Chương 853: Hứa với em
Mạc Vân Trà Sữa
29/08/2019
Phó Kiến Văn dùng sức nắm chặt tay nhỏ của Tố
Tâm, dắt cô đi về phía trước: "Anh hứa với em, về sau nhất định sẽ nghe
điện thoại, sẽ không để cho em không liên lạc được với anh!"
"Là anh nói!" Tố Tâm tính trẻ con mở miệng.
Cánh tay dài của Phó Kiến Văn đem người ôm vào trong ngực: "Anh hứa! Còn về Tần Triết. . . Ta cũng không phải mỗi ngày đều sẽ gặp phải Tần Triết, lần này là đúng dịp! Chẳng lẽ em muốn anh lúc nào cũng gặp cậu ta !"
Tố Tâm cúi đầu nhìn những bước chân luân phiên nhau của mình, nguy hiểm như vậy, đúng dịp một lần đều đã khiến Tố Tâm cảm thấy cô cùng sợ hãi.
"Đại khái, đây là ở Dubai, chủ yếu dùng ngôn ngữ Ả Rập để nói chuyện, khó tránh khỏi sẽ để cho em nghĩ đến những chuyện xảy ra ở Iraq, em sợ cũng bình thường." Phó Kiến Văn nghiêng đầu hôn lên đỉnh đầu Tố Tâm một cái, "Vậy thì tối hôm nay xuất phát đi Venice! Nơi đó phong cảnh tốt. . . Có thể cho em thả lỏng tâm tình."
Không biết Phó Kiến Văn có nói đúng hay không, nhưng Tố Tâm vẫn gật gật đầu.
Nói chung, ở một nơi như Dubai, Tố Tâm thực sự rất sợ.
The Lost Chambers Aquarium cũng không lớn, chuyến du ngoạn kết thúc, Đoàn Đoàn đã là một đầu mồ hôi.
Tố Tâm ngồi xổm ở trước mặt Đoàn Đoàn, đem cốc nước đưa cho Đoàn Đoàn, giúp nhóc lau mồ hôi.
Đoàn Đoàn ôm cốc nước, dùng ống hút sùng sục sùng sục uống mấy hơi, một đôi mắt to tròn nhìn qua Phó Kiến Văn đang nói ăn cơm trưa xong sẽ xuất phát đi Venice.
Phó Kiến Văn nói chuẩn bị đi Venice, Bạch Hiểu Niên ngược lại là có chút bất ngờ: "Lại muốn đi ! Không phải vừa mới tới Dubai !"
"Venice phong cảnh càng đẹp hơn. . ." khó có được khi Phó Kiến Văn mở miệng giải thích đối với Bạch Hiểu Niên một câu.
Bạch Hiểu Niên cau mày, nhưng đối một người khí tràng mạnh mẽ áp bức người khác giống như Phó Kiến Văn, lời phản bác Bạch Hiểu Niên không có cốt khí nói ra.
Tiểu Lục đã đặt phòng ăn ở DUBAI ALL TEXAS ROADHOE rồi.
Trong phòng ăn DUBAI ALL TEXAS ROADHOE người trong nước tương đối nhiều, vừa ngồi xuống Tố Tâm liền nghe được tiếng mẹ đẻ quen thuộc, lại nhìn bốn phía mọi người đều đang nói chuyện cười đùa, nội tâm của Tố Tâm cũng từ từ dịu xuống.
Dường như giống như Phó Kiến Văn nói, bởi vì đang ở Dubai, nơi này đều dùng ngôn ngữ Ả Rập để giao tiếp, cho nên thần kinh theo bản năng căng thẳng lên.
Bác sĩ tâm lý Lữ Hàm Tử cũng đã nói, bóng tối Iraq còn ở lại trong lòng Tố Tâm. . .
Giữa trưa hơn mười hai giờ. Tiếng chuông đồng hồ ở quảng trường kêu lên.
Tia sáng màu vàng chiếu vào tháp nước Khalifa, mặt nước sáng lấp lánh, nước phun dưới ánh mặt trời tung toé giống như kim cương rực rỡ hoa lệ.
Tố Tâm quay đầu nhìn xem thác nước trên quảng trường, không thích ứng kịp tia sáng cho nên con mắt híp lại.
