Cá Mặn Sau Khi Bơ Đẹp Hệ Thống Yêu Đương Trở Nên Nổi Tiếng Rồi
Chương 20:
Thập Lục Nguyệt Tây Qua
21/08/2024
Ninh Tiểu Ngư vừa chú ý đến hành động của Ninh Du Vi vừa hỏi: "Vậy cụ thể bọn họ định làm gì?"
Hệ thống tình yêu tỏ ra oán hận: [Còn có thể làm gì chứ? Không phải mấy người đó chỉ dùng đi dùng lại mãi một chiêu à?]
Đối với một số người, quá trình như thế nào không quan trọng, cho dù dùng thủ đoạn lỗi mốt, miễn sao kết quả như mong đợi là được.
Mặc dù hệ thống tình yêu không nói cụ thể nhưng Ninh Tiểu Ngư vẫn hiểu ngay lập tức.
Vậy tại sao cô lại hiểu ngay lập tức? Có vẻ như cô ấy biết hơi nhiều rồi.
Ninh Tiểu Ngư nhất thời rơi vào trầm lặng: "Hoàng tử bé bỏ trốn mà lại có nhiều người nhớ thương như vậy."
Hệ thống tình yêu:...
[Hệ thống tình yêu: Cũng không bé bỏng gì nữa! Mà anh ấy là một hoàng tử trưởng thành (âm thanh cực lớn).]
Bây giờ anh đã là một hoàng tử trưởng thành, vậy thì chẳng phải anh nên tự giải quyết rắc rối sao?
Ninh Tiểu Ngư lười đôi co với hệ thống tình yêu, cô nhanh chóng đưa ra lựa chọn của mình.
-
Là nhân vật chính của ngày hôm nay, Lục Kinh Độ mặc một bộ vest trắng gọn gàng, càng làm nổi bật đường nét khuôn mặt tuấn tú và dáng người đẹp phi thường của anh. Có rất nhiều vị khách vây quanh anh, họ đều tươi cười chúc anh sinh nhật vui vẻ và trò chuyện với anh không ngừng.
Anh là nhân vật chính bắt mắt nhất hôm nay.
Nếu như không phải tại anh dễ gặp rắc rối như vậy, có lẽ Ninh Tiểu Ngư sẽ cảm thấy cảnh tượng trước mắt này thật tuyệt vời.
Nhưng... Lục Kinh Độ thật sự quá dễ gặp rắc rối.
Ninh Tiểu Ngư đặt cốc Coca trong tay xuống, nói gì đó với Thẩm Ước Ước, sau đó chậm rãi đi về phía Lục Kinh Độ. Kết quả là một người phục vụ đã đi trước cô một bước, tiến đến trước mặt Lục Kinh Độ.
Cánh tay người phục vụ tự nhiên run rẩy, ngay sau đó, cả một khay chứa rượu vang đổ lên bộ vest trắng của Lục Kinh Độ.
Trong chốc lát, ly rượu chạm vào nhau phát ra âm thanh leng keng. Còn có vài ly rượu rơi xuống sàn, may mà có thảm làm đệm nên ly không bị vỡ, có điều rượu cứ tràn ra khắp nơi.
Cả phòng im lặng trong vài giây.
Bộ vest trắng của Lục Kinh Độ vốn là tiêu chuẩn của hoàng tử mà lại bị làm hỏng dễ dàng như vậy.
Rượu tí tách chảy xuống theo vạt áo ngoài, rượu thấm vào bộ đồ bên trong, chỗ này một mảng, chỗ kia một mảng, rõ ràng là không thể mặc được nữa.
Chỉ trong chốc lát, xung quanh Lục Kinh Độ đã xuất hiện một vũng rượu vang lớn.
Người phục vụ trông có vẻ đã được tuyển chọn kỹ càng, kỹ năng diễn xuất vượt trội, thấy mình ra tay một lần đã thành công, vội vàng cúi đầu sợ hãi nói: "Thật sự xin lỗi, tôi không cố ý." Anh ta mà không cố ý sao? Là anh ta cố ý đấy.
Một số khách phàn nàn: “Sao tay chân vụng về thế hả?”.
