Chương 592: Lục Tân Đống!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
"Lục Tân Nam! Nếu như cha chúng tao không tìm
thấy chúng tao, nhất định sẽ báo cảnh sát! Mày giết bọn tao cũng không
có lợi gì đối với mày! Vương thiếu gia cũng biết hai chúng tao có liên
quan đến mày, hai chúng tao chết rồi, khẳng định mày có trốn cũng không
thoát!"
Lời nói của người anh trai đã run rẩy không ra dáng con người, nhưng vẫn cố làm ra vẻ không sợ hãi, bởi vì anh ta đang ở sau lưng em gái của mình, không nhìn thấy được ánh mắt của Lục Tân Nam, lời nói như vậy khiến cho Lục Tân Nam nhếch môi.
"Chỉ sợ là Thành Tây vương cũng là đang tìm hai người chúng mày, Thành Tây Vương có quan hệ rất tốt với sở trưởng sở cảnh sát, và sở trưởng sở cảnh sát đã tra ra được, con gái của công ty dược Quang Hạ cố ý muốn leo lên người Vương thiếu gia, muốn lừa bịp của Vương thiếu gia một số tiền nhưng không thành, thẹn quá thành giận, cho nên cùng anh trai của mình đánh cho Vương thiếu gia một trận, trong lúc dây dưa thì Vương thiếu gia đã trượt chân té lầu, hai anh em các người sợ bị tra ra được cho nên đã lái xe mang theo Vương thiếu gia đến khu đô thị, bỏ vào phố xá sầm uất, đợi người khác phát hiện đưa đi bệnh viện, sau đó cùng nhau trốn khỏi thành phố A ..."
Nghe nói như thế, người anh trai sững sờ, trong nháy mắt, đáy mắt ướt thành một mảnh, hai chân run dữ dội hơn.
Bốn chữ không rõ tung tích này, hai anh em bọn họ lại rõ ràng hết mức là có ý gì, ngay cả Vương thiếu gia Lục Tân Nam còn dám chạm, vậy thì hai anh bọn họ chính là ... Không sống được rồi!
Lục Tân Nam không để ý chút nào mở miệng nói, cũng không muốn cùng bọn họ lãng phí một chút thời gian nào nữa, nhìn bọn họ sợ hãi chật vật như vậy, tâm tình của Lục Tân Nam đặc biệt sảng khoái.
"Chúng tôi không có! Là anh ... là anh hãm hại chúng tôi!" Em gái là người phản ứng lại trước tiên.
Lục Tân Nam nhìn xem hai anh em run cầm cập kia, giọng điệu hững hờ: "Hãm hại hay không hãm hại thì có gì quan trọng, dù sao các người nhất định cũng sẽ không được thấy ánh mặt trời ngày mai ..."
"Chúng tôi đã đắc tội với anh chỗ nào chứ !" Em gái không nhịn được khóc ra tiếng, "Là anh cướp đi công ty của bố tôi trước, sau đó hại chúng tôi khổ sở chẳng bằng một con chó! Chúng tôi chỉ là tức không chịu được muốn báo thù nhỏ một chút, anh cũng không bị thương, tại sao phải đưa chúng tôi vào chỗ chết !"
" Lục Tân Đống của 12 năm trước, không biết các người còn nhớ hay không !" giọng nói của Lục Tân Nam trở nên lạnh lẽo.
Lục Tân Đống chính là anh trai sinh đôi củ Lục Tân Nam ...
Lời nói của người anh trai đã run rẩy không ra dáng con người, nhưng vẫn cố làm ra vẻ không sợ hãi, bởi vì anh ta đang ở sau lưng em gái của mình, không nhìn thấy được ánh mắt của Lục Tân Nam, lời nói như vậy khiến cho Lục Tân Nam nhếch môi.
"Chỉ sợ là Thành Tây vương cũng là đang tìm hai người chúng mày, Thành Tây Vương có quan hệ rất tốt với sở trưởng sở cảnh sát, và sở trưởng sở cảnh sát đã tra ra được, con gái của công ty dược Quang Hạ cố ý muốn leo lên người Vương thiếu gia, muốn lừa bịp của Vương thiếu gia một số tiền nhưng không thành, thẹn quá thành giận, cho nên cùng anh trai của mình đánh cho Vương thiếu gia một trận, trong lúc dây dưa thì Vương thiếu gia đã trượt chân té lầu, hai anh em các người sợ bị tra ra được cho nên đã lái xe mang theo Vương thiếu gia đến khu đô thị, bỏ vào phố xá sầm uất, đợi người khác phát hiện đưa đi bệnh viện, sau đó cùng nhau trốn khỏi thành phố A ..."
Nghe nói như thế, người anh trai sững sờ, trong nháy mắt, đáy mắt ướt thành một mảnh, hai chân run dữ dội hơn.
Bốn chữ không rõ tung tích này, hai anh em bọn họ lại rõ ràng hết mức là có ý gì, ngay cả Vương thiếu gia Lục Tân Nam còn dám chạm, vậy thì hai anh bọn họ chính là ... Không sống được rồi!
Lục Tân Nam không để ý chút nào mở miệng nói, cũng không muốn cùng bọn họ lãng phí một chút thời gian nào nữa, nhìn bọn họ sợ hãi chật vật như vậy, tâm tình của Lục Tân Nam đặc biệt sảng khoái.
"Chúng tôi không có! Là anh ... là anh hãm hại chúng tôi!" Em gái là người phản ứng lại trước tiên.
Lục Tân Nam nhìn xem hai anh em run cầm cập kia, giọng điệu hững hờ: "Hãm hại hay không hãm hại thì có gì quan trọng, dù sao các người nhất định cũng sẽ không được thấy ánh mặt trời ngày mai ..."
"Chúng tôi đã đắc tội với anh chỗ nào chứ !" Em gái không nhịn được khóc ra tiếng, "Là anh cướp đi công ty của bố tôi trước, sau đó hại chúng tôi khổ sở chẳng bằng một con chó! Chúng tôi chỉ là tức không chịu được muốn báo thù nhỏ một chút, anh cũng không bị thương, tại sao phải đưa chúng tôi vào chỗ chết !"
" Lục Tân Đống của 12 năm trước, không biết các người còn nhớ hay không !" giọng nói của Lục Tân Nam trở nên lạnh lẽo.
Lục Tân Đống chính là anh trai sinh đôi củ Lục Tân Nam ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.