Chương 1242: Em muốn tắm rửa
Mạc Vân Trà Sữa
05/11/2019
Tố Tâm tắm rửa sạch sẽ xong nhưng quên không mang quần áo đi vào, vào lúc này tắm gội xong mới nhớ tới cho nên chỉ có thể gọi Phó Kiến Văn lấy hộ.
Phó Kiến Văn hít thật sâu một hơi thuốc lá, dụi tắt, xoay người tiến vào phòng ngủ giúp Tố Tâm cầm quần áo đứng ở trước cửa phòng tắm, gõ cửa: "Quần áo cầm đến rồi!"
Tiếng bước chân dừng lại, tiếng vặn cửa vang lên, hơi nước cùng mùi thơm của sữa tắm xông ra, Tố Tâm thò đầu ra ...
"Giúp em cầm một bộ màu đen kia! ..." Tố Tâm nói xong ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh nhìn qua Phó Kiến Văn, mặt mày tất cả đều là ý cười giảo hoạt.
Phó Kiến Văn cho dù bị cô vợ nhỏ của mình dằn vặt cũng là thỏa mãn, cho nên chỉ đơn giản là cầm bộ quần áo ra cho Tố Tâm.
Cánh ray dài nhỏ của Tố Tâm vươn ra nhưng không có tiếp nhận quần áo, trái lại lôi kéo lưng quần của Phó Kiến Văn, đem Phó Kiến Văn kéo vào trong, sau đó ngoan như cún con tựa như ở trên người của Phó Kiến Văn, ngửi một cái: "Lại hút thuốc lá !"
"Hai điếu ..." hầu kết của Phó Kiến Văn khẽ trượt, khàn khàn tiếng nói giải thích.
Trước mắt, chính là thân thể đẹp đẽ trắng nõn của cô vợ nhỏ, bên trong nhiệt khí mịt mờ mang theo mùi thơm, dụ hoặc khiến cho người khác không cầm giữ được.
Ý thức được ánh mắt của Phó Kiến Văn càng ngày càng thâm trầm, Tố Tâm đoạt lấy quần áo che chở ở trước ngực mình, đẩy Phó Kiến Văn ra khỏi ồhng tắm, muốn đóng cửa.
Một tay Phó Kiến Văn giam ở trên khung cửa, để Tố Tâm không có cách nào nhẫn tâm trực tiếp đóng cửa lại, con mắt to ngập nước của Tố Tâm ngẩng lên nhìn Phó Kiến Văn ...
Phó Kiến Văn cúi đầu cùng cái trán của Tố Tâm giằng co, hầu kết trượt sau đó giọng nói thuần hậu thành thục tràn ngập mập mờ vang lên: "Sớm muộn phải chết ở trên người em!"
"Em muốn tắm rửa!" gương mặt của Tố Tâm đỏ lên không nhìn tới Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn hít thật sâu một hơi thuốc lá, dụi tắt, xoay người tiến vào phòng ngủ giúp Tố Tâm cầm quần áo đứng ở trước cửa phòng tắm, gõ cửa: "Quần áo cầm đến rồi!"
Tiếng bước chân dừng lại, tiếng vặn cửa vang lên, hơi nước cùng mùi thơm của sữa tắm xông ra, Tố Tâm thò đầu ra ...
"Giúp em cầm một bộ màu đen kia! ..." Tố Tâm nói xong ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh nhìn qua Phó Kiến Văn, mặt mày tất cả đều là ý cười giảo hoạt.
Phó Kiến Văn cho dù bị cô vợ nhỏ của mình dằn vặt cũng là thỏa mãn, cho nên chỉ đơn giản là cầm bộ quần áo ra cho Tố Tâm.
Cánh ray dài nhỏ của Tố Tâm vươn ra nhưng không có tiếp nhận quần áo, trái lại lôi kéo lưng quần của Phó Kiến Văn, đem Phó Kiến Văn kéo vào trong, sau đó ngoan như cún con tựa như ở trên người của Phó Kiến Văn, ngửi một cái: "Lại hút thuốc lá !"
"Hai điếu ..." hầu kết của Phó Kiến Văn khẽ trượt, khàn khàn tiếng nói giải thích.
Trước mắt, chính là thân thể đẹp đẽ trắng nõn của cô vợ nhỏ, bên trong nhiệt khí mịt mờ mang theo mùi thơm, dụ hoặc khiến cho người khác không cầm giữ được.
Ý thức được ánh mắt của Phó Kiến Văn càng ngày càng thâm trầm, Tố Tâm đoạt lấy quần áo che chở ở trước ngực mình, đẩy Phó Kiến Văn ra khỏi ồhng tắm, muốn đóng cửa.
Một tay Phó Kiến Văn giam ở trên khung cửa, để Tố Tâm không có cách nào nhẫn tâm trực tiếp đóng cửa lại, con mắt to ngập nước của Tố Tâm ngẩng lên nhìn Phó Kiến Văn ...
Phó Kiến Văn cúi đầu cùng cái trán của Tố Tâm giằng co, hầu kết trượt sau đó giọng nói thuần hậu thành thục tràn ngập mập mờ vang lên: "Sớm muộn phải chết ở trên người em!"
"Em muốn tắm rửa!" gương mặt của Tố Tâm đỏ lên không nhìn tới Phó Kiến Văn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.