"Cái gì vậy?"
"Làm hỏng cả bộ quần áo rồi, cậu đền nổi không?"
Người bị hắt rượu vang - Lục Kinh Độ lại rất bình tĩnh. Tuy rằng nhìn anh hơi chật vật nhưng anh vẫn thong dong tự tại, như thể dù có chuyện gì xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật cũng sẽ không khiến tâm trạng anh thay đổi.
Bác gái của Lục Kinh Độ lợi dụng tình hình này nói: "Kinh Độ, quần áo của cháu bẩn rồi, cứ đến một phòng trống nào đó mà thay đi. Đi nhanh về nhanh, đừng để khách khứa chờ lâu."
Lục Kinh Độ ừ một tiếng với vẻ mặt vô cảm, sau đó anh sải bước về phía thang máy của khách sạn dưới biết bao con mắt của khách khứa.
Hôm nay, để tạo điều kiện cho khách nghỉ ngơi, tất cả phòng ở tầng hai đã được nhà họ Lục bao hết, hiện vẫn còn rất nhiều phòng trống.
Ninh Tiểu Ngư vừa nhìn thấy anh rời đi thì nhanh chóng lựa chọn đi theo anh.
Đúng rồi, nhiệm vụ tình yêu vừa rồi cô đã chọn B!
Cô sẽ nhắc nhở Lục Kinh Độ để lần này anh có thể thuận lợi tránh khỏi rắc rối.
Dù sao hoàng tử bé đang bỏ trốn cũng phải tự học cách trưởng thành! Vì vậy cô chỉ có thể giúp anh đến đây thôi.
[Hệ thống tình yêu: Cô gái, cô thật vô tâm!]
Ninh Tiểu Ngư: Tôi đã rất tận tâm rồi!
Khi cửa thang máy sắp đóng lại, Ninh Tiểu Ngư tiến lên một bước, đi vào thang máy ngay sau anh.
Cửa thang máy đóng lại rất nhanh.
Rõ ràng Lục Kinh Độ hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô. Nhưng cô vào thang máy cũng là chuyện bình thường. Có rất nhiều vị khách thấy mệt mỏi sẽ lên tầng hai nghỉ ngơi.
Lục Kinh Độ không nói gì, chỉ gật đầu với cô coi như chào hỏi. Rõ ràng hôm nay là sinh nhật của anh, nhưng nhìn qua có vẻ anh không được hào hứng lắm. Bộ vest anh mặc đã bẩn hết, nhìn trông hơi lộn xộn.
Mùi rượu trong thang máy rất nồng nặc, nếu vắt bộ vest ra có khi còn được mấy ly rượu vang nữa.
Ninh Tiểu Ngư thấy trong thang máy ngoài hai người thì không có người nào khác mới khẽ thở phào, cô nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Con trai ở bên ngoài phải nhớ bảo vệ mình."
Lục Kinh Độ: ???
Lúc đầu vẻ mặt anh hơi mờ mịt, nhưng sau đó anh đã nhanh chóng nhận ra điều gì đó.
Trong mắt anh hiện lên vẻ ngạc nhiên, anh đang định nói gì đó thì Ninh Tiểu Ngư lấy từ trong túi xách ra một bình xịt hơi cay dành cho phụ nữ, nói với anh với vẻ mặt thần bí: "Có lẽ anh sẽ cần cái này?"
Lục Kinh Độ: ...
Hệ thống tình yêu kích động đến mức hét lên: [Cô gái, quả nhiên cô vẫn rất quan tâm đến Ảnh đế!]
Đưa bình xịt hơi cay là quan tâm à? Vừa rồi cậu còn nói tôi vô tâm đấy!
Ninh Tiểu Ngư cảm thấy, dù chương trình của hệ thống tình yêu có hoàn thiện đến đâu thì vẫn còn chênh lệch rất lớn với con người có cảm xúc tinh tế và phức tạp, nên cô đã chấp nhận chút kỳ quái này của hệ thống tình yêu.
Lục Kinh Độ nhìn bình xịt hơi cay với nhãn "Dành riêng cho phụ nữ" trên đó. Anh im lặng vài giây rồi nói: "Cảm ơn, nhưng tôi không cần."
