Cả Nhà Đều Xuyên (Cổ Xuyên Kim)
Chương 5: Được Cứu!
Đồ Mi Phu Nhân
19/09/2022
Thời điểm Cảnh Tình mở mắt lần nữa đã là buổi sáng ngày hôm sau, Đới Lộ luôn canh giữ ngoài phòng bệnh nghe thấy động tĩnh liền đi nhanh đến bên giường bệnh.
Thấy Cảnh Tình chống tay muốn ngồi dậy, Đới Lộ vội vàng lên tiếng ngăn lại.
"Đừng lộn xộn, trên tay em còn đang truyền dịch đó, coi chừng kim tiêm đâm thủng mạch máu."
Nói xong, Đới Lộ liền không khỏi cảm thán trong lòng: Đều nói mỹ nhân là liều thuốc tốt chữa bách bệnh, bây giờ cô cuối cùng xem như hiểu nghĩa.
Mỹ thiếu nữ mặt mũi tái nhợt, bộ dáng yếu ớt vô tội, trong mắt toát ra khủng hoảng cùng sợ hãi, chỉ một cái nhíu mày thôi đã khiến người ta hận không thể đem tâm mình móc ra bày ở trước mặt nàng, chỉ vì chứng minh mình vô hại.
Xem bộ dạng người "xuyên việt" lần này, dù tùy tiện chụp một bức ảnh đăng trên mạng thôi đoán chừng liền sẽ bị vô số thiếu nam thiếu nữ tôn làm nữ thần mà cung phụng a.
............
Cảnh Tình tỉnh táo lướt xem một vòng không gian xung quanh hiện tại.
Mặc dù Cảnh Tình biết rõ cả nhà mình đã đến một thế giới xa lạ, bất quá nàng vẫn cảm thấy gian phòng mình đang ở hình như… quá mức sạch sẽ.
Căn phòng này không lớn, nhưng là vách tường chung quanh cũng không biết dùng cái gì để quét vôi, vậy mà tường còn trắng hơn bông tuyết mùa đông, quả thực làm người cảm thấy lóa mắt.
Bài trí trong phòng cũng vượt quá những gì Cảnh Tình nhận biết.
Đầu giường bày biện bộ bình nước kiểu dáng hết sức kỳ lạ, mặc dù Cảnh Tình chỉ nhìn xẹt qua, nhưng cũng đoán được chất lượng chén này khá giống lưu ly của bọn họ.
Bất quá lưu ly của bọn họ bởi vì nguyên nhân kỹ nghệ phức tạp, số lượng đều là mười phần thưa thớt, chỉ cung cấp cho hoàng hoàng thân quốc thích sử dụng, sính lễ của Cảnh Tình cũng nhận được hai bát lưu ly nhỏ, nghe nói là chất lượng tốt nhất kinh thành nhưng vẫn còn chút ánh tím, không trong suốt được như cái chén bày trên đầu giường hiện tại đâu.
Ngay khi Cảnh Tình đang hồi niệm, Đới Lộ đã chạy tới đầu giường.
Thấy thiếu nữ nằm trên giường bệnh đang lộ dáng vẻ ngây người, Đới Lộ hận không thể hai tay che ngực kêu to —— dáng dấp đẹp mắt, xem như ngẩn người cũng là cảnh đẹp ý vui. Ngao! Ngao!
Lần nữa ở trong lòng phỉ nhổ chính mình là cái nhan cẩu, vừa thấy được tiểu tỷ tỷ xinh đẹp liền không dời nổi bước chân, đoạn Đới Lộ liền mười phần quan tâm rót một li nước cho Cảnh Tình.
Động tác của Đới Lộ để cho Cảnh Tình đang có chút khẩn trương cảm thấy an tâm một chút, nàng đưa tay nhận chén nước, uống thấm giọng, vội vàng hỏi thăm tình huống người nhà.
"Cô nương, xin hỏi mọi người trong nhà của ta bây giờ ở nơi nào?"
Cảnh Tình còn nhớ rõ trước khi hôn mê, cô gái trước mặt này cùng đồng bạn nói muốn đưa bọn hắn đi bệnh viện giải độc.
Lúc ấy vì trấn an Cảnh Tình, Đới Lộ còn cố ý giải thích qua, nói bệnh viện bên này chính là y quán bên kia của nàng.
