Chương 20: Thì thầm
Mạc Vân Trà Sữa
27/06/2019
Hiện ra sau làn khói thuốc mờ ảo, là gương mặt với ngũ quan tinh tế, yêu nghiệt đẹp hơn cả phụ nữa của Tố Nguyên.
Từ trước tới nay, Tố Nguyên luôn hết lòng yêu thương cô em gái Tố Tâm này.
Nhưng từ lúc nào, loại thương yêu này thay đổi thành tình yêu, chính Tố Nguyên cũng không biết.
Cho đến khi Lương Mộ Lan tìm Tố Nguyên để nói tới chuyện sẽ để Tố Tâm kết hôn cùng anh. Tố Nguyên lạnh lùng thường ngày trong tim bất giác nổi lên một tia gợn sóng...
Chỉ là một gợn sóng nhỏ thôi nhưng cũng làm cho Tố Nguyên kinh hồn bạt vía.
Đến cùng, Tố Tâm chính là em gái của anh hai mươi năm.
Lời nói của Lương Mộ Lan, càng làm cho Tố Nguyên phát hiện ra... mình đối với em gái đã vượt qua thứ tình cảm tình thân.
Tố Nguyên từng nghĩ, sẽ không bao giờ tốn thời gian vào việc yêu đương nam nữ. Đối với Tố Nguyên, công việc mới là quan trọng nhất. Tố Nguyên cho rằng, tương lai muốn kết hôn thì sẽ tuỳ ý lựa chọn một người phụ nữ có thể giúp ích cho Tố Thị. Không cần xinh đẹp xuất chúng, chỉ cần an phận thủ thường sống yên bình từ ngày này qua ngày khác là đã mãn nguyện rồi.
Nhưng lời nói của Lương Mộ Lan làm đáy lòng Tố Nguyên nảy sinh ra một thứ tình cảm khác.
Một điếu thuốc còn chưa cháy hết, Tố Nguyên nhìn ra cửa lớn Tố gia đã thấy một chiếc Bentley chầm chậm chạy vào.
Tố Nguyên khóe môi ngậm điếu thuốc lá chặt hơn, con mắt híp lại, cách làn khói nhìn chăm chú vào chiếc xe con kia.
Phó Kiến Văn...
Đều nói Phó Kiến Văn là con quái vật, trước đây ở giới luật khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật, sẽ không có Phó Kiến Văn đánh không thắng quan tòa, cho dù là chứng cứ xác thực... Phó Kiến Văn cũng sẽ có biện pháp lật lại bản án.
Vắng lặng ba năm sau đó bất luận người khác đưa ra bao nhiêu đề nghị hấp dẫn, Phó Kiến Văn cũng sẽ không tiếp tục tiếp quan tòa.
Phó Kiến Văn về nước chưa được bao lâu, sau đó Khương gia cũng đột đột nhiên tuyên bố phá sản, người trong giới làm ăn đều suy đoán đây đều là Phó Kiến Văn làm ra, bởi vì Phó Kiến Văn chính là con trai ruột của Khương Trình Viễn - chủ tịch tập đoàn Khương thị. Phó Kiến Văn huỷ diệt Khương gia... Chính là để báo thù cho mẹ mình...
Một nam nhân kiêu ngạo, giỏi giang như Tố Nguyên cũng không thể không thừa nhận, Phó Kiến Văn là một kẻ không thể đụng vào, chỉ cần thứ Phó Kiến Văn muốn, anh ta đều có thể đạt được.
Tố Nguyên tự trong đáy lòng ghi nhớ cái tên Phó Kiến Văn này...
Nghe được bên trong truyền đến tiếng bước chân của Tố Tâm, Tố Nguyên tiện tay đem đầu mẩu thuốc lá dụi tắt ở cửa ra vào chậu hoa bên trong, không nhanh không chậm, nhấc chân hướng về phía xe của mình.
Đến lúc Tố Tâm ra tới, Tố Nguyên cũng đã lên xe...
Tố Nguyên ở cách kính chắn gió, liếc nhìn Tố Tâm dưới bóng chiều tà
Sau cơn mưa, chiều tà rực rỡ cực kỳ, Tố Tâm cả người đều bị bao phủ bởi ánh nắng, cả người đều giống như đang toả ra những tia sáng rực rỡ. Giống như là thiên sứ trên trời đang toả ra ánh hào quang làm hấp dẫn người khác, khiến người khác không thể dời mắt...