Ninh Tiểu Ngư mím môi: "Vậy anh..."
Thang máy phát ra tiếng "Tinh" báo hiệu đã đến tầng hai. Đúng lúc này cửa thang máy lại mở ra.
Lục Kinh Độ không bước ra ngoài ngay mà cúi đầu gửi tin nhắn cho trợ lý đời sống bảo anh ta lên đây ngay. Mặc dù anh đã điều động mấy vệ sĩ, nhưng trợ lý đời sống vẫn có thể mang quần áo đến.
Anh gửi tin nhắn xong thì quay sang nhìn Ninh Tiểu Ngư và nói: “Tầng hai còn rất nhiều phòng trống, nếu cô muốn nghỉ ngơi thì có thể chọn một phòng. Gọi 222 bằng điện thoại cố định ở đó, nhân viên sẽ đưa hoa quả với đồ ăn nhẹ miễn phí lên, bánh tiramisu ở khách sạn này rất ngon, cô có thể thử xem."
[Hệ thống tình yêu: Đây là lần đầu tiên Ảnh đế nói chuyện với một người dài như vậy! Tất cả chuyện xưa và rượu đều bắt đầu bằng "Ngoại lệ dành cho em" đấy. Ôi trời ơi ngọt ngào quá! Thật sự quá ngọt ngào rồi!]
Ninh Tiểu Ngư nghe mấy câu của hệ thống tình yêu vào tai trái rồi lại ra tai phải, cô gật đầu nói: "Tôi biết rồi. Anh mau đi thay quần áo đi."
Hệ thống tình yêu nói khẽ: [Ảnh đế thích sạch sẽ, quần áo của anh ấy bẩn thế này, không có chuyện chỉ thay một bộ mới, anh ấy chắc chắn sẽ tắm rửa!]
Ninh Tiểu Ngư nhún vai. Vậy Lục Kinh Độ tắm rửa hay chỉ thay quần áo thì liên quan gì đến cô?
Dù sao thì cô cũng đã hoàn thành nhiệm vụ tình yêu của mình là nhắc nhở Ảnh đế để anh chuẩn bị trước.
Và bây giờ cô cũng đã trốn thành công rồi.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô đã tích lũy được rất nhiều điểm tình yêu, điều này cho thấy hệ thống tình yêu thường xuyên đưa ra nhiệm vụ đến mức nào.
Sớm muộn gì cô cũng sẽ bãi công mấy lần cho xem!
-
Ninh Tiểu Ngư chọn một phòng, việc đầu tiên cô làm là bấm gọi 222, không lâu sau lễ tân khách sạn nhấc máy hỏi: "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho quý khách?"
Ninh Tiểu Ngư không khách khí chút nào: "Cho tôi một ly nước cam, bánh tiramisu và một ít trái cây đến phòng 2106."
"Vâng. Xin hỏi quý khách còn cần gì nữa không?"
"Hết rồi."
Cúp điện thoại xong, Ninh Tiểu Ngư thoải mái nằm trên giường chờ món tráng miệng của mình được mang đến.
Trong bữa tiệc sinh nhật vừa rồi, nhìn thì thấy Ninh Tiểu Ngư đã ăn rất nhiều, nhưng thực ra đồ ăn trong bữa tiệc sinh nhật đều nhỏ nhắn và tinh tế, cô ngại không dám lấy nhiều nên thực tế vẫn chưa no.
Cô bật TV của khách sạn và xem phim trong khi chờ đồ ăn.
Nhân viên khách sạn rất năng suất, chưa đầy một lát đã mang những thứ cô cần đến rồi.
Cô nóng lòng muốn cắn một miếng bánh tiramisu. Còn chưa kịp cắn miếng thứ hai, giọng nói tức giận của hệ thống tình yêu lại vang lên bên tai cô: [Cô gái, hôm qua tài khoản của trợ lý đời sống mới được chuyển vào một số tiền bảy chữ số, chắc cô cũng biết rõ điều này có nghĩa là gì! Ảnh đế nói với trợ lý đời sống số phòng và còn cho anh ta canh cửa, nhưng đáng tiếc là trợ lý đời sống sẽ không bao giờ đến...
