Chương 895: Lễ phục
Mạc Vân Trà Sữa
11/08/2019
Diệp Phồn Tinh cảm thấy, Là một người phụ nữ thì nhất định phải có tôn nghiêm, phải biết yêu bản thân mình trước rồi
hãng yêu người khác .
Cô yêu Phó Cảnh Ngộ, cũng là vì anh chưa bao giờ hoài nghi cô, rất tin tưởng cô.
Ngược lại, nếu như anh không còn sự tin tưởng tối thiểu đó nữa, mà dễ dàng bị loại người như Triệu Gia Kỳ khích bác, Diệp Phồn Tinh cũng dùng lý trí ép bản thân rời xa anh
Phó Cảnh Ngộ đưa tay ra, để tay ở trên đầu cô, không nhịn cười được một tiếng.
Nụ cười này làm cho thần kinh Diệp Phồn Tinh đang cẳng thẳng được nới lỏng.
Cô kinh ngạc nhìn lấy anh, đây có phải ... Không tức giận phải không ?
Phó Cảnh Ngộ ngưng mắt nhìn Diệp Phồn Tinh, âm thanh ôn nhu, " Ngôn Triết thích ai anh không cần biết , nhưng em thích ai thì anh là người rõ ràng nhất ."
Nghe anh nói vậy , Diệp Phồn Tinh thở phào nhẹ nhõm, "Làm em sợ gần chết."
Cô còn tưởng rằng, anh thật sự ăn giấm rồi.
Phó Cảnh Ngộ phì cười nói: "anh đã làm gì dọa em rồi hả?"
"Vậy anh tìm em qua đây làm gì? Còn bảo chú quản gia đi gọi em, không tự mình đi qua."
Làm cô thật sự nghĩ vớ vẩn rất nhiều.
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, đi về phía một bên, trên bàn bày một cái hộp, "Qua đây ."
Diệp Phồn Tinh cùng đi theo qua đó, Phó Cảnh Ngộ nói: "Cái này tặng cho em ."
Diệp Phồn Tinh không dám tin nhìn về phía anh, đưa tay mở cái hộp ra, bên trong là một chiếc váy, thoạt nhìn rất đẹp mắt.
Diệp Phồn Tinh hỏi: "Làm sao lại tặng váy cho em ?"
Cô yêu Phó Cảnh Ngộ, cũng là vì anh chưa bao giờ hoài nghi cô, rất tin tưởng cô.
Ngược lại, nếu như anh không còn sự tin tưởng tối thiểu đó nữa, mà dễ dàng bị loại người như Triệu Gia Kỳ khích bác, Diệp Phồn Tinh cũng dùng lý trí ép bản thân rời xa anh
Phó Cảnh Ngộ đưa tay ra, để tay ở trên đầu cô, không nhịn cười được một tiếng.
Nụ cười này làm cho thần kinh Diệp Phồn Tinh đang cẳng thẳng được nới lỏng.
Cô kinh ngạc nhìn lấy anh, đây có phải ... Không tức giận phải không ?
Phó Cảnh Ngộ ngưng mắt nhìn Diệp Phồn Tinh, âm thanh ôn nhu, " Ngôn Triết thích ai anh không cần biết , nhưng em thích ai thì anh là người rõ ràng nhất ."
Nghe anh nói vậy , Diệp Phồn Tinh thở phào nhẹ nhõm, "Làm em sợ gần chết."
Cô còn tưởng rằng, anh thật sự ăn giấm rồi.
Phó Cảnh Ngộ phì cười nói: "anh đã làm gì dọa em rồi hả?"
"Vậy anh tìm em qua đây làm gì? Còn bảo chú quản gia đi gọi em, không tự mình đi qua."
Làm cô thật sự nghĩ vớ vẩn rất nhiều.
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, đi về phía một bên, trên bàn bày một cái hộp, "Qua đây ."
Diệp Phồn Tinh cùng đi theo qua đó, Phó Cảnh Ngộ nói: "Cái này tặng cho em ."
Diệp Phồn Tinh không dám tin nhìn về phía anh, đưa tay mở cái hộp ra, bên trong là một chiếc váy, thoạt nhìn rất đẹp mắt.
Diệp Phồn Tinh hỏi: "Làm sao lại tặng váy cho em ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.