Cảnh Tình cảm thấy mình bây giờ đã thanh tỉnh, trên người cũng không cảm giác ốm đau gì, chắc hẳn độc đã giải xong.
Nhưng mà khi há mồm Cảnh Tình nói chuyện, mới hậu tri hậu giác phát hiện yết hầu dắt đau dữ dội, thanh âm trước đây thanh thúy êm tai hiện trở nên thô rát khó nghe.
Nghe rõ giọng nói của mình, Cảnh Tình lập tức liền ngơ ngẩn: chẳng lẽ là rượu độc kia đã phá hỏng cuống họng?
Thấy Cảnh Tình nằm nói chuyện bộ dáng không thoải mái, Đới Lộ vội vàng đi đến trước giường bệnh giúp Cảnh Tình điều chỉnh nâng cao giường bệnh lên một tí, cô mở miệng trấn an: "Em đừng gấp, người nhà em đều an toàn, mọi người uống liều lượng rượu độc không nhiều, bác sĩ hỗ trợ tẩy dạ dày nên tính mạng đã không còn nguy hiểm."
Không đợi Cảnh Tình trả lời, Đới Lộ lại nói tiếp: "Tư vị rửa ruột khẳng định không dễ chịu, lúc này cổ họng em không thoải mái cũng bình thường, khó chịu này đều là tạm thời, chờ hai ngày liền không sao nữa."
Vừa rồi dáng vẻ Cảnh Tình như bị sét đánh Đới Lộ thấy được, trong nội tâm nàng cũng minh bạch người xuyên việt lo lắng cái gì, nữ hài tử nha, đều hi vọng thanh âm của mình ngọt ngào dễ nghe, nếu mình không giải thích rõ ràng, về sau lại dẫn tới hiểu lầm gì đó liền không tốt.
Cảnh Tình nằm trên giường kiểu dáng kỳ quái, bởi vì cố kỵ vật kỳ quái trên mu bàn tay mà không dám loạn động, nghe Đới Lộ nói người nhà mình không việc gì, cả người cũng theo thả lỏng một chút.
Hiện tại Cảnh Tình trong lòng toàn chất chứa nỗi nhớ thương người nhà, chờ Đới Lộ chỉnh tốt độ cao giường bệnh, nàng không kịp chờ đợi thỉnh cầu: "Ân công, ta muốn đi xem người nhà, không biết có thuận tiện không?"
Được mỹ nhân nhi dùng loại khẩn cầu ánh mắt này nhìn mình, Đới Lộ có một ít dao động, khụ, cũng may cô còn nhớ rõ mỹ nhân hiện tại đang truyền dịch, mặc dù có chút không đành lòng, nhưng cô vẫn uyển chuyển khuyên: "Hiện tại chỉ sợ không được, em mới tẩy dạ dày, tuỳ tiện đi lại đối thân thể không tốt, nếu không em ăn ít đồ trước đi, chờ truyền hết bình dịch, chị lại dẫn em đi xem người nhà nhé?"
Cảnh Tình đối với cái thế giới này rất lạ lẫm, bởi vì Đới Lộ là người đầu tiên nàng gặp phải khi tới thế giới này, cộng thêm lại cứu tính mệnh cả nhà nàng, cho nên lúc này nàng đối với Đới Lộ liền thuận theo, cho dù nội tâm đặc biệt cấp bách muốn xác nhận tình huống người nhà, căn bản không có dục vọng ăn uống gì, nhưng cũng thuận theo nhẹ gật đầu.
Thiếu nữ nằm trên giường bệnh bất luận tướng mạo hay khí chất đều là cực phẩm, Đới Lộ nhớ lại diện tích bài trí trong nhà nàng, trong lòng ẩn ẩn đoán được đây là một vị đại tiểu thư, cho nên lúc đưa hộp đồ ăn đóng gói thô thiển trong tay, cô lại mở miệng giải thích hai câu:
"Bác sĩ nói sau khi tẩy rửa, màng dạ dày ít nhiều sẽ chịu tổn thương, mấy ngày này chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, cho nên chị chuẩn bị cho em một phần cháo hoa."
Dựa theo quy định trước nay của Sở quản lý sự kiện đặc thù, vì Đới Lộ cùng đồng sự là người đầu tiên tiếp nhận công việc cũng như gặp gỡ gia đình người xuyên việt lần này, để bảo hộ tin tức không bị lộ ra, nên cô cùng đồng sự sẽ kiêm luôn phụ trách sinh hoạt về sau của bọn họ, đảm bảo bọn họ triệt để quen thuộc sinh hoạt hiện đại mới thôi.
