Cá Mặn Sau Khi Bơ Đẹp Hệ Thống Yêu Đương Trở Nên Nổi Tiếng Rồi

Chương 12:

Thập Lục Nguyệt Tây Qua

15/08/2024

Nghe Ninh Tiểu Ngư đưa ra yêu cầu này, một số antifan trắng trợn suy đoán thuyết âm mưu.

[Giờ nói thì nghe êm tai lắm, ai biết sau này cô ta sẽ đưa ra yêu cầu gì khiến Ảnh đế khó xử không?]

[Lòng người luôn thay đổi, đặc biệt là những người giỏi giả vờ giả vịt như Ninh Tiểu Ngư, tôi không tin trên đời này lại có người thờ ơ với lời hứa của Ảnh đế.]

[Mọi người chờ mà xem, chẳng bao lâu nữa Ninh Tiểu Ngư sẽ đưa ra một yêu cầu lớn, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian thôi.]

[Ảnh đế ngây thơ quá, không giới hạn số lượng yêu cầu, ai chẳng biết con người luôn có lòng tham không đáy.]

Nếu Ninh Tiểu Ngư biết họ nói những gì, cô nhất định sẽ nói mấy người đề cao cá muối quá rồi.

Cá muối không ôm chí lớn, hoàn toàn chỉ muốn nằm ườn, không muốn mưu mô đấu đá, huống chi là lợi dụng người khác.

Suy cho cùng, lợi dụng cũng là một việc kỹ thuật đòi hỏi phải sử dụng trí óc.

Cho dù cô đã cứu Lục Kinh Độ một lần, cô cũng không tin Lục Kinh Độ sẽ đồng ý vô điều kiện mọi yêu cầu của cô.

Có thể trở thành Ảnh đế nổi tiếng thì sao mà khờ khạo cho được?

Về phần những fan chân chính của Ninh Tiểu Ngư, trong thoáng chốc cảm thấy vừa đau lòng vừa buồn cười.

Đau lòng là hiện giờ Ninh Tiểu Ngư không thể cử động được, có lẽ vết thương khá nghiêm trọng, lúc trước cô nói “không có gì nghiêm trọng” hẳn là vì không muốn người khác lo lắng. Buồn cười là vào thời điểm này cô cũng không muốn đòi hỏi quyền lợi, không muốn anh Lục Kinh Độ hôn an ủi, cũng không cần tổ chương trình và bác sĩ chạy tới mà chỉ muốn ăn.

Trong một thoáng, tâm trạng của họ có hơi phức tạp.

Nếu là một cô gái bình thường, cho dù lúc này không khóc sướt mướt, ít nhất chắc chắn sẽ không bình tĩnh như Ninh Tiểu Ngư, làm như không có chuyện gì.

Lục Kinh Độ không tiếp xúc nhiều với con gái, người mà anh thường tiếp xúc nhiều nhất không phải nữ diễn viên thì cũng là tiểu thư có gia thế tương tự mình. Nhưng trong số những người anh gặp, dù là nữ diễn viên hay tiểu thư nhà giàu, họ đều là kiểu người dù chỉ bị thương nhẹ cũng phải để tất cả mọi người biết mình bị thương.

Lần khoa trương nhất là lúc một cô em họ của người bạn từ nhỏ của anh khóc thút thít nói mình bị thương. Bạn anh lo lắng vội vàng chạy tới xem, cuối cùng chỉ thấy trên ngón trỏ của đối phương có một vết thương nhỏ tới mức nếu không quan sát kỹ thì không thể nhận ra.

Có người nói ngón trỏ của đối phương bị mép lá quẹt phải.

Ầm ĩ như thế còn tưởng có chuyện gì to tát lắm.

Anh nghĩ tất cả con gái đều như vậy.

Cho đến khi anh gặp được Ninh Tiểu Ngư, rõ ràng cả người không nhúc nhích nổi nhưng không hề trách móc lấy một câu.

Lục Kinh Độ im lặng vài giây, gật đầu nói: “Được.”

Đưa một cái bánh chỉ là chuyện nhỏ.

Anh cầm chiếc túi đeo chéo nằm lộn xộn ở một bên. Chiếc túi tuy không lớn nhưng thực sự lại nặng đến kinh ngạc.

