Chương 1029: Có em ở đây anh sẽ không tức giận nữa!
Mạc Vân Trà Sữa
06/09/2019
Lửng mật
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, ánh mắt ấm áp, "Có em ở đây anh sẽ không tức giận nữa! "
Nụ hôn này của cô làm cho anh có đang tức giận đến như thế nào cũng tiêu tan hết.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ , anh đã giúp cô mang giầy, đứng lên, " Anh đi rửa tay."
Diệp Phồn Tinh đứng lên, ôm lấy áo khoác của anh, đứng trước cửa sổ chờ anh . Phó Cảnh Ngộ rửa tay đi ra, từ trong tay cô nhận lấy âu phục, dắt tay cô, mang cô đi ăn cơm.
Cơm nước xong, buổi chiều, Phó Cảnh Ngộ không trở về công ty, mà đi kiểm tra công trình .
Diệp Phồn Tinh mang mũ bảo hộ đi theo sau lưng anh đi tới,người phụ trách công ty đang cùng anh giới thiệu tình hình thi công , Phó Cảnh Ngộ nghe rất nghiêm túc.
Diệp Phồn Tinh chán chết mà đi theo sau lưng anh , nhìn thấy anh mặc âu phục, lại đội cái mũ bảo hộ màu đỏ vậy mà vẫn đẹp trai chết đi được .
Cô nhếch mép lên, không nhịn được cầm điện thoại di động chụp hình của anh .
Anh giống như là có cảm ứng quay đầu lại liếc nhìn cô một cái, sau đó Diệp Phồn Tinh phát hiện, mỗi lần đi về phía trước một hồi, anh liền theo thói quen quay đầu liếc nhìn cô một cái.
Chung quy sợ cô bỏ rơi anh vậy.
Từ công trường đi ra, trời nổi gió , Diệp Phồn Tinh vội vàng chạy lên xe, Phó Cảnh Ngộ cùng bọn họ chào hỏi liền đi.
Tưởng Sâm lên phía sau xe, cũng không tới làm ồn bọn họ.
Phó Cảnh Ngộ vừa mới ngồi xuống, liền có điện thoại gọi lại, anh nhìn một cái, phát hiện là Tô Chấn Đông gọi tới, nhíu mày lại nhiên cuối cùng vẫn nhấn nhận cuộc gọi .
Trong điện thoại, âm thanh của ông ta mang theo giọng điệu mấy phần con buôn, "Cảnh Ngộ, nghe nói mảnh đất ở thành tây kia của cậu xảy ra chút vấn đề à ?"
Phó Cảnh Ngộ giễu cợt nói: "Tin tức của ông cũng khá nhanh đấy ."
Ban đầu mảnh đất này là do Phó Cảnh Ngộ dùng bao nhiêu khí lực đoạt lại từ tay Tô thị .
Đọc xong mn nhớ bỏ phiếu cho mật nhé, đủ 15 chương bão số 2 rồi này, nhanh tay bỏ phiếu để đón bão số ba đi nào!
Lửng mật
Tô Chấn Đông luôn rất chú ý, bây giờ nghe nói xảy ra chuyện, khó tránh khỏi có hả hê gọi đến ra oai , "Cảnh Ngộ à , cậu vẫn còn trẻ, làm việc khó tránh khỏi sẽ có những lúc không chu toàn , Cậu thử suy nghĩ lại xem, xem có muốn hợp tác với tôi không ? Chuyện của cậu và Lâm Hoan cũng đã qua lâu như vậy rồi, lúc trước không phải hai nhà chúng ta hợp tác rất tốt sao?"
Phó Cảnh Ngộ cự tuyệt nói: "Không cần đâu ."
Sai lầm lần này, không ảnh hưởng lớn đến mức anh phải đi tìm ông ta hợp tác để giải quyết .
Thấy Phó Cảnh Ngộ lạnh lùng như vậy, Tô Chấn Đông có chút thất vọng, "Cảnh Ngộ à , con người cậu cái gì cũng biết chỉ không biết điều , lúc nào cũng cố chấp chuyện riêng là chuyện riêng, chuyện công là chuyện công, cậu phân rõ ràng như vậy làm cái gì? Cảnh Ngộ?"
Tô Chấn Đông nói nửa ngày, không được đáp lại, nhìn xuống điện thoại di động phát hiện, Phó Cảnh Ngộ đã cúp điện thoại.
Bên trong xe rất an tĩnh, Phó Cảnh Ngộ ngồi nghiêm chỉnh, không biết đang suy nghĩ gì.
