Cả Gia Đình Phản Diện Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta
Chương 12: Thuốc Xổ Hay Độc Dược
Trúc Lâm Tiêu Tiêu Vũ
23/07/2024
Trường Hưng Hầu phu nhân cũng là hai hàng lông mày nhíu chặt, Dật Nhi từ trước đến nay ngoan ngoãn, đối đãi với mọi người ôn hòa có lễ, đối với hai ông bà già bọn họ cũng kính nể, sao có thể là hắn hạ độc!
Sau đó một thiếu niên liền đi đến, vừa tiến đến liền phi thường có lễ nghĩa hướng phu thê Trường Hưng Hầu và Truyền Hải hành lễ, chỉ là tầm mắt quét về phía mấy người Truyền Thụy liền mang theo bắt bẻ và khinh thường, dù cho che giấu, nhưng vẫn biểu lộ ra một chút.
Ba người Truyền Thụy lại không tức giận, ngược lại tươi cười tràn đầy, ánh mắt nhìn về phía đứa nhỏ này tràn ngập đồng tình.
Truyền Dật:? Không thể hiểu được.
Xoay mặt thấy sắc mặt Trường Hưng Hầu không tốt, trong mắt Truyền Dật bò lên trên một tia hưng phấn, "Tổ phụ, sao sắc mặt của tổ phụ trông không tốt vậy, có phải thân thể không thoải mái hay không?"
Trường Hưng Hầu từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, sai nha hoàn cầm đĩa bánh đậu đỏ đặt tới trước mặt Truyền Dật.
"Dật Nhi còn chưa có dùng cơm chiều đi, mau ăn chút điểm tâm lót dạ."
Sắc mặt Trường Hưng Hầu xanh mét, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Truyền Dật.
Truyền Hải có chút kinh hoảng, nhìn về phía con trai nhỏ, nghi hoặc + sợ hãi.
Truyền Dật trong lòng cũng hoảng loạn, xem tình hình, giống như sự tình đã bại lộ!
Trong phòng khách trầm mặc chỉ có tiếng lòng của Truyền Văn còn đang ríu rít: 【 làm tốt lắm, không hổ là Trường Hưng Hầu người già thành tinh, chiêu này gọi là tự làm tự chịu! 】
Trường Hưng Hầu người già thành tinh:...
Cháu gái yêu quý, không biết khen người có thể không cần khen.
"Cháu vừa mới ăn điểm tâm ở chỗ đại ca trở về, không đói bụng, tổ phụ không phải thích ăn bánh đậu đỏ nhất sao, tổ phụ ăn nhiều một chút."
Truyền Dật che giấu hoảng loạn, cố gắng tự trấn định, ra vẻ nhẹ nhàng nói.
【 Ha? Chẳng lẽ không phải mới từ chỗ ngoại thất ôn nhu hương trở về sao? Chậc, hai người chơi rất mạnh nha, áo trong gợi cảm, roi da, dây trói, bịt mắt, các loại tư thế kỳ quái, oa oa oa, đây là cảnh tượng hương diễm gì nha, vì sao lại muốn độc hại đôi mắt của một nụ hoa bé nhỏ chưa nở như ta!】
Không phải, không phải nói độc hại sao, âm thanh kích động hưng phấn kia của ngươi là chuyện như thế nào?
Nghe được tiếng lòng Truyền Văn, Trường Hưng Hầu lập tức sửng sốt, lửa giận cũng ở trong một khắc này đột nhiên im bặt, giương mắt nhìn lên, một nhà bốn người Truyền Thụy ngồi ăn dưa, đôi mắt sáng lấp lánh là chuyện như thế nào.
Hả? Không đúng, ngoại thất?
Ngoại thất!
Truyền Hải hai mắt trừng to như chuông đồng, Dật Nhi của hắn là một đứa trẻ rất thành thật, sao có thể tìm ngoại thất cho chính mình, còn, còn chơi lớn như vậy!