Lúc này, cô có thể:
A: Hành động ngay tại chỗ và đạt được kết quả hoàn hảo!
B: Gõ cửa và vào phòng Ảnh đế cho đến khi anh ấy tắm xong!
C: Gõ cửa và vào phòng Ảnh đế cho đến khi có người mang bộ vest đến và anh ấy thay đồ xong!]
Ninh Tiểu Ngư thực sự không hiểu: "Vậy lựa chọn B và C có gì khác nhau?"
[Hệ thống tình yêu xoa xoa bàn tay: Sự khác biệt giữa các lựa chọn rất rõ ràng. Cô gái à, mỗi giai đoạn của cuộc đời đều có vô số sự lựa chọn, từ thời điểm cô đưa ra những lựa chọn khác nhau, cuộc sống tương lai cũng sẽ thay đổi theo đó. Đôi khi, những thay đổi này có thể không quá rõ ràng, nhưng cũng có khi, những thay đổi đó lại rất rõ ràng, nó có thể dẫn cô bước lên một con đường khác trong cuộc sống. Vì vậy, đừng bao giờ đánh giá thấp bất kỳ lựa chọn nào.]
Suy cho cùng, một con bướm nhỏ vỗ cánh cũng có thể gây ra một cơn gió lốc.
[Hệ thống tình yêu giơ tay thề thốt: Tôi biết gần đây nhiệm vụ được ban hành liên tục, nhưng chẳng phải tại tình huống cứ xảy ra liên tục sao! Tôi hứa sẽ cho cô nghỉ cả một ngày! Trong một ngày đó sẽ không có bất kỳ nhiệm vụ nào!]
Một ngày nghỉ thì có tác dụng gì!
Tuy nhiên, Ninh Tiểu Ngư muốn giúp thì giúp cho trót, không có chuyện lúc trước giúp rồi mà bây giờ lại bỏ dở giữa chừng.
Không thì chẳng phải mọi nỗ lực trước đây của cô đều đổ sông đổ bể sao?
Tình cờ cô cũng biết số phòng của Lục Kinh Độ, là Lục Kinh Độ đã chủ động nói cho cô biết.
Trước thang máy, khi hai người chuẩn bị đường ai nấy đi, Lục Kinh Độ nói nếu có chuyện gì thì cô có thể đến tìm anh.
Ninh Tiểu Ngư rời khỏi phòng, đi tới cửa phòng Lục Kinh Độ.
Hệ thống tình yêu kích động đến mức hệ thống bên trong như đang nóng lên.
Bây giờ nó không dám lên tiếng đề xuất gì vì sợ chủ nhân sẽ không tuân theo quy tắc mà chọn bừa đáp án.
Lựa chọn B và C nhìn có vẻ giống nhau, nhưng khoảng thời gian mà chủ nhân ở trong phòng lại khác nhau, những cảnh tượng mà cô nhìn thấy cũng sẽ không giống nhau.
Đáng tiếc là quyền hạn của nó có hạn, không thể đưa ra ba lựa chọn na ná nhau.
Gõ cửa, nhất định phải gõ cửa đi vào phòng Ảnh đế! Chín bỏ làm mười thì hai người họ sẽ ở cùng một phòng khách sạn vào cùng một thời điểm.
Dưới ánh mắt háo hức và mong chờ của hệ thống tình yêu, Ninh Tiểu Ngư không chút do dự ngồi xuống trước cửa phòng Ảnh đế, khoanh tay lên đầu gối, nghiêm túc nói với hệ thống tình yêu: “Đừng lo, có tôi ở đây trông rồi, không ai có thể gây rắc rối được!"
Nói xong, Ninh Tiểu Ngư lấy từ trong túi ra một nắm lớn hạt hồ đào và một túi nhựa, bắt đầu ăn hạt hồ đào trước cửa phòng Ảnh đế.
Gần đây cô làm đề lựa chọn quá nhiều nên định ăn thêm hạt hồ đào để bồi bổ.
Hệ thống tình yêu: ???
