Chương 54
Lê Ngọc Diệp
31/03/2023
Mười hai năm sau...
Chẳng mấy chốc mà Phó Gia Hiên từ một nhóc con bốn năm tuổi, hiện tại đã tròn mười bảy rồi.
Trong khoảng thời gian này cũng không xảy ra biến cố gì quá lớn, chỉ là yên ổn cũng chẳng kéo dài được bao lâu nữa đâu.
Nguyên nhân chính là do Cố Văn Thành năm nay cũng đã ngoài năm mươi rồi, hắn cảm thấy bản thân tuổi cũng đã cao, cho nên muốn thoái vị để đi chu du thiên hạ.
Vì vậy hắn liền ra quyết định, nội trong một năm này sẽ chọn ra người phù hợp để làm Thái tử, đợi sau khi hắn thoái vị, người đó liền chính là Quân chủ đời tiếp theo.
Các vị Hoàng tử năm nay cũng đã trên dưới gần ba mươi tuổi, cũng đã đủ khả năng để bắt đầu cho cuộc chiến tranh quyền đoạt vị rồi.
Phó Gia Hiên hoàn toàn không muốn vấn thân vào vũng nước đục này, tuy rằng trước đó đã hứa với Cố Văn Quân là mười lăm năm, nhưng nếu hiện tại tình hình không ổn, y nghĩ mình cần phải thương lượng lại với hắn.
Đúng là người tính không bằng trời tính, Phó Gia Hiên làm sao ngờ được Cố Văn Thành lại đột nhiên muốn thoái vị cơ chứ.
Hơn nữa y càng không ngờ được, Cố Văn Quân cho tới hiện tại vẫn không hề nạp phi, dưới gối cũng chẳng có một đứa con nào.
Mặc dù trước đó Cố Văn Thành vẫn luôn thúc giục Cố Văn Quân nạp phi, nhưng đều bị hắn cự tuyệt.
Sau đó cũng không biết Cố Văn Quân đã nói với Cố Văn Thành cái gì, nhưng cho đến tận bây giờ đều chẳng ai lên tiếng thúc giục hắn chuyện này nữa.
Nhưng là, Cố Văn Quân không gấp, nhưng Phó Gia Hiên lại gấp. Y sợ hắn bên cạnh vẫn không có ai, cho tới bây giờ vẫn chỉ có y ở bên cạnh bầu bạn.
Sợ đến lúc y hai mươi tuổi, đến thời điểm giao ước khi trước, y muốn rời đi, hắn lại dùng chiêu cũ để giữ y ở lại.
...
Gần đây Cố Văn Quân vô cùng bận rộn, rời đi từ lúc sáng sớm, đến tối muộn mới quay trở về. Thậm chí có hôm còn ra ngoài liên tục vài ngày cũng không về, những lúc như thế Cố Văn Quân đều báo trước cho y biết rồi mới đi.
Nhưng mà cũng phải, các vị Hoàng tử khác cũng đã hành động vô cùng ráo riết để chứng minh bản thân mới là người phù hợp với vị trí Thái tử. Trong đó, có thể nói Cố Văn Quân chính là ứng cử viên sáng giá nhất.
Nhưng mà bên phía Đại hoàng tử cũng không phải dạng vừa, có Thẩm gia chống lưng, mẫu thân ruột thịt còn là Hoàng hậu đương triều.
Tuy rằng tính tình của Đại hoàng tử không tốt, càng không phải là người biết nhìn xa trông rộng, nhưng lại có hậu thuẫn vô cùng mạnh. Xét về tình về lí, Đại hoàng tử cũng là một đối thủ vô cùng đáng gờm.
Các vị Hoàng tử khác thì cũng chẳng có gì quá nổi trội, lần tranh quyền đoạt vị này nói trắng ra chính là cuộc tranh đấu một mất một còn của Cố Văn Quân và Cố Văn Vũ.
...
Phó Gia Hiên lúc này đang chuẩn bị ăn bữa tối, đồ ăn gì đó đều đã được bày lên cả một bàn thịnh soạn rồi. Phải khẳng định là, từ sau lần Phó Gia Hiên bị người hãm hại dẫn tới ốm nặng đó, Cố Văn Quân liền vô cùng cưng chiều y.
Nếu như đem ra so sánh, thì cuộc sống hiện tại của y còn sung sướng hơn cả khi ở Phó gia.
