Chương 552: Tỉnh được hay không vẫn còn chưa biết!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Tố Tâm nắm chặt túi xách của mình đi vào phía
trong, bả vai thập phần có khí thế mà quệt qua lồng ngực của Lục Tân
Nam, khiến Lục Tân Nam bị đẩy lùi về phía sau một bước, va vào tường.
Tố Tâm đối mặt với Lục Tân Nam tâm thái không giống, Lục Tân Nam đối mặt với Tố Tâm tâm thái cũng có biến hóa.
Loại biến hóa này, có phần dễ hiểu.
Thân phận của Tố Tâm bây giờ không chỉ vẻn vẹn là vợ của người bạn tốt của Lục Tân Nam mà còn là người bạn tốt nhất trên thế giới này của Bạch Hiểu Niên ...
Lục Tân Nam chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày anh ta phải dùng thái độ tôn trọng này đối với Tố Tâm, nếu như sớm biết ... Trước đây hẳn là nên đối xử với Tố Tâm tốt hơn một chút.
Đóng lại cửa phòng bệnh, đem không gian để cho Bạch Hiểu Niên cùng Tố Tâm, đôi tròng mắt kia của Lục Tân Nam như là bị che bởi một tầng sương lạnh, nắm đấm nắm chặt bên người: "Lão Phó, giúp mình tra ba người ..."
Lục Tân Nam đang nghe Bạch Hiểu Niên nói xong lý do làm sao nhảy từ xuống lầu, lúc đó tâm tình khó chịu đến nỗi có thể cầm dao đi giết người!
Chỉ là bên người Bạch Hiểu Niên không có ai chăm sóc, Lục Tân Nam không dám đi.
Bạch Hiểu Niên nói những người kia là người mà cô không quen biết, chính là hai nam một nữ, nhưng nghe nói ý tứ như là có thù oán với Lục Tân Nam, dự định bắt được Bạch Hiểu Niên sau đó ép Lục Tân Nam tự chặt một chân.
Biết trong lời nói của Lục Tân Nam chỉ ai, Phó Kiến Văn như có điều suy nghĩ, anh trầm mặc chốc lát nói: "Đã tra được! Đường Tranh đã xử lý, cái này cậu không cần bận tâm, chăm sóc Bạch Hiểu Niên mới là quan trọng nhất ..."
Lục Tân Nam sững sờ, lập tức hỏi: "Kẻ nào làm !"
"Trước đó tổng giám đốc công ty dược Quang Hạ có hai người con, mấy năm trước cậu vì thay tập đoàn Khải Đức thu mua Quang Hạ mà đánh gãy chân tổng giám đốc Quang Hạ, bức người ta ký tên, hai đứa con kia vì muốn báo thù cho cha mà muốn động tay động chân với cậu, xe của cậu cũng bị bọn họ dở trò rồi ..."
Phó Kiến Văn nói không nhanh không chậm, cũng đã khiến cho máu nóng trong người Lục Tân Nam sôi sục, Lục Tân Nam giật giật cổ áo, trong con ngươi dày đặc sát khí.
"Còn có một người nữa là ai !" ngón tay Lục Tân Nam siết chặt, hỏi.
"Cháu trai bảo bối của Thành Tây vương, người này bây giờ cũng đang nằm trong phòng chăn sóc đặc biệt, tỉnh được hay không cũng còn chưa biết ..."
Thấy có y tá đẩy xe đẩy đi ngang qua, Phó Kiến Văn nghiêng người hướng về bên cạnh hơi di chuyển, nhường đường cho người y tá kia ...
Y tá theo bản năng hướng về Phó Kiến Văn liếc trộm một cái, lại hướng về Lục Tân Nam liếc mắt một cái, sau đó đi về phòng trực của mình bàn tán to nhỏ, về hai người đàn ông đẹp trai đứng ở phòng bệnh VIP kia.
Có một y tá hôm qua trực đêm còn chưa đi, cô ta ngó ra nhìn Lục Tân Nam sau đó quay đầu lại nhỏ giọng, giọng nói nghe đặc biệt đáng tiếc: "Người đàn ông hơi gầy kia hình như có bạn gái rồi, chính là ở trong phòng bệnh kia, ngày hôm qua do tự tay bác sĩ Bạch Cẩn Du đến làm, đáng tiếc thật ...!"
