Cá Mặn Phơi Nắng

Chương 24: Đi kinh thành

Tg Tiêu Dao

31/05/2021

“À còn chút việc.”

Diệp Thiên quay người nhắc lên cái chăn có vết đỏ như nhân chứng của tình cảm hai người Diệp Thiên Lý Mộng Linh nhìn ngắm nó rồi phấp tay một cái, cái chăn biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

“Đây là.”

Lý Mộng Linh có chút hiếu không biết tại sao Diệp Thiên có thể làm đồ vật tư dưng biến mất, biết Diệp Thiên là một đại năng trong giới võ đạo nhưng thấy hắn sử dụng thủ đoạn của mình hai người Lý Mộng Linh Tiểu Uyên đều không thấu hiểu. ngôn tình sủng

“Đây là ta thu đồ vật cất dấu về trong không gian cơ thể, đến Tử Phủ cảnh trong cơ thể mình sẽ tạo dựng thành một không gian riêng biệt để chứa đựng các vật phẩm mà mình muốn cất giữ.”

Nghe đến Tử Phủ cảnh hai người toàn toàn không biết cảnh giới đó lên cũng không rõ ra sao.

“Tử phủ cảnh là cảnh giới sau của Linh đài cảnh, linh đài cảnh sẽ tạo ra một linh đài bên trong linh hải để bảo vệ nguyên thần, còn tử phủ cảnh sẽ mở một không gian bí cảnh trong cơ thể mình.”

Đối với tử phủ cảnh hai người Tiểu Uyên Lý Mộng Linh có chút xa sôi lên Diệp Thiên chỉ giới Thiệu sơ lược về nó cho hai người hiểu chút ít.

Nghe đến tử phủ cảnh hai người cũng không ngờ Diệp Thiên cảnh giới cao như vậy. Nhưng không biết rằng đó không phải là cảnh giới chính thức của hắn.

“À ta có đồ vật đưa cho các ngươi, hai người nhỏ máu nhận chủ.”

Diệp Thiên trên tay xuất hiện hai chiếc nhẫn màu bạch kim, trên đó có những hoa văn thần bí rất đẹp mắt.

Nghe Diệp Thiên nói vậy hai nàng vui vẻ nhận lấy rồi làm theo Diệp Thiên nói.

Khi nhỏ máu vào chiếc nhẫn hai nàng thấy chiếc nhẫn như thân thể mình một bộ phận.

“Đây là không gian giới chỉ đã được ta cải tạo, bên trong có một không gian khoảng một ngàn trượng các ngươi có thể tập chung ý chí vào nó là có thể sử dụng, còn kèm theo các trận pháp tự bảo vệ cơ thể khi bị công kích bất ngờ, khi các ngươi bị công kích bất ngờ ta sẽ nhận biết mà đi tới bảo vệ các ngươi.

Nghe Diệp Thiên nói vậy hai người Lý Mộng Linh Tiểu Uyên đều có chút hanh phúc mà gật đầu với Diệp Thiên.

Khi đã là ngươi thân thì không cần lời khách xáo cảm ơn, chỉ giữ trong lòng là đủ.



Hai người bắt đầu sử dụng không gian giới chỉ cực kỳ vui vẻ như trẻ thơ được một đồ chơi mới, rồi đeo nó lên ngón áp út của mình.

“Đưa đây.”

Lý Mộng Linh đưa tay nói với Diệp Thiên, hắn cười cười cũng hiểu ý nhấc tay lên cái chăn xuất hiện trên tay hắn.

Lý Mộng Linh có chút đỏ mặt khi cầm lấy cái chăn có vết đỏ nhưng nàng muốn tự mình cất giữ nó, rồi đưa nó vào không gian của mình.

“Tối ta cũng làm vậy.” Tiểu uyên tự nói thầm với mình.

Thấy Lý Mộng Linh cất giữ đồ kỷ niệm cuộc tình hai người nàng cũng sẽ làm vậy.

“À còn cây trâm với cái vòng tay, hai người cũng lên nhỏ máu nhận chủ với nó, tuy hai vật đó chỉ là chất liệu bình thường nhưng ta cho vào một chút hỗn nguyên tiên khí chúng nó có thể gia tăng ngộ tính, dần dần cải tạo thể chất dễ dàng tu luyện hơn đột phá cảnh giới hơn.”

Hai người không ngờ lần đầu Diệp Thiên tặng mình đồ vật đã quý giá như vậy liền mỉm cười hạnh phúc.

Tiểu Uyên liền cười cười ghé vào mặt Diệp Thiên hôn nhẹ một cái.

“Thưởng cho cô gia này.”