Thế là phương án A “Hành động ngay tại chỗ và đạt được kết quả hoàn hảo” còn có thể được sử dụng theo cách này sao?
Tại sao lần nào cũng khác với những gì nó tưởng tượng vậy!
Hệ thống tình yêu tỏ ra oán hận: [Còn có thể làm gì chứ? Không phải mấy người đó chỉ dùng đi dùng lại mãi một chiêu à?]
Đối với một số người, quá trình như thế nào không quan trọng, cho dù dùng thủ đoạn lỗi mốt, miễn sao kết quả như mong đợi là được.
Mặc dù hệ thống tình yêu không nói cụ thể nhưng Ninh Tiểu Ngư vẫn hiểu ngay lập tức.
Vậy tại sao cô lại hiểu ngay lập tức? Có vẻ như cô ấy biết hơi nhiều rồi.
Ninh Tiểu Ngư nhất thời rơi vào trầm lặng: "Hoàng tử bé bỏ trốn mà lại có nhiều người nhớ thương như vậy."
Hệ thống tình yêu:...
[Hệ thống tình yêu: Cũng không bé bỏng gì nữa! Mà anh ấy là một hoàng tử trưởng thành (âm thanh cực lớn).]
Bây giờ anh đã là một hoàng tử trưởng thành, vậy thì chẳng phải anh nên tự giải quyết rắc rối sao?
Ninh Tiểu Ngư lười đôi co với hệ thống tình yêu, cô nhanh chóng đưa ra lựa chọn của mình.
-
Là nhân vật chính của ngày hôm nay, Lục Kinh Độ mặc một bộ vest trắng gọn gàng, càng làm nổi bật đường nét khuôn mặt tuấn tú và dáng người đẹp phi thường của anh. Có rất nhiều vị khách vây quanh anh, họ đều tươi cười chúc anh sinh nhật vui vẻ và trò chuyện với anh không ngừng.
Anh là nhân vật chính bắt mắt nhất hôm nay.
Nếu như không phải tại anh dễ gặp rắc rối như vậy, có lẽ Ninh Tiểu Ngư sẽ cảm thấy cảnh tượng trước mắt này thật tuyệt vời.
Nhưng... Lục Kinh Độ thật sự quá dễ gặp rắc rối.
Ninh Tiểu Ngư đặt cốc Coca trong tay xuống, nói gì đó với Thẩm Ước Ước, sau đó chậm rãi đi về phía Lục Kinh Độ. Kết quả là một người phục vụ đã đi trước cô một bước, tiến đến trước mặt Lục Kinh Độ.
Cánh tay người phục vụ tự nhiên run rẩy, ngay sau đó, cả một khay chứa rượu vang đổ lên bộ vest trắng của Lục Kinh Độ.
Trong chốc lát, ly rượu chạm vào nhau phát ra âm thanh leng keng. Còn có vài ly rượu rơi xuống sàn, may mà có thảm làm đệm nên ly không bị vỡ, có điều rượu cứ tràn ra khắp nơi.
Cả phòng im lặng trong vài giây.
Bộ vest trắng của Lục Kinh Độ vốn là tiêu chuẩn của hoàng tử mà lại bị làm hỏng dễ dàng như vậy.
Rượu tí tách chảy xuống theo vạt áo ngoài, rượu thấm vào bộ đồ bên trong, chỗ này một mảng, chỗ kia một mảng, rõ ràng là không thể mặc được nữa.
Chỉ trong chốc lát, xung quanh Lục Kinh Độ đã xuất hiện một vũng rượu vang lớn.
Người phục vụ trông có vẻ đã được tuyển chọn kỹ càng, kỹ năng diễn xuất vượt trội, thấy mình ra tay một lần đã thành công, vội vàng cúi đầu sợ hãi nói: "Thật sự xin lỗi, tôi không cố ý." Anh ta mà không cố ý sao? Là anh ta cố ý đấy.
Một số khách phàn nàn: “Sao tay chân vụng về thế hả?”.
"Cái gì vậy?"
"Làm hỏng cả bộ quần áo rồi, cậu đền nổi không?"
