Chương 878: Tránh như mèo thấy chuột
Mạc Vân Trà Sữa
08/08/2019
Ngày cả muốn lười biếng một chút , mà bị tố cáo trước mặt Phó Cảnh Ngộ ?
Phó Cảnh Ngộ nói: "Cũng không phải là trẻ còn gì nữa ? Một chút tự giác cũng không có."
"Vậy còn anh ? Anh cứ đi cùng em đến trung tâm thể hình đi , xem em có chăm đến đó không ." Diệp Phồn Tinh nhìn l Phó Cảnh Ngộ, " Anh cảm thấy thế nào?"
"..." Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, "Được rồi, ngày mai anh dẫn em đi chạy bộ."
Buổi sáng Phó Cảnh Ngộ thường sẽ vận động, đi rèn luyện.
Diệp Phồn Tinh nghe xong, cả khuôn mặt đều tối thui như chị Dậu nghe có người đến thu thuế thân , "Vẫn phải chạy bộ sao ."
Cô không muốn dậy sớm đâu !
Bây giờ là mùa đông, nếu như mỗi ngày đều phải sáu giờ thức dậy, đây không phải là giết người sao?
Phó Cảnh Ngộ nghiêm mặt nhưng giọng nói vẫn không giấu nổi cưng chiều sủng nịnh nói: " Em nhìn em xem ..."
Sáng ngày thứ hai, lúc Diệp Phồn Tinh đến trường học lại thấy Triệu Gia Kỳ.
Đại minh tinh sắc mặt rất tiều tụy, cô ta nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, trực tiếp mặt lạnh đi ra ngoài.
Cô ta cũng không quên, bản thân mình rơi xuống vực sâu lần nữa làm là do ai ban tặng.
Diệp Phồn Tinh: "..."
Mình cũng đâu có làm cái gì đâu ?
Sao Triệu Gia Kỳ lại nhìn cô với ánh mắt tràn đầy oán khí như vậy chứ ?
Sắc mặt của Triệu Gia Kỳ rất căng cứng , từ lần đó gặp Ngôn Triết xong , mùa xuân thoáng cái liền kết thúc.
Cô ta cũng không nghĩ tới sẽ kết thúc nhanh như vậy.
Mặc dù có quan hệ mập mờ với Phó Cảnh Ngộ, ông chủ không có nói gì nặng lời, nhưng sau lần kia cũng không sắp xếp cái gì ra hồn cho cô ta nữa , người đại diện cũng đi mang cho những người khác rồi, bình thường không ai thèm đếm xỉa đến cô ta .
Cô ta biết, mình bị phong sát rồi.
Triệu Gia Kỳ thật sự cảm thấy rất không công bằng, tại sao, tại sao mình đã cố gắng như vậy, nhưng những thứ nên có lại không có được.
Mà Diệp Phồn Tinh, chẳng những có Phó Cảnh Ngộ che chở, còn có thêm một Ngôn Triết che chở.
Cứ việc cô ta còn không biết thân phận của Ngôn Triết , nhưng đã biết, người đàn ông đó có năng lực cũng không hề thua kém Phó Cảnh Ngộ .
Nếu không, ông chủ cũng không dám phong sát cô ta trắng trợn như vậy.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Cũng không phải là trẻ còn gì nữa ? Một chút tự giác cũng không có."
"Vậy còn anh ? Anh cứ đi cùng em đến trung tâm thể hình đi , xem em có chăm đến đó không ." Diệp Phồn Tinh nhìn l Phó Cảnh Ngộ, " Anh cảm thấy thế nào?"
"..." Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, "Được rồi, ngày mai anh dẫn em đi chạy bộ."
Buổi sáng Phó Cảnh Ngộ thường sẽ vận động, đi rèn luyện.
Diệp Phồn Tinh nghe xong, cả khuôn mặt đều tối thui như chị Dậu nghe có người đến thu thuế thân , "Vẫn phải chạy bộ sao ."
Cô không muốn dậy sớm đâu !
Bây giờ là mùa đông, nếu như mỗi ngày đều phải sáu giờ thức dậy, đây không phải là giết người sao?
Phó Cảnh Ngộ nghiêm mặt nhưng giọng nói vẫn không giấu nổi cưng chiều sủng nịnh nói: " Em nhìn em xem ..."
Sáng ngày thứ hai, lúc Diệp Phồn Tinh đến trường học lại thấy Triệu Gia Kỳ.
Đại minh tinh sắc mặt rất tiều tụy, cô ta nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, trực tiếp mặt lạnh đi ra ngoài.
Cô ta cũng không quên, bản thân mình rơi xuống vực sâu lần nữa làm là do ai ban tặng.
Diệp Phồn Tinh: "..."
Mình cũng đâu có làm cái gì đâu ?
Sao Triệu Gia Kỳ lại nhìn cô với ánh mắt tràn đầy oán khí như vậy chứ ?
Sắc mặt của Triệu Gia Kỳ rất căng cứng , từ lần đó gặp Ngôn Triết xong , mùa xuân thoáng cái liền kết thúc.
Cô ta cũng không nghĩ tới sẽ kết thúc nhanh như vậy.
Mặc dù có quan hệ mập mờ với Phó Cảnh Ngộ, ông chủ không có nói gì nặng lời, nhưng sau lần kia cũng không sắp xếp cái gì ra hồn cho cô ta nữa , người đại diện cũng đi mang cho những người khác rồi, bình thường không ai thèm đếm xỉa đến cô ta .
Cô ta biết, mình bị phong sát rồi.
Triệu Gia Kỳ thật sự cảm thấy rất không công bằng, tại sao, tại sao mình đã cố gắng như vậy, nhưng những thứ nên có lại không có được.
Mà Diệp Phồn Tinh, chẳng những có Phó Cảnh Ngộ che chở, còn có thêm một Ngôn Triết che chở.
Cứ việc cô ta còn không biết thân phận của Ngôn Triết , nhưng đã biết, người đàn ông đó có năng lực cũng không hề thua kém Phó Cảnh Ngộ .
Nếu không, ông chủ cũng không dám phong sát cô ta trắng trợn như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.