Chương 527: Tìm được người phụ nữ tốt hơn!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Khoé môi Phó Kiến Văn nổi lên ý cười, tròng mắt đột nhiên mỉm cười.
Mẹ của Hứa Khai bị ánh mắt cao thâm kia của Phó Kiến Văn làm cho lùi một bước, theo bản năng lộ ra vẻ e sợ.
"Xin lỗi!" Hứa Khai nói xin lỗi lần nữa.
Nói xong, Hứa Khai trực tiếp kéo mẹ của mình trở vào bên trong, đóng cửa phòng bệnh lại.
"Mẹ!" trong lời nói của Hứa Khai tràn đầy vô lực, "Giá trị bản thân của Phó Kiến Văn, không cần tính đến tập đoàn Khải Đức, thì Hứa gia chúng ta có ngồi tên lửa cũng không đuổi kịp ..."
Đáy mắt của Hứa phu nhân bỗng rưng rưng: "Hứa Khai, mẹ đây cũng là vì con!"
Đáy mắt Hứa Khai cũng đều là tia máu đỏ, mệt mỏi buông lỏng cánh tay của mẹ mình ra: "Con biết, nhưng mà mẹ ... trong chuyện tình cảm giữa con và Tố Tâm, chính con là người bỏ lỡ ..."
"Nhưng mẹ ở bên ngoài nhìn thấy các con ..." mẹ của Hứa Khai chỉ vào cánh cửa kia, nghẹn ngào mở miệng nói, "Tố Tâm, liệu có phải là bởi vì bản thân Phó Kiến Văn có giá trị hơn Hứa gia chúng ta, cho nên mới không cùng với con !"
Hứa Khai không hề trả lời lời nói của mẹ mình.
Hứa phu nhân nắm chặt cánh tay của Hứa Khai: "Con biết tại sao Hạ Hàm Yên lại không muốn đính hôn cùng Phó Kiến Văn không ! Mẹ đi nghe ngóng ... Mọi người nói ngày xưa Phó Kiến Văn chơi bời phóng túng, cho nên chỗ kia bị hỏng rồi, không thể có biện pháp có con nữa! Cho nên ..."
"Mẹ! Tố Tâm là người như nào, nếu quả thật cô ấy yêu Phó Kiến Văn, mẹ nghĩ cô ấy để ý những thứ này sao !" Hứa Khai buồn bực nói.
Mẹ của Hứa Khai vẫn một mặt không thể tin tưởng, nhưng vừa nghĩ tới lúc trước Tố Tăm vì Hứa Khai mà đi đến một nơi mạo hiểm như Iraq, bà lại không có lời nào để nói.
"Mẹ, về sau mẹ không nên gọi điện thoại cho Tố Tâm nữa, con đã đồng ý tiếp nhận trị liệu, nếu như ngày mai con không thể từ trên bàn mổ xuống, nếu như ..."
"Không có nếu như! Nhất định không có nếu như!" Giọng nói kiên định của mẹ Hứa Khai vang lên, "Con trai của mẹ phúc lớn mạng lớn, ngay cả tai nạn máy bay ... Toàn bộ người trên máy bay đều chết rồi, con vẫn còn sống! Con trai của mẹ nhất định sẽ không có chuyện gì! Nhất định không có chuyện gì!"
"Mẹ, lần trước không chết, chính là vận khí của con lớn ..."
"Hứa Khai! Con nói mấy lời này là muốn mạng của mẹ sao !" Hứa phu nhân ôm thân hình cao lớn nhưng gầy trơ xương của Hứa Khai, nước mắt rơi ướt hết ngực áo bệnh nhân của Hứa Khai, "ngày mai con nhất định sẽ phẫu thuật thành công! Con về sau ... Nhất định sẽ gặp được người phụ nữ tốt hơn so với Tố Tâm! Hứa Khai của mẹ ưu tú như vậy! Nhất định sẽ! Nhất định sẽ!"
Lời này của Hứa phu nhân không biết là an ủi mình, hay là an ủi Hứa Khai ...
Ánh mặt trời màu vàng xuyên thấu qua cửa sổ, rơi đầy đất, ấm áp hết cả phòng bệnh nhưng lại không ấm được trái tim của Hứa Khai.