Vì để về sau có thể chung đụng hài hòa, Đới Lộ lúc này đối Cảnh Tình gần như xuất ra 120% kiên nhẫn và thiện ý.
Đối với Cảnh Tình mà nói, Đới Lộ cùng mình không quen biết, chẳng những cứu tính mệnh của mình, còn thay mình chuẩn bị ăn uống, đã là vạn phần thoả đáng, nàng nơi nào còn không thức thời lựa chọn tới lui đâu.
Mà trong hộp cháo hạt tròn hoàn chỉnh, xem xét hình như là dùng loại gạo thượng hạng mà chế biến thành, mặc dù trong cháo không có thịt, nguyên liệu nấu ăn cũng không tươi lắm, nhưng cũng xem như là phần đồ ăn ngon.
Trong khi chờ truyền dịch xong, Đới Lộ nắm chặt thời gian hỏi thêm vài thông tin của Cảnh Tình.
Người xuyên việt đã xuất hiện mười mấy tiếng, Sở đặc thù sự kiện bọn hắn lại ngay cả tên người ta là gì cũng chưa biết, tiến độ thực là quá chậm rồi.
Nhìn Đới Lộ từ trong túi móc ra “quyển sách nhỏ” ngày hôm qua, Cảnh Tình liền biết nàng đây là chuẩn bị hỏi thăm tình huống của mình.
Mặc dù Cảnh Tình hiện tại đối với tình cảnh trước mắt vẫn còn chút mơ hồ, nhưng cũng không chậm trễ nàng hợp tác trả lời người ta.
Cảnh Tình trong lòng quyết định chủ ý, nhà mình là kẻ ngoại lai, nhất định phải lấy được tín nhiệm của Đới Lộ cùng thế lực gì gì đứng sau nàng, chỉ có thế thì một nhà bọn hắn mới có thể hợp pháp sinh hoạt ở quốc gia này.
Đới Lộ làm việc rất nghiêm túc, nàng nháy mắt ngồi thẳng trên ghế, Cảnh Tình bị nàng ảnh hưởng cũng thẳng tắp sống lưng.
"Tính danh?"
"Cảnh Tình."
"Tuổi tác?"
"Mười sáu."
Nghe Cảnh Tình báo tuổi xong, trên mặt Đới Lộ lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Từ đêm qua đến giờ, Cảnh Tình biểu hiện vẫn luôn rất thành thục, dù là đến thế giới xa lạ, ngoại trừ thời điểm lo lắng người nhà mình, lúc khác đều là bộ dáng tự nhiên ổn trọng, không hề giống độ tuổi nàng nên có.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, Đới Lộ vẫn tẫn trách ghi chép lại tin tức Cảnh Tình cung cấp.
"Nói một chút về gia đình em đi, vì sao mọi người lại cùng nhau uống rượu độc? Trước khi đến đây có phải đã phát sinh chuyện gì hay không?"
Nghe Đới Lộ hỏi câu này, Cảnh Tình nháy mắt thất thần, từ khi phát sinh sự tình bức thoái vị đến giờ, nàng bởi vì lo lắng tình cảnh nhà mình vẫn luôn ở trạng thái sứt đầu mẻ trán, ngược lại là không có công phu suy nghĩ tới Thái Tử điện hạ bị giam lỏng trong hoàng cung, không biết tình cảnh hắn lúc này thế nào? Tính mệnh vẫn giữ được đi?
Hiện tại nàng cùng người nhà vì gặp kỳ ngộ đi tới một thế giới lạ lẫm, về sau sợ là —— lại không có ngày trùng phùng.
Thấy suy nghĩ thiếu nữ giống như bay xa, Đới Lộ không thể không ho nhẹ một tiếng nhắc nhở.
Cảnh Tình nghe thấy thanh âm, lấy lại tinh thần, nàng tràn ngập áy náy hướng Đới Lộ cười cười, mới chậm rãi nói lên nhà mình tao ngộ: "Sự tình là như vầy, lúc đó là thời gian ta thành hôn, vị hôn phu của ta là Thái Tử Đại Chu triều, hôm qua......"
