Chương 103: Trở về suy nghĩ thật kĩ!!!
Mạc Vân Trà Sữa
04/07/2019
Tố Tâm đi tới, trong lòng lúng túng, vừa nãy còn đóng cửa xe đến bụp một cái, vào lúc này lại mặt dày đi ra lấy đồ.
Cô không cam lòng gõ gõ cửa xe.
Cửa xe mở ra, Phó Kiến Văn trong miệng ngậm một điếu thuốc từ trong xe bước ra. Trong tay cầm theo túi xách của Tố Tâm, khép cửa xe lại. Chân dài thong dong cất bước đi về hướng cô, hành động thật giống một người đàn ông ga lăng, giống như vừa nãy bên trong xe chưa từng xảy ra chuyện gì.
Phó Kiến Văn không làm khó cô, đưa túi xách cho cô.
Tố Tâm nhìn qua gương mặt kiên nghị của Phó Kiến Văn, đưa tay cầm lấy túi xách, đồng thời vô cùng biết điều nói một câu: "Cảm ơn..."
Bất ngờ chính là Phó Kiến Văn không có buông tay, lông mày Tố Tâm căng thẳng, nghĩ tới buổi trưa hôm nay ở bệnh viện anh nhìn thấy tài liệu của mình.
Cô dùng sức kéo túi của mình về bằng được, nhưng mới vừa dùng lực... Cả người đã bị Phó Kiến Văn kéo bước lên trước, trái tim thình thịch nhảy lên.
"Lời của tôi, em trở về suy nghĩ thật kỹ!"
Khoảng cách có phần ám muội, nhưng vẫn được tính là an toàn, Phó Kiến Văn không có làm gì cô, ánh mắt thâm thúy khiến người ta tim đập nhanh hơn.
Tố Tâm dằn xuống nỗi sợ hãi, gật đầu: "Được..."
Nghe thấy Tố Tâm trả lời, Phó Kiến Văn mới buông túi xách của cô ra, một tay bỏ túi, gảy gảy tàn thuốc, nói: "Trở về đi!"
...
Bên trong thang máy, Tố Tâm cố gắng mãi mới bình phục được cảm xúc của mình.
Từ trong thang máy bước ra... Tố Tâm nhìn thấy ở cửa nhà mình là một cô gái đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang kín mít. Một thân trang phục của nhãn hiệu nổi tiếng nhất. Tố Tâm nhìn cô gái mang theo hành lý, ánh mắt sững sờ.
Nghe được âm của tiếng thang máy mở ra, cô gái kia quay về phía Tố Tâm nhìn lại, đứng lên: "Tố Tố..."
Ở cửa nhà cô, chính là bạn tốt thời đại học của cô cùng Bạch Hiểu Niên, Tống Hiểu.
Năm đó, ba người các cô cùng nhau học chung đại học, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ. Đi đâu cũng không thể thiếu nhau, ba người cùng tốt nghiệp, cùng nhau làm phát thanh viên thuộc đài truyền hình. Chỉ là Tống Hiểu không chịu được sức ép của quy tắc ngầm, lại không khôn khéo, kết quả bị ép rời khỏi đài truyền hình.
Không ai có thể nghĩ được, sau khi Tống Hiểu tiến vào giới giải trí, bởi vì một phim mà gặp may.
Bây giờ Tống Hiểu đã là một tiểu hoa đang hot của giới giải trí, được quảng cáo không ngừng.
Nghe ra giọng nói trầm ấm của Tống Hiểu, Tố Tâm vui mừng không ngớt. Mở cửa, hai người cùng tiến vào nhà.
Hai gò má của Tố Tâm còn có chút nóng bỏng, cô đem túi sách cùng tài liệu đặt ở trên tủ giày, giúp Tống Hiểu đem hành lý xách vào.
"Không phải ở nước ngoài quay phim sao..."
Tố Tâm còn chưa nói hết, nhìn thấy đằng kính và khẩu trang của Tống Hiểu, trên mặt đều là vết thương, Tố Tâm choáng váng.
...
Bạch Hiểu Niên sau khi phát xong liền vội vã trở về chỗ Tố Tâm, lúc này Tống Hiểu đã thay một quần áo ở nhà của Tố Tâm, tóc dài kẹp gọn, từ đầu tới đuôi không nói gì, nước mắt lăn dài.
Bạch Hiểu Niên sốt ruột đến mức giày đều ướt đẫm.
Cô một tay vịn lấy tủ giày, hướng về nhà bếp nhìn sang, vừa khom lưng đổi giày cao gót, vừa hạ thấp giọng hỏi Tố Tâm: "Hiểu Hiểu sao rồi! chia tay với tên họ Tô rồi sao!"