Diệp Phồn Tinh nói: "Không có sao chứ?"
Liền ngày cả Ông Tô cũng đều tìm tới cửa, xem ra chuyện lần này, quả thực thật nghiêm trọng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Không có việc gì."
Sau đó anh mở máy tính xách tay ra bắt đầu làm việc.
Về đến nhà, Diệp Phồn Tinh đi ăn , sau đó đi ngủ, Phó Cảnh Ngộ vẫn đang bận rộn.
Buổi tối, hơn chín giờ, Phó Cảnh Ngộ còn đang làm việc, Diệp Phồn Tinh biết anh bận rộn cũng không có đi qua quấy rầy. từ trên giường ngồi dậy, mặc quần áo tử tế bắt đầu xử lý công việc hôm nay.
Trợ lý gửi tin nhắn cho cô , Diệp Phồn Tinh đăng nhân vào để đọc tin nhắn
Vừa đăng nhập cô đã thấy Dao Dao nhắn tin , "Tinh Tinh."
Diệp Phồn Tinh nói: " Mình đây ."
Nhìn thấy Dao Dao, Diệp Phồn Tinh nhớ lại Trương tổng... Bởi vì bình thường bọn họ đều không nhắc, cô cũng sắp quên mất , Dao Dao là con gái Trương tổng rồi.
Hiện tại Trương tổng nơi đó xảy ra vấn đề, không biết Trương Tâm Dao như thế nào đây?
Lửng mật
Chắc hẳn cô ấy đang rất lo lắng ?
Diệp Phồn Tinh nhắn lại , Trương Tâm Dao không lên tiếng, Diệp Phồn Tinh lại hỏi một câu, " Cậu vẫn ổn chứ ?"
Thời gian quen biết Dao Dao cũng đã hơn một năm, cùng với thời gian cô quen biết với Phó Cảnh Ngộ , hai người thường xuyên ở chung một chỗ, có chuyện gì cũng sẽ trò chuyện với nhau , quan hệ cũng rất tốt.
Trong mấy người bạn , Dao Dao là người có quan hệ thân cận nhất với cô.
Dao Dao không lên tiếng, trực tiếp gọi điện thoại tới.
Điện thoại mới vừa kết nối, Diệp Phồn Tinh chỉ nghe thấy tiếng khóc của cô ấy , "Tinh Tinh, mình nên làm cái gì bây giờ ?"
Diệp Phồn Tinh nói: " Cậu đừng khóc nữa , tỉnh táo một chút."
" Mình không biết phải làm sao để tỉnh táo nữa ." Trương Tâm Dao nói: "Công ty của bà mình xảy ra chuyện, từ trước tới giờ mình chưa từng thấy ông ấy từng lo lắng như vậy bao giờ . Tinh Tinh, cậu nói đi , có phải nhà mình sẽ phá sản không ? Nhất định là do mình chê cười Triệu Gia Kỳ, cho nên bị báo ứng."
"Không thể nào." Diệp Phồn Tinh an ủi: "cậu đừng có đoán mò."
Cô cũng không biết nên làm gì để an ủi Trương Tâm Dao.
Vốn Làm ăn cũng không phải là chuyện dễ dàng, sơ ý một chút, nhiều năm tâm huyết cũng sẽ mất đi .
Ai có thể nghĩ tới Triệu Gia Kỳ trước khi, sẽ có một ngày biến thành bộ dáng bây giờ ?
Trương Tâm Dao nói: "Tinh Tinh, mình thật là khổ sở, cậu nói chuyện với mình một lúc có được hay không?"
"Được." Diệp Phồn Tinh đi tới trên giường, nằm xuống, kiên nhẫn an ủi Trương Tâm Dao.
Diệp Phồn Tinh gần đây cứ không có việc gì là thích nằm, nghịch điện thoại cũng nằm.
Lúc Phó Cảnh Ngộ trở về, thấy cô vẫn đang cùng Dao Dao gọi điện thoại
Anh đi tới, ôm lấy Diệp Phồn Tinh, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy anh trở lại, đem điện thoại cầm tới, nói với Dao Dao: "chồng mình về rồi, mình cúp điện thoại trước."
Trương Tâm Dao khóc thút thít một tiếng, cũng không dám làm kỳ đà cản mũi Phó Cảnh Ngộ , "Ừm."
Phó Cảnh Ngộ ôm lấy Diệp Phồn Tinh, hỏi: "Bạn em gọi à ?"