Làm nhân viên công tác thời hiện đại, chuyện hoàng quyền thay đổi đối với Đới Lộ thật sự mà nói là quá xa xôi, bất quá liền xem qua người thật, lại thông qua lời kể của Cảnh Tình cũng đủ nàng não bổ ra cuộc đấu tranh hoàng thất tràn ngập huyết tinh cùng chết chóc.
Thật lòng an ủi Cảnh Tình vài câu, Đới Lộ liền đem tin tức vừa thu thập được gửi đi đơn vị.
Quách sở trưởng thức trắng đêm vẫn luôn ở đơn vị nín nhịn chờ tin tức, sau khi xem qua thông tin, lại bắt đầu suy nghĩ làm như thế nào an bài người Cảnh gia.
Nghe gia đình này ở trong thế giới cũ cũng là người thân phận cao quý, hi vọng tính cách của bọn hắn sẽ không quá khó khăn đi.
Trước đó có một vị công chúa từ cổ đại xuyên qua tới, tính khí đủ để bọn hắn đau đầu, nếu lần này người xuyên việt này cũng khó chiều như vậy, công việc của bọn họ chắc không làm nổi nữa.
Hiện tại Cảnh gia còn có bốn người hôn mê chưa tỉnh lại, nhiều chuyện cũng không thương lượng được, Quách sở trưởng chỉ có thể phân phó Đới Lộ tại bệnh viện bảo hộ một nhà Cảnh Tình, tận lực ngăn cách người xuyên việt tiếp xúc cùng những người khác, miễn cho vô tình bại lộ thân phận, cái khác liền chờ gia chủ Cảnh gia xuất viện lại bàn bạc.
Đới Lộ đối với an bài của lãnh đạo không có ý kiến gì, chờ Cảnh Tình truyền dịch xong, liền giữ lời mang nàng đi phòng bệnh của những người khác Cảnh gia, sau khi nhìn thấy người nhà, Cảnh Tình liền mãn nguyện quay về phòng bệnh.
Cân nhắc qua thân thể Cảnh Tình dần khôi phục tốt, Đới Lộ cũng không buộc nàng trở về phòng bệnh đợi, cho phép để nàng đợi ở phòng người nhà mình, chờ bác sĩ y tá liên hệ lại trở về phòng bệnh.
Từ đêm qua tới giờ, Đới Lộ cùng đồng bạn vẫn chưa chợp mắt qua, lúc này tình huống Cảnh Tình đã ổn định, bọn họ cũng có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi một hồi.
Buổi chiều, người Cảnh gia đều liên tiếp thanh tỉnh lại, ngoại trừ Sở Tú Nương lớn tuổi nhất còn cảm thấy thân thể hơi choáng, những người khác không có chỗ nào trong người khó chịu.
Đương nhiên, thân thể không khó chịu nhưng tinh thần thì không giống vậy a.
Mở to mắt phát hiện mình tới một thế giới lạ lẫm, chuyện này phát sinh với ai thì đều không bình tĩnh được.
Cảnh An Hoằng nghe nữ nhi kể rõ đầu đuôi sự tình, hắn làm đại gia chủ Cảnh gia, tuy cố kỵ bọn Đới Lộ ở đây, nhưng vẫn có thể duy trì dáng vẻ nhất quân tử.
Cảnh Lâm mười tuổi liền không có giống phụ thân bình tĩnh như vậy, sau khi hắn tỉnh lại tới giờ, tay chân vẫn còn không an phận quơ sờ xung quanh.
Hắn giơ bàn tay vẫn còn ghim xâu châm, sờ cái gì cũng thú vị, nhìn cái gì cũng đều cảm thấy mới lạ, miệng nhỏ ba ba hỏi thăm không ngừng, quả thực chính là ‘Mười vạn câu hỏi vì sao di động ký’.
Trạng thái Cảnh An Hoằng và Cảnh Lâm ngược lại không có gì, làm cho mọi người kinh ngạc nhất chính là mẫu thân Cảnh Tình - Triệu Hoa Lan.
Sau khi nghe nữ nhi giải thích xong tình huống, Triệu Hoa Lan sắc mặt đại biến, nàng giãy dụa từ trên giường bệnh đứng lên, thúc giục Cảnh Tình dìu nàng đi phòng bệnh của bà mẫu.
Tiến vào phòng bệnh, không đợi mọi người phản ứng, Triệu Hoa Lan trực tiếp ở trước giường bệnh Sở Tú Nương ‘bụp’ quỳ hai gối xuống.