Dưới ánh mặt trời, da thịt của Tố Tâm trở nên trắng nõn, đường cong phần gáy xuất hiện dưới ánh mặt trời như là hiện ra ánh sáng dìu dịu, đặc biệt là xinh đẹp mê người. . .
"Là anh nói!" Tố Tâm tính trẻ con mở miệng.
Cánh tay dài của Phó Kiến Văn đem người ôm vào trong ngực: "Anh hứa! Còn về Tần Triết. . . Ta cũng không phải mỗi ngày đều sẽ gặp phải Tần Triết, lần này là đúng dịp! Chẳng lẽ em muốn anh lúc nào cũng gặp cậu ta !"
Tố Tâm cúi đầu nhìn những bước chân luân phiên nhau của mình, nguy hiểm như vậy, đúng dịp một lần đều đã khiến Tố Tâm cảm thấy cô cùng sợ hãi.
"Đại khái, đây là ở Dubai, chủ yếu dùng ngôn ngữ Ả Rập để nói chuyện, khó tránh khỏi sẽ để cho em nghĩ đến những chuyện xảy ra ở Iraq, em sợ cũng bình thường." Phó Kiến Văn nghiêng đầu hôn lên đỉnh đầu Tố Tâm một cái, "Vậy thì tối hôm nay xuất phát đi Venice! Nơi đó phong cảnh tốt. . . Có thể cho em thả lỏng tâm tình."
Không biết Phó Kiến Văn có nói đúng hay không, nhưng Tố Tâm vẫn gật gật đầu.
Nói chung, ở một nơi như Dubai, Tố Tâm thực sự rất sợ.
The Lost Chambers Aquarium cũng không lớn, chuyến du ngoạn kết thúc, Đoàn Đoàn đã là một đầu mồ hôi.
Tố Tâm ngồi xổm ở trước mặt Đoàn Đoàn, đem cốc nước đưa cho Đoàn Đoàn, giúp nhóc lau mồ hôi.
Đoàn Đoàn ôm cốc nước, dùng ống hút sùng sục sùng sục uống mấy hơi, một đôi mắt to tròn nhìn qua Phó Kiến Văn đang nói ăn cơm trưa xong sẽ xuất phát đi Venice.
Phó Kiến Văn nói chuẩn bị đi Venice, Bạch Hiểu Niên ngược lại là có chút bất ngờ: "Lại muốn đi ! Không phải vừa mới tới Dubai !"
"Venice phong cảnh càng đẹp hơn. . ." khó có được khi Phó Kiến Văn mở miệng giải thích đối với Bạch Hiểu Niên một câu.
Bạch Hiểu Niên cau mày, nhưng đối một người khí tràng mạnh mẽ áp bức người khác giống như Phó Kiến Văn, lời phản bác Bạch Hiểu Niên không có cốt khí nói ra.
Tiểu Lục đã đặt phòng ăn ở DUBAI ALL TEXAS ROADHOE rồi.
Trong phòng ăn DUBAI ALL TEXAS ROADHOE người trong nước tương đối nhiều, vừa ngồi xuống Tố Tâm liền nghe được tiếng mẹ đẻ quen thuộc, lại nhìn bốn phía mọi người đều đang nói chuyện cười đùa, nội tâm của Tố Tâm cũng từ từ dịu xuống.
Dường như giống như Phó Kiến Văn nói, bởi vì đang ở Dubai, nơi này đều dùng ngôn ngữ Ả Rập để giao tiếp, cho nên thần kinh theo bản năng căng thẳng lên.
Bác sĩ tâm lý Lữ Hàm Tử cũng đã nói, bóng tối Iraq còn ở lại trong lòng Tố Tâm. . .
Giữa trưa hơn mười hai giờ. Tiếng chuông đồng hồ ở quảng trường kêu lên.
Tia sáng màu vàng chiếu vào tháp nước Khalifa, mặt nước sáng lấp lánh, nước phun dưới ánh mặt trời tung toé giống như kim cương rực rỡ hoa lệ.
Tố Tâm quay đầu nhìn xem thác nước trên quảng trường, không thích ứng kịp tia sáng cho nên con mắt híp lại.
Dưới ánh mặt trời, da thịt của Tố Tâm trở nên trắng nõn, đường cong phần gáy xuất hiện dưới ánh mặt trời như là hiện ra ánh sáng dìu dịu, đặc biệt là xinh đẹp mê người. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.