Người bị hắt rượu vang - Lục Kinh Độ lại rất bình tĩnh. Tuy rằng nhìn anh hơi chật vật nhưng anh vẫn thong dong tự tại, như thể dù có chuyện gì xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật cũng sẽ không khiến tâm trạng anh thay đổi.
Bác gái của Lục Kinh Độ lợi dụng tình hình này nói: "Kinh Độ, quần áo của cháu bẩn rồi, cứ đến một phòng trống nào đó mà thay đi. Đi nhanh về nhanh, đừng để khách khứa chờ lâu."
Lục Kinh Độ ừ một tiếng với vẻ mặt vô cảm, sau đó anh sải bước về phía thang máy của khách sạn dưới biết bao con mắt của khách khứa.
Hôm nay, để tạo điều kiện cho khách nghỉ ngơi, tất cả phòng ở tầng hai đã được nhà họ Lục bao hết, hiện vẫn còn rất nhiều phòng trống.
Ninh Tiểu Ngư vừa nhìn thấy anh rời đi thì nhanh chóng lựa chọn đi theo anh.
Đúng rồi, nhiệm vụ tình yêu vừa rồi cô đã chọn B!
Cô sẽ nhắc nhở Lục Kinh Độ để lần này anh có thể thuận lợi tránh khỏi rắc rối.
Dù sao hoàng tử bé đang bỏ trốn cũng phải tự học cách trưởng thành! Vì vậy cô chỉ có thể giúp anh đến đây thôi.
[Hệ thống tình yêu: Cô gái, cô thật vô tâm!]
Ninh Tiểu Ngư: Tôi đã rất tận tâm rồi!
Khi cửa thang máy sắp đóng lại, Ninh Tiểu Ngư tiến lên một bước, đi vào thang máy ngay sau anh.
Cửa thang máy đóng lại rất nhanh.
Rõ ràng Lục Kinh Độ hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô. Nhưng cô vào thang máy cũng là chuyện bình thường. Có rất nhiều vị khách thấy mệt mỏi sẽ lên tầng hai nghỉ ngơi.
Lục Kinh Độ không nói gì, chỉ gật đầu với cô coi như chào hỏi. Rõ ràng hôm nay là sinh nhật của anh, nhưng nhìn qua có vẻ anh không được hào hứng lắm. Bộ vest anh mặc đã bẩn hết, nhìn trông hơi lộn xộn.
Mùi rượu trong thang máy rất nồng nặc, nếu vắt bộ vest ra có khi còn được mấy ly rượu vang nữa.
Ninh Tiểu Ngư thấy trong thang máy ngoài hai người thì không có người nào khác mới khẽ thở phào, cô nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Con trai ở bên ngoài phải nhớ bảo vệ mình."
Lục Kinh Độ: ???
Lúc đầu vẻ mặt anh hơi mờ mịt, nhưng sau đó anh đã nhanh chóng nhận ra điều gì đó.
Trong mắt anh hiện lên vẻ ngạc nhiên, anh đang định nói gì đó thì Ninh Tiểu Ngư lấy từ trong túi xách ra một bình xịt hơi cay dành cho phụ nữ, nói với anh với vẻ mặt thần bí: "Có lẽ anh sẽ cần cái này?"
Lục Kinh Độ: ...
Hệ thống tình yêu kích động đến mức hét lên: [Cô gái, quả nhiên cô vẫn rất quan tâm đến Ảnh đế!]
Đưa bình xịt hơi cay là quan tâm à? Vừa rồi cậu còn nói tôi vô tâm đấy!
Ninh Tiểu Ngư cảm thấy, dù chương trình của hệ thống tình yêu có hoàn thiện đến đâu thì vẫn còn chênh lệch rất lớn với con người có cảm xúc tinh tế và phức tạp, nên cô đã chấp nhận chút kỳ quái này của hệ thống tình yêu.
Lục Kinh Độ nhìn bình xịt hơi cay với nhãn "Dành riêng cho phụ nữ" trên đó. Anh im lặng vài giây rồi nói: "Cảm ơn, nhưng tôi không cần."
Ninh Tiểu Ngư mím môi: "Vậy anh..."
