Chương 1228: Cự tuyệt !
Mạc Vân Trà Sữa
06/11/2019
Cho nên, mình đang bị cự tuyệt?
Diệp Phồn Tinh đi tới bên cạnh dắt tay An An, nói với cô ấy: "An An, em đi tìm chồng em đi."
Cố Khải đi tắm rửa rồi, An An mới tìm đến mình, Diệp Phồn Tinh mới cùng cô ấy xuống một chuyến.
Hai cô bé tay nắm tay rời đi , ngôn Triết nhìn lấy bóng lưng của hai người, cười chua xót một tiếng.
Cho tới bây giờ mình đều không đáng nhắc tới như vậy , chỉ cần có Phó Cảnh Ngộ, thì sẽ không có bất cứ người nào lại chọn đứng về phía mình.
-
Cách vách, trong nhà Bùi phu nhân, Tô Lâm Hoan đang thu dọn đồ đạc.
Bùi phu nhân nhìn cô ta , "Sau khi trở về, nhớ quan tâm tới con gái của còn nhiều hơn . Còn và Ngôn Triết đã không có khả năng nữa rồi, còn đừng một mực cố chấp nữa."
Tô Lâm Hoan thích Ngôn Triết , trong lòng bà Bùi thật ra đã rõ ràng.
Bà ấy không ủng hộ, nhưng cũng không muốn nói nhiều.
Bà Bùi nhìn thấy quá trình trưởng thành của Tô Lâm Hoan , Bùi phu nhân cũng không phải là một người nhẫn tâm, không phải kiểu người thấy một người không được mọi người yêu thích, bà cũng muốn giẫm đạp một cước.
Hiện tại phát sinh chuyện này, Tô Lâm Hoan cũng hẳn là thông suốt rồi.
Tô Lâm Hoan cúi đầu, yên lặng mà thu dọn hành lý , cũng không nói chuyện, có một loại cảm giác vừa khó chịu vừa bi thương tuôn ra ngoài.
Cô ta thậm chí đến bây giờ cũng không biết, tại sao mình lại rơi vào kết quả hôm nay.
Phó Cảnh Ngộ bị bại liệt , mình không muốn lấy anh ta cũng có lỗi sao?
Liền vì vậy, tất cả mọi người đều coi mình là ung nhọt , ngay cả Ngôn Triết cũng vì vậy mà không yêu mình nữa !
Bùi phu nhân khuyên nhủ: " Bao nhiêu năm nay có nhiều người theo đuổi con như vậy, nhưng cũng chỉ có Thịnh Hy đối tốt với con nhất, bây giờ cảm thấy cậu ta chưa đủ tốt, là bởi vì tâm tư của con không ở trên người cậu ta , chờ con suy nghĩ thật kỹ, con sẽ phát hiện, thời gian dài, so với bề ngoài, năng lực, cậu ta mới là người có thể bên con đến hết cuộc đời này ."
Diệp Phồn Tinh đi tới bên cạnh dắt tay An An, nói với cô ấy: "An An, em đi tìm chồng em đi."
Cố Khải đi tắm rửa rồi, An An mới tìm đến mình, Diệp Phồn Tinh mới cùng cô ấy xuống một chuyến.
Hai cô bé tay nắm tay rời đi , ngôn Triết nhìn lấy bóng lưng của hai người, cười chua xót một tiếng.
Cho tới bây giờ mình đều không đáng nhắc tới như vậy , chỉ cần có Phó Cảnh Ngộ, thì sẽ không có bất cứ người nào lại chọn đứng về phía mình.
-
Cách vách, trong nhà Bùi phu nhân, Tô Lâm Hoan đang thu dọn đồ đạc.
Bùi phu nhân nhìn cô ta , "Sau khi trở về, nhớ quan tâm tới con gái của còn nhiều hơn . Còn và Ngôn Triết đã không có khả năng nữa rồi, còn đừng một mực cố chấp nữa."
Tô Lâm Hoan thích Ngôn Triết , trong lòng bà Bùi thật ra đã rõ ràng.
Bà ấy không ủng hộ, nhưng cũng không muốn nói nhiều.
Bà Bùi nhìn thấy quá trình trưởng thành của Tô Lâm Hoan , Bùi phu nhân cũng không phải là một người nhẫn tâm, không phải kiểu người thấy một người không được mọi người yêu thích, bà cũng muốn giẫm đạp một cước.
Hiện tại phát sinh chuyện này, Tô Lâm Hoan cũng hẳn là thông suốt rồi.
Tô Lâm Hoan cúi đầu, yên lặng mà thu dọn hành lý , cũng không nói chuyện, có một loại cảm giác vừa khó chịu vừa bi thương tuôn ra ngoài.
Cô ta thậm chí đến bây giờ cũng không biết, tại sao mình lại rơi vào kết quả hôm nay.
Phó Cảnh Ngộ bị bại liệt , mình không muốn lấy anh ta cũng có lỗi sao?
Liền vì vậy, tất cả mọi người đều coi mình là ung nhọt , ngay cả Ngôn Triết cũng vì vậy mà không yêu mình nữa !
Bùi phu nhân khuyên nhủ: " Bao nhiêu năm nay có nhiều người theo đuổi con như vậy, nhưng cũng chỉ có Thịnh Hy đối tốt với con nhất, bây giờ cảm thấy cậu ta chưa đủ tốt, là bởi vì tâm tư của con không ở trên người cậu ta , chờ con suy nghĩ thật kỹ, con sẽ phát hiện, thời gian dài, so với bề ngoài, năng lực, cậu ta mới là người có thể bên con đến hết cuộc đời này ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.