Động tác của Triệu Hoa Lan làm đám người đi theo phía sau nàng giật nảy mình!
"Lan nương!"
"Mẫu thân!"
"Mẫu thân!"
Thấy Cảnh Tình chống tay muốn ngồi dậy, Đới Lộ vội vàng lên tiếng ngăn lại.
"Đừng lộn xộn, trên tay em còn đang truyền dịch đó, coi chừng kim tiêm đâm thủng mạch máu."
Nói xong, Đới Lộ liền không khỏi cảm thán trong lòng: Đều nói mỹ nhân là liều thuốc tốt chữa bách bệnh, bây giờ cô cuối cùng xem như hiểu nghĩa.
Mỹ thiếu nữ mặt mũi tái nhợt, bộ dáng yếu ớt vô tội, trong mắt toát ra khủng hoảng cùng sợ hãi, chỉ một cái nhíu mày thôi đã khiến người ta hận không thể đem tâm mình móc ra bày ở trước mặt nàng, chỉ vì chứng minh mình vô hại.
Xem bộ dạng người "xuyên việt" lần này, dù tùy tiện chụp một bức ảnh đăng trên mạng thôi đoán chừng liền sẽ bị vô số thiếu nam thiếu nữ tôn làm nữ thần mà cung phụng a.
............
Cảnh Tình tỉnh táo lướt xem một vòng không gian xung quanh hiện tại.
Mặc dù Cảnh Tình biết rõ cả nhà mình đã đến một thế giới xa lạ, bất quá nàng vẫn cảm thấy gian phòng mình đang ở hình như… quá mức sạch sẽ.
Căn phòng này không lớn, nhưng là vách tường chung quanh cũng không biết dùng cái gì để quét vôi, vậy mà tường còn trắng hơn bông tuyết mùa đông, quả thực làm người cảm thấy lóa mắt.
Bài trí trong phòng cũng vượt quá những gì Cảnh Tình nhận biết.
Đầu giường bày biện bộ bình nước kiểu dáng hết sức kỳ lạ, mặc dù Cảnh Tình chỉ nhìn xẹt qua, nhưng cũng đoán được chất lượng chén này khá giống lưu ly của bọn họ.
Bất quá lưu ly của bọn họ bởi vì nguyên nhân kỹ nghệ phức tạp, số lượng đều là mười phần thưa thớt, chỉ cung cấp cho hoàng hoàng thân quốc thích sử dụng, sính lễ của Cảnh Tình cũng nhận được hai bát lưu ly nhỏ, nghe nói là chất lượng tốt nhất kinh thành nhưng vẫn còn chút ánh tím, không trong suốt được như cái chén bày trên đầu giường hiện tại đâu.
Ngay khi Cảnh Tình đang hồi niệm, Đới Lộ đã chạy tới đầu giường.
Thấy thiếu nữ nằm trên giường bệnh đang lộ dáng vẻ ngây người, Đới Lộ hận không thể hai tay che ngực kêu to —— dáng dấp đẹp mắt, xem như ngẩn người cũng là cảnh đẹp ý vui. Ngao! Ngao!
Lần nữa ở trong lòng phỉ nhổ chính mình là cái nhan cẩu, vừa thấy được tiểu tỷ tỷ xinh đẹp liền không dời nổi bước chân, đoạn Đới Lộ liền mười phần quan tâm rót một li nước cho Cảnh Tình.
Động tác của Đới Lộ để cho Cảnh Tình đang có chút khẩn trương cảm thấy an tâm một chút, nàng đưa tay nhận chén nước, uống thấm giọng, vội vàng hỏi thăm tình huống người nhà.
"Cô nương, xin hỏi mọi người trong nhà của ta bây giờ ở nơi nào?"
Cảnh Tình còn nhớ rõ trước khi hôn mê, cô gái trước mặt này cùng đồng bạn nói muốn đưa bọn hắn đi bệnh viện giải độc.
Lúc ấy vì trấn an Cảnh Tình, Đới Lộ còn cố ý giải thích qua, nói bệnh viện bên này chính là y quán bên kia của nàng.
Cảnh Tình cảm thấy mình bây giờ đã thanh tỉnh, trên người cũng không cảm giác ốm đau gì, chắc hẳn độc đã giải xong.