Sau khi Lục Kinh Độ mở ra, anh lại rơi vào im lặng.

Trong túi có vài chai sữa, một ít các loại bánh ngọt hảo hạng, trái cây và một chút đồ ăn vặt, trong đồ ăn vặt còn có loại hạt dưa đã từng xuất hiện trong lúc phát sóng.

Cái túi này nặng vì chứa đầy đồ ăn.

Lục Kinh Độ quan sát vài giây, sau đó lấy một chiếc bánh ngọt có hình dạng đẹp nhất đưa cho Ninh Tiểu Ngư.

Ninh Tiểu Ngư vẫn chỉ mở một mắt, cô dùng tay phải không bị thương nhận lấy chiếc bánh từ tay anh: "Cám ơn, tôi mang theo nhiều lắm, anh muốn ăn thì không cần khách sao đâu."

[Ảnh đế: Tôi lại cảm ơn quá?]

[Ảnh đế: Tôi nên nói gì đây?]

[Ảnh đế: (Im lặng) Cô ăn vui vẻ là được.]

[Ha ha ha.]

[Vậy trong túi của Tiểu Ngư không có mỹ phẩm luôn à?]

[Tôi nghĩ các ngôi sao nữ ít nhất sẽ mang theo kem chống nắng, nhưng hóa ra không có mà chỉ có đồ ăn!]

[Vậy ra Tiểu Ngư nhà chúng ta xinh đẹp như vậy là vì sinh ra đã đẹp!]

Ninh Tiểu Ngư của lúc trước có thể xem như là một nữ diễn kém nổi chẳng ai biết đến, thậm chí còn không có trợ lý, đương nhiên cũng không có đội tạo hình.

Trong số những nữ ngôi sao dùng đủ loại cách thức để ganh đua sắc đẹp, hằng ngày chỉ nghĩ đến việc trang điểm ăn mặc, cô trông rất bình thường.

Không có nhà tạo mẫu độc nhất để tạo kiểu tóc và phong cách, không có chuyên gia trang điểm hàng đầu giúp cô có lớp trang điểm phù hợp.

Ngày nào cũng hướng mắt lên trời.

Khi cô đứng cạnh Ninh Du Vi xinh đẹp, trang điểm tinh tế, luôn mặc đồ thời trang cao cấp, toàn thân toát ra khí chất của một ngôi sao nữ nổi tiếng, người xem sẽ vô thức bỏ qua vẻ ngoài của Ninh Tiểu Ngư.

Cho đến bây giờ, một bộ phận fan của Ninh Tiểu Ngư đều vì bị tính cách của cô thu hút.



Có người xem nói vậy, mọi người mới nhìn kỹ hơn, bấy giờ nhận ra ngũ quan của Ninh Tiểu Ngư chẳng hề kém cạnh.

Chỉ là kiểu tóc và cách ăn mặc của cô quá bình thường, không khác gì với người thường, che lấp đi vẻ ngoài khiến quần chúng luôn vô thức bỏ qua diện mạo của cô.

[Lần đầu tiên tôi trở thành fan của một ngôi sao nữ không phải vì ngoại hình mà vì tính cách của cô ấy.]

[Tính cách của Tiểu Ngư đúng là rất tốt.]

[Dù sao thì tôi không thích vẻ ngoài của Ninh Du Vi, tôi chỉ thích Tiểu Ngư thôi, rất chân thật.]

[Nhưng mắt của Tiểu Ngư bị sao vậy?]

May là lúc này cuối cùng Ảnh đế cũng đã giúp họ hỏi ra sự khó hiểu này.

Lục Kinh Độ trầm ngâm mấy giây, cẩn thận hỏi: “Mắt phải của cô khó chịu à?”

Ninh Tiểu Ngư kỳ quái nhìn anh, đáp: "Không."

Lục Kinh Độ khẽ cau mày: “Vậy sao cô không mở mắt phải ra?”

Ninh Tiểu Ngư cắn một miếng bánh ngọt do đầu bếp làm, biểu cảm hưởng thụ nói: “Lười.”

Người xem: ...

Lục Kinh Độ: ...

[Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy một lý do đơn giản không màu mè như vậy đấy.]

[Ngay cả hai chữ “bởi vì” cũng bị lược bỏ, cắt hết!]