Nhờ đó mà Phó Gia Hiên hiện tại đã tròn ra một vòng, cả người đều có da có thịt hơn trước. Đặc biệt là cặp đào được giấu kín đáo bên dưới lớp quần áo, vừa căng vừa mẩy, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm.
Phó Gia Hiên hoàn toàn không ý thức được rằng bản thân mình là lớn lên có bao nhiêu câu dẫn.
Trái lại y còn tự cảm thấy bản thân soái khí ngút trời, thường thường còn nháy mắt đưa tình cùng các vị tỷ tỷ xinh đẹp trong cung.
Phó Gia Hiên không hề biết rằng, ở trong mắt các vị tỷ tỷ kia, y liền chằng khác nào một miếng đào mọng nước thơm ngọt, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến mấy từ "soái khí" kia.
Lại nói, Phó Gia Hiên từ trước tới giờ đều sống với một niềm tin mãnh liệt chính là, y hoàn toàn là thẳng nam trăm phần trăm.
Kiếp trước không có thời gian, lại cảm thấy tự ti rằng mình không xứng với người ta, cho nên Phó Gia Hiên mới không có bạn gái.
Nhưng y có thể khẳng định một điều rằng mình thẳng, bởi vì thời tiểu học y còn từng thích một bạn nữ cùng lớp.
Nhìn lại bản thân hiện tại, vừa tròn mười bảy tuổi, cáo ráo tuấn mỹ....ừm thì cũng không được cao cho lắm nhưng cũng miễn cưỡng ra dáng đàn ông, có học thức, gia cảnh lại tốt.
Phó Gia Hiên cảm thấy bản thân hoàn toàn đủ tiêu chuẩn để lấy được một phu nhân xinh đẹp ngoan hiền.
À không, trước đó y còn phải tìm cho Cố Văn Quân một nữ nhân đủ tiêu chuẩn để bầu bạn bên cạnh hắn cả đời đã.
Phó Gia Hiên vừa nghĩ tới Cố Văn Quân thì hắn liền tới, suốt một ngày bôn ba ở bên ngoài, trên mặt hắn không giấu được vẻ mệt mỏi.
Chỉ là sau khi nhìn thấy Phó Gia Hiên, phiền muộn trong lòng hắn liền tiêu tán gần hết.
"Nhị điện hạ, hôm nay về sớm thế ạ. Đây, mau ngồi xuống. Người đâu, lấy thêm một bộ bát đũa tới". Phó Gia Hiên vẫn niềm nở chào đón hắn như mọi ngày, hơn nữa còn chủ động kéo ghế ra để hắn ngồi vào bàn ăn.
"Hôm nay mọi việc đều thuận lợi chứ ạ?". Phó Gia Hiên thỉnh thoảng sẽ hỏi thăm đôi chút về tình hình công việc của Cố Văn Quân, nhưng y không đào sâu vào vấn đề hắn đang làm gì ở đâu, mà thay vào đó là những câu hỏi lông gà vỏ tỏi không đáng kể.
Mấy chuyện đấu đá trong cung y không hiểu, càng không muốn có dính líu tới. Biết quá nhiều bí mật cũng không phải chuyện tốt, thà rằng đừng tự rước họa vào thân.
"Đều rất tốt". Cố Văn Quân uống một ngụm trà lạnh, sau đó chăm chú nhìn Phó Gia Hiên miệng nhỏ khép mở ăn cơm.
Sở dĩ cho tới tận bây giờ Cố Văn Quân vẫn không nạp phi, là bởi vì hắn hiện tại đã có người trong lòng rồi. Nhưng người đó lại không hề hay biết.
Hắn biết tình yêu này là sai trái, là cấm kỵ, nhưng hắn không thể nào ngăn nó lại được.
Cho dù cả đời này hắn có không thể nói ra lời thổ lộ, nhưng hắn cảm thấy, chỉ cần ở cạnh nhau thế này, ngày ngày được nhìn thấy y liền chính là hạnh phúc rồi.
Cố Văn Quân ban đầu đối với Phó Gia Hiên chỉ là những tình cảm thuần túy bình thường mà thôi, nhưng cách đây năm năm, khi mà hắn một lần mộng t.i.n.h, mơ thấy cảnh bản thân và Phó Gia Hiên...
Cố Văn Quân khi đó còn rất hoảng hốt, nghĩ rằng bản thân mình "không bình thường". Thậm chí có một đoạn thời gian hắn tránh mặt y để bình ổn lại những cảm xúc kỳ quái trong lòng mình.
Nhưng là càng tránh, Cố Văn Quân càng phát hiện hắn không những không đỡ hơn, trái lại còn nhớ y, khao khát y nhiều hơn.
Cho tới một lần Cố Văn Quân nhìn thấy Phó Gia Hiên nói chuyện vui vẻ với một Nha hoàng, hắn lúc này mới xác định được bản thân đã yêu y mất rồi, không có y liền không được.
Hắn không muốn y cười nói cùng người khác, càng không muốn người khác nhìn y.
D.ụ.c vọng chiếm hữu đối với y ngày càng mãnh liệt, nhưng Cố Văn Quân phải nhận ra một điều rằng, cho tới tận giờ phút này, Phó Gia Hiên đều chưa từng thích hắn, cùng lắm chỉ xem hắn như bằng hữu hoặc ca ca mà thôi.
Người "không bình thường" ở đây, chỉ có mỗi mình hắn mà thôi.
Cố Văn Quân không phải chưa từng nghĩ qua về việc đem tình cảm thổ lộ với Phó Gia Hiên. Nhưng là, nếu y từ chối hắn thì sao? Nếu hắn nói ra, thì ngay cả làm bằng hữu, bọn họ cũng không thể.
Cuộc sống ngày ngày có y ở cạnh quá mức tốt đẹp, Cố Văn Quân quả thực không muốn phá hủy nó.
Nếu...cứ kéo dài như vậy mãi, không cần rối rắm xem có thích hay không thích, "bình thường" hay là "không bình thường", cứ như vậy ở bên nhau, ngày ngày được nhìn thấy y, Cố Văn Quân cảm thấy chỉ như vậy thôi cũng đã đủ rồi.
Chỉ là, kỳ hạn mười lăm năm vẫn còn ở đó. Cố Văn Quân không quên, nhưng hắn hy vọng Phó Gia Hiên sẽ quên.
Y cứ như vậy ở bên hắn, y muốn gì hắn cũng đều sẽ cho, như vậy không được sao?.
Trước hết, Cố Văn Quân phải thu được Đế vị vào tay, có như vậy, hắn mới giữ được y ở bên mình, và có đủ khả năng cho y mọi thứ tốt đẹp nhất trên thế gian này.
Chẳng mấy chốc mà Phó Gia Hiên từ một nhóc con bốn năm tuổi, hiện tại đã tròn mười bảy rồi.
Trong khoảng thời gian này cũng không xảy ra biến cố gì quá lớn, chỉ là yên ổn cũng chẳng kéo dài được bao lâu nữa đâu.
Nguyên nhân chính là do Cố Văn Thành năm nay cũng đã ngoài năm mươi rồi, hắn cảm thấy bản thân tuổi cũng đã cao, cho nên muốn thoái vị để đi chu du thiên hạ.
Vì vậy hắn liền ra quyết định, nội trong một năm này sẽ chọn ra người phù hợp để làm Thái tử, đợi sau khi hắn thoái vị, người đó liền chính là Quân chủ đời tiếp theo.
Các vị Hoàng tử năm nay cũng đã trên dưới gần ba mươi tuổi, cũng đã đủ khả năng để bắt đầu cho cuộc chiến tranh quyền đoạt vị rồi.
Phó Gia Hiên hoàn toàn không muốn vấn thân vào vũng nước đục này, tuy rằng trước đó đã hứa với Cố Văn Quân là mười lăm năm, nhưng nếu hiện tại tình hình không ổn, y nghĩ mình cần phải thương lượng lại với hắn.
Đúng là người tính không bằng trời tính, Phó Gia Hiên làm sao ngờ được Cố Văn Thành lại đột nhiên muốn thoái vị cơ chứ.
Hơn nữa y càng không ngờ được, Cố Văn Quân cho tới hiện tại vẫn không hề nạp phi, dưới gối cũng chẳng có một đứa con nào.
Mặc dù trước đó Cố Văn Thành vẫn luôn thúc giục Cố Văn Quân nạp phi, nhưng đều bị hắn cự tuyệt.
Sau đó cũng không biết Cố Văn Quân đã nói với Cố Văn Thành cái gì, nhưng cho đến tận bây giờ đều chẳng ai lên tiếng thúc giục hắn chuyện này nữa.
Nhưng là, Cố Văn Quân không gấp, nhưng Phó Gia Hiên lại gấp. Y sợ hắn bên cạnh vẫn không có ai, cho tới bây giờ vẫn chỉ có y ở bên cạnh bầu bạn.
Sợ đến lúc y hai mươi tuổi, đến thời điểm giao ước khi trước, y muốn rời đi, hắn lại dùng chiêu cũ để giữ y ở lại.
...
Gần đây Cố Văn Quân vô cùng bận rộn, rời đi từ lúc sáng sớm, đến tối muộn mới quay trở về. Thậm chí có hôm còn ra ngoài liên tục vài ngày cũng không về, những lúc như thế Cố Văn Quân đều báo trước cho y biết rồi mới đi.
Nhưng mà cũng phải, các vị Hoàng tử khác cũng đã hành động vô cùng ráo riết để chứng minh bản thân mới là người phù hợp với vị trí Thái tử. Trong đó, có thể nói Cố Văn Quân chính là ứng cử viên sáng giá nhất.
Nhưng mà bên phía Đại hoàng tử cũng không phải dạng vừa, có Thẩm gia chống lưng, mẫu thân ruột thịt còn là Hoàng hậu đương triều.
Tuy rằng tính tình của Đại hoàng tử không tốt, càng không phải là người biết nhìn xa trông rộng, nhưng lại có hậu thuẫn vô cùng mạnh. Xét về tình về lí, Đại hoàng tử cũng là một đối thủ vô cùng đáng gờm.
Các vị Hoàng tử khác thì cũng chẳng có gì quá nổi trội, lần tranh quyền đoạt vị này nói trắng ra chính là cuộc tranh đấu một mất một còn của Cố Văn Quân và Cố Văn Vũ.
...
Phó Gia Hiên lúc này đang chuẩn bị ăn bữa tối, đồ ăn gì đó đều đã được bày lên cả một bàn thịnh soạn rồi. Phải khẳng định là, từ sau lần Phó Gia Hiên bị người hãm hại dẫn tới ốm nặng đó, Cố Văn Quân liền vô cùng cưng chiều y.
Nếu như đem ra so sánh, thì cuộc sống hiện tại của y còn sung sướng hơn cả khi ở Phó gia.
Nhờ đó mà Phó Gia Hiên hiện tại đã tròn ra một vòng, cả người đều có da có thịt hơn trước. Đặc biệt là cặp đào được giấu kín đáo bên dưới lớp quần áo, vừa căng vừa mẩy, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm.
Phó Gia Hiên hoàn toàn không ý thức được rằng bản thân mình là lớn lên có bao nhiêu câu dẫn.
Trái lại y còn tự cảm thấy bản thân soái khí ngút trời, thường thường còn nháy mắt đưa tình cùng các vị tỷ tỷ xinh đẹp trong cung.
Phó Gia Hiên không hề biết rằng, ở trong mắt các vị tỷ tỷ kia, y liền chằng khác nào một miếng đào mọng nước thơm ngọt, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến mấy từ "soái khí" kia.
Lại nói, Phó Gia Hiên từ trước tới giờ đều sống với một niềm tin mãnh liệt chính là, y hoàn toàn là thẳng nam trăm phần trăm.
Kiếp trước không có thời gian, lại cảm thấy tự ti rằng mình không xứng với người ta, cho nên Phó Gia Hiên mới không có bạn gái.
Nhưng y có thể khẳng định một điều rằng mình thẳng, bởi vì thời tiểu học y còn từng thích một bạn nữ cùng lớp.
Nhìn lại bản thân hiện tại, vừa tròn mười bảy tuổi, cáo ráo tuấn mỹ....ừm thì cũng không được cao cho lắm nhưng cũng miễn cưỡng ra dáng đàn ông, có học thức, gia cảnh lại tốt.
Phó Gia Hiên cảm thấy bản thân hoàn toàn đủ tiêu chuẩn để lấy được một phu nhân xinh đẹp ngoan hiền.
À không, trước đó y còn phải tìm cho Cố Văn Quân một nữ nhân đủ tiêu chuẩn để bầu bạn bên cạnh hắn cả đời đã.
Phó Gia Hiên vừa nghĩ tới Cố Văn Quân thì hắn liền tới, suốt một ngày bôn ba ở bên ngoài, trên mặt hắn không giấu được vẻ mệt mỏi.
Chỉ là sau khi nhìn thấy Phó Gia Hiên, phiền muộn trong lòng hắn liền tiêu tán gần hết.
"Nhị điện hạ, hôm nay về sớm thế ạ. Đây, mau ngồi xuống. Người đâu, lấy thêm một bộ bát đũa tới". Phó Gia Hiên vẫn niềm nở chào đón hắn như mọi ngày, hơn nữa còn chủ động kéo ghế ra để hắn ngồi vào bàn ăn.
"Hôm nay mọi việc đều thuận lợi chứ ạ?". Phó Gia Hiên thỉnh thoảng sẽ hỏi thăm đôi chút về tình hình công việc của Cố Văn Quân, nhưng y không đào sâu vào vấn đề hắn đang làm gì ở đâu, mà thay vào đó là những câu hỏi lông gà vỏ tỏi không đáng kể.
Mấy chuyện đấu đá trong cung y không hiểu, càng không muốn có dính líu tới. Biết quá nhiều bí mật cũng không phải chuyện tốt, thà rằng đừng tự rước họa vào thân.
"Đều rất tốt". Cố Văn Quân uống một ngụm trà lạnh, sau đó chăm chú nhìn Phó Gia Hiên miệng nhỏ khép mở ăn cơm.
Sở dĩ cho tới tận bây giờ Cố Văn Quân vẫn không nạp phi, là bởi vì hắn hiện tại đã có người trong lòng rồi. Nhưng người đó lại không hề hay biết.
Hắn biết tình yêu này là sai trái, là cấm kỵ, nhưng hắn không thể nào ngăn nó lại được.
Cho dù cả đời này hắn có không thể nói ra lời thổ lộ, nhưng hắn cảm thấy, chỉ cần ở cạnh nhau thế này, ngày ngày được nhìn thấy y liền chính là hạnh phúc rồi.
Cố Văn Quân ban đầu đối với Phó Gia Hiên chỉ là những tình cảm thuần túy bình thường mà thôi, nhưng cách đây năm năm, khi mà hắn một lần mộng t.i.n.h, mơ thấy cảnh bản thân và Phó Gia Hiên...
Cố Văn Quân khi đó còn rất hoảng hốt, nghĩ rằng bản thân mình "không bình thường". Thậm chí có một đoạn thời gian hắn tránh mặt y để bình ổn lại những cảm xúc kỳ quái trong lòng mình.
Nhưng là càng tránh, Cố Văn Quân càng phát hiện hắn không những không đỡ hơn, trái lại còn nhớ y, khao khát y nhiều hơn.
Cho tới một lần Cố Văn Quân nhìn thấy Phó Gia Hiên nói chuyện vui vẻ với một Nha hoàng, hắn lúc này mới xác định được bản thân đã yêu y mất rồi, không có y liền không được.
Hắn không muốn y cười nói cùng người khác, càng không muốn người khác nhìn y.
D.ụ.c vọng chiếm hữu đối với y ngày càng mãnh liệt, nhưng Cố Văn Quân phải nhận ra một điều rằng, cho tới tận giờ phút này, Phó Gia Hiên đều chưa từng thích hắn, cùng lắm chỉ xem hắn như bằng hữu hoặc ca ca mà thôi.
Người "không bình thường" ở đây, chỉ có mỗi mình hắn mà thôi.
Cố Văn Quân không phải chưa từng nghĩ qua về việc đem tình cảm thổ lộ với Phó Gia Hiên. Nhưng là, nếu y từ chối hắn thì sao? Nếu hắn nói ra, thì ngay cả làm bằng hữu, bọn họ cũng không thể.
Cuộc sống ngày ngày có y ở cạnh quá mức tốt đẹp, Cố Văn Quân quả thực không muốn phá hủy nó.
Nếu...cứ kéo dài như vậy mãi, không cần rối rắm xem có thích hay không thích, "bình thường" hay là "không bình thường", cứ như vậy ở bên nhau, ngày ngày được nhìn thấy y, Cố Văn Quân cảm thấy chỉ như vậy thôi cũng đã đủ rồi.
Chỉ là, kỳ hạn mười lăm năm vẫn còn ở đó. Cố Văn Quân không quên, nhưng hắn hy vọng Phó Gia Hiên sẽ quên.
Y cứ như vậy ở bên hắn, y muốn gì hắn cũng đều sẽ cho, như vậy không được sao?.
Trước hết, Cố Văn Quân phải thu được Đế vị vào tay, có như vậy, hắn mới giữ được y ở bên mình, và có đủ khả năng cho y mọi thứ tốt đẹp nhất trên thế gian này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.