"Thật sao, sao cô biết! Chuyện gì xảy ra ! Nói nghe một chút đi mà!"
Tố Tâm đối mặt với Lục Tân Nam tâm thái không giống, Lục Tân Nam đối mặt với Tố Tâm tâm thái cũng có biến hóa.
Loại biến hóa này, có phần dễ hiểu.
Thân phận của Tố Tâm bây giờ không chỉ vẻn vẹn là vợ của người bạn tốt của Lục Tân Nam mà còn là người bạn tốt nhất trên thế giới này của Bạch Hiểu Niên ...
Lục Tân Nam chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày anh ta phải dùng thái độ tôn trọng này đối với Tố Tâm, nếu như sớm biết ... Trước đây hẳn là nên đối xử với Tố Tâm tốt hơn một chút.
Đóng lại cửa phòng bệnh, đem không gian để cho Bạch Hiểu Niên cùng Tố Tâm, đôi tròng mắt kia của Lục Tân Nam như là bị che bởi một tầng sương lạnh, nắm đấm nắm chặt bên người: "Lão Phó, giúp mình tra ba người ..."
Lục Tân Nam đang nghe Bạch Hiểu Niên nói xong lý do làm sao nhảy từ xuống lầu, lúc đó tâm tình khó chịu đến nỗi có thể cầm dao đi giết người!
Chỉ là bên người Bạch Hiểu Niên không có ai chăm sóc, Lục Tân Nam không dám đi.
Bạch Hiểu Niên nói những người kia là người mà cô không quen biết, chính là hai nam một nữ, nhưng nghe nói ý tứ như là có thù oán với Lục Tân Nam, dự định bắt được Bạch Hiểu Niên sau đó ép Lục Tân Nam tự chặt một chân.
Biết trong lời nói của Lục Tân Nam chỉ ai, Phó Kiến Văn như có điều suy nghĩ, anh trầm mặc chốc lát nói: "Đã tra được! Đường Tranh đã xử lý, cái này cậu không cần bận tâm, chăm sóc Bạch Hiểu Niên mới là quan trọng nhất ..."
Lục Tân Nam sững sờ, lập tức hỏi: "Kẻ nào làm !"
"Trước đó tổng giám đốc công ty dược Quang Hạ có hai người con, mấy năm trước cậu vì thay tập đoàn Khải Đức thu mua Quang Hạ mà đánh gãy chân tổng giám đốc Quang Hạ, bức người ta ký tên, hai đứa con kia vì muốn báo thù cho cha mà muốn động tay động chân với cậu, xe của cậu cũng bị bọn họ dở trò rồi ..."
Phó Kiến Văn nói không nhanh không chậm, cũng đã khiến cho máu nóng trong người Lục Tân Nam sôi sục, Lục Tân Nam giật giật cổ áo, trong con ngươi dày đặc sát khí.
"Còn có một người nữa là ai !" ngón tay Lục Tân Nam siết chặt, hỏi.
"Cháu trai bảo bối của Thành Tây vương, người này bây giờ cũng đang nằm trong phòng chăn sóc đặc biệt, tỉnh được hay không cũng còn chưa biết ..."
Thấy có y tá đẩy xe đẩy đi ngang qua, Phó Kiến Văn nghiêng người hướng về bên cạnh hơi di chuyển, nhường đường cho người y tá kia ...
Y tá theo bản năng hướng về Phó Kiến Văn liếc trộm một cái, lại hướng về Lục Tân Nam liếc mắt một cái, sau đó đi về phòng trực của mình bàn tán to nhỏ, về hai người đàn ông đẹp trai đứng ở phòng bệnh VIP kia.
Có một y tá hôm qua trực đêm còn chưa đi, cô ta ngó ra nhìn Lục Tân Nam sau đó quay đầu lại nhỏ giọng, giọng nói nghe đặc biệt đáng tiếc: "Người đàn ông hơi gầy kia hình như có bạn gái rồi, chính là ở trong phòng bệnh kia, ngày hôm qua do tự tay bác sĩ Bạch Cẩn Du đến làm, đáng tiếc thật ...!"
"Thật sao, sao cô biết! Chuyện gì xảy ra ! Nói nghe một chút đi mà!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.