[Phản ứng đầu tiên của tôi lại là câu này còn chân thực hơn cả vàng nữa.]

[Tôi cười như điên mất thôi.]

[Tiểu Ngư thực sự không coi chúng ta là người ngoài, chuyện gì cũng nói thật, ha ha ha.]

[Tiểu Ngư lừa gạt tình cảm của em, khiến em vừa rồi còn tưởng mắt chị bị thương! May là chỉ sợ bóng sợ gió, mắt chị không sao.]

[Các anh chị em, tôi chỉ có một thắc mắc là việc mở bớt một mắt có thực sự tiết kiệm được chút sức lực à?]

Có vài người xem vô thức thử.

Lúc thử cảm thấy hình như, ủa, có sự khác biệt.

Thật sự có thể tiết kiệm sức lực.

Kết quả là người xem bắt đầu chơi cùng Ninh Tiểu Ngư.

Ăn đồ ăn vặt xong, xoa dịu tâm hồn sợ hãi của mình, Ninh Tiểu Ngư lại nhắm mắt, đặt hai tay bên chân, vẻ mặt cá muối bình thản.

Chưa kể, nằm trên cỏ phơi nắng thực ra cũng khá thoải mái.

Hơn nữa, môi trường trong công viên Sâm Lâm rất tốt, không khí trong lành, thỉnh thoảng có tiếng chim hót líu lo, cảnh vật tươi đẹp, là nơi tốt để thư giãn nghỉ ngơi.

Sau khi phơi nắng, cơn đau bị trật khớp dần dần giảm bớt, Ninh Tiểu Ngư cảm thấy hơi buồn ngủ.

Lúc cá muối chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cô đột nhiên phát hiện hơi mình thở ra qua mũi hình như gặp phải chướng ngại vật khiến cô khó chịu.

Cô vô thức mở mắt trái ra, giây tiếp theo, cô thấy Lục Kinh Độ đưa tay ra thăm dò hơi thở của mình.

Thấy cô mở mắt, Lục Kinh Độ bình tĩnh rụt tay phải lại.

Bầu không khí thoáng chốc hơi khó xử.

Ninh Tiểu Ngư chủ động mở miệng giải thích: “Tôi chỉ mệt thôi.”

“Ừ.” Sau vài giây im lặng, Lục Kinh Độ chủ động nói: “Tôi đã liên lạc với tổ chương trình rồi, đội cứu hộ sẽ đến ngay thôi, khoảng mười lăm phút nữa họ sẽ đến.”

Ninh Tiểu Ngư à một tiếng, tỏ vẻ đã biết.

Sau đó cô lại nhắm mắt, chuẩn bị đi ngủ.

Lục Kinh Độ thản nhiên ngồi cách cô không xa, mũ lưỡi trai của anh đã được cởi bỏ, không có kính râm hay mũ che đi, khuôn mặt động lòng người hoàn toàn lộ ra dưới nắng chiều chói chang.

Rõ ràng đến mức có thể đếm được từng sợi lông mi.

Người xem phát sóng trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng tuyệt đẹp ấy thì điên cuồng gào khóc.

Tiếc là hiện trường không có ai thưởng thức.

Anh nói: “Chúng ta nói chuyện một lát đi”.

Ninh Tiểu Ngư mở mắt nhìn về phía anh, sau đó cô dùng ánh mắt ra hiệu cho anh nói còn mình nghe.



Lục Kinh Độ: ...

[Ảnh đế: Lần đầu gặp chuyện thế này.]

[Ảnh đế: Sợ cô ngủ, càng sợ cô cứ vậy ngủ mất.]

[Ảnh đến: Nói sẽ không ảnh hưởng nhiều đến thể lực đâu.]

[Em hơi hiểu được suy nghĩ của anh rồi đó, tiếc là người ta không chịu hợp tác, tội anh quá, ha ha ha.]

Bình thường, dù Ninh Tiểu Ngư có ngủ thế nào thì người xem cũng sẽ không quan tâm nhiều lắm.

Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên cô ngủ trước mặt người xem livestream.

Lần trước cô không chỉ ngủ quên trong vườn hoa mà còn ngủ rất say.

Nhưng vừa rồi cô bị thương.

Sườn núi này dốc, lại cách mặt đất cao, nhìn qua chắc phải hơn mười mét.