Tố Tâm một tay cầm điện thoại, một tay vén sợi tóc bị gió cuốn tung ra sau tai. Đôi mắt đen nhánh nhìn về nơi xa, nơi mà con xe màu đen đang chạy đến. Vẻ mặt căng thẳng, hồi hộp giống như con gái lớn lần đầu dẫn bạn trai về ra mắt vậy.
Rất lâu, Tố Nguyên thu hồi ánh mắt, khởi động xe.
Xe của Tố Nguyên cùng Phó Kiến Văn lướt qua nhau, xuyên qua kính chiếu hậu, Tố Nguyên nhìn thấy thân hình cao lớn của Phó Kiến Văn bước xuống xe, ngược chiều ánh sáng mà đứng, cùng Tố Tâm mặt đối mặt, Tố Tâm đang ngửa đầu nói với Phó Kiến Văn chuyện gì đó...
...
Phòng khách Tố gia, mọi thứ đều được thiết kế theo kiểu dáng Châu Âu sang trọng. Phó Kiến Văn ngồi trên ghế, trầm tư, bình thản. Đúng là nhiều năm mài giũa đã làm cho Phó Kiến Văn trở nên thận trọng, mạnh mẽ hơn.
Không thể không thừa nhận, Phó Kiến Văn đúng là một người đàn ông rất có mị lực, bất luận là về ngũ quan hay khí chất, hay là gia thế thần bí của anh.
Hơn 30 tuổi, đã là một nhân vật tầm cỡ, có thể hô phong hoán vũ một phương, dáng vẻ luôn thận trọng, khí chất đầy mình... Đến ngay cả Lương Mộ Lan ở cái tuổi này mà nhìn cũng thấy xao xuyến, càng đừng nói đến Tố Tâm, cô gái ngây thơ mới bước vào xã hội. Là một tiểu cô nương chưa trải sự đời...
Lương Mộ Lan quan sát Phó Kiến Văn nâng chén trà lên uống từng động tác thuần thục, tao nhã, chính mình cũng không tự chủ bưng chén lên uống một ngụm.
Lương Mộ Lan phong thái cao quý, trang nhã từ trong xương tuỷ. Hoá ra, chính Lương Mộ Lan là người đã rèn giũa cho Tói Tâm từng cử chỉ động tác.
Từ trước tới nay, Tố Nguyên luôn hết lòng yêu thương cô em gái Tố Tâm này.
Nhưng từ lúc nào, loại thương yêu này thay đổi thành tình yêu, chính Tố Nguyên cũng không biết.
Cho đến khi Lương Mộ Lan tìm Tố Nguyên để nói tới chuyện sẽ để Tố Tâm kết hôn cùng anh. Tố Nguyên lạnh lùng thường ngày trong tim bất giác nổi lên một tia gợn sóng...
Chỉ là một gợn sóng nhỏ thôi nhưng cũng làm cho Tố Nguyên kinh hồn bạt vía.
Đến cùng, Tố Tâm chính là em gái của anh hai mươi năm.
Lời nói của Lương Mộ Lan, càng làm cho Tố Nguyên phát hiện ra... mình đối với em gái đã vượt qua thứ tình cảm tình thân.
Tố Nguyên từng nghĩ, sẽ không bao giờ tốn thời gian vào việc yêu đương nam nữ. Đối với Tố Nguyên, công việc mới là quan trọng nhất. Tố Nguyên cho rằng, tương lai muốn kết hôn thì sẽ tuỳ ý lựa chọn một người phụ nữ có thể giúp ích cho Tố Thị. Không cần xinh đẹp xuất chúng, chỉ cần an phận thủ thường sống yên bình từ ngày này qua ngày khác là đã mãn nguyện rồi.
Nhưng lời nói của Lương Mộ Lan làm đáy lòng Tố Nguyên nảy sinh ra một thứ tình cảm khác.
Một điếu thuốc còn chưa cháy hết, Tố Nguyên nhìn ra cửa lớn Tố gia đã thấy một chiếc Bentley chầm chậm chạy vào.
Tố Nguyên khóe môi ngậm điếu thuốc lá chặt hơn, con mắt híp lại, cách làn khói nhìn chăm chú vào chiếc xe con kia.
Phó Kiến Văn...