Nhưng mà khi há mồm Cảnh Tình nói chuyện, mới hậu tri hậu giác phát hiện yết hầu dắt đau dữ dội, thanh âm trước đây thanh thúy êm tai hiện trở nên thô rát khó nghe.
Nghe rõ giọng nói của mình, Cảnh Tình lập tức liền ngơ ngẩn: chẳng lẽ là rượu độc kia đã phá hỏng cuống họng?
Thấy Cảnh Tình nằm nói chuyện bộ dáng không thoải mái, Đới Lộ vội vàng đi đến trước giường bệnh giúp Cảnh Tình điều chỉnh nâng cao giường bệnh lên một tí, cô mở miệng trấn an: "Em đừng gấp, người nhà em đều an toàn, mọi người uống liều lượng rượu độc không nhiều, bác sĩ hỗ trợ tẩy dạ dày nên tính mạng đã không còn nguy hiểm."
Không đợi Cảnh Tình trả lời, Đới Lộ lại nói tiếp: "Tư vị rửa ruột khẳng định không dễ chịu, lúc này cổ họng em không thoải mái cũng bình thường, khó chịu này đều là tạm thời, chờ hai ngày liền không sao nữa."
Vừa rồi dáng vẻ Cảnh Tình như bị sét đánh Đới Lộ thấy được, trong nội tâm nàng cũng minh bạch người xuyên việt lo lắng cái gì, nữ hài tử nha, đều hi vọng thanh âm của mình ngọt ngào dễ nghe, nếu mình không giải thích rõ ràng, về sau lại dẫn tới hiểu lầm gì đó liền không tốt.
Cảnh Tình nằm trên giường kiểu dáng kỳ quái, bởi vì cố kỵ vật kỳ quái trên mu bàn tay mà không dám loạn động, nghe Đới Lộ nói người nhà mình không việc gì, cả người cũng theo thả lỏng một chút.
Hiện tại Cảnh Tình trong lòng toàn chất chứa nỗi nhớ thương người nhà, chờ Đới Lộ chỉnh tốt độ cao giường bệnh, nàng không kịp chờ đợi thỉnh cầu: "Ân công, ta muốn đi xem người nhà, không biết có thuận tiện không?"
Được mỹ nhân nhi dùng loại khẩn cầu ánh mắt này nhìn mình, Đới Lộ có một ít dao động, khụ, cũng may cô còn nhớ rõ mỹ nhân hiện tại đang truyền dịch, mặc dù có chút không đành lòng, nhưng cô vẫn uyển chuyển khuyên: "Hiện tại chỉ sợ không được, em mới tẩy dạ dày, tuỳ tiện đi lại đối thân thể không tốt, nếu không em ăn ít đồ trước đi, chờ truyền hết bình dịch, chị lại dẫn em đi xem người nhà nhé?"
Cảnh Tình đối với cái thế giới này rất lạ lẫm, bởi vì Đới Lộ là người đầu tiên nàng gặp phải khi tới thế giới này, cộng thêm lại cứu tính mệnh cả nhà nàng, cho nên lúc này nàng đối với Đới Lộ liền thuận theo, cho dù nội tâm đặc biệt cấp bách muốn xác nhận tình huống người nhà, căn bản không có dục vọng ăn uống gì, nhưng cũng thuận theo nhẹ gật đầu.
Thiếu nữ nằm trên giường bệnh bất luận tướng mạo hay khí chất đều là cực phẩm, Đới Lộ nhớ lại diện tích bài trí trong nhà nàng, trong lòng ẩn ẩn đoán được đây là một vị đại tiểu thư, cho nên lúc đưa hộp đồ ăn đóng gói thô thiển trong tay, cô lại mở miệng giải thích hai câu:
"Bác sĩ nói sau khi tẩy rửa, màng dạ dày ít nhiều sẽ chịu tổn thương, mấy ngày này chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, cho nên chị chuẩn bị cho em một phần cháo hoa."
Dựa theo quy định trước nay của Sở quản lý sự kiện đặc thù, vì Đới Lộ cùng đồng sự là người đầu tiên tiếp nhận công việc cũng như gặp gỡ gia đình người xuyên việt lần này, để bảo hộ tin tức không bị lộ ra, nên cô cùng đồng sự sẽ kiêm luôn phụ trách sinh hoạt về sau của bọn họ, đảm bảo bọn họ triệt để quen thuộc sinh hoạt hiện đại mới thôi.