Phu thê Trường Hưng Hầu cũng kinh ngạc, đây vẫn là thiếu niên ngọc thụ lâm phong, khiêm tốn có lễ, dù chỉ không cẩn thận chạm vào tay nha hoàn cũng sẽ đỏ mặt nửa ngày của nhà bọn họ sao!
Sau đó một thiếu niên liền đi đến, vừa tiến đến liền phi thường có lễ nghĩa hướng phu thê Trường Hưng Hầu và Truyền Hải hành lễ, chỉ là tầm mắt quét về phía mấy người Truyền Thụy liền mang theo bắt bẻ và khinh thường, dù cho che giấu, nhưng vẫn biểu lộ ra một chút.
Ba người Truyền Thụy lại không tức giận, ngược lại tươi cười tràn đầy, ánh mắt nhìn về phía đứa nhỏ này tràn ngập đồng tình.
Truyền Dật:? Không thể hiểu được.
Xoay mặt thấy sắc mặt Trường Hưng Hầu không tốt, trong mắt Truyền Dật bò lên trên một tia hưng phấn, "Tổ phụ, sao sắc mặt của tổ phụ trông không tốt vậy, có phải thân thể không thoải mái hay không?"
Trường Hưng Hầu từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, sai nha hoàn cầm đĩa bánh đậu đỏ đặt tới trước mặt Truyền Dật.
"Dật Nhi còn chưa có dùng cơm chiều đi, mau ăn chút điểm tâm lót dạ."
Sắc mặt Trường Hưng Hầu xanh mét, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Truyền Dật.
Truyền Hải có chút kinh hoảng, nhìn về phía con trai nhỏ, nghi hoặc + sợ hãi.
Truyền Dật trong lòng cũng hoảng loạn, xem tình hình, giống như sự tình đã bại lộ!
Trong phòng khách trầm mặc chỉ có tiếng lòng của Truyền Văn còn đang ríu rít: 【 làm tốt lắm, không hổ là Trường Hưng Hầu người già thành tinh, chiêu này gọi là tự làm tự chịu! 】
Trường Hưng Hầu người già thành tinh:...
Cháu gái yêu quý, không biết khen người có thể không cần khen.
"Cháu vừa mới ăn điểm tâm ở chỗ đại ca trở về, không đói bụng, tổ phụ không phải thích ăn bánh đậu đỏ nhất sao, tổ phụ ăn nhiều một chút."
Truyền Dật che giấu hoảng loạn, cố gắng tự trấn định, ra vẻ nhẹ nhàng nói.
【 Ha? Chẳng lẽ không phải mới từ chỗ ngoại thất ôn nhu hương trở về sao? Chậc, hai người chơi rất mạnh nha, áo trong gợi cảm, roi da, dây trói, bịt mắt, các loại tư thế kỳ quái, oa oa oa, đây là cảnh tượng hương diễm gì nha, vì sao lại muốn độc hại đôi mắt của một nụ hoa bé nhỏ chưa nở như ta!】
Không phải, không phải nói độc hại sao, âm thanh kích động hưng phấn kia của ngươi là chuyện như thế nào?
Nghe được tiếng lòng Truyền Văn, Trường Hưng Hầu lập tức sửng sốt, lửa giận cũng ở trong một khắc này đột nhiên im bặt, giương mắt nhìn lên, một nhà bốn người Truyền Thụy ngồi ăn dưa, đôi mắt sáng lấp lánh là chuyện như thế nào.
Hả? Không đúng, ngoại thất?
Ngoại thất!
Truyền Hải hai mắt trừng to như chuông đồng, Dật Nhi của hắn là một đứa trẻ rất thành thật, sao có thể tìm ngoại thất cho chính mình, còn, còn chơi lớn như vậy!
Phu thê Trường Hưng Hầu cũng kinh ngạc, đây vẫn là thiếu niên ngọc thụ lâm phong, khiêm tốn có lễ, dù chỉ không cẩn thận chạm vào tay nha hoàn cũng sẽ đỏ mặt nửa ngày của nhà bọn họ sao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.