Đều nói Phó Kiến Văn là con quái vật, trước đây ở giới luật khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật, sẽ không có Phó Kiến Văn đánh không thắng quan tòa, cho dù là chứng cứ xác thực... Phó Kiến Văn cũng sẽ có biện pháp lật lại bản án.
Vắng lặng ba năm sau đó bất luận người khác đưa ra bao nhiêu đề nghị hấp dẫn, Phó Kiến Văn cũng sẽ không tiếp tục tiếp quan tòa.
Phó Kiến Văn về nước chưa được bao lâu, sau đó Khương gia cũng đột đột nhiên tuyên bố phá sản, người trong giới làm ăn đều suy đoán đây đều là Phó Kiến Văn làm ra, bởi vì Phó Kiến Văn chính là con trai ruột của Khương Trình Viễn - chủ tịch tập đoàn Khương thị. Phó Kiến Văn huỷ diệt Khương gia... Chính là để báo thù cho mẹ mình...
Một nam nhân kiêu ngạo, giỏi giang như Tố Nguyên cũng không thể không thừa nhận, Phó Kiến Văn là một kẻ không thể đụng vào, chỉ cần thứ Phó Kiến Văn muốn, anh ta đều có thể đạt được.
Tố Nguyên tự trong đáy lòng ghi nhớ cái tên Phó Kiến Văn này...
Nghe được bên trong truyền đến tiếng bước chân của Tố Tâm, Tố Nguyên tiện tay đem đầu mẩu thuốc lá dụi tắt ở cửa ra vào chậu hoa bên trong, không nhanh không chậm, nhấc chân hướng về phía xe của mình.
Đến lúc Tố Tâm ra tới, Tố Nguyên cũng đã lên xe...
Tố Nguyên ở cách kính chắn gió, liếc nhìn Tố Tâm dưới bóng chiều tà
Sau cơn mưa, chiều tà rực rỡ cực kỳ, Tố Tâm cả người đều bị bao phủ bởi ánh nắng, cả người đều giống như đang toả ra những tia sáng rực rỡ. Giống như là thiên sứ trên trời đang toả ra ánh hào quang làm hấp dẫn người khác, khiến người khác không thể dời mắt...
Tố Tâm một tay cầm điện thoại, một tay vén sợi tóc bị gió cuốn tung ra sau tai. Đôi mắt đen nhánh nhìn về nơi xa, nơi mà con xe màu đen đang chạy đến. Vẻ mặt căng thẳng, hồi hộp giống như con gái lớn lần đầu dẫn bạn trai về ra mắt vậy.
Rất lâu, Tố Nguyên thu hồi ánh mắt, khởi động xe.
Xe của Tố Nguyên cùng Phó Kiến Văn lướt qua nhau, xuyên qua kính chiếu hậu, Tố Nguyên nhìn thấy thân hình cao lớn của Phó Kiến Văn bước xuống xe, ngược chiều ánh sáng mà đứng, cùng Tố Tâm mặt đối mặt, Tố Tâm đang ngửa đầu nói với Phó Kiến Văn chuyện gì đó...
...
Phòng khách Tố gia, mọi thứ đều được thiết kế theo kiểu dáng Châu Âu sang trọng. Phó Kiến Văn ngồi trên ghế, trầm tư, bình thản. Đúng là nhiều năm mài giũa đã làm cho Phó Kiến Văn trở nên thận trọng, mạnh mẽ hơn.
Không thể không thừa nhận, Phó Kiến Văn đúng là một người đàn ông rất có mị lực, bất luận là về ngũ quan hay khí chất, hay là gia thế thần bí của anh.
Hơn 30 tuổi, đã là một nhân vật tầm cỡ, có thể hô phong hoán vũ một phương, dáng vẻ luôn thận trọng, khí chất đầy mình... Đến ngay cả Lương Mộ Lan ở cái tuổi này mà nhìn cũng thấy xao xuyến, càng đừng nói đến Tố Tâm, cô gái ngây thơ mới bước vào xã hội. Là một tiểu cô nương chưa trải sự đời...
Lương Mộ Lan quan sát Phó Kiến Văn nâng chén trà lên uống từng động tác thuần thục, tao nhã, chính mình cũng không tự chủ bưng chén lên uống một ngụm.
Lương Mộ Lan phong thái cao quý, trang nhã từ trong xương tuỷ. Hoá ra, chính Lương Mộ Lan là người đã rèn giũa cho Tói Tâm từng cử chỉ động tác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.