Chương 677: Hoa đào - đào hoa
Mạc Vân Trà Sữa
01/08/2019
"Đúng vậy phu nhân!" Người tài xế ngồi ở phía trước cũng nhìn về phía Lục Khinh Lệ, mở miệng nói.
Khoé môi người phụ nữ khẽ nhếch lên: "Nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách, lớn lên cũng quá đáng thương, đi xuống đem cô ta kêu đến đây..."
"Vâng! phu nhân ..."
Người tài xe ngồi ở ghế lái đẩy cửa, xuống xe, người phụ nữ quý phái lúc này mới đóng cửa kính xe lại.
Bà ta thư thích ý ngồi ở trong xe, khẽ vuốt ve nhẫn bảo thạch trên ngón tay trắng nõn nà của mình, nghĩ tới buổi tối ngày hôm ấy con trai Phó Thiên Tứ của bà ta nói muốn đem tập đoàn Khải Đức sang tay cho Phó Kiến Văn, tay phải của bà ta mạnh mẽ siết thành hình quả đấm, nhưng ý cười ở khóe môi vẫn như cũ.
Nghiêng đầu, thấy tài xế của mình đã mời được Lục Khinh Lệ về đứng ở ngoài cửa xe, nụ cười trên khoé môi của người phụ nữ càng ngày càng long lanh.
...
Tố Tâm lên xe taxi, banh gương mặt, ở bề ngoài bình tĩnh, nhưng ngực lại phập phồng kịch liệt.
Tuy cô ở trước mặt Lục Khinh Lệ nói chuyện nhẹ nhõm như vậy, nhưng trong lòng Tố Tâm không phải là không nén giận.
Nguyên bản, chuyện công việc đã không thuận lợi, đã đủ buồn phiền rồi, lại còn tới thêm một cái Lục Khinh Lệ!
Tại sao bên người Phó Kiến Văn lại có lắm hoa đào như vậy chứ !
Có lắm hoa đào thì cũng thôi đi, tại sao hoa đào lại muốn tìm đến cô gây phiền phức !
Về nhất định cô sẽ biểu thị với Phó Kiến Văn rằng mình rất oan uổng ...
Người lãnh đạo trực tiếp Sở Tầm, trong công tác đè lên Tố Tâm, mặc dù ở trước mặt Phương Ngôn Tố Tâm luôn làm ra một bộ thong dong bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng không phải thật sự như cô biểu hiện.
Chương trình {{ chủ nhật hẹn ước }} tuy Tố Tâm không dám kiêu ngạo nói là do Tố Tâm làm cho nó thu hút nhiều người xem, nhưng ít ra đối với cái tiết mục này Tố Tâm đã bỏ ra rất nhiều, mắt thấy cây ra hoa kết trái, đến lúc chín lại bị người khác hái đi mất, có thể không buồn sao !
Dù cho cái tiết mục này Tố Tâm không muốn làm nữa, nhưng bị cấp trên cứng rắn đè xuống ép cô thôi việc so với việc cô tự rút lui là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Tố Tâm ở một vài phương diện cũng không hề quá mức hào phóng như vậy, cô cũng chỉ là một con người bình thường.
Cũng sẽ bởi vì công việc không thuận lợi mà phiền lòng, cũng sẽ bởi vì bạn trai có nhiều hoa đào vây quanh mà tức giận
Đáng lẽ Tố Tâm còn định xem Phó Kiến Văn quay phỏng vấn, nhưng hiện tại cô cũng không còn tâm tình để xem nữa, cứ nhớ tới Phó Kiến Văn thì cô liền sẽ nghĩ đến Sở Tầm cùng Lục Khinh Lệ, bực bội lợi hại.
Khoé môi người phụ nữ khẽ nhếch lên: "Nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách, lớn lên cũng quá đáng thương, đi xuống đem cô ta kêu đến đây..."
"Vâng! phu nhân ..."
Người tài xe ngồi ở ghế lái đẩy cửa, xuống xe, người phụ nữ quý phái lúc này mới đóng cửa kính xe lại.
Bà ta thư thích ý ngồi ở trong xe, khẽ vuốt ve nhẫn bảo thạch trên ngón tay trắng nõn nà của mình, nghĩ tới buổi tối ngày hôm ấy con trai Phó Thiên Tứ của bà ta nói muốn đem tập đoàn Khải Đức sang tay cho Phó Kiến Văn, tay phải của bà ta mạnh mẽ siết thành hình quả đấm, nhưng ý cười ở khóe môi vẫn như cũ.
Nghiêng đầu, thấy tài xế của mình đã mời được Lục Khinh Lệ về đứng ở ngoài cửa xe, nụ cười trên khoé môi của người phụ nữ càng ngày càng long lanh.
...
Tố Tâm lên xe taxi, banh gương mặt, ở bề ngoài bình tĩnh, nhưng ngực lại phập phồng kịch liệt.
Tuy cô ở trước mặt Lục Khinh Lệ nói chuyện nhẹ nhõm như vậy, nhưng trong lòng Tố Tâm không phải là không nén giận.
Nguyên bản, chuyện công việc đã không thuận lợi, đã đủ buồn phiền rồi, lại còn tới thêm một cái Lục Khinh Lệ!
Tại sao bên người Phó Kiến Văn lại có lắm hoa đào như vậy chứ !
Có lắm hoa đào thì cũng thôi đi, tại sao hoa đào lại muốn tìm đến cô gây phiền phức !
Về nhất định cô sẽ biểu thị với Phó Kiến Văn rằng mình rất oan uổng ...
Người lãnh đạo trực tiếp Sở Tầm, trong công tác đè lên Tố Tâm, mặc dù ở trước mặt Phương Ngôn Tố Tâm luôn làm ra một bộ thong dong bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng không phải thật sự như cô biểu hiện.
Chương trình {{ chủ nhật hẹn ước }} tuy Tố Tâm không dám kiêu ngạo nói là do Tố Tâm làm cho nó thu hút nhiều người xem, nhưng ít ra đối với cái tiết mục này Tố Tâm đã bỏ ra rất nhiều, mắt thấy cây ra hoa kết trái, đến lúc chín lại bị người khác hái đi mất, có thể không buồn sao !
Dù cho cái tiết mục này Tố Tâm không muốn làm nữa, nhưng bị cấp trên cứng rắn đè xuống ép cô thôi việc so với việc cô tự rút lui là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Tố Tâm ở một vài phương diện cũng không hề quá mức hào phóng như vậy, cô cũng chỉ là một con người bình thường.
Cũng sẽ bởi vì công việc không thuận lợi mà phiền lòng, cũng sẽ bởi vì bạn trai có nhiều hoa đào vây quanh mà tức giận
Đáng lẽ Tố Tâm còn định xem Phó Kiến Văn quay phỏng vấn, nhưng hiện tại cô cũng không còn tâm tình để xem nữa, cứ nhớ tới Phó Kiến Văn thì cô liền sẽ nghĩ đến Sở Tầm cùng Lục Khinh Lệ, bực bội lợi hại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.