Thang máy phát ra tiếng "Tinh" báo hiệu đã đến tầng hai. Đúng lúc này cửa thang máy lại mở ra.
Lục Kinh Độ không bước ra ngoài ngay mà cúi đầu gửi tin nhắn cho trợ lý đời sống bảo anh ta lên đây ngay. Mặc dù anh đã điều động mấy vệ sĩ, nhưng trợ lý đời sống vẫn có thể mang quần áo đến.
Anh gửi tin nhắn xong thì quay sang nhìn Ninh Tiểu Ngư và nói: “Tầng hai còn rất nhiều phòng trống, nếu cô muốn nghỉ ngơi thì có thể chọn một phòng. Gọi 222 bằng điện thoại cố định ở đó, nhân viên sẽ đưa hoa quả với đồ ăn nhẹ miễn phí lên, bánh tiramisu ở khách sạn này rất ngon, cô có thể thử xem."
[Hệ thống tình yêu: Đây là lần đầu tiên Ảnh đế nói chuyện với một người dài như vậy! Tất cả chuyện xưa và rượu đều bắt đầu bằng "Ngoại lệ dành cho em" đấy. Ôi trời ơi ngọt ngào quá! Thật sự quá ngọt ngào rồi!]
Ninh Tiểu Ngư nghe mấy câu của hệ thống tình yêu vào tai trái rồi lại ra tai phải, cô gật đầu nói: "Tôi biết rồi. Anh mau đi thay quần áo đi."
Hệ thống tình yêu nói khẽ: [Ảnh đế thích sạch sẽ, quần áo của anh ấy bẩn thế này, không có chuyện chỉ thay một bộ mới, anh ấy chắc chắn sẽ tắm rửa!]
Ninh Tiểu Ngư nhún vai. Vậy Lục Kinh Độ tắm rửa hay chỉ thay quần áo thì liên quan gì đến cô?
Dù sao thì cô cũng đã hoàn thành nhiệm vụ tình yêu của mình là nhắc nhở Ảnh đế để anh chuẩn bị trước.
Và bây giờ cô cũng đã trốn thành công rồi.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô đã tích lũy được rất nhiều điểm tình yêu, điều này cho thấy hệ thống tình yêu thường xuyên đưa ra nhiệm vụ đến mức nào.
Sớm muộn gì cô cũng sẽ bãi công mấy lần cho xem!
-
Ninh Tiểu Ngư chọn một phòng, việc đầu tiên cô làm là bấm gọi 222, không lâu sau lễ tân khách sạn nhấc máy hỏi: "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho quý khách?"
Ninh Tiểu Ngư không khách khí chút nào: "Cho tôi một ly nước cam, bánh tiramisu và một ít trái cây đến phòng 2106."
"Vâng. Xin hỏi quý khách còn cần gì nữa không?"
"Hết rồi."
Cúp điện thoại xong, Ninh Tiểu Ngư thoải mái nằm trên giường chờ món tráng miệng của mình được mang đến.
Trong bữa tiệc sinh nhật vừa rồi, nhìn thì thấy Ninh Tiểu Ngư đã ăn rất nhiều, nhưng thực ra đồ ăn trong bữa tiệc sinh nhật đều nhỏ nhắn và tinh tế, cô ngại không dám lấy nhiều nên thực tế vẫn chưa no.
Cô bật TV của khách sạn và xem phim trong khi chờ đồ ăn.
Nhân viên khách sạn rất năng suất, chưa đầy một lát đã mang những thứ cô cần đến rồi.
Cô nóng lòng muốn cắn một miếng bánh tiramisu. Còn chưa kịp cắn miếng thứ hai, giọng nói tức giận của hệ thống tình yêu lại vang lên bên tai cô: [Cô gái, hôm qua tài khoản của trợ lý đời sống mới được chuyển vào một số tiền bảy chữ số, chắc cô cũng biết rõ điều này có nghĩa là gì! Ảnh đế nói với trợ lý đời sống số phòng và còn cho anh ta canh cửa, nhưng đáng tiếc là trợ lý đời sống sẽ không bao giờ đến...
Lúc này, cô có thể:
A: Hành động ngay tại chỗ và đạt được kết quả hoàn hảo!