Vừa nãy họ đã lăn những một phút đồng hồ.

Đối với người bình thường, nếu lăn từ khoảng cách cao như vậy xuống, không chết thì cũng bị tàn tật.

Ninh Tiểu Ngư ôm Lục Kinh Độ lăn xuống, dùng cơ thể làm đệm người, chịu đựng phần lớn tổn thương.

Lục Kinh Độ ngoại trừ dính chút chút bụi và cỏ vụn trên người thì không sao cả, nhưng Ninh Tiểu Ngư không thể có chuyện không bị thương.

Người xem lo lắng Ninh Tiểu Ngư tuy bây giờ trông vẫn ổn, nhưng thực ra chỉ dựa vào adrenaline để chống đỡ mà thôi.

[Hu hu hu, Tiểu Ngư, chị tuyệt đối đừng bị gì nhé.]

[Tiểu Ngư đừng ngủ! Không thể ngủ được!]

Người xem hiểu biết rất ít về cá muối.

Ninh Tiểu Ngư muốn ngủ, nhưng đó chỉ là cá muối đột nhiên muốn ngủ thôi.

Lục Kinh Độ đưa mắt nhìn Ninh Tiểu Ngư, vẫn luôn chú ý đến tình trạng của cô: “Bây giờ cô thế nào rồi?”

Lần này Ninh Tiểu Ngư thậm chí không thèm mở mắt, chỉ trả lời đơn giản: "Vẫn ổn."

Lúc trước khi cô nói "không có chuyện gì nghiêm trọng" Lục Kinh Độ không tin, lần này cô đã nhấn mạnh nói "vẫn ổn", chắc là họ yên tâm rồi chứ?

Tuy nhiên, người xem không tin lời Ninh Tiểu Ngư nói.

[Tội Tiểu Ngư quá, sợ chúng ta lo lắng nên chỉ chịu đau một mình.]

[Hy vọng vết thương của Tiểu Ngư không nghiêm trọng.]

[Tôi mới trở thành fan của chủ kênh không lâu, chủ kênh đừng bị gì nha.]

Trong lúc người xem hồi hộp chờ đợi thì cuối cùng đội cứu hộ cũng đến.

Về mặt thời gian thì tốc độ cứu hộ không quá chậm.

Nhưng người xem vô cùng lo lắng, cảm thấy một ngày dài như một năm. Dù chỉ vừa mới xảy ra chuyện không may chưa đầy nửa giờ nhưng họ vẫn có cảm giác như đã trôi qua một khoảng thời gian rất dài.

Sau khi bác sĩ đến hiện trường thì lập tức dùng thiết bị tiến hành kiểm tra toàn thân đơn giản cho Ninh Tiểu Ngư.

Trong lúc kiểm tra, hiện trường vô cùng yên tĩnh, người xem không khỏi nín thở cầu nguyện, hy vọng Ninh Tiểu Ngư sẽ không sao.

Vài phút sau, bác sĩ thở phào nhẹ nhõm nói: “Cụ thể thì cần phải đến bệnh viện kiểm tra thêm, nhưng xem ra hiện tại không có vấn đề gì lớn, tình trạng của nữ nghệ sĩ này khá tốt.''

Lục Kinh Độ không tin lắm, anh khẽ cau mày: “Nhưng cô ấy trông buồn ngủ lắm mà.”

Chẳng lẽ buồn ngủ như vậy không phải do tổn thương não bộ hay vì lý do nào khác ư?

Những fan chân chính trong livestream cũng dỏng tai lên chăm chú lắng nghe.

Bác sĩ mỉm cười: “Đó là vì vừa rồi cô ấy bị sợ hãi cộng thêm mệt mỏi thôi.”

EQ cao: Cô đang mệt.

EQ thấp: Cô chỉ là con cá muối thôi.

Sau vài giây im lặng, người xem mới nhận ra vừa rồi Ninh Tiểu Ngư không hề nói dối.

Không biết là người xem nào bỗng nhiên nói ra tiếng lòng của mọi người.

[Dù có rơi xuống từ độ cao này cũng không sao, các anh em, bị nện cho u đầu rồi, chủ kênh đúng là có phúc của cá muối!]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cá Mặn Sau Khi Bơ Đẹp Hệ Thống Yêu Đương Trở Nên Nổi Tiếng Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook