Chương 297: Chồng em chỉ là một ông chủ nhỏ, em thất vọng lắm à?
Mạc Vân Trà Sữa
01/07/2019
Hết lần này tới lần khác bắt nạt bà xã của anh!
Mặc dù Phó Cảnh Ngộ biết, ở trên đời này, không có công bằng tuyệt đối.
Chèn ép người mới, ở ngành nghề nào chẳng có, nhưng, dám động vào bảo bối nhà anh thì bọn chúng chết chắc rồi
Tưởng Sâm nhìn bộ dáng của Phó Cảnh Ngộ, gật đầu, "Được ạ."
Luôn cảm giác, Diệp Phồn Tinh vừa gặp truyện, Phó Cảnh Ngộ liền rất nóng ruột
Mấy tháng này, sự chú ý của Phó Cảnh Ngộ, đều đặt ở Tô gia. Lần này đặc biệt rút ra chút thời gian tới quản chuyện của Diệp Phồn Tinh tình, còn hao phí tinh lực vào công ty nhỏ kia để giúp Diệp Phồn Tinh hả giận.
Nhưng mà những thứ này, Diệp Phồn Tinh căn bản cũng không biết.
...
Diệp Phồn Tinh cởi hết quần áo, ngâm trong bồn tắm, nhớ tới tin nhắn cuối cùng mà người kia gửi tới.
Cô vốn là nghĩ, đối phương chắc định thuyết phục cô bán tài khoản, kết quả, cuối cùng lại trực tiếp gửi địa chỉ cho cô, bảo cô ngày mai đến công ty trực tiếp bàn bạc.
Thật trùng hợp là, người kia cũng đang ở thành phố A.
Cái này làm cho Diệp Phồn Tinh cảm thấy khá là quái dị, thật giống như đối phương biết cô là ai
Phải biết, trừ Phó Cảnh Ngộ, cô cho tới bây giờ không có cùng người khác nói qua chuyện này.
Tắm xong, Diệp Phồn Tinh mặc đồ ngủ đi ra, lần này cô chọn một bộ đồ ngủ khá bảo thủ.
Phó Cảnh Ngộ đã ở trong phòng từ lúc nào, ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Phồn Tinh mới vừa tắm xong, anh dừng một chút, chuyển ánh mắt dời đi.
Cho dù cô đã mặc kín đến như vậy nhưng khi nhìn thấy cô, cơ thể anh vẫn không nhịn được mà sinh ra một luồng khí nóng, bụng dưới bắt đầu căng tức khó chịu.
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy phản ứng vừa rồi của anh,cô nhíu mày một cái.
Anh mới vừa rồi tránh không nhìn cô sao? Cô chướng mắt đến thế cơ à?
Diệp Phồn Tinh đi tới, "ông xã."
"Ừm." Dưới ánh đèn, Phó Cảnh Ngộ lãnh đạm đáp một tiếng, ngón tay anh thon dài, nhìn vô cùng câu hồn.
Anh Cầm trong tay một quyển sách, đang tỏ ra rất chăm chú.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, "em có chuyện muốn thỉnh giáo anh."
Chuyện gì?" Phó Cảnh Ngộ giả bộ lật sách,nhưng căn bản cũng không biết phía trên viết cái gì,còn tâm trí nào mà đọc sách cơ chứ!
Diệp Phồn Tinh đưa tin nhắn kia ra, nói với Phó Cảnh Ngộ.
Sau đó thăm dò anh: "anh cảm thấy em có nên tới đó không? Không biết tên kia liệu có phải tên lừa đảo không nhỉ?"
Phó Cảnh Ngộ khi đó sở dĩ chỉ gửi cho cô địa chỉ, liền biết, Diệp Phồn Tinh nhất định sẽ hỏi anh.
Anh gửi cho cô địa chỉ công ty đó là thật, anh biết Diệp Phồn Tinh nhất định sẽ thăm dò trước.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, nói: "Đi thử xem sao! Anh nghĩ chắc không phải lừa đảo đâu."
Anh nói xong câu này, liền phát hiện Diệp Phồn Tinh vẫn nhìn chằm chằm vào anh.
Phó Cảnh Ngộ ngẩn ra, "sao thế?"
Diệp Phồn Tinh suy đoán nói: "Chuyện này, không liên quan đến anh đấy chứ? Chẳng lẽ đối phương là bạn của anh? Anh cho người đến giúp em?"
Dù sao, tài khoản Facebook của cô, chỉ có anh biết.
Phó Cảnh Ngộ không nghĩ tới, cô lại thông minh như thế, đoán một cái là trúng.
Nhưng mà đánh chết anh cũng không thừa nhận.
Nếu như anh thừa nhận, lấy tính cách của Diệp Phồn Tinh, chắc chắn sẽ không tiếp nhận sự giúp đỡ của anh.
Anh nói: "Dĩ nhiên không phải. Công ty này là một công ty rất nổi tiếng, sản phẩm trải rộng cả nước, nhà chúng ta chỉ là một công ty nhỏ. Anh làm sao có mặt mũi lớn như vậy?"
"Công ty nhỏ?" Diệp Phồn Tinh không dám tin nhìn Phó Cảnh Ngộ.
cho tới bây giờ cô cũng không biết Phó Cảnh Ngộ làm công việc gì.
Chẳng qua là bình thường nhìn anh phô trương, cảm thấy không giống lắm.
Phó Cảnh Ngộ dương khóe miệng lên, nhìn bộ dạng hoài nghi của cô, trêu ghẹo nói, "Làm sao, chồng em chỉ là một ông chủ nhỏ, em thất vọng lắm à?"
