Cả Nhà Lưu Đày, Ta Dựa Vào Không Gian Để Mua Nửa Giang Sơn
Chương 31: Bánh Củ Mài
Phi Trửu Thiếu Nữ
20/02/2024
Giang Đường Đường và Lục Điềm Điềm kề tai nói nhỏ nói một lúc, sau đó nàng mang theo củ mài ra khỏi phòng.
Nhìn Giang Đường Đường cầm túi củ mài đi, Trần thị không nhịn được nói: “Nàng lại đi làm gì? Không phải lại muốn trộm ăn một mình chứ!”
“Không phải, nương đi làm bánh củ mài cho cháu ăn.” Lục Điềm Điềm bĩu môi, giải thích thay cho nương.
Trần thị bẹp miệng nói: “Thôi đi, người như nàng, nói nàng đi ăn vụng ta còn tin, nói nàng biết làm bánh củ mài thì ta sẽ không tin.”
Lục Điềm Điềm không hiểu tại sao nương tốt như vậy mà nhị bá mẫu luôn nói bậy, lập tức ấm ức bẹp miệng khóc lên.
Lục Thời Yến ôm cô bé vào trong ngực, lạnh lùng liếc nhìn Trần thị nói: “Củ mài vốn chính là do Giang thị đào, cho dù nàng ăn cũng không tính là trộm. Sau này khi nhị bá mẫu nói chuyện thì nên chú ý một chút.”
Trần thị bị ánh mắt lạnh băng của Lục Thời Yến dọa sợ tới nhảy dựng, không dám nói thêm câu nào, quay đầu đi giận dỗi. Giang Thải Vi bóp lòng bàn tay, cúi đầu ra phòng.
Đối với trận xung đột trong phòng, Giang Đường Đường hoàn toàn không biết, nàng cầm củ mài đi ra ngoài tìm Lương Gia Mân: “Đại nhân, bọn nhỏ nhà ta muốn ăn chút bánh ngọt, ta có thể mượn phòng bếp dùng một chút không?”
Lương Gia Mân còn chưa kịp trả lời thì nàng lại tiếp tục nói: “Đúng rồi, đại nhân, buổi tối các ngươi ăn cái gì? Có cần ta hỗ trợ nấu cơm không? Dù sao ta cũng phải làm đồ ăn cho bọn nhỏ, thuận tiện cũng giúp các ngươi làm cơm tối?”
Nghĩ đến tài nấu nướng của Giang Đường Đường, Lương Gia Mân tất nhiên sẽ không từ chối, mang theo nàng đi tới phòng bếp nhỏ ở trạm dịch.
Tuy rằng đồ ăn của quan sai không tốt là bao, nhưng tốt xấu là ở trạm dịch, thức ăn cũng phong phú hơn rất nhiều..
Lần này ngoài gạo lức, còn có mấy quả bí đỏ, một quả bí đao, một khối thịt khô nhỏ và nửa túi bột mì.
Nhìn nguyên liệu trên bàn, Giang Đường Đường đã có ý tưởng.
Đầu tiên nàng rửa sạch gạo lức rồi đặt ở trong nồi nấu.
Tranh thủ lúc đang nấu gạo lức thì nàng đi gọt vỏ bí đỏ. Chờ khi gạo lức chín một nửa thì nhanh chóng dùng rổ đặt ở lồng hấp.
Lồng hấp ở trạm dịch là lồng hấp kiểu cũ, Giang Đường Đường dùng tầng ba hấp gạo lức, tầng hai hấp bí đỏ, tầng cao nhất thì hấp củ mài.
Đậu tương thì vẫn giống như lần trước, nấu nhừ ở một cái nồi khác. Nhưng lần này chỉ có một mình nàng ở phòng bếp, cho nên nàng trộm lấy một ít hương liệu từ trong không gian ra dùng, mùi vị sẽ ngon hơn lần trước rất nhiều.
Bí đao được cắt thành từng khối đặt ở trong một cái nồi khác hầm canh.
Sau khi bí đỏ chín mềm, dùng muỗng nghiền nát, trộn cùng bột mì làm thành bánh bí đỏ.
Củ mài cũng được nghiền nát giống như bí đỏ, lại từ trong không gian trộm cầm một ít bún gạo, bột sắn, sữa bò, dầu ăn, đường cát trắng bỏ vào theo số lượng vừa phải, khuấy đều rồi đặt vào nồi to hấp chín.
