Chương 1090: Xin hãy cho em một cơ hội !
Mạc Vân Trà Sữa
24/09/2019
Năm trước mới sinh tiểu Hạ , hiện tại vóc người
của cô ta cũng đã khôi phục rất tốt, hoàn toàn không nhìn ra giống như
là từng sinh con , thân hình như thiếu nữ.
Kỷ Minh Viễn đáp một tiếng, " Chào cô Tô "
Thái độ cũng không tính nhiệt tình.
Tô Lâm Hoan nói: " Hai ngươi ở chỗ này ăn cơm à, thật là đúng lúc , em có thể ngồi chung không ?"
Kỷ Minh Viễn nhìn cô ta một cái, Kỷ Minh Viễn là một người tính khí rất tốt, cơ hồ chưa bao giờ làm người khác mất mặt, cho nên dù là không thích Tô Lâm Hoan, nhưng cũng không có nói lời gì quá đáng.
Tô Lâm Hoan ngồi xuống, ánh mắt rơi vào trên người Ngôn Triết, Ngôn Triết ăn mấy thứ linh tinh, cũng không để ý đến cô ta .
Ngôn Triết mặc áo sơ mi đen, tay áo kéo tới chỗ cùi chỏ, ngoài cửa sổ một mảnh ánh nắng rực rỡ, vẻ mặt của Ngôn Triết lại rất lạnh nhạt, không để ý đến Tô Lâm Hoan đang hiện diện ở đây, chỉ coi cô ta là không khí .
Tô Lâm Hoan nói: " Anh ăn ít đồ cay thôi , không tốt cho dạ dày đâu ."
Đối mặt với sự quan tâm này, Ngôn Triết vẫn không lên tiếng.
Kỷ Minh Viễn nhìn Tô Lâm Hoan, nói: " Cô Tô vóc dáng rất khá nhỉ , vừa mới sinh con không bao lâu mà khó mà nhìn ra được đấy ."
Tô Lâm Hoan cười nói: "Gần đây em đang tập thể hình, em tập rất siêng phải không ?"
Mấy tháng này, cô ta luôn cố gắng điều chỉnh bản thân mình.
Tô Lâm Hoan biết, cô ta không thể buông tha, nếu như cò ta buông tha, liền cái gì cũng không có.
" Đúng là rất siêng ." Kỷ Minh Viễn đồng tình nói, ở một phương diện khác, không thể không bội phục Tô Lâm Hoan. Anh ta nói với Tô Lâm Hoan : "Không mang con gái đi cùng à ?"
"Bà nội con bé trông chừng nó rồi ." Cô ta nhìn Ngôn Triết, "Ngôn Triết! lần này anh ở chơi mấy ngày?"
"Đây là chuyện của tôi ." Ngôn Triết nhìn về phía Tô Lâm Hoan, " Cô quan tâm tôi như vậy , vị kia nhà cô hẳn sẽ rất khó chịu đấy ?"
Kỷ Minh Viễn đáp một tiếng, " Chào cô Tô "
Thái độ cũng không tính nhiệt tình.
Tô Lâm Hoan nói: " Hai ngươi ở chỗ này ăn cơm à, thật là đúng lúc , em có thể ngồi chung không ?"
Kỷ Minh Viễn nhìn cô ta một cái, Kỷ Minh Viễn là một người tính khí rất tốt, cơ hồ chưa bao giờ làm người khác mất mặt, cho nên dù là không thích Tô Lâm Hoan, nhưng cũng không có nói lời gì quá đáng.
Tô Lâm Hoan ngồi xuống, ánh mắt rơi vào trên người Ngôn Triết, Ngôn Triết ăn mấy thứ linh tinh, cũng không để ý đến cô ta .
Ngôn Triết mặc áo sơ mi đen, tay áo kéo tới chỗ cùi chỏ, ngoài cửa sổ một mảnh ánh nắng rực rỡ, vẻ mặt của Ngôn Triết lại rất lạnh nhạt, không để ý đến Tô Lâm Hoan đang hiện diện ở đây, chỉ coi cô ta là không khí .
Tô Lâm Hoan nói: " Anh ăn ít đồ cay thôi , không tốt cho dạ dày đâu ."
Đối mặt với sự quan tâm này, Ngôn Triết vẫn không lên tiếng.
Kỷ Minh Viễn nhìn Tô Lâm Hoan, nói: " Cô Tô vóc dáng rất khá nhỉ , vừa mới sinh con không bao lâu mà khó mà nhìn ra được đấy ."
Tô Lâm Hoan cười nói: "Gần đây em đang tập thể hình, em tập rất siêng phải không ?"
Mấy tháng này, cô ta luôn cố gắng điều chỉnh bản thân mình.
Tô Lâm Hoan biết, cô ta không thể buông tha, nếu như cò ta buông tha, liền cái gì cũng không có.
" Đúng là rất siêng ." Kỷ Minh Viễn đồng tình nói, ở một phương diện khác, không thể không bội phục Tô Lâm Hoan. Anh ta nói với Tô Lâm Hoan : "Không mang con gái đi cùng à ?"
"Bà nội con bé trông chừng nó rồi ." Cô ta nhìn Ngôn Triết, "Ngôn Triết! lần này anh ở chơi mấy ngày?"
"Đây là chuyện của tôi ." Ngôn Triết nhìn về phía Tô Lâm Hoan, " Cô quan tâm tôi như vậy , vị kia nhà cô hẳn sẽ rất khó chịu đấy ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.