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé
Mặc dù Phó Cảnh Ngộ biết, ở trên đời này, không có công bằng tuyệt đối.
Chèn ép người mới, ở ngành nghề nào chẳng có, nhưng, dám động vào bảo bối nhà anh thì bọn chúng chết chắc rồi
Tưởng Sâm nhìn bộ dáng của Phó Cảnh Ngộ, gật đầu, "Được ạ."
Luôn cảm giác, Diệp Phồn Tinh vừa gặp truyện, Phó Cảnh Ngộ liền rất nóng ruột
Mấy tháng này, sự chú ý của Phó Cảnh Ngộ, đều đặt ở Tô gia. Lần này đặc biệt rút ra chút thời gian tới quản chuyện của Diệp Phồn Tinh tình, còn hao phí tinh lực vào công ty nhỏ kia để giúp Diệp Phồn Tinh hả giận.
Nhưng mà những thứ này, Diệp Phồn Tinh căn bản cũng không biết.
...
Diệp Phồn Tinh cởi hết quần áo, ngâm trong bồn tắm, nhớ tới tin nhắn cuối cùng mà người kia gửi tới.
Cô vốn là nghĩ, đối phương chắc định thuyết phục cô bán tài khoản, kết quả, cuối cùng lại trực tiếp gửi địa chỉ cho cô, bảo cô ngày mai đến công ty trực tiếp bàn bạc.
Thật trùng hợp là, người kia cũng đang ở thành phố A.
Cái này làm cho Diệp Phồn Tinh cảm thấy khá là quái dị, thật giống như đối phương biết cô là ai
Phải biết, trừ Phó Cảnh Ngộ, cô cho tới bây giờ không có cùng người khác nói qua chuyện này.
Tắm xong, Diệp Phồn Tinh mặc đồ ngủ đi ra, lần này cô chọn một bộ đồ ngủ khá bảo thủ.
Phó Cảnh Ngộ đã ở trong phòng từ lúc nào, ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Phồn Tinh mới vừa tắm xong, anh dừng một chút, chuyển ánh mắt dời đi.
Cho dù cô đã mặc kín đến như vậy nhưng khi nhìn thấy cô, cơ thể anh vẫn không nhịn được mà sinh ra một luồng khí nóng, bụng dưới bắt đầu căng tức khó chịu.
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy phản ứng vừa rồi của anh,cô nhíu mày một cái.
Anh mới vừa rồi tránh không nhìn cô sao? Cô chướng mắt đến thế cơ à?
Diệp Phồn Tinh đi tới, "ông xã."
"Ừm." Dưới ánh đèn, Phó Cảnh Ngộ lãnh đạm đáp một tiếng, ngón tay anh thon dài, nhìn vô cùng câu hồn.
Anh Cầm trong tay một quyển sách, đang tỏ ra rất chăm chú.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, "em có chuyện muốn thỉnh giáo anh."
Chuyện gì?" Phó Cảnh Ngộ giả bộ lật sách,nhưng căn bản cũng không biết phía trên viết cái gì,còn tâm trí nào mà đọc sách cơ chứ!
Diệp Phồn Tinh đưa tin nhắn kia ra, nói với Phó Cảnh Ngộ.
Sau đó thăm dò anh: "anh cảm thấy em có nên tới đó không? Không biết tên kia liệu có phải tên lừa đảo không nhỉ?"
Phó Cảnh Ngộ khi đó sở dĩ chỉ gửi cho cô địa chỉ, liền biết, Diệp Phồn Tinh nhất định sẽ hỏi anh.
Anh gửi cho cô địa chỉ công ty đó là thật, anh biết Diệp Phồn Tinh nhất định sẽ thăm dò trước.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, nói: "Đi thử xem sao! Anh nghĩ chắc không phải lừa đảo đâu."
Anh nói xong câu này, liền phát hiện Diệp Phồn Tinh vẫn nhìn chằm chằm vào anh.
Phó Cảnh Ngộ ngẩn ra, "sao thế?"
Diệp Phồn Tinh suy đoán nói: "Chuyện này, không liên quan đến anh đấy chứ? Chẳng lẽ đối phương là bạn của anh? Anh cho người đến giúp em?"
Dù sao, tài khoản Facebook của cô, chỉ có anh biết.
Phó Cảnh Ngộ không nghĩ tới, cô lại thông minh như thế, đoán một cái là trúng.
Nhưng mà đánh chết anh cũng không thừa nhận.
Nếu như anh thừa nhận, lấy tính cách của Diệp Phồn Tinh, chắc chắn sẽ không tiếp nhận sự giúp đỡ của anh.
Anh nói: "Dĩ nhiên không phải. Công ty này là một công ty rất nổi tiếng, sản phẩm trải rộng cả nước, nhà chúng ta chỉ là một công ty nhỏ. Anh làm sao có mặt mũi lớn như vậy?"
"Công ty nhỏ?" Diệp Phồn Tinh không dám tin nhìn Phó Cảnh Ngộ.
cho tới bây giờ cô cũng không biết Phó Cảnh Ngộ làm công việc gì.
Chẳng qua là bình thường nhìn anh phô trương, cảm thấy không giống lắm.
Phó Cảnh Ngộ dương khóe miệng lên, nhìn bộ dạng hoài nghi của cô, trêu ghẹo nói, "Làm sao, chồng em chỉ là một ông chủ nhỏ, em thất vọng lắm à?"
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.