Tố Tâm lắc đầu, Bạch Hiểu Niên cũng cảm thấy không đến nỗi, bạn trai của Tống Hiểu cô đã từng gặp, nhân cách không được tính là tuyệt đối nhưng cũng không phải loại sẽ động chân động tay với phụ nữ.
Cô không cam lòng gõ gõ cửa xe.
Cửa xe mở ra, Phó Kiến Văn trong miệng ngậm một điếu thuốc từ trong xe bước ra. Trong tay cầm theo túi xách của Tố Tâm, khép cửa xe lại. Chân dài thong dong cất bước đi về hướng cô, hành động thật giống một người đàn ông ga lăng, giống như vừa nãy bên trong xe chưa từng xảy ra chuyện gì.
Phó Kiến Văn không làm khó cô, đưa túi xách cho cô.
Tố Tâm nhìn qua gương mặt kiên nghị của Phó Kiến Văn, đưa tay cầm lấy túi xách, đồng thời vô cùng biết điều nói một câu: "Cảm ơn..."
Bất ngờ chính là Phó Kiến Văn không có buông tay, lông mày Tố Tâm căng thẳng, nghĩ tới buổi trưa hôm nay ở bệnh viện anh nhìn thấy tài liệu của mình.
Cô dùng sức kéo túi của mình về bằng được, nhưng mới vừa dùng lực... Cả người đã bị Phó Kiến Văn kéo bước lên trước, trái tim thình thịch nhảy lên.
"Lời của tôi, em trở về suy nghĩ thật kỹ!"
Khoảng cách có phần ám muội, nhưng vẫn được tính là an toàn, Phó Kiến Văn không có làm gì cô, ánh mắt thâm thúy khiến người ta tim đập nhanh hơn.
Tố Tâm dằn xuống nỗi sợ hãi, gật đầu: "Được..."
Nghe thấy Tố Tâm trả lời, Phó Kiến Văn mới buông túi xách của cô ra, một tay bỏ túi, gảy gảy tàn thuốc, nói: "Trở về đi!"
...
Bên trong thang máy, Tố Tâm cố gắng mãi mới bình phục được cảm xúc của mình.
Từ trong thang máy bước ra... Tố Tâm nhìn thấy ở cửa nhà mình là một cô gái đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang kín mít. Một thân trang phục của nhãn hiệu nổi tiếng nhất. Tố Tâm nhìn cô gái mang theo hành lý, ánh mắt sững sờ.
Nghe được âm của tiếng thang máy mở ra, cô gái kia quay về phía Tố Tâm nhìn lại, đứng lên: "Tố Tố..."
Ở cửa nhà cô, chính là bạn tốt thời đại học của cô cùng Bạch Hiểu Niên, Tống Hiểu.
Năm đó, ba người các cô cùng nhau học chung đại học, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ. Đi đâu cũng không thể thiếu nhau, ba người cùng tốt nghiệp, cùng nhau làm phát thanh viên thuộc đài truyền hình. Chỉ là Tống Hiểu không chịu được sức ép của quy tắc ngầm, lại không khôn khéo, kết quả bị ép rời khỏi đài truyền hình.
Không ai có thể nghĩ được, sau khi Tống Hiểu tiến vào giới giải trí, bởi vì một phim mà gặp may.
Bây giờ Tống Hiểu đã là một tiểu hoa đang hot của giới giải trí, được quảng cáo không ngừng.
Nghe ra giọng nói trầm ấm của Tống Hiểu, Tố Tâm vui mừng không ngớt. Mở cửa, hai người cùng tiến vào nhà.
Hai gò má của Tố Tâm còn có chút nóng bỏng, cô đem túi sách cùng tài liệu đặt ở trên tủ giày, giúp Tống Hiểu đem hành lý xách vào.
"Không phải ở nước ngoài quay phim sao..."
Tố Tâm còn chưa nói hết, nhìn thấy đằng kính và khẩu trang của Tống Hiểu, trên mặt đều là vết thương, Tố Tâm choáng váng.
...
Bạch Hiểu Niên sau khi phát xong liền vội vã trở về chỗ Tố Tâm, lúc này Tống Hiểu đã thay một quần áo ở nhà của Tố Tâm, tóc dài kẹp gọn, từ đầu tới đuôi không nói gì, nước mắt lăn dài.
Bạch Hiểu Niên sốt ruột đến mức giày đều ướt đẫm.
Cô một tay vịn lấy tủ giày, hướng về nhà bếp nhìn sang, vừa khom lưng đổi giày cao gót, vừa hạ thấp giọng hỏi Tố Tâm: "Hiểu Hiểu sao rồi! chia tay với tên họ Tô rồi sao!"
Tố Tâm lắc đầu, Bạch Hiểu Niên cũng cảm thấy không đến nỗi, bạn trai của Tống Hiểu cô đã từng gặp, nhân cách không được tính là tuyệt đối nhưng cũng không phải loại sẽ động chân động tay với phụ nữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.