Vì để về sau có thể chung đụng hài hòa, Đới Lộ lúc này đối Cảnh Tình gần như xuất ra 120% kiên nhẫn và thiện ý.
Đối với Cảnh Tình mà nói, Đới Lộ cùng mình không quen biết, chẳng những cứu tính mệnh của mình, còn thay mình chuẩn bị ăn uống, đã là vạn phần thoả đáng, nàng nơi nào còn không thức thời lựa chọn tới lui đâu.
Mà trong hộp cháo hạt tròn hoàn chỉnh, xem xét hình như là dùng loại gạo thượng hạng mà chế biến thành, mặc dù trong cháo không có thịt, nguyên liệu nấu ăn cũng không tươi lắm, nhưng cũng xem như là phần đồ ăn ngon.
Trong khi chờ truyền dịch xong, Đới Lộ nắm chặt thời gian hỏi thêm vài thông tin của Cảnh Tình.
Người xuyên việt đã xuất hiện mười mấy tiếng, Sở đặc thù sự kiện bọn hắn lại ngay cả tên người ta là gì cũng chưa biết, tiến độ thực là quá chậm rồi.
Nhìn Đới Lộ từ trong túi móc ra “quyển sách nhỏ” ngày hôm qua, Cảnh Tình liền biết nàng đây là chuẩn bị hỏi thăm tình huống của mình.
Mặc dù Cảnh Tình hiện tại đối với tình cảnh trước mắt vẫn còn chút mơ hồ, nhưng cũng không chậm trễ nàng hợp tác trả lời người ta.
Cảnh Tình trong lòng quyết định chủ ý, nhà mình là kẻ ngoại lai, nhất định phải lấy được tín nhiệm của Đới Lộ cùng thế lực gì gì đứng sau nàng, chỉ có thế thì một nhà bọn hắn mới có thể hợp pháp sinh hoạt ở quốc gia này.
Đới Lộ làm việc rất nghiêm túc, nàng nháy mắt ngồi thẳng trên ghế, Cảnh Tình bị nàng ảnh hưởng cũng thẳng tắp sống lưng.
"Tính danh?"
"Cảnh Tình."
"Tuổi tác?"
"Mười sáu."
Nghe Cảnh Tình báo tuổi xong, trên mặt Đới Lộ lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Từ đêm qua đến giờ, Cảnh Tình biểu hiện vẫn luôn rất thành thục, dù là đến thế giới xa lạ, ngoại trừ thời điểm lo lắng người nhà mình, lúc khác đều là bộ dáng tự nhiên ổn trọng, không hề giống độ tuổi nàng nên có.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, Đới Lộ vẫn tẫn trách ghi chép lại tin tức Cảnh Tình cung cấp.
"Nói một chút về gia đình em đi, vì sao mọi người lại cùng nhau uống rượu độc? Trước khi đến đây có phải đã phát sinh chuyện gì hay không?"
Nghe Đới Lộ hỏi câu này, Cảnh Tình nháy mắt thất thần, từ khi phát sinh sự tình bức thoái vị đến giờ, nàng bởi vì lo lắng tình cảnh nhà mình vẫn luôn ở trạng thái sứt đầu mẻ trán, ngược lại là không có công phu suy nghĩ tới Thái Tử điện hạ bị giam lỏng trong hoàng cung, không biết tình cảnh hắn lúc này thế nào? Tính mệnh vẫn giữ được đi?
Hiện tại nàng cùng người nhà vì gặp kỳ ngộ đi tới một thế giới lạ lẫm, về sau sợ là —— lại không có ngày trùng phùng.
Thấy suy nghĩ thiếu nữ giống như bay xa, Đới Lộ không thể không ho nhẹ một tiếng nhắc nhở.
Cảnh Tình nghe thấy thanh âm, lấy lại tinh thần, nàng tràn ngập áy náy hướng Đới Lộ cười cười, mới chậm rãi nói lên nhà mình tao ngộ: "Sự tình là như vầy, lúc đó là thời gian ta thành hôn, vị hôn phu của ta là Thái Tử Đại Chu triều, hôm qua......"
Làm nhân viên công tác thời hiện đại, chuyện hoàng quyền thay đổi đối với Đới Lộ thật sự mà nói là quá xa xôi, bất quá liền xem qua người thật, lại thông qua lời kể của Cảnh Tình cũng đủ nàng não bổ ra cuộc đấu tranh hoàng thất tràn ngập huyết tinh cùng chết chóc.