"Ừm." Diệp Phồn Tinh nói: "Nhà cô ấy xảy ra chút việc."
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, ánh mắt ấm áp, "Có em ở đây anh sẽ không tức giận nữa! "
Nụ hôn này của cô làm cho anh có đang tức giận đến như thế nào cũng tiêu tan hết.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ , anh đã giúp cô mang giầy, đứng lên, " Anh đi rửa tay."
Diệp Phồn Tinh đứng lên, ôm lấy áo khoác của anh, đứng trước cửa sổ chờ anh . Phó Cảnh Ngộ rửa tay đi ra, từ trong tay cô nhận lấy âu phục, dắt tay cô, mang cô đi ăn cơm.
Cơm nước xong, buổi chiều, Phó Cảnh Ngộ không trở về công ty, mà đi kiểm tra công trình .
Diệp Phồn Tinh mang mũ bảo hộ đi theo sau lưng anh đi tới,người phụ trách công ty đang cùng anh giới thiệu tình hình thi công , Phó Cảnh Ngộ nghe rất nghiêm túc.
Diệp Phồn Tinh chán chết mà đi theo sau lưng anh , nhìn thấy anh mặc âu phục, lại đội cái mũ bảo hộ màu đỏ vậy mà vẫn đẹp trai chết đi được .
Cô nhếch mép lên, không nhịn được cầm điện thoại di động chụp hình của anh .
Anh giống như là có cảm ứng quay đầu lại liếc nhìn cô một cái, sau đó Diệp Phồn Tinh phát hiện, mỗi lần đi về phía trước một hồi, anh liền theo thói quen quay đầu liếc nhìn cô một cái.
Chung quy sợ cô bỏ rơi anh vậy.
Từ công trường đi ra, trời nổi gió , Diệp Phồn Tinh vội vàng chạy lên xe, Phó Cảnh Ngộ cùng bọn họ chào hỏi liền đi.
Tưởng Sâm lên phía sau xe, cũng không tới làm ồn bọn họ.
Phó Cảnh Ngộ vừa mới ngồi xuống, liền có điện thoại gọi lại, anh nhìn một cái, phát hiện là Tô Chấn Đông gọi tới, nhíu mày lại nhiên cuối cùng vẫn nhấn nhận cuộc gọi .
Trong điện thoại, âm thanh của ông ta mang theo giọng điệu mấy phần con buôn, "Cảnh Ngộ, nghe nói mảnh đất ở thành tây kia của cậu xảy ra chút vấn đề à ?"
Phó Cảnh Ngộ giễu cợt nói: "Tin tức của ông cũng khá nhanh đấy ."
Ban đầu mảnh đất này là do Phó Cảnh Ngộ dùng bao nhiêu khí lực đoạt lại từ tay Tô thị .
Đọc xong mn nhớ bỏ phiếu cho mật nhé, đủ 15 chương bão số 2 rồi này, nhanh tay bỏ phiếu để đón bão số ba đi nào!
Lửng mật
Tô Chấn Đông luôn rất chú ý, bây giờ nghe nói xảy ra chuyện, khó tránh khỏi có hả hê gọi đến ra oai , "Cảnh Ngộ à , cậu vẫn còn trẻ, làm việc khó tránh khỏi sẽ có những lúc không chu toàn , Cậu thử suy nghĩ lại xem, xem có muốn hợp tác với tôi không ? Chuyện của cậu và Lâm Hoan cũng đã qua lâu như vậy rồi, lúc trước không phải hai nhà chúng ta hợp tác rất tốt sao?"
Phó Cảnh Ngộ cự tuyệt nói: "Không cần đâu ."
Sai lầm lần này, không ảnh hưởng lớn đến mức anh phải đi tìm ông ta hợp tác để giải quyết .
Thấy Phó Cảnh Ngộ lạnh lùng như vậy, Tô Chấn Đông có chút thất vọng, "Cảnh Ngộ à , con người cậu cái gì cũng biết chỉ không biết điều , lúc nào cũng cố chấp chuyện riêng là chuyện riêng, chuyện công là chuyện công, cậu phân rõ ràng như vậy làm cái gì? Cảnh Ngộ?"
Tô Chấn Đông nói nửa ngày, không được đáp lại, nhìn xuống điện thoại di động phát hiện, Phó Cảnh Ngộ đã cúp điện thoại.
Bên trong xe rất an tĩnh, Phó Cảnh Ngộ ngồi nghiêm chỉnh, không biết đang suy nghĩ gì.
Diệp Phồn Tinh nói: "Không có sao chứ?"
