Chương 1100: Thất lễ
Mạc Vân Trà Sữa
27/09/2019
Diệp Phồn Tinh nắm chặt quả đấm, nói: "Thật muốn để cho anh ta không bao giờ xuất hiện trong nhà của em nữa ."
Liền như vậy còn muốn tới cướp chồng của cô, tên chết tiệt !
Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Vậy từ giờ trở đi anh không cho Ngôn Triết đến đây nữa có được không ?"
"Hay là thôi đi. Em biết anh không nỡ bỏ anh ta đâu, hơn nữa, anh ta vẫn là con trai của chú Ngôn , lại là chú Ngôn bảo anh ta tới. Em coi anh ta như không khí là được."
Cô không muốn Phó Cảnh Ngộ ở giữa khó xử, mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng là một người vợ, Diệp Phồn Tinh cảm thấy mình thỉnh thoảng vẫn phải hiểu chuyện một chút.
-
Ăn cơm xong , Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ ngồi xe đi đến sơn trang.
Mùa này, trong sơn trang xanh um tươi tốt, khắp nơi đều là màu xanh lá cây.
Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ mới vừa vào cửa, liền thấy Phó Linh Lung cùng Ngôn Triết tới đây trước, ngồi ở cửa sổ uống trà.
"Tinh Tinh." Phó Linh Lung nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, lên tiếng gọi cô .
Diệp Phồn Tinh đi tới, " Chị ."
Phó Cảnh Ngộ giao phó hành lý của bọn họ cho người phục vụ đưa lên phòng.
Phó Linh Lung nói: "Ngồi đi."
Bên cạnh có vị trí còn trống .
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, vừa ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Ngôn Triết đang nhìn mình .
Diệp Phồn Tinh không lên tiếng.
Phó Linh Lung nhìn về phía Diệp Phồn Tinh an tĩnh dị thường , "Làm sao em lại không nói không rằng gì với Ngôn Triết thế ?"
Diệp Phồn Tinh hiện tại cũng là một thành viên của Phó gia, có cái gì không nên không được Phó Linh Lung đều sẽ bảo ban. .
Ngôn Triết cùng Phó Cảnh Ngộ là anh em , lại có quan hệ rất tốt với người nhà họ Phó , Diệp Phồn Tinh không chào hỏi thì có chút thất lễ .
Diệp Phồn Tinh nhìn Ngôn Triết một cái, không biết nên làm sao chào hỏi anh ta .
Ngôn Triết mở miệng nói: "Không trách Tinh Tinh, là do em chọc đến Tinh Tinh trước ."
Liền như vậy còn muốn tới cướp chồng của cô, tên chết tiệt !
Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Vậy từ giờ trở đi anh không cho Ngôn Triết đến đây nữa có được không ?"
"Hay là thôi đi. Em biết anh không nỡ bỏ anh ta đâu, hơn nữa, anh ta vẫn là con trai của chú Ngôn , lại là chú Ngôn bảo anh ta tới. Em coi anh ta như không khí là được."
Cô không muốn Phó Cảnh Ngộ ở giữa khó xử, mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng là một người vợ, Diệp Phồn Tinh cảm thấy mình thỉnh thoảng vẫn phải hiểu chuyện một chút.
-
Ăn cơm xong , Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ ngồi xe đi đến sơn trang.
Mùa này, trong sơn trang xanh um tươi tốt, khắp nơi đều là màu xanh lá cây.
Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ mới vừa vào cửa, liền thấy Phó Linh Lung cùng Ngôn Triết tới đây trước, ngồi ở cửa sổ uống trà.
"Tinh Tinh." Phó Linh Lung nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, lên tiếng gọi cô .
Diệp Phồn Tinh đi tới, " Chị ."
Phó Cảnh Ngộ giao phó hành lý của bọn họ cho người phục vụ đưa lên phòng.
Phó Linh Lung nói: "Ngồi đi."
Bên cạnh có vị trí còn trống .
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, vừa ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Ngôn Triết đang nhìn mình .
Diệp Phồn Tinh không lên tiếng.
Phó Linh Lung nhìn về phía Diệp Phồn Tinh an tĩnh dị thường , "Làm sao em lại không nói không rằng gì với Ngôn Triết thế ?"
Diệp Phồn Tinh hiện tại cũng là một thành viên của Phó gia, có cái gì không nên không được Phó Linh Lung đều sẽ bảo ban. .
Ngôn Triết cùng Phó Cảnh Ngộ là anh em , lại có quan hệ rất tốt với người nhà họ Phó , Diệp Phồn Tinh không chào hỏi thì có chút thất lễ .
Diệp Phồn Tinh nhìn Ngôn Triết một cái, không biết nên làm sao chào hỏi anh ta .
Ngôn Triết mở miệng nói: "Không trách Tinh Tinh, là do em chọc đến Tinh Tinh trước ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.