Chương 1523: Đoàn Đoàn trở về
Mạc Vân Trà Sữa
15/12/2019
“Cái kia... Cho em xem liền phải cho em, không
thể cho em xem xong liền muốn em, với lại nhất định cho em rồi không
được đưa ra điều kiện nữa!”
Tố Tâm: “...”
Phó Kiến Văn thật xấu xa!
“Nào có người nào vô lại như anh!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm đỏ chót.
Tố Tâm luôn cảm thấy hiện tại Phó Kiến Văn nhất định muốn cô đem lễ vật này mang đi, mặt sau nhất định sẽ có cái hố gì rất to đang chờ cô...
Nghe được tiếng xe ngừng hoạt động, Tố Tâm cắn môi dưới, không tranh giành cùng Phó Kiến Văn nữa, cô nhấc lên lễ vật lên liền đi ra ngoài.
Rõ ràng là vì phòng ngừa Phó Kiến Văn không đưa ra yêu cầu về chuyện phòng the, vì sao lại biến thành đem đá nện chính chân mình rồi!
Trực giác của Tố Tâm cho hay, tối hôm nay sợ là cô ngủ không được an giấc rồi, không khỏi cảm thấy Phó Kiến Văn người đàn ông này tinh lực quả thực tốt làm cho người ta tan vỡ.
Tố Tâm đem hộp quà giấu ở bên trong phòng giữ quần áo, chỉ cần nghĩ đến đồ vật trong hộp quà, liền cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, tay đều đang phát run!
Tố Tâm cắn chặt môi dưới, đem hộp giấu kỹ, đóng cửa phòng giữ quần áo lại, không thèm nhìn liền nhanh chóng xuống lầu, vừa đi xuống cầu thang, vừa vặn Đoàn Đoàn đã vào cửa...
Vừa nhìn thấy Tố Tâm, con mắt của Đoàn Đoàn sáng lên: “Mẹ!”
Trên má Tố Tâm còn ửng đỏ chưa có tản đi.
Tố Tâm: “...”
Phó Kiến Văn thật xấu xa!
“Nào có người nào vô lại như anh!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Tố Tâm đỏ chót.
Tố Tâm luôn cảm thấy hiện tại Phó Kiến Văn nhất định muốn cô đem lễ vật này mang đi, mặt sau nhất định sẽ có cái hố gì rất to đang chờ cô...
Nghe được tiếng xe ngừng hoạt động, Tố Tâm cắn môi dưới, không tranh giành cùng Phó Kiến Văn nữa, cô nhấc lên lễ vật lên liền đi ra ngoài.
Rõ ràng là vì phòng ngừa Phó Kiến Văn không đưa ra yêu cầu về chuyện phòng the, vì sao lại biến thành đem đá nện chính chân mình rồi!
Trực giác của Tố Tâm cho hay, tối hôm nay sợ là cô ngủ không được an giấc rồi, không khỏi cảm thấy Phó Kiến Văn người đàn ông này tinh lực quả thực tốt làm cho người ta tan vỡ.
Tố Tâm đem hộp quà giấu ở bên trong phòng giữ quần áo, chỉ cần nghĩ đến đồ vật trong hộp quà, liền cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, tay đều đang phát run!
Tố Tâm cắn chặt môi dưới, đem hộp giấu kỹ, đóng cửa phòng giữ quần áo lại, không thèm nhìn liền nhanh chóng xuống lầu, vừa đi xuống cầu thang, vừa vặn Đoàn Đoàn đã vào cửa...
Vừa nhìn thấy Tố Tâm, con mắt của Đoàn Đoàn sáng lên: “Mẹ!”
Trên má Tố Tâm còn ửng đỏ chưa có tản đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.