Chương 64: Ăn Cẩu Lương Đến No
Thanh Ngân
14/07/2021
Hạo Thiên cúi đầu xuống, mút lấy đôi môi căng mọng của Đan Linh như một con mãnh thú đang thèm khát thứ gì đó.
Đan Linh cũng không từ chối hắn, nhẹ nhàng đáp lại, dung túng cho hành động điên cuồng kia.
Tách môi cô ra, hắn tiến vào trong khoang miệng, đưa lưỡi trêu ghẹo khắp nơi, quấn quýt môi cô, thâm nhập sâu vào trong. Hai người dây dưa không dứt, triền miên liên hồi, âm thanh phát ra từ những tiếng hôn khiến người nghe đỏ mặt.
Bàn tay không yên phận mò mẫm vào vạt áo, nhẹ nhàng xoa lấy bầu ngực mềm mại một cách thích thú.
Đan Linh đã nói yêu hắn, thời cơ đã đến, phải nhanh chóng ăn cô gái này từ đầu đến chân, không để sót một miếng nào.
Hạo Thiên lúc này đã nổi bản tính cầm thú lên, hắn nhanh chóng cởi áo ngủ của cô ra, cặp ngực to tròn hiện ngay trước mắt, khơi dậy dục vọng nguyên thủy trong lòng của một người đàn ông.
Dáng vẻ cô mềm mại yêu kiều, khiến hắn si mê không lối thoát.
Bây giờ chẳng còn phải kiềm chế gì nữa, họ như hòa làm một, cùng nhau yêu thương trên giường, 'mây mưa' không ngừng nghỉ.
Âm thanh bạch bạch phát ra khiến người ta cảm thấy ngại ngùng. Tiếng rên rỉ đầy mị hoặc cùng âm thanh gầm nhẹ mang theo dục vọng điên cuồng càng làm tình yêu của họ thêm mãnh liệt.
Buổi sáng nóng bỏng trôi qua, Hạo Thiên tự mình xuống bếp nấu ăn cho cô khiến đầu bếp kinh hãi đứng qua một bên.
Mái tóc đen óng, áo sơ mi trắng mở hai nút áo đầu, quần tây đen, còn đeo thêm một cái tạp dề, chăm chỉ nấu ăn giống như một người chồng mẫu mực.
Tất cả người làm đều bị cảnh tượng đó làm sợ hãi một phen.
Từ lúc nào mà cậu chủ của họ lại biết nấu ăn? Còn tự mình xuống bếp chuẩn bị bữa ăn cho cô gái xinh đẹp ngồi đằng kia.
Quản gia già nhìn hình ảnh này cũng bị làm giật mình.
Nhưng ông là người lớn tuổi nhất ở đây, nhìn những thứ xảy ra cũng hiểu rằng thiếu gia của họ biết yêu rồi.
Hắn vừa nấu ăn, thỉnh thoảng lại ngân nga vài khúc hát, có thể nói tâm trạng hôm nay cực kì tốt.
Đan Linh ngồi đợi hắn nấu ăn, trên gương mặt vẫn phảng phất sự mệt mỏi đâu đó. Vừa nãy hắn quá mức cuồng nhiệt, làm đến nổi cô nghĩ chiếc giường kia sẽ gãy mất.
Chỉ nghĩ đến chuyện vừa nãy là cô đã đỏ mặt rồi.
Chưa bao giờ mà thấy Hạo Thiên hăng hái như vậy, thử đủ loại tư thế, còn có ý định làm trong phòng tắm. Xem ra người đàn ông kia đúng là cầm thú khi làm tình.
Thức ăn được dọn ra, Hạo Thiên vẻ mặt hớn hở ngồi bên cạnh cô, nét mặt vui tươi đòi đút cho cô ăn. Cô nhìn xung quanh, nhiều người làm như thế mà hắn tỏ ra như không thấy, vui vẻ cầm muỗng thức ăn đưa đến bên khóe miệng của cô.
Đan Linh gượng gạo mở miệng ra ăn.
Cứ thế đến khi cô ăn hết thức ăn do hắn làm.
Bây giờ Đan Linh mới phát hiện ra tài năng nấu nướng của hắn cũng không tệ, lần trước còn làm chè khúc bạch cho cô ăn.
Sự yêu thương hắn dành cho cô làm cô cảm thấy mình là người con gái hạnh phúc nhất trên thế gian này.