Nàng nhí nhảnh cười rất đáng yêu.

“Nương tử phần thưởng của ta đâu.” Rồi đưa mặt tới gần Lý Mộng Linh.

Diệp thiên tính trêu Lý Mộng một chút nhưng không ngờ nàng cũng tiến tới hôn hắn một cái làm Diệp Thiên vui vẻ thật nhiều.

Đến khi hai người tìm hiểu những thứ mà Diệp Thiên tặng xong Diệp Thiên rủ hai người đi dạo.

Đến nơi không người Diệp Thiên tiến đến bế hai người rồi thân thể từ từ bay lên không.

Tự dưng bị Diệp Thiên bế hai người tưởng Diệp Thiên làm chuyện gì với bọn họ lên hai người hơi xấu hổ thẹn thùng nhưng khi thân thể của mình bay lên trên không làm họ không kịp chuẩn bị.

Từ từ bay lên trên cao lý gia dần dần nhỏ lại, rồi nhìn thấy trọn vẹn phong sơn thành trong tầm mắt của mọi người Lý mộng Linh Tiểu Uyên đều tươi cười như hoa, lên càng cao phong sơn thành càng nhỏ lại bọn họ bắt đầu thấy những tầng mây lơ lửng Tiểu Uyên không nhịn được mà đưa tay chạm thử.



Ba người đứng giữa không trung từng lớp mây trắng xoá bầu trời xanh nhạt, từng cơn gió nhẹ thổi qua làm ba người cực kỳ thích thú.

Diệp Thiên phi hành từng phong cảnh nên thơ xuất hiện trước mắt mọi người.

Hai người Lý Mộng Linh đều được Diệp Thiên khống chế thân thể để họ cảm nhận được mình tự bay đi làm hai người vui vẻ hơn bao giờ hết.

Hai người bay lượn trên không kết hợp với từng đám mây hệt như tiên nữ giữa tầng trời.

Đến tận gần trưa Diệp Thiên mới đưa hai người bay trở lại lý gia.

Buổi chiều hai người Lý Mộng Linh Tiểu Uyên phải chuẩn bị chút đồ dùng sinh hoạt với quà tặng để ngày mai đi kinh thành. Đã không còn dấu diếm lên Diệp Thiên cũng đưa cho Lý Mộng Linh chút linh dược để đột phá cảnh giới linh hải làm quà cho ông ngoại nàng Vũ Huân.

Do Diệp Thiên có thể ngự không phi hành lên Lý Mộng Linh cũng không muốn cưỡi sư thứu nữa mà để hắn đưa mọi người đến kinh thành.

Rất nhanh một ngày đã sắp kết thúc, trời tối muộn Diệp Thiên tiến tới gian phòng của Lý Mộng Linh đã thấy Tiểu Uyên, Lý Mộng Linh bên trong chờ sẵn.

Lý Mộng Linh váy trắng xinh đẹp như thiên sứ, còn tiểu Uyên váy hồng tinh xảo như tinh linh làm Diệp Thiên huyết mạch có chút sôi sục.

Thấy vậy Diệp Thiên cười cười có chút gian xảo đóng cửa phòng lại.

Rồi từng âm thanh kiều diễm làm say lòng người vang lên, tiếng thở dốc rên rỉ làm huyết mạch sôi trào đến khi gần sáng mới kết thúc.

Nhìn thấy hai người trơn nhẵn ngủ trong lòng mình Diệp Thiên cảm thấy cuộc đời này không còn gì tiếc nuối, may mắn là mình tới phong sơn thành.

Đến tận trưa ba người mới lục đục thức dậy chào đón ngày mới rồi chuẩn bị đi kinh thành.

Lý Mộng Linh nhéo Diệp Thiên một cái, tên này đêm qua dày vò nàng với Tiểu Uyên tới tận sáng, nếu không phải các nàng xin tha không biết hắn đến khi nào mới dừng lại. Bây giờ nàng với Tiểu Uyên đều còn chút đau, nhưng nghĩ đến những chuyện kích thích, những tư thế không biết xấu hổ đêm qua nàng không nhịn được mà thẹn thùng đỏ mặt.

Ba người mặc đồ xong Lý Mộng Linh, Tiểu Uyên đều xinh đẹp cực kỳ, kèm theo chút kiều diễm ướt át. Có thể là người con gái trải qua chuyện trưởng thành, chở thành một người phụ nữ khí chất đều có chút hấp dẫn hơn.

Rất nhanh mọi người đều tập chung đông đủ, Diệp Thiên Lý Mộng Linh Tiểu Uyên Lý Phá Thiên còn cả con hàng Tiểu Bạch nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cá Mặn Phơi Nắng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook