Chương 17
Môn Đồ Đồng Học
10/01/2023
Người mặc áo tơi là tới đúng lúc vừa mới nhét hai cái bánh xong, cũng chính là lúc này, Từ Ca mới biết được người nọ gọi là Quạ Đen.
Quạ Đen không hề đề phòng Từ Ca, có lẽ cảm thấy cậu nghe không hiểu thổ ngữ, hoặc có lẽ là nhận định Từ Ca đã là khế huynh đệ của A Đại rồi, cũng không thể lỗ mãng, cho nên báo cáo gì cũng ở ngay trước mặt Từ Ca.
Lúc Quạ Đen không mắng người, nội dung nói chuyện vẫn là tương đối dễ phân biệt. Khẩu âm của anh ta càng gần với thổ ngữ học trên sách giáo khoa, cho nên trong quá trình nói chuyện với A Đại, Từ CA Đại khái nghe hiểu rốt cuộc buổi tối của hai ngày trước đã xảy ra chuyện gì.
Sơn trại của A Đại nằm ở phía tây, cũng chính là trại đầu Tây. Tiệc cầu dài là tập trung của toàn bộ Đông Nam Tây Bắc Trung, chia làm đầu Tây, rãnh Nam, sườn Bắc, núi Đông cùng gò Trung**, năm sơn trại tự mình làm chủ mình.
(*长桥宴 trườ ng ki ều yế n.)
(**土皋 thổ cao. tui tra trên baidu thấy nói từ này k có nghĩa mới ghê chớ, nên mị edit đại luôn.)
Đêm hôm đó hình như người của A Đại uống nhiều, mấy người trẻ tuổi dạo đông dạo tây, một bên khoác lác một bên đi lung tung, từ đầu Tây tới rãnh Nam.
Dưới tác dụng của cồn cộng với huyết khí phương cương*, hai người liền học theo bộ dạng của Quạ Đen cùng Gà Rừng mò vào lều trại của quân đội, cũng bắt hai tù binh về, tranh công ở trước mặt A Đại.
(*血气方 刚: t uổi m à tin h lực tràn đầy, tính tình nhiệ t huy ết, d ễ nón g nảy, dễ làm s ai.)
Từ Ca biết người Khổ Sơn hiếu chiến, cực kỳ nguyên thủy dã man, bọn họ lấy số lượng hài cốt để gia tăng khí khái của mình, mà khi binh lính cùng thôn dân giương cung bạt kiếm, con mồi cũng đã không chỉ là động vật, mà là quân chính quy đang ở bên ngoài đốt nồi hơi, gối súng chờ sáng, chuẩn bị đột nhập vào Khổ Sơn bất cứ lúc nào.
Hai ngườitrẻ tuổi kia cũng chỉ mới mười sáu mười bảy, có lẽ bọn họ cũng không biết mỗi lần đánh bất ngờ cần phải làm chuẩn bị cùng mai phục, đi một cách đơn thương độc mã như thế. Không bắt được tù binh thì cũng thôi, còn dẫn quân chính quy đến đường nhỏ, trực tiếp mò đến trạm gác của trại rạch Nam.
Trại rạch Nam cũng đang mở tiệc cầu dài, người của trạm gác vốn đã không nhiều lắm, quân chính quy đột nhiên lại đây, giết bọn họ trở tay không kịp.
Hai người trẻ tuổi kia sợ vỡ mật, liều mạng chạy về. Người của A Đại cũng lập tức đi hỗ trợ, thật vất vả mới đánh được quân chính quy trở về.
Hai người trẻ tuổi lông tóc lành lặn, nhưng trạm gác mặt Nam lại hai chết một thương. Thủ lĩnh của rạch Nam giận không chỗ phát tiết, nào chịu để yên, lại thêm men rượu, vào đêm liền phải giết hai người trẻ tuổi kia đền mạng.
Khẳng định A Đại không vui, rốt cuộc lúc này thiếu một người chính là giảm một phần sức chiến đấu. Lúc không có địch bên ngoài có thể một mạng đền một mạng, hiện tại địch mạnh đang ở trước mắt, không cần phải đấu đá nội bộ.
Nhưng cho dù thế nào A Đại vẫn là phải đấu một trận với thủ lĩnh của rãnh Nam, trận này A Đại thắng tuy rằng bị thương một chân một bên cánh tay, nhưng rốt cuộc không để cho mệnh của hai người trẻ tuổi mất một cách uổng phí.
Quạ Đen không hề đề phòng Từ Ca, có lẽ cảm thấy cậu nghe không hiểu thổ ngữ, hoặc có lẽ là nhận định Từ Ca đã là khế huynh đệ của A Đại rồi, cũng không thể lỗ mãng, cho nên báo cáo gì cũng ở ngay trước mặt Từ Ca.
Lúc Quạ Đen không mắng người, nội dung nói chuyện vẫn là tương đối dễ phân biệt. Khẩu âm của anh ta càng gần với thổ ngữ học trên sách giáo khoa, cho nên trong quá trình nói chuyện với A Đại, Từ CA Đại khái nghe hiểu rốt cuộc buổi tối của hai ngày trước đã xảy ra chuyện gì.
Sơn trại của A Đại nằm ở phía tây, cũng chính là trại đầu Tây. Tiệc cầu dài là tập trung của toàn bộ Đông Nam Tây Bắc Trung, chia làm đầu Tây, rãnh Nam, sườn Bắc, núi Đông cùng gò Trung**, năm sơn trại tự mình làm chủ mình.
(*长桥宴 trườ ng ki ều yế n.)
(**土皋 thổ cao. tui tra trên baidu thấy nói từ này k có nghĩa mới ghê chớ, nên mị edit đại luôn.)
Đêm hôm đó hình như người của A Đại uống nhiều, mấy người trẻ tuổi dạo đông dạo tây, một bên khoác lác một bên đi lung tung, từ đầu Tây tới rãnh Nam.
Dưới tác dụng của cồn cộng với huyết khí phương cương*, hai người liền học theo bộ dạng của Quạ Đen cùng Gà Rừng mò vào lều trại của quân đội, cũng bắt hai tù binh về, tranh công ở trước mặt A Đại.
(*血气方 刚: t uổi m à tin h lực tràn đầy, tính tình nhiệ t huy ết, d ễ nón g nảy, dễ làm s ai.)
Từ Ca biết người Khổ Sơn hiếu chiến, cực kỳ nguyên thủy dã man, bọn họ lấy số lượng hài cốt để gia tăng khí khái của mình, mà khi binh lính cùng thôn dân giương cung bạt kiếm, con mồi cũng đã không chỉ là động vật, mà là quân chính quy đang ở bên ngoài đốt nồi hơi, gối súng chờ sáng, chuẩn bị đột nhập vào Khổ Sơn bất cứ lúc nào.
Hai ngườitrẻ tuổi kia cũng chỉ mới mười sáu mười bảy, có lẽ bọn họ cũng không biết mỗi lần đánh bất ngờ cần phải làm chuẩn bị cùng mai phục, đi một cách đơn thương độc mã như thế. Không bắt được tù binh thì cũng thôi, còn dẫn quân chính quy đến đường nhỏ, trực tiếp mò đến trạm gác của trại rạch Nam.
Trại rạch Nam cũng đang mở tiệc cầu dài, người của trạm gác vốn đã không nhiều lắm, quân chính quy đột nhiên lại đây, giết bọn họ trở tay không kịp.
Hai người trẻ tuổi kia sợ vỡ mật, liều mạng chạy về. Người của A Đại cũng lập tức đi hỗ trợ, thật vất vả mới đánh được quân chính quy trở về.
Hai người trẻ tuổi lông tóc lành lặn, nhưng trạm gác mặt Nam lại hai chết một thương. Thủ lĩnh của rạch Nam giận không chỗ phát tiết, nào chịu để yên, lại thêm men rượu, vào đêm liền phải giết hai người trẻ tuổi kia đền mạng.
Khẳng định A Đại không vui, rốt cuộc lúc này thiếu một người chính là giảm một phần sức chiến đấu. Lúc không có địch bên ngoài có thể một mạng đền một mạng, hiện tại địch mạnh đang ở trước mắt, không cần phải đấu đá nội bộ.
Nhưng cho dù thế nào A Đại vẫn là phải đấu một trận với thủ lĩnh của rãnh Nam, trận này A Đại thắng tuy rằng bị thương một chân một bên cánh tay, nhưng rốt cuộc không để cho mệnh của hai người trẻ tuổi mất một cách uổng phí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.