"Bảo bối, em đúng là ngoan quá đi!"
Cô nhìn hắn, mặt lại đỏ lên. Lúc nãy làm chuyện ấy, miệng hắn không ngừng gọi cô là bảo bối, nào là anh yêu em nhất bảo bối à hay bảo bối của anh, em thật xinh đẹp. Từng câu từng chữ cô đều nghe rất rõ, không để sót một chữ nào.
"Ở trước mặt nhiều người như vậy, đừng gọi em là bảo bối."
Hạo Thiên thay đổi sắc mặt, nắm lấy tay cô, còn ân cần hôn lên nó khiến quản gia và người hầu đứng xung quanh cũng quay mặt tránh đi.
"Anh muốn cho cả thế giới này biết em chính là bảo bối mà anh yêu nhất!"
Không biết hắn học đâu ra những câu sến súa kia nữa? Nhưng mà cô thích!
Cô thích được hắn yêu chiều như vậy!
Hắn nắm chặt tay cô lại, nghiêm túc nói:
"Đan Linh, chúng ta hẹn hò được không?"
Cô nhìn hắn, chợt mỉm cười:
"Anh đúng là ngốc! Em đã nói em chỉ gả cho mình anh, chuyện hẹn hò này có là gì đâu. Từ nay, toàn bộ cuộc đời của em đều giao cho anh."
Câu nói khiến hắn sung sướng như tiên, cảm giác như được ở trên chín tầng mây.
"Em luôn biết cách khiến anh yêu em đến điên cuồng!"
Cô phì cười, "Em yêu anh, sau này chỉ yêu anh, cả đời này cũng chỉ yêu mỗi anh!"
Màn nói chuyện đầy mùi cẩu lương đến làm cho quản gia và người hầu cảm thấy no bụng dù chưa ăn sáng, nguyên nhân là ăn cẩu lương của hai người này quá nhiều.
Mới sáng sớm đã nghe thấy âm thanh đầy ái muội của họ, bây giờ còn bị màn cẩu lương kia làm cho no bụng.
Đúng là ai khi yêu cũng sến sẩm, kể cả người đó có là tổng tài cao thượng của tập đoàn M&T đi nữa.
Nhìn cặp đôi đang trao những lời yêu thương kia, kiểu này họ sẽ ăn cẩu lương đến no mất!
Đan Linh cũng không từ chối hắn, nhẹ nhàng đáp lại, dung túng cho hành động điên cuồng kia.
Tách môi cô ra, hắn tiến vào trong khoang miệng, đưa lưỡi trêu ghẹo khắp nơi, quấn quýt môi cô, thâm nhập sâu vào trong. Hai người dây dưa không dứt, triền miên liên hồi, âm thanh phát ra từ những tiếng hôn khiến người nghe đỏ mặt.
Bàn tay không yên phận mò mẫm vào vạt áo, nhẹ nhàng xoa lấy bầu ngực mềm mại một cách thích thú.
Đan Linh đã nói yêu hắn, thời cơ đã đến, phải nhanh chóng ăn cô gái này từ đầu đến chân, không để sót một miếng nào.
Hạo Thiên lúc này đã nổi bản tính cầm thú lên, hắn nhanh chóng cởi áo ngủ của cô ra, cặp ngực to tròn hiện ngay trước mắt, khơi dậy dục vọng nguyên thủy trong lòng của một người đàn ông.
Dáng vẻ cô mềm mại yêu kiều, khiến hắn si mê không lối thoát.
Bây giờ chẳng còn phải kiềm chế gì nữa, họ như hòa làm một, cùng nhau yêu thương trên giường, 'mây mưa' không ngừng nghỉ.
Âm thanh bạch bạch phát ra khiến người ta cảm thấy ngại ngùng. Tiếng rên rỉ đầy mị hoặc cùng âm thanh gầm nhẹ mang theo dục vọng điên cuồng càng làm tình yêu của họ thêm mãnh liệt.
Buổi sáng nóng bỏng trôi qua, Hạo Thiên tự mình xuống bếp nấu ăn cho cô khiến đầu bếp kinh hãi đứng qua một bên.
Mái tóc đen óng, áo sơ mi trắng mở hai nút áo đầu, quần tây đen, còn đeo thêm một cái tạp dề, chăm chỉ nấu ăn giống như một người chồng mẫu mực.
