đảo qua gương mặt trắng bệch của Hứa phu nhân, anh đưa tay ra với Tố Tâm: "Đi ..."
Tố Tâm nắm lấy tay Phó Kiến Văn, dùng sức nắm lấy thật chặt.
"Hi vọng Hứa thiếu gia ngày mai phẫu thuật thành công."
Phó Kiến Văn lễ phép gật đầu.
Thấy Phó Kiến Văn phải đi, mẹ của Hứa Khai vội vã mở miệng: "Làm sao, nếu như cậu muốn toàn bộ gia sản của Hứa gia chúng tôi !"
Phó Kiến Văn không đáp, mẹ của Hứa Khai lấy ra tư thái kiêu ngạo, nắm chặt nắm đấm, lại nói: "Cậu cảm thấy một đứa con gái như Tố Tâm đáng giá sao ! Tôi cho cậu 1 trăm triệu USD! Một trăm triệu này cũng đủ cho cậu sống mấy đời rồi ! Ly hôn với Tố Tâm sau đó đem Tố Tâm nhường lại! Cậu có thể lấy không một trăm triệu này, Đây là một cuộc buôn bán quá có lời cho cậu rồi!"
Có lá chắn ở phía sau, lá gan của Tố Tâm đều lớn hơn, cô theo lễ phép cùng tôn trọng đối trưởng bối, lần nữa mở miệng: "Bác gái, xin bác nhường một chút!"
Mẹ của Hứa Khai nhìn xem Phó Kiến Văn, đỏ cả vành mắt, không để ý tới tới uy thế trên người của Phó Kiến Văn, Hứa phu nhân mở miệng: "Cậu muốn như thế nào mới có thể đem Tố Tâm nhường cho Hứa Khai nhà chúng tôi ! Cậu muốn bao nhiêu tiền ! Chỉ cần cậu ra một cái giá! Bao nhiêu Hứa gia chúng tôi đều sẽ cho cậu!"
Tố Tâm nghe mẹ của Hứa Khai nói như thế đột nhiên phát hoả, sắc mặc đã không tốt, còn sắc mặt của Hứa Khai càng khó coi hơn.
Tố Tâm lôi kéo cánh tay của Hứa phu nhân, đem bà kéo ra.
Mẹ của Hứa Khai mang giày cao gót, dưới chân đã không vững, cho nên bị đánh lưng vào cửa phòng bệnh.
Lực đạo của Tố Tâm không lớn, va một cái cũng không sao, chỉ là cánh cửa đập vào tường, cho nên âm thanh đặc biệt lớn, hơi doạ người một chút.
"Mẹ!" Hứa Khai kêu một tiếng, muốn qua đỡ bà, nhưng dưới chân lại như là đeo trì, không nhấc lên nổi!
Tố Tâm cũng được phen sợ hết hồn, cô đứng nguyên tại chỗ.
Con mắt thâm trầm lãnh đạm của Phó Kiến Văn nhìn về phía Phó phu nhân, đỡ bà đứng dậy, nhếch môi hỏi: "Toàn bộ gia sản của Hứa gia gộp lại được khoảng bao nhiêu !"
Con mắt trong suốt sạch sẽ của Tố Tâm nhìn về phía Phó Kiến Văn, thấy màu mắt của anh rất lãnh đạm.
Còn mẹ của Hứa Khai thì sững sờ.
Chỉ nghe Phó Kiến Văn nói không nhanh không chậm: "Tập đoàn của Hứa gia ở trong thành phố giá trị ước chừng cũng chỉ khoảng hơn 10 tỷ USD, tính ra có gì ghê gớm ..."
Nghe khẩu khí của Phó Kiến Văn, mẹ của Hứa Khai thay đổi sắc mặt.
Bà quay lại đánh giá Phó Kiến Văn, nhìn đến cách ăn mặc của người đàn ông này cũng đủ biết đây là âu phục đặt riêng, chất liệu cùng tiền công tuyệt đối có giá trị không nhỏ.
Đặc biệt là ống tay, tinh xảo đắt giá khiến người ta líu lưỡi.
Hoá ra, người đàn ông của Tố Tâm ... so với Hứa Khai lại càng có tài lực hơn, chẳng trách Tố Tâm không muốn cùng với Hứa Khai nữa rồi!
Đại khái, Tố Tâm đã cảm thấy chướng mắt với Hứa gia rồi.
Tầm mắt của Phó Kiến Văn đảo qua Hứa Khai, lại đảo qua gương mặt trắng bệch của Hứa phu nhân, anh đưa tay ra với Tố Tâm: "Đi ..."
Tố Tâm nắm lấy tay Phó Kiến Văn, dùng sức nắm lấy thật chặt.
"Hi vọng Hứa thiếu gia ngày mai phẫu thuật thành công."
Phó Kiến Văn lễ phép gật đầu.
Thấy Phó Kiến Văn phải đi, mẹ của Hứa Khai vội vã mở miệng: "Làm sao, nếu như cậu muốn toàn bộ gia sản của Hứa gia chúng tôi !"
Phó Kiến Văn không đáp, mẹ của Hứa Khai lấy ra tư thái kiêu ngạo, nắm chặt nắm đấm, lại nói: "Cậu cảm thấy một đứa con gái như Tố Tâm đáng giá sao ! Tôi cho cậu 1 trăm triệu USD! Một trăm triệu này cũng đủ cho cậu sống mấy đời rồi ! Ly hôn với Tố Tâm sau đó đem Tố Tâm nhường lại! Cậu có thể lấy không một trăm triệu này, Đây là một cuộc buôn bán quá có lời cho cậu rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.