Thịt khô cắt hạt, bỏ vào nồi rán lên, sau đó lại đổ cơm gạo lức đã chưng chín vào trong nồi xào tiếp.
Nhìn Giang Đường Đường cầm túi củ mài đi, Trần thị không nhịn được nói: “Nàng lại đi làm gì? Không phải lại muốn trộm ăn một mình chứ!”
“Không phải, nương đi làm bánh củ mài cho cháu ăn.” Lục Điềm Điềm bĩu môi, giải thích thay cho nương.
Trần thị bẹp miệng nói: “Thôi đi, người như nàng, nói nàng đi ăn vụng ta còn tin, nói nàng biết làm bánh củ mài thì ta sẽ không tin.”
Lục Điềm Điềm không hiểu tại sao nương tốt như vậy mà nhị bá mẫu luôn nói bậy, lập tức ấm ức bẹp miệng khóc lên.
Lục Thời Yến ôm cô bé vào trong ngực, lạnh lùng liếc nhìn Trần thị nói: “Củ mài vốn chính là do Giang thị đào, cho dù nàng ăn cũng không tính là trộm. Sau này khi nhị bá mẫu nói chuyện thì nên chú ý một chút.”
Trần thị bị ánh mắt lạnh băng của Lục Thời Yến dọa sợ tới nhảy dựng, không dám nói thêm câu nào, quay đầu đi giận dỗi. Giang Thải Vi bóp lòng bàn tay, cúi đầu ra phòng.
Đối với trận xung đột trong phòng, Giang Đường Đường hoàn toàn không biết, nàng cầm củ mài đi ra ngoài tìm Lương Gia Mân: “Đại nhân, bọn nhỏ nhà ta muốn ăn chút bánh ngọt, ta có thể mượn phòng bếp dùng một chút không?”
Lương Gia Mân còn chưa kịp trả lời thì nàng lại tiếp tục nói: “Đúng rồi, đại nhân, buổi tối các ngươi ăn cái gì? Có cần ta hỗ trợ nấu cơm không? Dù sao ta cũng phải làm đồ ăn cho bọn nhỏ, thuận tiện cũng giúp các ngươi làm cơm tối?”
Nghĩ đến tài nấu nướng của Giang Đường Đường, Lương Gia Mân tất nhiên sẽ không từ chối, mang theo nàng đi tới phòng bếp nhỏ ở trạm dịch.
Tuy rằng đồ ăn của quan sai không tốt là bao, nhưng tốt xấu là ở trạm dịch, thức ăn cũng phong phú hơn rất nhiều..
Lần này ngoài gạo lức, còn có mấy quả bí đỏ, một quả bí đao, một khối thịt khô nhỏ và nửa túi bột mì.
Nhìn nguyên liệu trên bàn, Giang Đường Đường đã có ý tưởng.
Đầu tiên nàng rửa sạch gạo lức rồi đặt ở trong nồi nấu.
Tranh thủ lúc đang nấu gạo lức thì nàng đi gọt vỏ bí đỏ. Chờ khi gạo lức chín một nửa thì nhanh chóng dùng rổ đặt ở lồng hấp.
Lồng hấp ở trạm dịch là lồng hấp kiểu cũ, Giang Đường Đường dùng tầng ba hấp gạo lức, tầng hai hấp bí đỏ, tầng cao nhất thì hấp củ mài.
Đậu tương thì vẫn giống như lần trước, nấu nhừ ở một cái nồi khác. Nhưng lần này chỉ có một mình nàng ở phòng bếp, cho nên nàng trộm lấy một ít hương liệu từ trong không gian ra dùng, mùi vị sẽ ngon hơn lần trước rất nhiều.
Bí đao được cắt thành từng khối đặt ở trong một cái nồi khác hầm canh.
Sau khi bí đỏ chín mềm, dùng muỗng nghiền nát, trộn cùng bột mì làm thành bánh bí đỏ.
Củ mài cũng được nghiền nát giống như bí đỏ, lại từ trong không gian trộm cầm một ít bún gạo, bột sắn, sữa bò, dầu ăn, đường cát trắng bỏ vào theo số lượng vừa phải, khuấy đều rồi đặt vào nồi to hấp chín.
Thịt khô cắt hạt, bỏ vào nồi rán lên, sau đó lại đổ cơm gạo lức đã chưng chín vào trong nồi xào tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.