B: Gõ cửa và vào phòng Ảnh đế cho đến khi anh ấy tắm xong!
C: Gõ cửa và vào phòng Ảnh đế cho đến khi có người mang bộ vest đến và anh ấy thay đồ xong!]
Ninh Tiểu Ngư thực sự không hiểu: "Vậy lựa chọn B và C có gì khác nhau?"
[Hệ thống tình yêu xoa xoa bàn tay: Sự khác biệt giữa các lựa chọn rất rõ ràng. Cô gái à, mỗi giai đoạn của cuộc đời đều có vô số sự lựa chọn, từ thời điểm cô đưa ra những lựa chọn khác nhau, cuộc sống tương lai cũng sẽ thay đổi theo đó. Đôi khi, những thay đổi này có thể không quá rõ ràng, nhưng cũng có khi, những thay đổi đó lại rất rõ ràng, nó có thể dẫn cô bước lên một con đường khác trong cuộc sống. Vì vậy, đừng bao giờ đánh giá thấp bất kỳ lựa chọn nào.]
Suy cho cùng, một con bướm nhỏ vỗ cánh cũng có thể gây ra một cơn gió lốc.
[Hệ thống tình yêu giơ tay thề thốt: Tôi biết gần đây nhiệm vụ được ban hành liên tục, nhưng chẳng phải tại tình huống cứ xảy ra liên tục sao! Tôi hứa sẽ cho cô nghỉ cả một ngày! Trong một ngày đó sẽ không có bất kỳ nhiệm vụ nào!]
Một ngày nghỉ thì có tác dụng gì!
Tuy nhiên, Ninh Tiểu Ngư muốn giúp thì giúp cho trót, không có chuyện lúc trước giúp rồi mà bây giờ lại bỏ dở giữa chừng.
Không thì chẳng phải mọi nỗ lực trước đây của cô đều đổ sông đổ bể sao?
Tình cờ cô cũng biết số phòng của Lục Kinh Độ, là Lục Kinh Độ đã chủ động nói cho cô biết.
Trước thang máy, khi hai người chuẩn bị đường ai nấy đi, Lục Kinh Độ nói nếu có chuyện gì thì cô có thể đến tìm anh.
Ninh Tiểu Ngư rời khỏi phòng, đi tới cửa phòng Lục Kinh Độ.
Hệ thống tình yêu kích động đến mức hệ thống bên trong như đang nóng lên.
Bây giờ nó không dám lên tiếng đề xuất gì vì sợ chủ nhân sẽ không tuân theo quy tắc mà chọn bừa đáp án.
Lựa chọn B và C nhìn có vẻ giống nhau, nhưng khoảng thời gian mà chủ nhân ở trong phòng lại khác nhau, những cảnh tượng mà cô nhìn thấy cũng sẽ không giống nhau.
Đáng tiếc là quyền hạn của nó có hạn, không thể đưa ra ba lựa chọn na ná nhau.
Gõ cửa, nhất định phải gõ cửa đi vào phòng Ảnh đế! Chín bỏ làm mười thì hai người họ sẽ ở cùng một phòng khách sạn vào cùng một thời điểm.
Dưới ánh mắt háo hức và mong chờ của hệ thống tình yêu, Ninh Tiểu Ngư không chút do dự ngồi xuống trước cửa phòng Ảnh đế, khoanh tay lên đầu gối, nghiêm túc nói với hệ thống tình yêu: “Đừng lo, có tôi ở đây trông rồi, không ai có thể gây rắc rối được!"
Nói xong, Ninh Tiểu Ngư lấy từ trong túi ra một nắm lớn hạt hồ đào và một túi nhựa, bắt đầu ăn hạt hồ đào trước cửa phòng Ảnh đế.
Gần đây cô làm đề lựa chọn quá nhiều nên định ăn thêm hạt hồ đào để bồi bổ.
Hệ thống tình yêu: ???
Thế là phương án A “Hành động ngay tại chỗ và đạt được kết quả hoàn hảo” còn có thể được sử dụng theo cách này sao?
Tại sao lần nào cũng khác với những gì nó tưởng tượng vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.