Tất cả người làm đều bị cảnh tượng đó làm sợ hãi một phen.
Từ lúc nào mà cậu chủ của họ lại biết nấu ăn? Còn tự mình xuống bếp chuẩn bị bữa ăn cho cô gái xinh đẹp ngồi đằng kia.
Quản gia già nhìn hình ảnh này cũng bị làm giật mình.
Nhưng ông là người lớn tuổi nhất ở đây, nhìn những thứ xảy ra cũng hiểu rằng thiếu gia của họ biết yêu rồi.
Hắn vừa nấu ăn, thỉnh thoảng lại ngân nga vài khúc hát, có thể nói tâm trạng hôm nay cực kì tốt.
Đan Linh ngồi đợi hắn nấu ăn, trên gương mặt vẫn phảng phất sự mệt mỏi đâu đó. Vừa nãy hắn quá mức cuồng nhiệt, làm đến nổi cô nghĩ chiếc giường kia sẽ gãy mất.
Chỉ nghĩ đến chuyện vừa nãy là cô đã đỏ mặt rồi.
Chưa bao giờ mà thấy Hạo Thiên hăng hái như vậy, thử đủ loại tư thế, còn có ý định làm trong phòng tắm. Xem ra người đàn ông kia đúng là cầm thú khi làm tình.
Thức ăn được dọn ra, Hạo Thiên vẻ mặt hớn hở ngồi bên cạnh cô, nét mặt vui tươi đòi đút cho cô ăn. Cô nhìn xung quanh, nhiều người làm như thế mà hắn tỏ ra như không thấy, vui vẻ cầm muỗng thức ăn đưa đến bên khóe miệng của cô.
Đan Linh gượng gạo mở miệng ra ăn.
Cứ thế đến khi cô ăn hết thức ăn do hắn làm.
Bây giờ Đan Linh mới phát hiện ra tài năng nấu nướng của hắn cũng không tệ, lần trước còn làm chè khúc bạch cho cô ăn.
Sự yêu thương hắn dành cho cô làm cô cảm thấy mình là người con gái hạnh phúc nhất trên thế gian này.
"Bảo bối, em đúng là ngoan quá đi!"
Cô nhìn hắn, mặt lại đỏ lên. Lúc nãy làm chuyện ấy, miệng hắn không ngừng gọi cô là bảo bối, nào là anh yêu em nhất bảo bối à hay bảo bối của anh, em thật xinh đẹp. Từng câu từng chữ cô đều nghe rất rõ, không để sót một chữ nào.
"Ở trước mặt nhiều người như vậy, đừng gọi em là bảo bối."
Hạo Thiên thay đổi sắc mặt, nắm lấy tay cô, còn ân cần hôn lên nó khiến quản gia và người hầu đứng xung quanh cũng quay mặt tránh đi.
"Anh muốn cho cả thế giới này biết em chính là bảo bối mà anh yêu nhất!"
Không biết hắn học đâu ra những câu sến súa kia nữa? Nhưng mà cô thích!
Cô thích được hắn yêu chiều như vậy!
Hắn nắm chặt tay cô lại, nghiêm túc nói:
"Đan Linh, chúng ta hẹn hò được không?"
Cô nhìn hắn, chợt mỉm cười:
"Anh đúng là ngốc! Em đã nói em chỉ gả cho mình anh, chuyện hẹn hò này có là gì đâu. Từ nay, toàn bộ cuộc đời của em đều giao cho anh."
Câu nói khiến hắn sung sướng như tiên, cảm giác như được ở trên chín tầng mây.
"Em luôn biết cách khiến anh yêu em đến điên cuồng!"
Cô phì cười, "Em yêu anh, sau này chỉ yêu anh, cả đời này cũng chỉ yêu mỗi anh!"
Màn nói chuyện đầy mùi cẩu lương đến làm cho quản gia và người hầu cảm thấy no bụng dù chưa ăn sáng, nguyên nhân là ăn cẩu lương của hai người này quá nhiều.
Mới sáng sớm đã nghe thấy âm thanh đầy ái muội của họ, bây giờ còn bị màn cẩu lương kia làm cho no bụng.
Đúng là ai khi yêu cũng sến sẩm, kể cả người đó có là tổng tài cao thượng của tập đoàn M&T đi nữa.
Nhìn cặp đôi đang trao những lời yêu thương kia, kiểu này họ sẽ ăn cẩu lương đến no mất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.