Liền ngày cả Ông Tô cũng đều tìm tới cửa, xem ra chuyện lần này, quả thực thật nghiêm trọng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Không có việc gì."
Sau đó anh mở máy tính xách tay ra bắt đầu làm việc.
Về đến nhà, Diệp Phồn Tinh đi ăn , sau đó đi ngủ, Phó Cảnh Ngộ vẫn đang bận rộn.
Buổi tối, hơn chín giờ, Phó Cảnh Ngộ còn đang làm việc, Diệp Phồn Tinh biết anh bận rộn cũng không có đi qua quấy rầy. từ trên giường ngồi dậy, mặc quần áo tử tế bắt đầu xử lý công việc hôm nay.
Trợ lý gửi tin nhắn cho cô , Diệp Phồn Tinh đăng nhân vào để đọc tin nhắn
Vừa đăng nhập cô đã thấy Dao Dao nhắn tin , "Tinh Tinh."
Diệp Phồn Tinh nói: " Mình đây ."
Nhìn thấy Dao Dao, Diệp Phồn Tinh nhớ lại Trương tổng... Bởi vì bình thường bọn họ đều không nhắc, cô cũng sắp quên mất , Dao Dao là con gái Trương tổng rồi.
Hiện tại Trương tổng nơi đó xảy ra vấn đề, không biết Trương Tâm Dao như thế nào đây?
Lửng mật
Chắc hẳn cô ấy đang rất lo lắng ?
Diệp Phồn Tinh nhắn lại , Trương Tâm Dao không lên tiếng, Diệp Phồn Tinh lại hỏi một câu, " Cậu vẫn ổn chứ ?"
Thời gian quen biết Dao Dao cũng đã hơn một năm, cùng với thời gian cô quen biết với Phó Cảnh Ngộ , hai người thường xuyên ở chung một chỗ, có chuyện gì cũng sẽ trò chuyện với nhau , quan hệ cũng rất tốt.
Trong mấy người bạn , Dao Dao là người có quan hệ thân cận nhất với cô.
Dao Dao không lên tiếng, trực tiếp gọi điện thoại tới.
Điện thoại mới vừa kết nối, Diệp Phồn Tinh chỉ nghe thấy tiếng khóc của cô ấy , "Tinh Tinh, mình nên làm cái gì bây giờ ?"
Diệp Phồn Tinh nói: " Cậu đừng khóc nữa , tỉnh táo một chút."
" Mình không biết phải làm sao để tỉnh táo nữa ." Trương Tâm Dao nói: "Công ty của bà mình xảy ra chuyện, từ trước tới giờ mình chưa từng thấy ông ấy từng lo lắng như vậy bao giờ . Tinh Tinh, cậu nói đi , có phải nhà mình sẽ phá sản không ? Nhất định là do mình chê cười Triệu Gia Kỳ, cho nên bị báo ứng."
"Không thể nào." Diệp Phồn Tinh an ủi: "cậu đừng có đoán mò."
Cô cũng không biết nên làm gì để an ủi Trương Tâm Dao.
Vốn Làm ăn cũng không phải là chuyện dễ dàng, sơ ý một chút, nhiều năm tâm huyết cũng sẽ mất đi .
Ai có thể nghĩ tới Triệu Gia Kỳ trước khi, sẽ có một ngày biến thành bộ dáng bây giờ ?
Trương Tâm Dao nói: "Tinh Tinh, mình thật là khổ sở, cậu nói chuyện với mình một lúc có được hay không?"
"Được." Diệp Phồn Tinh đi tới trên giường, nằm xuống, kiên nhẫn an ủi Trương Tâm Dao.
Diệp Phồn Tinh gần đây cứ không có việc gì là thích nằm, nghịch điện thoại cũng nằm.
Lúc Phó Cảnh Ngộ trở về, thấy cô vẫn đang cùng Dao Dao gọi điện thoại
Anh đi tới, ôm lấy Diệp Phồn Tinh, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy anh trở lại, đem điện thoại cầm tới, nói với Dao Dao: "chồng mình về rồi, mình cúp điện thoại trước."
Trương Tâm Dao khóc thút thít một tiếng, cũng không dám làm kỳ đà cản mũi Phó Cảnh Ngộ , "Ừm."
Phó Cảnh Ngộ ôm lấy Diệp Phồn Tinh, hỏi: "Bạn em gọi à ?"
"Ừm." Diệp Phồn Tinh nói: "Nhà cô ấy xảy ra chút việc."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.