Mẹ của Hứa Khai bị ánh mắt cao thâm kia của Phó Kiến Văn làm cho lùi một bước, theo bản năng lộ ra vẻ e sợ.
"Xin lỗi!" Hứa Khai nói xin lỗi lần nữa.
Nói xong, Hứa Khai trực tiếp kéo mẹ của mình trở vào bên trong, đóng cửa phòng bệnh lại.
"Mẹ!" trong lời nói của Hứa Khai tràn đầy vô lực, "Giá trị bản thân của Phó Kiến Văn, không cần tính đến tập đoàn Khải Đức, thì Hứa gia chúng ta có ngồi tên lửa cũng không đuổi kịp ..."
Đáy mắt của Hứa phu nhân bỗng rưng rưng: "Hứa Khai, mẹ đây cũng là vì con!"
Đáy mắt Hứa Khai cũng đều là tia máu đỏ, mệt mỏi buông lỏng cánh tay của mẹ mình ra: "Con biết, nhưng mà mẹ ... trong chuyện tình cảm giữa con và Tố Tâm, chính con là người bỏ lỡ ..."
"Nhưng mẹ ở bên ngoài nhìn thấy các con ..." mẹ của Hứa Khai chỉ vào cánh cửa kia, nghẹn ngào mở miệng nói, "Tố Tâm, liệu có phải là bởi vì bản thân Phó Kiến Văn có giá trị hơn Hứa gia chúng ta, cho nên mới không cùng với con !"
Hứa Khai không hề trả lời lời nói của mẹ mình.
Hứa phu nhân nắm chặt cánh tay của Hứa Khai: "Con biết tại sao Hạ Hàm Yên lại không muốn đính hôn cùng Phó Kiến Văn không ! Mẹ đi nghe ngóng ... Mọi người nói ngày xưa Phó Kiến Văn chơi bời phóng túng, cho nên chỗ kia bị hỏng rồi, không thể có biện pháp có con nữa! Cho nên ..."
"Mẹ! Tố Tâm là người như nào, nếu quả thật cô ấy yêu Phó Kiến Văn, mẹ nghĩ cô ấy để ý những thứ này sao !" Hứa Khai buồn bực nói.
Mẹ của Hứa Khai vẫn một mặt không thể tin tưởng, nhưng vừa nghĩ tới lúc trước Tố Tăm vì Hứa Khai mà đi đến một nơi mạo hiểm như Iraq, bà lại không có lời nào để nói.
"Mẹ, về sau mẹ không nên gọi điện thoại cho Tố Tâm nữa, con đã đồng ý tiếp nhận trị liệu, nếu như ngày mai con không thể từ trên bàn mổ xuống, nếu như ..."
"Không có nếu như! Nhất định không có nếu như!" Giọng nói kiên định của mẹ Hứa Khai vang lên, "Con trai của mẹ phúc lớn mạng lớn, ngay cả tai nạn máy bay ... Toàn bộ người trên máy bay đều chết rồi, con vẫn còn sống! Con trai của mẹ nhất định sẽ không có chuyện gì! Nhất định không có chuyện gì!"
"Mẹ, lần trước không chết, chính là vận khí của con lớn ..."
"Hứa Khai! Con nói mấy lời này là muốn mạng của mẹ sao !" Hứa phu nhân ôm thân hình cao lớn nhưng gầy trơ xương của Hứa Khai, nước mắt rơi ướt hết ngực áo bệnh nhân của Hứa Khai, "ngày mai con nhất định sẽ phẫu thuật thành công! Con về sau ... Nhất định sẽ gặp được người phụ nữ tốt hơn so với Tố Tâm! Hứa Khai của mẹ ưu tú như vậy! Nhất định sẽ! Nhất định sẽ!"
Lời này của Hứa phu nhân không biết là an ủi mình, hay là an ủi Hứa Khai ...
Ánh mặt trời màu vàng xuyên thấu qua cửa sổ, rơi đầy đất, ấm áp hết cả phòng bệnh nhưng lại không ấm được trái tim của Hứa Khai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.