Thật lòng an ủi Cảnh Tình vài câu, Đới Lộ liền đem tin tức vừa thu thập được gửi đi đơn vị.
Quách sở trưởng thức trắng đêm vẫn luôn ở đơn vị nín nhịn chờ tin tức, sau khi xem qua thông tin, lại bắt đầu suy nghĩ làm như thế nào an bài người Cảnh gia.
Nghe gia đình này ở trong thế giới cũ cũng là người thân phận cao quý, hi vọng tính cách của bọn hắn sẽ không quá khó khăn đi.
Trước đó có một vị công chúa từ cổ đại xuyên qua tới, tính khí đủ để bọn hắn đau đầu, nếu lần này người xuyên việt này cũng khó chiều như vậy, công việc của bọn họ chắc không làm nổi nữa.
Hiện tại Cảnh gia còn có bốn người hôn mê chưa tỉnh lại, nhiều chuyện cũng không thương lượng được, Quách sở trưởng chỉ có thể phân phó Đới Lộ tại bệnh viện bảo hộ một nhà Cảnh Tình, tận lực ngăn cách người xuyên việt tiếp xúc cùng những người khác, miễn cho vô tình bại lộ thân phận, cái khác liền chờ gia chủ Cảnh gia xuất viện lại bàn bạc.
Đới Lộ đối với an bài của lãnh đạo không có ý kiến gì, chờ Cảnh Tình truyền dịch xong, liền giữ lời mang nàng đi phòng bệnh của những người khác Cảnh gia, sau khi nhìn thấy người nhà, Cảnh Tình liền mãn nguyện quay về phòng bệnh.
Cân nhắc qua thân thể Cảnh Tình dần khôi phục tốt, Đới Lộ cũng không buộc nàng trở về phòng bệnh đợi, cho phép để nàng đợi ở phòng người nhà mình, chờ bác sĩ y tá liên hệ lại trở về phòng bệnh.
Từ đêm qua tới giờ, Đới Lộ cùng đồng bạn vẫn chưa chợp mắt qua, lúc này tình huống Cảnh Tình đã ổn định, bọn họ cũng có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi một hồi.
Buổi chiều, người Cảnh gia đều liên tiếp thanh tỉnh lại, ngoại trừ Sở Tú Nương lớn tuổi nhất còn cảm thấy thân thể hơi choáng, những người khác không có chỗ nào trong người khó chịu.
Đương nhiên, thân thể không khó chịu nhưng tinh thần thì không giống vậy a.
Mở to mắt phát hiện mình tới một thế giới lạ lẫm, chuyện này phát sinh với ai thì đều không bình tĩnh được.
Cảnh An Hoằng nghe nữ nhi kể rõ đầu đuôi sự tình, hắn làm đại gia chủ Cảnh gia, tuy cố kỵ bọn Đới Lộ ở đây, nhưng vẫn có thể duy trì dáng vẻ nhất quân tử.
Cảnh Lâm mười tuổi liền không có giống phụ thân bình tĩnh như vậy, sau khi hắn tỉnh lại tới giờ, tay chân vẫn còn không an phận quơ sờ xung quanh.
Hắn giơ bàn tay vẫn còn ghim xâu châm, sờ cái gì cũng thú vị, nhìn cái gì cũng đều cảm thấy mới lạ, miệng nhỏ ba ba hỏi thăm không ngừng, quả thực chính là ‘Mười vạn câu hỏi vì sao di động ký’.
Trạng thái Cảnh An Hoằng và Cảnh Lâm ngược lại không có gì, làm cho mọi người kinh ngạc nhất chính là mẫu thân Cảnh Tình - Triệu Hoa Lan.
Sau khi nghe nữ nhi giải thích xong tình huống, Triệu Hoa Lan sắc mặt đại biến, nàng giãy dụa từ trên giường bệnh đứng lên, thúc giục Cảnh Tình dìu nàng đi phòng bệnh của bà mẫu.
Tiến vào phòng bệnh, không đợi mọi người phản ứng, Triệu Hoa Lan trực tiếp ở trước giường bệnh Sở Tú Nương ‘bụp’ quỳ hai gối xuống.
Động tác của Triệu Hoa Lan làm đám người đi theo phía sau nàng giật nảy mình!
"Lan nương!"
"Mẫu thân!"
"Mẫu thân!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.