Cả Gia Đình Phản Diện Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta
Chương 9: Lui! Lui! Lui!
Trúc Lâm Tiêu Tiêu Vũ
22/07/2024
Một cha một con bốn mắt nhìn nhau, cha: Quả nhiên, ngươi cũng có thể nghe thấy.
Con: Tình huống gì vậy? Sao cha cũng có thể nghe thấy?
Cha tự hào: Sao? Chỉ ngươi có thể nghe thấy, còn ta không nghe thấy được sao? Ta nói như thế nào cũng là ông nội ruột của Truyền Văn, sao không thể nghe thấy được!
Con trai tự hỏi: Ừm, giống như cũng không sai.
"Lão gia, đồ ăn đã xong."
Tôi tớ tiến vào bẩm báo, Trường Hưng Hầu lập tức cao hứng lên, Truyền Văn thích ăn như vậy, để con bé ăn nhiều một chút, ăn cao hứng, nói không chừng có thể nói nhiều một chút, hắn lập tức phái tôi tớ bưng đồ ăn lên.
Một bữa cơm rất dài, thật vất vả ăn xong trời cũng đã đen, nhưng Truyền Văn hết một buổi chiều tiếng lòng đều là đánh giá mỹ thực, không có nói qua một câu về sự tình Trường Hưng Hầu sẽ chết.
Trường Hưng Hầu nhìn sắc trời chuyển lạnh, có chút sốt ruột, gió lạnh vừa thổi tiến vào, hắn liền cảm giác cổ chợt lạnh, tựa hồ bên cạnh cổ để một cây đao, tùy thời sẽ đâm vào cổ hắn, làm hắn hồn về tây thiên.
Trường Hưng Hầu phu nhân cũng gấp, nếp nhăn đều nhiều ra vài đạo, vì thế linh cơ vừa động, tính toán nói bóng nói gió, trên mặt lộ ra tươi cười từ ái, hỏi Truyền Văn: "Văn Văn có muốn ăn cái gì hay không, ngày mai ta bảo tổ phụ cháu tự mình đi mua."
Truyền Thụy yên lặng dựng ngón tay cái cho vị mẫu thân từ trên trời rơi xuống này, nhanh như vậy đã nắm giữ được kỹ xảo lừa con gái hắn nói ra.
【 A, vẫn nên bỏ đi, ta sợ quỷ. 】
Truyền Văn một biểu tình khổ qua, "Tổ mẫu, hôm nay cháu đã ăn đủ rồi, mấy ngày tới đều không tính toán ăn gì."
Phốc, Truyền Thụy thiếu chút nữa không nghẹn lại, thu được một ánh mắt hình viên đạn của vị mẫu thân từ trên trời rơi xuống mới khó khăn lắm dừng lại được.
【 Cha thật thảm, ngày đầu tiên được nhận về đã bị mẫu thân ruột dùng ánh mắt xẻo. 】
Từ Yến thở dài: Còn không phải là do con làm hại sao!
"Tổ phụ, cháu chúc ngài thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!"
Truyền Võ lấy trà thay rượu, hào sảng uống một hơi cạn sạch.
Truyền Văn ở bên cạnh:
【 Ca ca đang vuốt mông ngựa sao? Nhưng sao chỉ nịnh nọt Trường Hưng Hầu, không sợ Trường Hưng Hầu phu nhân làm khó dễ huynh ấy sao? 】
Hai mắt thanh triệt nhìn về phía Trường Hưng Hầu phu nhân, đã chuẩn bị tốt là sẽ nhìn thấy một gương mặt đen, nhưng là…
【 Sao tổ mẫu thoạt nhìn còn rất cao hứng và vui mừng vậy? Chẳng lẽ giống ai kia, là…】
Con: Tình huống gì vậy? Sao cha cũng có thể nghe thấy?
Cha tự hào: Sao? Chỉ ngươi có thể nghe thấy, còn ta không nghe thấy được sao? Ta nói như thế nào cũng là ông nội ruột của Truyền Văn, sao không thể nghe thấy được!
Con trai tự hỏi: Ừm, giống như cũng không sai.
"Lão gia, đồ ăn đã xong."
Tôi tớ tiến vào bẩm báo, Trường Hưng Hầu lập tức cao hứng lên, Truyền Văn thích ăn như vậy, để con bé ăn nhiều một chút, ăn cao hứng, nói không chừng có thể nói nhiều một chút, hắn lập tức phái tôi tớ bưng đồ ăn lên.
Một bữa cơm rất dài, thật vất vả ăn xong trời cũng đã đen, nhưng Truyền Văn hết một buổi chiều tiếng lòng đều là đánh giá mỹ thực, không có nói qua một câu về sự tình Trường Hưng Hầu sẽ chết.
Trường Hưng Hầu nhìn sắc trời chuyển lạnh, có chút sốt ruột, gió lạnh vừa thổi tiến vào, hắn liền cảm giác cổ chợt lạnh, tựa hồ bên cạnh cổ để một cây đao, tùy thời sẽ đâm vào cổ hắn, làm hắn hồn về tây thiên.
Trường Hưng Hầu phu nhân cũng gấp, nếp nhăn đều nhiều ra vài đạo, vì thế linh cơ vừa động, tính toán nói bóng nói gió, trên mặt lộ ra tươi cười từ ái, hỏi Truyền Văn: "Văn Văn có muốn ăn cái gì hay không, ngày mai ta bảo tổ phụ cháu tự mình đi mua."
Truyền Thụy yên lặng dựng ngón tay cái cho vị mẫu thân từ trên trời rơi xuống này, nhanh như vậy đã nắm giữ được kỹ xảo lừa con gái hắn nói ra.
【 A, vẫn nên bỏ đi, ta sợ quỷ. 】
Truyền Văn một biểu tình khổ qua, "Tổ mẫu, hôm nay cháu đã ăn đủ rồi, mấy ngày tới đều không tính toán ăn gì."
Phốc, Truyền Thụy thiếu chút nữa không nghẹn lại, thu được một ánh mắt hình viên đạn của vị mẫu thân từ trên trời rơi xuống mới khó khăn lắm dừng lại được.
【 Cha thật thảm, ngày đầu tiên được nhận về đã bị mẫu thân ruột dùng ánh mắt xẻo. 】
Từ Yến thở dài: Còn không phải là do con làm hại sao!
"Tổ phụ, cháu chúc ngài thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!"
Truyền Võ lấy trà thay rượu, hào sảng uống một hơi cạn sạch.
Truyền Văn ở bên cạnh:
【 Ca ca đang vuốt mông ngựa sao? Nhưng sao chỉ nịnh nọt Trường Hưng Hầu, không sợ Trường Hưng Hầu phu nhân làm khó dễ huynh ấy sao? 】
Hai mắt thanh triệt nhìn về phía Trường Hưng Hầu phu nhân, đã chuẩn bị tốt là sẽ nhìn thấy một gương mặt đen, nhưng là…
【 Sao tổ mẫu thoạt nhìn còn rất cao hứng và vui mừng vậy? Chẳng lẽ giống ai kia, là…】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.